-Ý nghĩa tượng trưng của các vị thần trong văn hóa Âns Độ
-Biểu hiện của thần thoại Âns Độ
-Dụng ý của tác giả khi sử dụng các biểu tượng thần thoại trong tác phẩm Bài làm -Các vị thần trong chương 4,5,6 +Lakshmi : Bà là vợ của thần Vishnu , thường xuất hiện trong những bức tranh về thần Vishnu , với tư thế đang ngồi bóp chân cho chồng . Trong văn hóa Ấn Độ , bà là biểu tượng của sự giàu có , sung túc , thịnh vượng về cả vật chất lẫn tinh thần , vận may , sắc đẹp . Thần Lakshmi thường xuất hiên trong ngoại hình một người phụ nữ da vàng xinh đẹp , mặc áo đỏ hoặc vàng ( màu sắc tượng trưng cho sự giàu có , thịnh vượng ) , đứng hoặc ngồi trên hoa sen với nét mặt hiền từ . Lakshmi có 4 cánh tay tượng trưng sự hiện diện của người ở khắp tứ phương , đồng thời thể hiện 4 mối quan tâm lớn nhất của loài người ở mỗi giai đoạn : Dharma ( bổn phận), kama ( những ham muốn chân thực), artha ( sự giàu có), và moksha ( sự giải thoát). Tích truyện khuấy biển sửa đã nhấn mạnh sự quan trọng của bà cũng như sự may mắn , thành công bà mang đến cho những con người thành tâm chăm chỉ , sùng đạo và tìm kiếm sự giúp đỡ một cách chân thành . ( Chi tiết trong truyện : léo lên trên màn hình phim Hindi ) ⇨ Ý nghĩa trong truyện : Nhấn mạnh sự sùng tín của người Ấn Độ từ những hành động , sự vật bình thường nhất trong cuộc sống . Chỉ là một bộ phim bth thôi nhưng mở đầu cũng phải có sự hiện diện của nữ thần Lakshmi =>Sùng tín , tôn thờ , dùng lòng thành kính của mình với mong muốn được người ban cho sự sung túc , giàu có , thịnh vượng , vận may , sắc đẹp ,... +Krishna : Ông là con trai của thần Devaki , là ava thứ 8 của thần Vishnu . Ông được miêu tả với ngoại hình khôi ngô , tuấn tú , vô cùng thu hút , thu hút tất thảy mọi thứ cùng làn da xanh tượng trưng chiêu sâu , sự bao trùm của vũ trụ bao la . Krishna thường xuất hiện trong tư thế chân vắt chéo , trên tay cầm một cây sáo . Ngài là hiện thân của tình yêu , xua tan mọi đau khổ , tội lỗi , là vị thần bảo trợ cho âm thanh loài bò ( lớn lên trong một gia đình nuôi bò , có mối quan hệ gắn kết mật thiết với bò ) , kết nối tình yêu của con người với Thượng đế , đại diện cho tri thức nhân loại . Đặc biệt tình cảm tâm linh ông dành cho người bạn Radha từ thuở còn thơ là nguyên tắc , tấm gương của tình yêu đôi lứa , sự lãng mạn và toàn vẹn về tâm hồn . Bởi vậy , ở Ấn Độ phụ nữ xem thần Krishna là mẫu mực của 1 người chồng . ⇨ Thầy giáo được đặt tên theo 1 vị thần chứng tỏ lòng tôn kính , sùng bái của người dân Ấn Độ với các vị thần linh . Đặt tên con theo tên thần Krishna dường như để gửi gắm những mong muốn về đứa con : giàu tình yêu thương , ôn hòa , tri thức , toàn vẹn về tâm hồn . Người Ấn Độ từ nhỏ luôn đc giáo dục về những đức tính ấy và cả quan hệ nhân quả khi làm trái với những j đc răn dạy . Thể hiện những quan niệm ấy qua những chi tiết trong truyện , tác giả muốn làm nổi bật lên mặt tối của xh “chuồng gà” : Bởi vì tư tưởng như thế , sự sùng tín tin vào quan hệ nhân quả sẽ đc thực thi nếu mình không đủ yêu thương , ôn hòa gắn bó với gia đình mà những con người khốn khổ đó cả đời cũng không thể thoát khỏi chuồng gà , thoát khỏi bóng tối để đưa cuộc đời mình đến gần hơn với ánh sáng . Cũng như người anh của Balram không dám rời khỏi quán trà dù nửa bước , nguyện làm trâu làm bò kiếm tiền cho gia đình để rồi như Balram nghĩ-Anh sẽ lại có số phận như bố , bị vắt kiệt sức lao động , cuối cùng sặc sụa với đống máu và chết + Mẹ Hằng Hà ( sông Hằng ) là con gái thần Vedas . Nữ thần sông Hằng thường được khắc họa là một người phụ nữ cưỡi cá sấu . Theo quan niệm của người Ấn Độ , họ tin rằng nếu tắm ở sông Hằng thì sẽ giảm nhẹ đc mọi tội lỗi và thoát khỏi vòng luân hồi của sự sống và cái chết . Bởi vậy , người dân Ấn Độ thường hỏa táng và vứt xác người chết ở đây , họ tin rằng người chết sẽ đc gột rửa tội lỗi , sự vấy bẩn . Hình ảnh dòng sông Hằng được thể hiện rõ nét nhất qua chi tiết hoả táng mẹ của Balram sau khi bà mất . Sông Hằng mang ý nghĩa thiêng liêng với người Ấn là vậy nhưng qua sự bóc trần đến đáng sợ của tác giả , con sôngấy như biến thành quỷ dữ mangđến bóng tối , sựô bẩnđangđầuđộc những con người trong “ chuồng gà”đến ngạt thở . Thực tế chứng minh những tín ngưỡng , phong tục tưởng như đang bảo tồn thần linh , tôn giáo của người Ấn Độ lại đang giết chết chính những vị thần là đức tin của họ . Còn đâu dòng sông Hằng tươi đẹp , trong trẻo mang đến nguồn nước tự nhiên , sự sống , cá tôm cho mọi nơi nó đi tới ? Tất cả những gì còn lại chỉ là sự thối rửa , ô mục , xấu xí , những xác chết tưởng như được gột rửa dưới dòng sông ấy ,...Toàn bộ cái đen tối , mặt trái của xh Ấn Độ ấy được tác giả miêu tả bằng đủ các loại giác quan : khứu giác “Tôi ngửi thấy dòng sông trước khi nhìn thấy nó: một mùi hôi thối của thịt rữa bốc lên từ phía bên tay phải của tôi” ,xúc giác- thị giác-sự quan sát “Không! – Thưa ngài Gia Bảo, tôi xin ngài đừng nhúng mình xuống dòng sông Hằng đó, nếu ngài không muốn mồm chứa đầy phân, rơm rạ, những bộ phận thi thể trương nước, xác trâu thối rữa, và bảy loại axit công nghiệp khác nhau” , vị giác : “Chúng tôi liên tục lấy nước sông rửa miệng cho ông, nhưng thứ nước ấy ô nhiễm đến mức làm ông khạc ra nhiều máu hơn nữa” . Ông định nghĩa sông Hằng : “ dòng sông Chết nào mà hai bờ của nó đầy bùn đen đặc quánh vùi chôn mọi thứ trồng trên đó, làm cho chúng ngạt thở, sặc sụa và còi cọc?”.Vậy phải chăng qua từng lời văn đầy chân thực , tác giả đang phê phán , lên án thực trạng sùng tín , tin vào điều tâm linh đến mù quáng , không phân biệt lợi hại , đúng sai của người dân . Tôn thờ các vị thần linh là điều cần thiết bởi nếu theo quan niệm tâm linh , các vị thần ấy đã ban cho nhân loại sự sống , tâm hồn , vật chất . Nhưng nếu tôn thờ một cách thái quá , làm tất cả mọi thứ để thoả mãn sự sùng đạo của mình mà mặc kệ hậu quả thì tín ngưỡng thiêng liêng ấy sẽ biến chất thành mê tín dị đoan và giết chết chính những gì thần linh đã ban tặng cho ta . Tất cả sự vạch trần của nhà văn đều mang tính xã hội rất cao , ông muốn cả thế giới biết được mặt tối của xã hội Ấn , thay cho lời kêu gọi người dân đừng tự tay phá hủy mẹ thiên nhiên , hủy hoại chính chất lượng cuộc sống của họ bằng đức tin thái quá của mình +Ngôi đến đỏ thờ thần Hanuman : Màu nghệ , nửa người nửa khỉ . Người là kẻ hầu trung thành của thần Rama , Sita , đc thờ để tôn vinh , làm tấm gương của sự trung thành , tình yêu thương , tận tâm tuyệt đối của nô lệ với chủ nô của mình ⇨ Nhà văn muốn phản ánh sự trung thực đến ngu ngốc , mù quang của người dân . Từ nhỏ họ đc dạy dỗ bởi thần thoại , sử thi , hình tượng thần linh về sự trung thành tuyệt đối . Trung thành là đức tính tốt của con người , nhưng nếu nó tồn tại ko đúng thời điểm , ko đúng đối tượng hay thái quá để trở thành cả tin , mù quáng thì chính cn cho đi sự trung thành ấy sẽ bị vùi dập . Và người dân trong chuồng gà của xh Ấn Độ cũng vậy , chính vì sự trung thành , yêu thương đến mù quáng mà họ đc răn dạy từ khi còn là trang giấy trắng mà họ đã tự bó buộc cuộc đời mình ở nơi mục nát của xã hội , nguyện bị bóc lột sức lao động bởi chính gia đình cho đến chết – giống như anh và cha của Balram . Và Balram-một cn cx đc giáo dưỡng như thế đã phá hủy sự trung thành đến tuyệt đối này khi chấp nhận bỏ lại máu thịt của mình để thoát khỏi bóng tối , chính tay giết chết ông chủ của mình để lấy đc số tiền đưa cuộc đời anh tới ánh sáng . Dù biết giết nguoif là trái đạo làm người , vi phạm pháp luật nhưng nếu không làm điều độc ác này thì liệu anh có thể trở thành 1 doanh nhân thành đạt hay ko ? Hay anh sẽ mãi chỉ là một người lái xe , một tay sai , kẻ hầu nghèo mọn ? Như vậy , dù trong xh thế nào , có đức tin ra sao thì thành công , sự cứu rỗi luôn đi đôi với việc đánh đổi một sự sùng tín nào đó ? Để dành được ánh sáng , liệu con người có thể giữ được sự trong sáng toàn vẹn của đức tin ? Bởi dường như thực tại đã chứng minh sự giữ gìn trọn vẹn ấy đẩy 1 phần lớn xh xuống vực thẳm đời người . Ở trong một xã hội như thế , việc tin tưởng thực hiện trọn vẹn những quan niệm thần thánh đã ko còn phù hợp ?
-Biểu hiện văn hóa , thần thoại Ấn Độ :
+Lời chào Namasta : bắt nguồn từ “namah” – một từ cổ dùng để tôn vinh thần tín , tượng trưng cho niềm tin vào sự hiện diện của thần linh trong mỗi con người , trong luân xa vùng ngực , vùng trái tim ( Heart Chakra ) . Trong vh Ấn , Heart Chakra tượng trung cho sự cân bằng , yêu thương , lòng từ bi và sự hạnh phúc .