Professional Documents
Culture Documents
- Lưu Quang Vũ
I. Khái quát tác giả tác phẩm
1. Tác giả: Lưu Quang Vũ (1948 – 1988)
- Sinh ra trong một gia đình tri thức ở Đà Nẵng
- Là một nghệ sĩ đa tài, có nhiều đóng góp trong hội họa, văn học, nhưng nổi bật nhất là
sân khấu kịch
➔ Được xem là nhà soạn kịch tài năng nhất của nền văn học nghệ thuật Việt Nam hiện
đại
- Đặc trưng kịch: có sự hòa quyện giữa tính phê phán mạnh mẽ, quyết liệt cùng chất thơ
sâu lắng, bay bổng; giữa vẻ đẹp truyền thống cùng những giá trị hiện đại.
Có giá trị vượt thời gian – để lại những thông điệp nhân sinh sâu sắc
2. Tác phẩm:
- Thể loại: Kịch (là một trong 3 phương thức phản ánh hiện thực của văn học), có kịch
bản như tác phẩm văn học nhưng chủ yếu dùng để biểu diễn trên sân khấu
+ Chú trọng vào lời thoại và hành động kịch để khán giả có thể hình dung diễn biến
câu chuyện và tâm lý của các nhân vật
(Bi kịch của Trương Ba do sai lầm của người trời. Người của thiên đình nhưng vẫn có những
sai lầm → không ai hoàn hảo cả. Và mỗi sai lầm của một người luôn có ít nhất một người
khác gánh chịu hậu quả.)
Đây cũng là một sự sáng tạo của LQV (trong tích truyện dân gian không có chi tiết này) → ngầm
phê phán sự tắc trách của những người có địa vị trong xã hội
- Nghịch cảnh: một linh hồn cao khiết nhưng phải trú ngụ trong một thân xác thô kệch,
trần tục → dần dần bị thân xác âm u đui mù ấy tha hóa, làm mất đi sự trong sạch,
nguyên vẹn – có thể đánh mất chính mình
- Trải qua rất nhiều những khó khăn, bất tiện khi hồn này, xác nọ:
+ Bị Trưởng Hoạt phê phán đổi tính đổi nết
+ Con trai hư hỏng hơn
2|HỌC VĂN CÔ SƯƠNG MAI
+ Con dâu than phiền bố chồng thay đổi
+ Cháu gái không nhận ra ông
Trương Ba rất đau khổ. Nhưng lúc đầu, Trương Ba vẫn cố gắng để không bỏ lỡ cơ hội
được tái sinh. Ông chỉ đau đớn đổ lỗi cho xác hàng thịt chứ không hề mảy may nghĩ
tới việc phần hồn cao khiết của ông cũng không còn được vẹn nguyên, trong sạch.
- Tự vấn bản thân (lần 1): chán nản, đau đớn, coi xác là một “chỗ ở” như một cách để nỗ
lực tách phần xác và phần hồn ra hai phần riêng biệt, độc lập → muốn có “hình thù riêng”
Thái độ - Thái độ: phản bác lại ý kiến của Trương Ba - Thái độ: phẫn nộ, chán nản, coi
một cách mạnh mẽ, quả quyết, dứt khoát và thường, khinh khỉnh → liên tục tìm
có phần thách thức, khiêu khích cách chối bỏ và phủ nhận xác → TB
hình như đang cố gắng né tránh sự
thật
- Hành động: lắc đầu, bịt tai, lắp bắp, có lúc
có thái độ như tuyệt vọng (thể hiện sự bất
lực của nhân vật) → nỗ lực không đối
diện với câu chuyện của anh hàng thịt
(có thể vì trong sâu thẳm của mình,
VỢ TRƯƠNG BA TRƯƠNG BA
- Trách: “Ông bây giờ còn biết đến ai nữa?” - Người vợ trực tiếp và thẳng thắn nói sự thật mà
- Tủi thân, tủi phận: Trương Ba không muốn đối diện. → Câu nói này đau
+ “Cái thân tôi thì sao trời lại không bắt đi cho rảnh!” đớn vô cùng (các bạn hãy thử đặt mình vào nhân vật, nếu
+ “Có lẽ tôi phải đi, để ông được thảnh thơi với cô vợ một người thân trong gia đình nói rằng bạn không biết gì,
người hàng thịt.” không quan tâm gì đến gia đình, chắc chắn đó sẽ là một lời
+ “tôi chỉ muốn ông được thảnh thơi sung sướng” nói khiến mình day dứt)
+ “tôi không còn giúp gì ông được” - Trương Ba không nhận thức được sự quan trọng của
+ “tốt nhất là không có tôi cũng như không có khu câu chuyện: “Sao lại đến nông nỗi này?” → ngạc
vườn nữa” nhiên, bất ngờ, chứng tỏ Trương Ba thực sự có phần
➔ Liên tục phủ nhận giá trị của mình vô tâm, không nhận ra rằng vợ chịu tổn thương và áp
➔ Nói ra sự thật: “Ông đâu còn là ông nữa.” lực đến thế nào. Như vậy, Trương Ba có thay đổi hay
không?
10 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
- Giả dụ nếu người con dâu động viên Trương Ba tiếp
tục cố gắng, có lẽ Trương Ba vẫn sẽ có một cái phao
- Tuy thương Trương Ba, nhưng người con để bám vào giữa dòng chới với, giữa lúc niềm tin của
dâu vẫn phải nói sự thật rằng Trương Ba ông đang dần sụp đổ. Thế nhưng, người con dâu nói
đã thay đổi rất nhiều → ngày một mất thầy sự thật và khẳng định thầy không như xưa, khiến cho
dần, có lúc không nhận ra thầy nữa Trương Ba đau đớn nhận ra rằng, quan điểm của ông
lúc đầu đã nhầm lẫn. Ông tưởng rằng ông có một đời
sống riêng, nhưng thực chất phần xác thịt kia đã khiến
ông thay đổi và tha hóa rất nhiều.
Cái mất mát lớn nhất có lẽ không phải là cái chết, mà là ta không còn được là chính
mình.
Sau những cuộc đối thoại với người thân, Trương Ba buộc phải nhìn vào sự thật mình không
còn như xưa nữa, tình huống bi kịch thúc đẩy ông phải lựa chọn. Như Xác nói chỉ có một
cách duy nhất là xác và hồn hòa thuận, nhưng Trương Ba biết rằng có một cách khác để phản
kháng lại, để không chịu thua – khuất phục – và tự đánh mất chính mình.
11 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
Nếu như các cuộc đối thoại trên, Trương Ba ở thế BỊ ĐỘNG – thì đến đây, ông đã có
được sự CHỦ ĐỘNG.
TRƯƠNG BA ĐẾ THÍCH
- Không chấp nhận kiểu sống ″bên trong một - Ngạc nhiên vì yêu cầu của Trương Ba, cho rằng việc
đằng, bên ngoài một nẻo″ muốn được là chính này “có gì không ổn đâu” (Đế Thích hoàn toàn cho
mình một cách trọn vẹn rằng đây là việc bình thường – Đế Thích nghĩ đơn giản
“Không thể bên trong (phần tâm hồn) một rằng cứ sống là được)
đằng, bên ngoài (phần thể xác) một nẻo. - Lý lẽ: Thế giới này không ai được là mình toàn vẹn, kể
→ Lúc đầu, Trương Ba chính là người mâu cả Đế Thích hay Ngọc Hoàng cũng như vậy → coi việc
thuẫn với câu nói này. Bởi lẽ ông cho rằng, hồn bên trong một đằng bên ngoài một nẻo là một lẽ
mình tồn tại độc lập với phần thân xác âm u đui thường tình_thậm chí đó là cách để ta có thể tồn tại
mù của anh hàng thịt. ➔ Khuyên Trương Ba nên chấp nhận hoàn cảnh mà
Tôi muốn được là tôi toàn vẹn. (bên trong và tiếp tục “sống” trong thân xác anh hàng thịt
bên ngoài hòa hợp với nhau)”
- Muốn sửa sai bằng cách cho hồn Trương Ba nhập vào
→Không thể sống bằng mọi giá – đặc biệt nếu
xác cu Tị
phải đánh đổi linh hồn của mình chỉ để được
tồn tại, thì đó không phải là điều mà Trương Ba
mong muốn.
12 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
→ Chỉ ra sai lầm của Đế Thích ″Ông chỉ nghĩ ➔ Không hiểu bản chất vấn đề và mâu thuẫn mà Trương
đơn giản là cho tôi sống nhưng sống thế nào Ba phải trải qua, chỉ nghĩ đơn giản là nếu cái xác này
thì ông chẳng cần biết″ không hợp ta sẽ tìm một thân thể khác
- Kiên quyết từ chối việc nhập vào xác cu Tị, vì - Nghĩ rằng mọi cái sai có thể sửa bằng … một cái sai
đó cũng là một nghịch cảnh khác, cuộc sống đó khác
″còn khổ hơn cái chết″, sẽ “bơ vơ, lạc lõng” vô ➔ Suy nghĩ thiển cận ấy lại đến từ chính những vị tiên
cùng trên trời (phê phán bộ máy tổ chức, phê phán những
+ đó là một điều trái với quy luật tự nhiên người có quyền hạn nhưng không biết cách sử dụng
đúng)
+ Trương Ba lại một lần nữa không thể sống là
mình → nếu tiếp tục khoác tấm áo giả dối ấy, - Cho rằng Trương Ba phải sống với bất cứ giá nào; cho
TB sẽ không bao giờ tìm thấy sự thanh thản rằng Trương Ba là “lẽ tồn tại” của mình (quyết định có
trong tâm hồn. phần ích kỉ)
- Chấp nhận quyết định của Trương Ba một cách gượng
- Cho rằng “Có những cái sai không thể sửa
được. Chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm.” ép; con người dưới hạ giới thật kì lạ
13 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
→ Kiên quyết lựa chọn cái chết
- Mị: khát vọng sống – thà chết chứ không chấp nhận một cuộc sống không được là mình
- Chí Phèo: đều lựa chọn cái chết vì bị dồn vào nghịch cảnh, như một cách để thoát khỏi
bi kịch
+ CP: muốn lương thiện nhưng không ai cho lương thiện → chết nơi ngưỡng cửa lương thiện
- Lão Hạc (đều lựa chọn cái chết cho một lý tưởng, một niềm tin, một sự hy sinh còn cao
hơn cả sự sống)
- Vũ Nương (Chuyện người con gái Nam Xương) – tìm đến cái chết để giải tỏa những oan
ức và bảo vệ giá trị của chính bản thân mình
- Đế Thích: cái nhìn hời hợt, phiến diện về con người, có phần ích kỉ khi muốn Trương
Ba sống để chứng minh mình giỏi chơi cờ đến thế nào
14 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
- Trương Ba:
+ Ý thức sâu sắc về ý nghĩa của sự sống: Sống thực cho ra một con người không phải là điều
đơn giản - Hồn và Xác phải hài hòa, không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác
phàm tục tội lỗi → Trương Ba không muốn bị tha hóa
+ Hiểu được bi kịch của con người khi bị đặt vào nghịch cảnh: Phải sống nhờ, sống vay mượn,
trái với tự nhiên khiến tâm hồn nhân hậu, thanh cao bị nhiễm độc và bị tha hóa bởi sự lấn át
của thể xác phàm tục.
15 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
➔ Bộc lộ quy luật tự nhiên của cuộc sống, sự tuần hoàn của cuộc đời sẽ nối tiếp nhau. Ta
không thể làm trái lại với quy luật đó.
1. Thông điệp:
- Từ một câu chuyện dân gian, Lưu Quang Vũ cảnh báo về hiện tượng:
+ Con người chỉ chạy theo những ham muốn tầm thường về vật chất, chỉ thích hưởng thụ,
sống dung tục, tầm thường.
+ Lấy cớ tâm hồn là quý, đời sống tinh thần mới là đáng trọng để bỏ bê những nhu cầu nâng
cao đời sống vật chất của con người.
+ Tình trạng sống giả, không dám và cũng không được như bản thân mình của con người.
Đó là nguy cơ đẩy con người đến chỗ tha hóa.
- Thông điệp: Được sống làm người quý giá thật, nhưng được sống đúng là mình, sống trọn
vẹn những giá trị mình vốn có và theo đuổi còn quý giá hơn. Sự sống chỉ thực sự có ý nghĩa
khi con người được sống tự nhiên với sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn. Con người phải
luôn luôn đấu tranh với những nghịch cảnh, với chính bản thân, chống lại sự dung tục, để
hoàn thiện nhân cách và vươn tới những giá trị tinh thần cao quý.
16 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I
→ Giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của người lao động trong cuộc đấu tranh
chống lại sự giả tạo và dung tục, bảo vệ quyền được sống đích thực cùng khát vọng hoàn
thiện nhân cách.
2. Nghệ thuật
- Ngôn ngữ đặc trưng cho ngôn ngữ kịch, lời thoại khúc triết, sâu sắc, mang nhiều ý nghĩa
- Sự kết hợp tính hiện đại với các giá trị truyền thống
- Chất thơ, chất trữ tình bay bổng đem tới những cảm xúc sâu lắng cho người đọc, người
xem.
17 | H Ọ C V Ă N C Ô S Ư Ơ N G M A I