You are on page 1of 3

CHỦ ĐỀ

ƯỚC MƠ NGHỀ NGHIỆP CỦA TRẺ EM


(Trình chiếu video về 1 số nghề nghiệp trong tương lai)
Minh: Chào mọi người. Cảm ơn vì đã xem video của chúng tớ về một số nghề
nghiệp trong tương lai. Tớ là Nhật Minh, học sinh lớp 3C trường TH thị trấn Gio
Linh. Hôm nay tớ rất vui vì được đến đây cùng các bạn. Và các bạn sắp được
xem Tranh biện về Ước mơ nghề nghiệp của trẻ em. Trước khi bắt đầu, chúng ta
hãy cùng chào đón bạn Khánh Huyền.
Huyền: Chào mọi người. Chào Minh. Một lần nữa, xin tự giới thiệu, tớ là Khánh
Huyền. Tớ là thành viên lớp 3C, trường TH thị trấn Gio Linh. Minh ơi, tớ rất
thích video này, có rất nhiều nghề nghiệp, bác sĩ, phi hành gia, đầu bếp, thương
gia, … Vậy bạn sẽ làm gì trong tương lai?
Minh: Tớ nghĩ đó là một ước mơ đẹp. Tớ muốn có phép thuật để cứu thế giới. Tớ
muốn trở thành siêu anh hùng. Bay ở trên trời và giúp đỡ mọi người khi họ cần.
Huyền: Tớ nghĩ điều đó chẳng thực tế tí nào. Nó chẳng bao giờ thành hiện thực
đâu.
Minh: Này, chúng ta có phải trả tiền cho giấc mơ đâu, vậy hãy cứ mơ đi. Tớ biết
nó không thực tế nhưng đó là giấc mơ của tớ mà.
Huyền: Tớ nghĩ rằng ước mơ tốt đẹp có thể sẽ là động lực để chúng ta theo đuổi
và biến nó thành hiện thực. Bạn không thể tự bay được vì bạn không có cánh, bạn
không phải là chim. Bạn không có phép thuật vì nó không tồn tại trong đời sống
hiện thực. Vì vậy tớ nghĩ giấc mơ của bạn sẽ không thực tế và nó rất vô nghĩa.
Minh: Không, phép thuật có tồn tại mà. Có bao giờ bạn xem các siêu anh hùng
trên tivi chưa? Họ là các bác sĩ đấy. Và tớ muốn trở thành bác sĩ nhi trong tương
lai.
Huyền: Thật vậy à? Ấn tượng đây. Hãy nói ý tưởng của bạn đi.
Minh: Bác sĩ nhi có thể cứu sống một đứa trẻ và đưa nó trở lại cuộc sống khỏe
mạnh. Điều đó có nghĩa là tớ có thể giúp cho bọn trẻ tốt hơn, Như các bạn biết
có rất nhiều trẻ em đang bị ốm vì dịch bệnh, hoặc các căn bệnh hiểm nghèo như
ung thư hay đau tim. Và bác sĩ có thể giúp chúng giảm bớt đau đớn và khỏe mạnh
hơn.
Huyền: Tớ thích cách bạn giúp đỡ trẻ em, nhưng nghĩ như thế vẫn chưa đủ. Bên
cạnh sức khỏe, trẻ em cần có kiến thức tốt.
Minh: Vậy ý kiến của bạn là gì?
Huyền: Vâng. Đó là lý do tại sao tớ muốn trở thành giáo viên như mẹ tớ. Nếu là
giáo viên tớ có thể dạy cho bọn trẻ những khái niệm mới như viết một đoạn văn
hay, đọc và hiểu một đoạn văn hay làm toán chính xác. Đặc biệt tớ muốn làm
việc trong một ngôi trường nhỏ ở quê mình. Đó là cách tốt nhất để giúp đỡ bọn
trẻ tốt hơn. Và tớ nghĩ chỉ có giáo viên mới có cơ hội dạy và chia sẻ kiến
thức.
Minh: Tớ không đồng ý. Để tớ cho bạn xem bác sĩ cũng dạy và chia sẻ kiến thức
nhé.
Huyền: Bạn nói tiếp đi.
Minh: Ý là bác sĩ có thể dạy cho bệnh nhân cách phòng bệnh và chia sẻ kiến thức
y học với đồng nghiệp. Ví dụ bạn có thể hướng dẫn cho bệnh nhân làm thế nào để
dùng thuốc, khẩu trang hay nước sát khuẩn, biết về vắc xin phòng dịch và bạn
chia sẻ những kinh nghiệm này với đồng nghiệp của mình.
Huyền: Có thể bạn đúng. Nhưng tớ chắc rằng bệnh viện không vui bằng trường
học. Khi làm việc ở trường, giáo viên sẽ gặp gỡ nhiều người, đồng nghiệp, học
sinh…; lớp học thì ồn ào, vui vẻ bởi nhiều hoạt động như các bài học, trò chơi,
bài hát, video, ect… Bệnh viện không có những điều này, chỉ có khóc lóc, sợ hãi,
lo lắng…
Minh: Tại sao không có nhỉ? Bạn không nhìn thấy biểu cảm khuôn mặt và hành
động vui vẻ của cả bác sĩ và bệnh nhân sau khi họ được cứu sống à? Đây là niềm
hạnh phúc lớn đối với ngành y. Và có một điều đặc biệt, đó là trẻ em hoàn toàn
tin tưởng vào bác sĩ.
Huyền: Thật vậy sao? Đó chỉ là ý kiến của bạn thôi. Bản thân tớ rất sợ hãi và lo
lắng khi gặp bác sĩ. Tớ không tin vào bác sĩ đâu. Họ nói tiêm giống bị kiến cắn
nhưng tớ khóc thét khi bị tiêm; họ nói nhổ răng chẳng đau tí nào, vậy mà tớ cứ bị
đau mãi.
Minh: Huyền, bạn hãy nhìn vào những bức tranh này. Bạn sẽ thay đổi suy nghĩ
đấy. Trong đại dịch Covid 19, có rất nhiều trẻ em bị nhiễm bệnh, chúng phải cách
ly với bố mẹ, các bác sĩ nhi đã chăm sóc chúng rất chu đáo. Ngoài việc chăm sóc
sức khỏe, các bác sĩ còn làm rất nhiều việc tốt như trò chuyện, chơi, giúp bọn trẻ
học hành, chia sẻ tình cảm, …Bác sĩ chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong mắt bọn
trẻ.
Huyền: ….
Minh: Có thể bạn đúng nhỉ. Huyền, tại sao chúng ta không làm gì để giấc mơ trở
thành hiện thực nhỉ?
Huyền: Chúng ta còn quá nhỏ để làm việc đó. Khi xem tivi, tớ nhìn thấy nhiều
bạn nhỏ như chúng ta, các bạn không có nhà ở, không được đến trường. Vì thế tớ
ước mình có phép thuật để xây nhà cho các bạn, giúp các bạn đến trường và có
cuộc sống tốt đẹp hơn.
Minh: Bạn có một trái tim đầy yêu thương. Nhưng tớ nghĩ bạn không cần phải
mơ như thế đâu? Tại sao bạn không làm gì đó để trở thành giáo viên trong tương
lai? Chăm học, giúp đỡ các bạn học tập, chia sẻ kiến thức với mọi người…
Huyền: Ý kiến hay đấy! Từ bây giờ chắc bạn đã biết sẽ làm gì để biến ước mơ
thành hiện thực mà không cần phép thuật rồi chứ? Bạn hãy làm một bác sĩ nhi
ngay trong trường của chúng ta, nhắc nhở các bạn giữ gìn trường học sạch sẽ, ăn
uống đảm bảo vệ sinh sạch sẽ, …
Minh: Thật là tuyệt!
Huyền: Theo tớ mỗi người đều có ước mơ riêng và mong muốn ước mơ sẽ thành
hiện thực. Để đạt được điều đó chúng ta nên học hành chăm chỉ, tham gia các
hoạt động ngoại khóa để có kỹ năng sống tốt hơn.
Minh: Thật là ngạc nhiên! Và tớ nhận ra rằng ước mơ của chúng ta có chung một
điểm.
2 bạn: Chúng ta cùng nghĩ về cộng đồng.
Huyền: Tớ hi vọng một ngày nào đó ước mơ của chúng ta sẽ thành hiện thực.
Minh: Còn các bạn thì sao, ước mơ của các bạn là gì?
2 bạn: Tạm biệt và cảm ơn mọi người.

You might also like