Professional Documents
Culture Documents
Cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng của tác giả
Xuân Diệu trong bài viết sau đây của Hoatieu
bao gồm dàn ý cảm nhận khổ cuối bài Vội
vàng, mẫu bài cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội
vàng chi tiết sẽ giúp các bạn học sinh củng cố
thêm kiến thức môn Ngữ Văn của mình.
a) Mở bài
+ Bài thơ Vội vàng là một sáng tác rất tiêu biểu
của Xuân Diệu nói lên tiếng lòng của một trái
tim đang khát khao, cuồng si với lẽ sống cuộc
đời.
b) Thân bài
-> Hình ảnh một cái tôi đầy ham hố, đang đứng
giữa trần gian, dang rộng vòng tay, nới rộng tầm
tay để ôm cho hết, cho khắp, gom cho nhiều
mọi cảnh sắc mơn mởn trinh nguyên của trần
thế này vào lòng ham muốn vô biên của nó.
=> Sự vội vàng, hối hả, cuồng nhiệt đến với cuộc
sống của nhà thơ.
-> Tình yêu cuồng nhiệt, mãnh liệt của tác giả.
- Câu ngắn dài đan xen linh hoạt, nhịp thơ nhanh
mạnh
- Hàng loạt các điệp từ, điệp ngữ tuôn trào hối
hả, dồn dập
c) Kết bài
- Khái quát ý nghĩa của đoạn thơ cuối đối với tác
phẩm.
Ta muốn ôm
Khổ thơ cuối của bài khép lại bằng những sáng
tạo độc đáo trong cách dùng từ, đặt câu. Nhà
thơ bôc lộ quan điểm sống của mình cũng là
quan điểm chung của tuổi trẻ: sống là phải biết
tận hưởng, yêu đời nhưng cũng phải dâng hiến
và trân trọng những điều tốt đẹp mà cuộc đời
ban tặng.
3. Cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng - mẫu 2
Ta muốn ôm
decorpaint.vn
MỞ
“Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu trích trong tập thơ
“Thơ và Thơ” của nghệ sĩ tài năng Xuân Diệu.
Bài thơ là tiếng nói tâm hồn yêu đời, yêu cuộc
sống, thiết tha với tuổi trẻ của Xuân Diệu. Mười
câu thơ cuối bài chính là khúc hát khép lại bài
thơ với những quan niệm nhân sinh sâu sắc.
“Ta muốn ôm
Nếu như ở những vần thơ trên tác giả dùng “tôi”
thì ở đây Xuân Diệu lại dùng “Ta”. Theo như Chu
Văn Sơn lý giải: “Ở trên, tác giả xưng "tôi” để đối
thoại với đồng loại, ở dưới lại xưng “ta” để đối
diện với sự sống”. Dưới con mắt của tác giả, sự
sống hiện lên “mơn mởn”. Từ láy “mơn mởn”
miêu tả sức sống căng tràn, tươi mới. Chính cái
“mơn mởn” của sự sống khiến tác giả như tham
lam “muốn ôm” lấy tất cả. Sự sống ấy rộng lớn
lắm, bao la lắm nhưng nghệ sĩ ấy vẫn muốn ôm
lấy, giữ chặt lấy.
Nhịp thơ như gấp rút, giọng thơ như dồn dập,
cảm xúc như dâng trào bật lên thành những
ước nguyện cao đẹp: