You are on page 1of 24

Thơ Nguyễn Đắc Lập

Tiểu sử vắn tắt


Nguyễn Đắc Lập

Quê :Tân ước –Thanh oai –Hà nội


Nơi ở : Quận Hà đông -Hà nội
Hội viên Hội nhà văn Việt nam
Hội viên Hội nhà văn Hà nội
Email: nguyendaclap10@gmail.com
Tác phẩm đã xuất bản

Đất lạ- Thơ – NXB Văn hoá Dân tộc -1995


Linh cảm –Thơ – NXB Thanh niên -2000
Hoa sa mạc – Thơ –NXB Hội nhà văn -2004
Thành phố -Thơ – NXB Hội nhà văn -2008
Mây đậu – Thơ – NXB Hội Nhà văn 2011
Tiếng thời gian –Thơ –NXB Hội nhà văn -2018
Giải thưởng văn học

- Giải thưởng Văn học nghệ thuật Nguyễn Trãi tỉnh Hà Tây lần thứ ba (2001-2005)
- Giải nhì ( không có giải nhất ) cuộc thi thơ Hà Tây (2006-2007)
- Kỷ niệm chương vì sự nghiệp văn học nghệ thuật Việt nam

Tự bạch : “ Tôi viết những trải nghiệm của mình trong cuộc sống. Phấn đấu viết cho hay, chân thật
hướng đến tính nhân văn cao cả “

TÁC PHẨM

Ngõ nhỏ
Một ngõ nhỏ ven đường
Một ánh mắt bất ngờ gặp gỡ
Có thể là lối rẽ cuộc đời
Khi ta còn trẻ.

Ngõ nhỏ có thể ra


Đường đời không trở lại.

Ghi ở Yên Tử
Gặp người cõng cát leo Yên Tử
Thấm hiểu nỗi đời kiếp phù du
Ôm mây, leo gió lần từng bước
Xây bậc đi vào cõi hư vô.
Bên hồ
Ở đây chỉ có tình yêu và gió mát
Lặng yên những con chuồn chuồn bay trên mặt nước
Con bướm tìm nơi đậu trên ngọn cỏ tươi
Tình yêu cần sự yên tĩnh cho những nụ hôn.

Bên kia hồ
Sự bình yên vĩnh hằng của những nấm mộ
Nơi yên nghỉ của những con người đã một thời trên mặt đất
Mặt hồ lăn tăn gợn sóng

Ngoài kia …
Đường đời
Ngược xuôi hối hả .

Chợ tình Sa Pa
Sao lại gọi là chợ
Có ai bán mua đâu
Chỉ thấy người với người
Tìm nhau trong mây trắng

Rồi cứ như mây ấy


Tình bay ngang đỉnh đầu
Cứ ngỡ là mây đậu
Giơ tay cầm thấy đâu …

Sao Hôm, sao Mai

Có Hôm mà chẳng có Mai


Kìa ông sao Vượt đón ai giữa trời
(ca dao )

Đã là sao đều toả sáng


Đã bay lên trời…đều vời vợi cao xa
Chỉ vì không tìm được nhau trên trái đất
Nên biến thành sao vời vợi nhớ thương về …
Khi mất lòng tin
Họ lạc nhau mãi mãi
Bơ vơ tìm lại giữa thiên hà …

Poet Nguyen Dac Lap


Brief biography

Hometown: Tan Uoc, Thanh Oai, Hanoi


Location: Ha Dong District -Hanoi
Member of Vietnam Writers’ Association
Member of Hanoi Writers’ Association
Email: nguyendaclap10@gmail.com

Published literature works

Strange land - Poetry - National Culture Publishing House -1995


Premonition – Poetry – Youth Publishing House -2000
Desert flower – Poetry – Writers’ Association Publishing House -2004
City - Poetry – Writers’ Association Publishing House -2008
Standing cloud – Poetry – Writers’ Association Publishing House - 2011
The Voice of Time – Poetry – Writers’ Association Publishing House -2018

Literary Award

- Nguyen Trai Art and Literature Prize in Ha Tay Province, 3rd (2001-2005)
- Second prize (no first prize) of Ha Tay poetry contest (2006-2007)
- Medal for the cause of Vietnamese literature and art

Confession: “I write about my experiences in life. Striving to write well, honestly towards the noble
humanity"

Small alley
Small alley by the roadside
Unexpected sight have met
Can be the turn of life
When was young.

Record in Yen Tu

Met someone carrying sand to climb to Yen Tu


Understood about the ephemeral life
Embraced the clouds, climbed the wind step by step
Built steps into nothingness.

By the lake

Here there are only love and cool air


Quietly dragonflies fly over the water surface
Butterfly finds a place to rest on the fresh grass
Love need quiescence for kisses.

Otherside of the lake


The eternal peace of the graves
The resting place of people who were once on the earth
The lake surface rippling

Outside …
Way of life
Rushing backwards and down.

Sapa love market

Why called a market?


No one sell or buy
Only see people with people
Find each other in the white cloud

Then it's like the cloud


Love flies over the head top
Thought it was the standing cloud
Raise hands and get nothing...

Lucifer, Daystar
There is Lucifer but no Daystar
Oh, Cross-star looking for someone in the sky
(folk )

Stars are all shining


Flying to the sky…all are great and far away
Just because can not find each other on earth
Then turn out to great stars remembering and loving about…
When trust is lost
They lost each other forever
Desperately to find among the galaxy…

Hoa sa mạc

Có một lần cả sa mạc nở hoa


Muôn sắc màu rung rinh trên cát
Rồi năm năm, mười năm có khi cả đời người
Lại một lần hoa nở.
Hạt giống của niềm tin
Dẫu gió cát dập vùi
và tháng năm không còn nhớ
Nó vẫn còn ...

Flowers on desert

Once the whole desert blossomed


Colorfulness fluttered on the sand
Then five years, ten years, sometimes a whole lifetime
Again flowers blossomed
Seeds of faith
Though the wind and sand buried
and time may no longer remember
It is still...

Tượng đài Nguyễn Trãi

Ngày lại ngày mặt trời từ phương đông rọi tới


Đêm đêm trăng vằng vặc thế gian

Sừng sững trời Nam


Qua nắng
Qua mưa
Qua hai chiều thời gian nghiệt ngã
Trái tim Người còn buốt nhân gian
" Ngoài chưng mọi chốn đều thông hết
Bui một lòng Người cực hiểm nguy"*
--------------------
* Thơ Nguyễn Trãi

Monument of Nguyen Trai

Day after day, the sun shines from the east


Night after night, the moon shines the world

Standing in the Southern sky


Via the sunshine
Via the rain
Via the two dimensions of fierce time
His heart still caused the sharp pain for the world
"Everything, everywhere are all clear
People’s heart is extremely dangerous"*

--------------------
* Poet by Nguyen Trai (Nguyen Trai is a great hero of Vietnamese)
Nhà tu hành và người mù bán tăm

Giữa đường
Nhà tu hành áo cà sa
giơ tay cầu phước
Người mù ôm bó tăm và cây chổi chít
mái tóc hoa râm
lộc cộc dò đường
Bất chợt gặp nhau
rồi mỗi người đi một hướng
Lặng lặng
họ đi tìm điều rất thực
Một tiếng vang lên
ở giữa tay mình ....

A monk and a blind selling toothpicks

In midst of a street
The monk in cassava robe
Raised his hands for blessing
The blind with a bunch of toothpicks and a broom
gray hair
groped to find the way
Randomly met each other
then everyone went in one’s direction
Silently
They were looking for something very true
A sound resounded
in the midst of their hands....

Thơ bất chợt

Trái đất nóng lên, tình người lạnh xuống


Cô đơn kiếp sống con Người

Kỷ niệm bay đi
Bỗng đơn độc giữa những ngày đang sống.

Cây già quỵ xuống trụ thời gian


Cười trắng xóa cả tóc

Một cây trĩu nặng biết bao nhiêu cành

Vòng tay thuở ấy trĩu cây bây giờ

Có những người suốt đời làm khổ người khác


Bởi họ không tự đứng được, phải tựa vào người khác

Sống không nhường nhịn nhau


Để khi chết còn đau dưới mồ.

Rừng vẫn đấy mà anh là người khác


Em cũng vậy thôi rụng lá bao lần

Mới hay cây cứng hơn trời


Nắng như đổ lửa vẫn cười vẫn vui.

Nắng như bà già khó tính


Cuối chiều rồi nghèo ngặt nắng thêm

Cây nói với đất bằng chồi


Gió nói với trời bằng đám mây bay.

Trên trời làm gì có đường


Mây trắng lẫn mây trắng
Nhằm hướng bay thành đường
Một cánh chim, một chấm không
Thế rồi lãn giữa tầng mây cuối trời ...

Sudden poetry

The earth is warming up, people’s love is cooling down


Lonely human life

Memories flying away


Suddenly alone in midst of living days.

The old tree falling down to the pillar of time

Smiling white hair

A heavy tree carrying many branches


A hug of that time burdening the tree at present

Some people making miserable to others


Because they cannot stand on their own, they have to rely on others

While living but not tolerating each other


When dying with pain in the grave.

The forest is still there but you are a different person


You are the same, how many times falling leaves?

Then knowing, the tree is harder than the sky


The sun is like fire, still smiled, still happy.

Sunshine likes a grumpy old lady


In late afternoon, it's a little bit sunny

The tree speaks to the earth by buds


The wind speaks to the sky by flying clouds.

There's no way in the sky


White clouds among white clouds
To the flying direction as the way
One bird wing, one dot
Then merging in midst of clouds at the end of the sky...

Nhạc không lời

Thành phố ầm ầm chuyển động


Tắc đường, xe chờ đợi
Bỗng vang lên từ loa xe buýt
Sô nát " Ánh trăng " bổng trầm, tha thiết
Khi chậm rãi như ánh trăng
Lúc mênh mang như sông về biển
Hành khách bỗng quên tất cả
Lạc vào cõi mộng mơ ....
Không biết đến độ đường nào
Sô nát " Ánh trăng " như sóng lại tuôn trào

-----------------
"Ánh trăng " một sônát nổi tiếng của Beecthoven

Instrumental music

The city moving noisy


Traffic jam, waiting cars
Suddenly singing from the bus speaker
Relief and deerly "Moonlight” sonate
Sometimes as slow as moonlight

Sometimes as immense as river to the sea


Passengers suddenly forgot everything
Wandering into the dreamland....
Not knowing where it is
"Moonlight” as wave overflowing again

-----------------
"Moonlight” sonate by Beecthoven

Trong phòng sản phụ sau sinh

Nhẹ thôi! Những bông hoa đang nở


Nhẹ thôi! Chồi non nhú đầu cành
Nhẹ thôi chị
Nhẹ thôi anh
Bé đang ngủ
Bé như say trong bụng mẹ mình ....

Một người cha trẻ


Áp tai nghe nhịp thở con
Bên người vợ như lá rủ
Sau mưa ....

Nhẹ thôi gió


Nhẹ thôi mưa
Và biển ngừng bão tố ....

Đón giáng sinh của những thiên thần.

In maternity room after giving birth

Silent! The flowers blooming


Silent! Young shoots sprouting small branches
Be silent, sis please
Be silent, bro please
Baby is sleeping
As good sleeping in the mother belly....
A young father
Downing ear to listen to his baby breath
Beside his wife as a drooping leaf
After the rain ....

Be gentle, wind
Be gentle, rain
And cease the storm, sea....

Welcome Christmas of angels.

Trong phòng cấp cứu

.......

Những con Người quằn quại ...


Cố neo vào sự sống mỏng manh
Bằng sợi dây chuyền
Và những giọt huyết thanh.

Như ngọn lửa đã cháy hết mình


Lại bừng lên ánh sáng
Bao tình thương gửi Người ở lại ....
Phút cuối cùng trên cõi thế gian

Đôi mắt mở, Người nhìn đời lần cuối


...Bỗng trong veo một khoảng trời xanh ...

In emergency room

Writhing People...
Trying to anchor in fragile lives
By transfering lines
And serous drops.

Like fires that burned out its climax


Lighting up again
All love sending to their living people....
Last minute on earth

Eyes open, look at the life for the last time


...Suddenly a clear blue sky ...
Premonition
I have a premonition of something
Today can be alive and tomorrow can be gone
My father's image
all hard years
Close people never come back
Yesterday was still alive with me
The girl next door did not talk, only smile
From the day she got married
cheeks were no longer pinky

What tomorrow will be like


People with bent backs piled up years
Children grow up without seeing their parents and grandparents
The land at beginning of the village
more graves will be narrower
Like a small town
in fairy tales
Loneliness and old age made my eyes blurred
smoggy.

When we are alive, why not get closer


So that we have to miss each other now
Oh! Humans are not easy to overcome ourselves
Dear suffering hearts
with eternal love.

Linh cảm

Tôi linh cảm điều gì


Hôm nay còn mai mất
Hình ảnh cha tôi
suốt những năm lận đận
Những người thân không bao giờ về nữa
Hôm qua còn sống bên tôi
Cô bé nhà bên không nói chỉ cười
Từ ngày lấy chồng
má không còn hồng nữa

Ngày mai sẽ như thế nào


Con người lưng còng chất chồng năm tháng
Trẻ lớn lên không thấy ông bà bố mẹ
Mảnh đất đầu làng
mồ mả sẽ chật thêm
Như thành phố nhỏ
trong chuyện cổ tích thần tiên
Nỗi cô đơn cộng tuổi già làm mắt ta mờ
sương khói .
Khí sống bên nhau sao không gần lại
Để bây giờ lại nhớ đến nhau
Ôi! Con người không dễ vượt mình đâu
Hỡi trái tim khổ đau
với tình yêu muôn thuở .

Love for Cuc Phuong forest


Dear Cuc Phuong!
All year round quietly
You are virgin
Thousand years is still new
Trees in trees, layers of leaves and branches

Dear Cuc Phuong


Is it half a bright moon among the
romantic sky
You are silent with your own love

Your hands hold the sunshine


Cherishing the falling raindrops
Let do the scent be spreaded
And the green shoots at rock-cracks be germinated

I walk alone
Finding the scattered sunlight in middle of the forest
Among noisy life
Green in four seasons
An eternal love
Cuc Phuong forest..

Tình yêu Cúc Phương

Cúc Phương ơi!


Quanh năm lặng lẽ
Em nguyên trinh
Ngàn năm mới mẻ
Cây trong cây lớp lớp lá cành
Cúc Phương em
Có phải nửa vành trăng thanh giữa trời
thơ mộng
Em lặng im với tình yêu của mình

Tay em đỡ hạt nắng


Nâng niu hạt mưa rơi
Để mùi hương lan tỏa
Và chồi xanh khe đá nảy mầm

Một mình tôi dạo bước


Tìm vệt nắng rơi thưa thớt giữa rừng
Giữa cuộc đời xao động
Xanh bốn mùa
Một tình yêu muôn thuở
Cúc Phương..

To the top
In front of me is a mountain. When was a child, I often dreamed of climbing up to the top to see
what was on it.
Time passed, I have been to many places but not been reached to the top of the mountain.. There
was a time when I tried to climb near to the top, the top suddenly mixed with the clouds...
One night, I found myself walking on the top of the mountain. There were a trail. At the end of
the road was a milestone inscribed with the names of those who have stepped foot to the top of
the mountain. Surprise, I saw my name there.

Awakened, I knew I was dreaming.


From that day on, the top of the mountain suddenly became as close to me as I had been there...
At nights, the mountain clouds overflow, the mountain suddenly is sank into the clouds...

Đỉnh

Trước mắt tôi là một quả núi.Thuở nhỏ,tôi thường mơ ước lên đỉnh xem trên ấy có

Thời gian trôi,tôi đã đi nhiều nơi nhưng đỉnh núi ấy vẫn chưa tới được..Đã có lần thử
sức mình tôi leo gần đỉnh,,đỉnh bỗng lẫn vào mây...
Một đêm,tôi thấy mình đang đi trên đỉnh núi. Trên đó có đường mòn. Cuối đường là
một cột mốc ghi tên những người đã từng bước chân tới đỉnh núi .Ngạc nhiên,tôi thấy
tên mình ở đó.
Sực tỉnh, tôi biết mình đang mơ.
Từ ngày đó,đỉnh núi bỗng thân thiết với tôi như tôi đã từng đến ...
Đêm đêm mây núi tràn về,núi bỗng chìm trong mây ...

To meet at Do Temple
Happily unclear voices of juniors in front of the temple gate
Like past Ly Cong Uan played at Co Phap Temple
Thousand years was passed
The clouds of that time are returned...

Gặp ở Đền Đô

Ríu rít đàn em trước cửa đền


Như Lý Công Uẩn xưa chơi của đền Cổ Pháp
Nghìn năm trôi
Những đám mây thuở ấy lại trở về ...

Buddha statue
One hundred and eight Bodhisattvas
One hundred and eight ways of practice

You stand next to the Buddha statue


Taking a photo with a fresh smile

A person plays two strings instrument next to the Buddha statue


Waiting for the sound of a falling money...

Bồ Tát

Một trăm linh tám vị Bồ Tát


Một trăm linh tám cách hành nguyện

Em đứng bên tượng Phật


Chụp ảnh miệng cười tươi

Người kéo nhị bên tượng Phật


Chờ một tiếng tiền rơi ...
Hoang Thanh Well
So many dynasties were buried deep under the ground
Well water mirrored for thousands of years
Hoang Thanh well remembered the people of that time
Intact pure, the water source of the Hung King... ...

Giếng Hoàng Thành

Bao triều đại vùi sâu trong lòng đất


Nước giếng khơi soi bóng ngàn năm
Giếng Hoàng Thành nhớ Người thuở ấy
Vẹn nguyên trong, mạch nước thuở vua Hùng ... ...

Sudden poem
The global is getting warm, human love is getting cold
Loneliness of human life

Memories fly away


Suddenly alone among living days

The old trees falling down by the time


Smiles with white hair

How many branches a heavy tree


The bracelet that was full of trees is now

A tree is carried by many heavy branches


The arms of that time, are full of trees now

There are people who always causing miserable for others


Because they can't stand on their own
have to rely on others

Living without yielding to each other


Getting pain in graves when dying

The forest is still there but I am a different person


You are the same, leaves falling many times.
Turning out, trees are harder than the sky
Sunshine is like fire, still smile, still happy.

Sunshine is like a grumpy old woman


At the end of the afternoon, it's more severe sunshine

Trees talk with the earth by buds


Wind talks with the sky by flying clouds.

There is no way in the sky


White clouds mix in white clouds
Aiming to the flying direction into the road.

A bird wing, a dot


Then mixing among clouds at the end of the sky....

Thơ bất chợt

Trái đất nóng lên,tình người lạnh xuống


Cô đơn kiếp sống con người

Kỷ niệm bay đi
Bỗng đơn độc giữa những ngày đang sống

Cây già quỵ xuống trụ thời gian


Cười trắng xóa cả tóc

Một cây trĩu nặng biết bao nhiêu cành


Vòng tay thuở ấy trĩu cây bây giờ

Có những người suốt đời làm khổ người khác


Bởi họ không tự đứng được
phải tựa vào người khác

Sống không nhường nhịn nhau


Để khi chết còn đau dưới mồ

Rừng vẫn đấy mà anh là người khác


Em cũng vậy thôi rụng lá bao lần.

Mới hay cây cứng hơn trời


Nắng như đổ lửa vẫn cười vẫn vui .
Nắng như bà già khó tính
Cuối chiều rồi nghèo ngặt nắng thêm

Cây nói với đát bằng chồi


Gió nói với trời bằng đám mây bay .

Trên trời làm gì có đường


Mây trắng lẫn mây trắng
Nhằm hướng bay thành đường .

Một cánh chim,một chấm không


Thế rồi lãn giữa tầng mây cuối trời ....

Người chơi cờ bên hồ Trúc Bạch

Mặt đất là bàn cờ


Quân cờ đi từng nước một
Ngày lại ngày
Họ đến đây giữa đất trời và mặt hồ lộng gió.

Im lặng họ ngồi
Cất tiếng cười khi ván cờ kết thúc

Hoa trong vườn vẫn nở


Mặt hồ lặng lẽ soi gương

Nơi phố phường


Đường đời ngược xuôi tấp nập

Nắng chiều về cuối chân trời


Chuông chùa tan trên mặt nước ...

Ngày mai ...


Những ván cờ không báo trước
Lại bắt đầu
Như cuộc đời ...xe pháo ...có gì đâu !

Sáng nào tôi cũng dậy sớm với mặt trời


Sáng nào tôi cũng dậy sớm với mặt trời
Chờ xe buýt cùng lứa tuổi đôi mươi
Gặp nụ cười em ríu ran như mùa xuân phía trước
Thế hệ mới bỏ lại phía sau bao định kiến
Bỏ lại phía sau bao vật cản trên đường
Họ đi vào thế giới mới
Trắng trong
Với niềm vui tươi trẻ hồn nhiên

Các em đi vào thế giới mới nhẹ tênh


Với nụ cười trên môi
Nơi nhà trọ vài ba quyển sách
Bao khát vọng như những cánh buồm trên biển ...

Còn chúng ta lịch kịch với bao đồ đạc


Với những bất hạnh
Mà bất hạnh nhất là những thiên kiến hẹp hòi
Của một thời quá khứ đã lùi xa ....

Chào ngày mới

Ấy là lúc
Sinh khí đất trời
Khởi phát

Áy là lúc
Những bông hoa ngọn cỏ
Còn tươi thắm sương đêm
Là lúc dòng sông êm đềm không bị chao lên
Bởi tiếng ồn, rác rưởi
Ấy là lúc
Bầu trời xanh, những đám mây lơ lửng trước khi
mặt trời thiêu đốt .

Chào ngày mới


Ấy là thời khắc đất trời cho ta sinh lực
Vượt qua thất bại, buồn vui
Để đêm về tâm hồn bình yên và yêu tin

Chào ngày mới


Ấy là lúc luyện khí
Để những ông già giữ trong mình quá khứ
vinh quang và bất hạnh
Những cô gái chàng trai
giữ tình yêu và khát vọng
Trong tim
Để vượt đường

Cuộc đời là những ban mai cộng lại .

Thơ ngắn

Vì sao
Sông cháy
Mà đời không trôi .

Vì sao trời sáng


Mà đêm vẫn còn

Có những lối rẽ
In hình số phận

Sống như làn gió thổi


Như nước cuồn cuộn trôi

Bình lặng qua bão qua giông


Mặt hồ phẳng lặng như không có gì

Mưa từ đâu mưa tới


Làm ướt bao lòng người

Ai trải nắng vàng trên mặt đất


Giữa một ngày thu ướt, nắng rơi

Sông trôi, bờ ở lại

Bao người tốt rủ nhau đi đâu cả


Bỏ thế giới này hoang vắng, đơn côi

Đêm càng đen, đèn càng sáng tỏ


Ta lấy đời ta trả giá cuộc đời

Khi nằm xuống


Mới biết mình là ai

Sống sao
Có lối đi về

Người chết nhắc nhở người sống


Bằng chính cuộc đời mình

Bao dung trước bất hạnh con người


Ta thấy mình giàu có

Của cải sẽ lạnh giá


Khi thiếu hơi ấm con người

Thế gian rộng vô cùng


Lòng người sao hạn hẹp

Con người tự trói mình


Bằng những sợi dây vô hình do họ tự nghĩ ra

Trái đất thì to


Nhưng sức mạnh của nó lại ở trong từng nguyên tử

Hạnh phúc ngoài kia trong từng tia nắng


Suốt cuộc đời nắm lại vẫn bằng không

Nhà mẹ dột
Anh em xòe tay
Mưa tạnh
Nắng về

Biển nghĩ gì, đêm qua không ngủ


Sớm nay, bạc sóng xô bờ ....

Trên đường
Vừa đi vừa ngủ là cách đi của kẻ đường dài ...Tôi rút điều này từ chính
cuộc đời bất hạnh của tôi. Trong cuộc đời bất ổn này, tạo cho mình một
khoảng sống bình yên dẫu chỉ đôi phút, đó là điều kỳ diệu.
Xe đi trong đêm, giờ này tất cả đều ngủ . Một ngôi sao trên trời đang
dõi theo.
Cánh đồng hun hút trong đêm ...thỉnh thoảng dàn đồng ca ếch nhái ran lên
rồi im bặt ...
...Trong lúc chúng ta ngủ ,dòng sông vẫn thức .Thỉnh thoảng xe lại nhảy lên
bởi một chứng ngại vật trên đường. Mỗi lần như vậy,có người lại tỉnh giấc.
Những hạnh phúc nhỏ nhoi
Những bất hạnh đang chờ ...
Mỗi dịp đi xe đường trường tôi cảm thấy mình hạnh phúc
bởi số phận mình hòa vào số phận bao người .
...Ngủ đi anh, ngủ đi em ...gắng sức ta đi tiếp chặng
đường ....
Chess player by Truc Bach lake

The ground is the chessboard


The chess pieces move at a time
Day by day
They come here among sky and earth and the windy lake.

Silently they sit


Laughing at the end of the game

Flowers in the garden are still blooming


The lake surface quietly reflects in the mirror

Where streets
Lives are busy with ups and downs

Afternoon sunshine moves to the horizon


Temple bell melts on the water surface...

Tomorrow ...
Uninformed chess games
Start again
Like the lives of... chariot and cannon...!

Every morning I wake up early with the sun


Every morning I wake up early with the sun
Waiting for the bus with the twenties
Seeing their joyful smiles like the spring ahead
The new generation leaves behind many prejudices
Leaving behind many obstacles on the way
They enter the new world
Purity
With youthful and innocent joys

They enter the new world lightly


With smiles on their faces
Living in students’ houses with few books
Ambitions like sails on the sea...

And we carry a lot of things


With misfortunes
The worse unfortunate is the narrow prejudice
Of a past era....

Hello new day

That's the time


The vitality of sky and earth
Starting

That's time
Flowers and grasses
Still fresh in the night dew
It's time the river is calm and not waving
Due to the noise and garbage
That's the time
The sky is blue, clouds float before
burning sun

Hello new day


It’s the time when the sky and earth give us the vitality
Overcoming failure, sadness and joy
For the soul at night be peaceful and trustful in love

Hello new day


It's time to practice Chi
For the old keep to themselves
glories and misfortunes
Girls and boys
keep loves and ambitions
In hearts
To cross the roads

Life is a sum of dawns.

Short poem
Why
River flows
But life does not drift.

Why it is bright
But the night is still

Some turns
Imprint the fate

Living like the blowing wind


Like the rushing water

Be calm through the storm


The lake surface is as silent as nothing

Where the rain come from


Bring wet hearts for many people

Who spread the yellow sunshine on the ground


In a wet autumn day, the sunshine falls

The river flows, the shore stays

Many good people together to anywhere


Leaving this world isolated, lonely

The darker the night, the brighter the light


I use my life paying for the life

When lying down


Then find out who I am

How to live the life


There is a way back

The dead reminds the alive


By their own lives

Tolerate for human’s misfortunes


I would feel rich

Wealth would be cold


When lack of human warmth

The world is so immense


People's hearts are narrow

Human bind themselves


By invisible ropes thought by themselves

The earth is big


But its power is getting smaller in every atom

Outside happiness is in every ray of sunshine


For the rest of life, to hold on to nothing

Mother's house leaks


Brothers spread their hands
Rain stops
Sunshine is back

What does the sea think, didn't sleep last night


This early morning, silver waves hit the shore ....

On the way
Walking while sleeping is the way of a long-distance man... I withdraw this from my own
unfortunate life. In this unstable life, creating a peaceful life even for a few minutes that is a
miracle.
A car drives at night, everyone is asleep at this time. A star in the sky is watching.
The field is continuous in the night... sometimes the frogs cry loud and then stay silent...
...While we sleep, the river stays awake. Sometimes the car jumps up because of an obstacle on
the road. Each time, someone wakes up.

Small happiness
Unhappiness awaits...
Every time riding on the long way, I feel happy because my fate is mixed with the fates of many
people.
...Sleep brothers, sleep sisters ...try our best to continue the long way ....

You might also like