Professional Documents
Culture Documents
Không một ai có thể tránh khỏi việc viết hay đạo diễn một phim ngắn. Hầu hết mọi
người coi phim ngắn như một công cụ để học và thử nghiệm ý tưởng, hoặc là một cách
để thể hiện rằng mình có đủ khả năng để làm một việc khác. Nhìn chung, cái "một việc
khác" ở đây là làm phim truyện.
Dù bạn đang làm phim một mình hay với một tập thể, hãy chắc chắn rằng công việc
bạn đang thực hiện phải thể hiện được thế mạnh của bạn và không vượt quá ngân
sách cho phép. Đừng nên tạo ra các nhân vật có tính cách quá mạnh nếu bạn e sợ
rằng diễn viên ko đủ khả năng hoặc một câu chuyện hành động yêu cầu các pha nguy
hiểm, rượt đuổi ô tô và các hiệu ứng đặc biệt nếu bạn chỉ có 5 triệu đồng kinh phí.
Nếu phim của bạn đơn thuần chỉ là phim cơ bạn như phim hài, vậy hãy làm nó ngắn
thôi (tối đa 2-3 phút) và hãy bảo đảm rằng khán giả sẽ ko phải chờ quá lâu để xem đến
đoạn thắt nút gây cười của phim. Những bộ phim thế này sẽ gây ấn tượng nhiều hơn
nếu chúng ko chỉ làm cho khán giả cười mà còn phải để họ ngẫm nghĩ sau khi xem.
Bối cảnh
Do cần tạo dựng một bối cảnh trực tiếp dễ nhận biết để đưa ra vấn đề của nhân vật, sẽ
rất hữu ích nếu bạn làm phim xoay quanh một sự kiện quen thuộc hay lễ nghi: đám
cưới, tiệc sinh nhật, ngày đầu tiên đi học, một bữa trà chiều với những người họ hàng
tẻ ngắt, hay lễ Giáng Sinh, v.v... Làm một bộ phim với đề tài như vậy, bạn hiển nhiên sẽ
làm cho khán giả cảm thấy quen thuộc hơn với câu chuyện và bạn ngay lập tức đặt
những nhân vật của mình vào một thế giới với sức ép tâm lí, điều luôn luôn có ích trong
việc tạo ra các câu chuyện kịch tính. Một thuận lợi khác của việc chọn làm phim theo đề
tài này là tạo ra giới hạn cho câu chuyện.
Một bối cảnh phổ biến khác cho phim ngắn là một chuyến đi. Hầu hết các phim ngắn
tập trung vào các sự kiện đặc biệt và trọng đại của cuộc đời một nhân vật để câu
chuyện chắc chắn sẽ đưa nhân vật vào một chuyến phiêu lưu có ẩn chứa nhiều cảm
xúc và sẽ là một lựa chọn tốt nếu bạn tạo ra một chuyến phiêu lưu có tính văn học.
Khán giả phải được nhìn nhận rõ ràng về nhân vật mà bộ phim hướng tới và họ sẽ
không thể thấy rõ ràng được một khi bạn cũng không. Nhân vật chính của bạn phải là
người nằm trong tình huống đó, nếu trong phim của bạn không có một nhân vật, bạn sẽ
không thể làm được phim, hoặc ít nhất không phải bộ phim tường thuật.
Điều dẫn nhân vật chính của bạn tới câu chuyện nhất thiết phải là một trong những thứ
sau:
- Một mong muốn
- Một nhu cầu
- Một bổn phận
Và tất cả các trường hợp này đều phải rõ ràng với khán giả,thậm chí kể cả khi nó
không rõ ràng với nhân vật. Tuy nhiên, một điều bắt buộc phải có trong câu chuyện- và
cũng hiển nhiên với khán giả- là điều làm cho nhân vật khó có thể theo đuổi mong
muốn, nhu cầu và bổn phận của họ. Thực tế, những điều khó khăn này sẽ dẫn đến tình
huống, và, như chúng ta nói ở trên, không có tình huống thì không có phim.
Bạn có nhìn nhận câu chuyện theo chiều hướng đúng đắn nhất không?
Hãy nghĩ về câu chuyện Cô bé lọ lem và tưởng tượng rằng nếu bạn kể câu chuyện đó
với nhân vật chính là một trong những người chị xấu tính của Lọ Lem. Bạn có thể sẽ
vẫn có một câu chuyện tốt nhưng nó sẽ ko có một kết thúc vui vẻ (một trong những
phiên bản đầu tiên của chuyện này là những người chị bị quạ mổ vào mắt ở cuối
phim!), do đó sẽ có ý nghĩa rất khác - nó sẽ chú trọng vào truyện nhân quả hơn là một
câu chuyện cổ tích tươi đẹp.
Trên đây chỉ là một đoạn trích có chỉnh sửa từ cuốn sách "Get Your Short Film Funded,
Made and Seen".
Nguồn: DAN