Professional Documents
Culture Documents
đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ông xây dựng trên đất của một tấm lòng
trần gian”. Có thể nói, Xuân Diệu đã mang đến cho thơ ca Việt Nam một “bộ y phục
hiện đại”, táo bạo, một cảm hứng chưa từng có chốn non trẻ yên tĩnh này. Mỗi độ xuân
về, trái tim non nớt của các thế hệ trẻ lại rung lên những cảm xúc yêu đời nồng nàn,
mãnh liệt trước lời ru thấm thía của nhà thơ Xuân Diệu. Một trong những lời ru tình sâu
lắng ấy được chuyển tải qua tác phẩm “Vội vàng” - bài thơ tiêu biểu cho phong cách
thơ độc đáo của Xuân Diệu. Cả bài thơ là một tình yêu cuộc sống mãnh liệt, một niềm
đam mê sống đến nôn nóng, cuồng nhiệt. Đến với 13 câu đầu của bài “Vội vàng” ta sẽ
thấy rõ khát vọng táo bạo, lạ lùng của nhà thơ và hình ảnh mùa xuân – vẻ đẹp thiên
đường nơi hạ giới.
Rút ra từ tập “Thơ thơ”, Vội vàng là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp hồn thơ Xuân Diệu trước
cách mạng tháng 8. Mở đầu bài thơ là khổ thơ ngũ ngôn thể hiện ước muốn cháy bỏng
của thi sĩ:
Là nhà thơ của khát vọng giao cảm với cuộc đời, sự mong muốn chiếm lĩnh vẻ đẹp
thiên nhiên của Xuân Diệu xuất phát từ bức tranh thiên nhiên tươi đẹp đang mơn mởn
non tơ. Thiết tha với cuộc sống với tình yêu cuộc sống mãnh liệt, với đôi mắt trong
xanh, ngơ ngác và tràn đầy niềm vui, Xuân Diệu đã phát hiện ra nhiều vẻ đẹp đáng yêu
say đắm của thiên nhiên và cuộc sống con người trên trần gian, nhưng đẹp nhất, vui
nhất và huy hoàng nhất là mùa xuân và tuổi trẻ:
Tiếng chim cất lên tưng bừng rộn rã tạo nên một khúc nhạc tình si trong không gian
tràn ngập ánh sáng. Mùa xuân tưng bừng, mùa xuân rộn rã đã dần đến cho nhà thơ
một niềm vui, niềm ham muốn nắm bắt và muốn hưởng thụ mỗi sáng.
Với Xuân Diệu mọi thứ đều mới mẻ và với đôi mắt xanh non nớt của cái tôi cá nhân,
Xuân Diệu đã phát hiện ra rằng thế gian này đẹp nhất vì có con người. Cuộc sống tốt
nhất là ở tuổi trẻ, cuộc đời đẹp nhất là vào lúc tuổi xuân. Người ta nếu không biết trân
trọng khi còn trẻ, con người sẽ không còn thể tận hưởng điều đẹp đẽ ấy. Nhưng tuổi trẻ
sẽ tàn phai theo thời gian nên vì thế nhà thơ phải sống vội vàng. Hai dòng cuối bài thơ
luôn là dòng tâm trạng của tác giả, nhưng lúc ấy ông chợt nhận ra, chợt nhớ đến quy
luật của thời gian, của tạo hóa:
Đến đây ta đã hiểu được vì sao mà thi sĩ muốn can dự vào những quy luật muôn đời
của tạo hóa để không phải là một ước muốn ngông cuồng nông nổi. Đó là những khát
vọng cháy bỏng của Xuân Diệu, ước muốn bất tử hóa của cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa
sắc lên hương vị của cuộc sống.
Tóm lại, 13 dòng đầu bài thơ “Vội vàng” của tác giả Xuân Diệu là những vần thơ tả
cảnh lãng mạn, mộng mơ. Đồng thời, qua những câu thơ này, chúng ta rút ra được một
quan niệm sống mới mẻ: sống khẩn trương chừng nào còn trẻ, còn “mùa xuân”; Bởi vì
cuộc sống có rất nhiều điều tốt đẹp để ngắm nhìn và tận hưởng. Tuy nhiên, sống vội
vàng không có nghĩa là sống cẩu thả, hèn nhát; nhưng hãy sống sao cho xứng đáng
với những gì cuộc đời ban tặng, hãy sống có trách nhiệm, biết yêu thương và tận
hưởng những điều giản đơn nhất!