You are on page 1of 2

TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ HÀ NỘI ĐỀ KIỂM TRA TỰ LUẬN

Họ và tên: Phạm Thị Huyền MÔN: Ngôn ngữ và Văn hóa


Lớp: FTB317 Mã môn: EN07

Đề 1

Câu 1: Tại sao nói: mối quan hệ giữa ngôn ngữ và văn hóa là mối quan hệ mang
tính tự nhiên và tất yếu?

Bài làm

Ngôn ngữ và văn hóa là hai phạm trù sự đan xen với nhau. Khi bạn tương
tác với một ngôn ngữ khác, điều đó có nghĩa là bạn cũng đang tương tác với văn
hóa sử dụng ngôn ngữ đó. Bạn không thể hiểu một nền văn hóa mà không trực
tiếp tiếp cận với ngôn ngữ của nó.

Ngôn ngữ là hệ thống tín hiệu nhiều tầng được người bản ngữ chấp nhận,
ghi nhớ, hiểu và sử dụng trong khi giao tiếp với cộng đồng. Văn hóa là cách
hành xử của con người với con người, của con người với xã hội, của con người
với
thiên nhiên môi trường, của con người với chính bản thân mình. Sự biến đổi và
phát triển ngôn ngữ luôn luôn đi song song với biến đổi và phát triển văn hóa.
Cụm từ, ngôn ngữ là văn hóa và văn hóa là ngôn ngữ thường được đề cập
khi ngôn ngữ và văn hóa được thảo luận. Đó là bởi vì cả hai có một mối quan hệ
tự nhiên và tất yếu mặc dù phức tạp. Ngôn ngữ và văn hóa phát triển cùng nhau
và ảnh hưởng lẫn nhau khi chúng phát triển. Sử dụng bối cảnh này, Alfred L.
Krober, một nhà nhân chủng học văn hóa đến từ Hoa Kỳ nói rằng nền văn hóa
bắt đầu từ khi ngôn ngữ của một dân tộc xuất hiện và từ đó, sự phát triển của
một trong hai yếu tó đã dẫn dắt cái còn lại phát triển hơn nữa.
Nếu văn hóa là kết quả của sự tương tác của con người, các hành vi giao tiếp là
biểu hiện văn hóa của họ trong một cộng đồng cụ thể. Ferruccio Rossi-Landi,
một nhà triết học đến từ Ý có công việc tập trung vào triết học, ngữ học và ngôn
ngữ học nói rằng cộng đồng nói được tạo thành từ tất cả các thông điệp được
trao đổi với nhau bằng một ngôn ngữ nhất định, được hiểu bởi toàn xã hội.
Rossi-Landi nói thêm rằng trẻ nhỏ học ngôn ngữ và văn hóa của chúng từ xã hội
chúng được sinh ra. Trong quá trình học, chúng cũng phát triển khả năng nhận
thức của chúng.
Theo giáo sư Michael Silverstein, người dạy tâm lý học, ngôn ngữ học và
nhân học tại Đại học Chicago, áp lực giao tiếp của văn hóa đại diện cho các khía
cạnh của thực tế cũng như kết nối các bối cảnh khác nhau. Nó có nghĩa là việc
sử dụng các biểu tượng đại diện cho các sự kiện, danh tính, cảm xúc và niềm tin
cũng là phương pháp đưa những điều này vào bối cảnh hiện tại.
Ngôn ngữ là tiền đề tạo ra văn hóa. Và ngược lại văn hóa là tiền đề giúp
cho sự phát triển của ngôn ngữ, yếu tố nối kết các giá trị ngôn ngữ và văn hóa
chính là tinh ước lệ. Ngôn ngữ là phương tiện lưu trữ và chuyên chở văn hóa.
Văn hóa chứa đựng trong ngôn ngữ và ngược lại với văn hóa sử dụng ngôn ngữ
đó. Biết một nền văn hóa khác, dựa trên nguyên tắc này, là biết ngôn ngữ cụ thể
của nó. Ngôn ngữ biểu hiện đặc trưng văn hóa, tạo nên sự khác biệt và giúp con
người phân biệt các nền văn hóa. Sự ra đời của ngôn ngữ thúc đẩy nhanh quá
trình mở rộng và truyền tải văn hóa.

Câu 2: Anh/chị hãy tìm tìm 2-3 từ trong tiếng Việt có ý nghĩa liên quan đến văn
hóa lúa nước của người Việt?

Trả lời: Cây lúa, Hạt thóc, Hạt gạo

You might also like