Professional Documents
Culture Documents
Đi Đư NG
Đi Đư NG
Bài thơ ra đời trong một hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, đó là khi Hồ Chí Minh bị bắt bớ, tù đày
ở nhà tù Tưởng Giới Thạch và Người buộc phải di chuyển hết từ nhà lao này sang nhà lao
khác. Câu đầu của bài thơ mở ra như một lời nhận xét, một lời chiêm nghiệm từ thực tế cuộc
sống:
Câu thơ đầu vang lên đã khiến cho người đọc chúng ta không khỏi bồi hồi, xúc động về
những vất vả mà Người đã phải chịu đựng chốn ngục tù ấy. Vậy mà câu thơ thứ hai khi đọc
lên, càng khiến chúng ta thêm thấu hiểu những khó khăn ấy:
Nếu hai câu thơ đầu chỉ nói đến nỗi gian lao của người đi đường thì sang câu này, mạch thơ
đã chuyển khác: mọi gian lao đều đã kết thúc, lùi về phía sau, nhường cho người đi đường
đến đỉnh cao chót vót, đó tuy cũng là lúc gian lao nhất nhưng đồng thời cũng là khi mọi khó
khăn kết thúc.
"Trùng san đăng đáo cao phong hậu"
(Núi cao lên đến tận cùng)
Hình ảnh núi non vẫn hiện lên sừng sững, nhưng lại chẳng thể ngăn bước chân của người
Cách mạng với ý chí quyết tâm kiên cường, chinh phục cả đỉnh núi cao nhất. Nhịp thơ ở đây
nghe thật nhanh, thật mạnh, thoảng trong đó là tiếng thở thật dồn dập của người tù khi đang
cố bước thật nhanh lên đỉnh núi. Sự khẩn trương ấy lan ra toàn câu thơ, mỗi từ lại càng thêm
mạnh, thêm khẩn trương, dồn dập hơn nữa. Vậy là nỗi gian lao của người đi đường núi dù có
chồng chất, triền miên, có vô vàn gian nan nhưng đó không phải là điều vô nghĩa mà trái lại,
có trải qua chặng đường dài gian lao thì mới đến được đích, càng nhiều gian lao thì thắng lợi
lại càng lớn. Hình ảnh nhân vật hiện lên không còn là người đi đường núi vất vả mà đã trở
thành người khách du lịch đến được vị trí cao nhất để thưởng ngoạn phong cảnh núi non hùng
vĩ bao la trước mắt.
Bài thơ "Tẩu lộ" (Đi đường) khép lại, thế nhưng đọng lại trong tâm trí chúng ta là hình ảnh
của một người tù Cách mạng kiên định dù trong gian khó vẫn giữ một ý chí quật cường. Bài
thơ vừa là lời bày tỏ những gian khổ của Bác trong những lần chuyển lao ở nhà tù Tưởng
Giới Thạch vừa là một chân lý Bác muốn nêu ra sau những lần chiêm nghiệm của mình.
Đường đi khó khăn, gập ghềnh, cũng như cuộc sống, như con đường Cách mạng vậy, nhưng
chỉ cần chúng ta có quyết tâm, có ý chí mạnh mẽ thì chắc chắn thắng lợi vẻ vang sẽ đến. Chắc
hẳn, mãi đến sau này, bài thơ vẫn sẽ mãi là một trong những tuyệt tác của Người - Hồ Chí
Minh: Người chiến sĩ Cách mạng - nhà thi nhân xuất sắc của dân tộc ta.