Professional Documents
Culture Documents
Tổng Ôn Tác Phẩm NLDDSD PDF
Tổng Ôn Tác Phẩm NLDDSD PDF
Người lái đò
Sông Đà
1
Dẫn chứng cho bài văn Sông Đà
1.bổng,"Khikhithìthtrìaxôngbồnghibừaêmbãicổnhưkính,làkhinémthrìađùatrongcợtmộtbôngcơphèng,
n sa y chkhi
ếnh thcì
h th ánh
oáng, t
khi h ót
n ht rầ m
bạc đấy,
nhưng bao
2.gi“á.c., Nguyễn gi ờ cũ
Tuân ng r
đãấ tsáđỗi
ng ttà
ạ io hoa"
ra (N
một guyễn
co n Sông ăngĐà Mạnh)
không phải là th i ê n nhi ê n vô t ri, vô
mà là một
Ð
các Tàitừ khóahoa, uyêncần báccó khi giới thiệu Nguyễn Tuân
Phong c ách nghệ t huật: ngông
NhàSuốtvănđời tônnghệthờ svàĩ phụng sự cái đẹp
Mạnh mẽ, t ự do, phóng túng, ý thức về cái “tôi” cá nhân”
–
Yêu tiếng Việt và có những đóng góp trong việc phát triển tiếng Việt
Tác Phẩm
hoàn cả nh sáng tác
- Người lái đò sông Đà in trong tập Sông Đà (1960), là tùy bút xuất sắc của Nguyễn Tuân.
-lớThành quả
n, xa xôi. thu hoạch được sau chuyến đi gian khổ và hào hứng tới miền Tây Bắc rộng
Vị“Sôngtrí Đà” là một mốc son trong lộ trình nửa thế kỉ sáng tác, đánh dấu bước chuyển quan
tnhưrọngnhàcủathnhàơ PhápvănNguyễn
Êluya “ từTuân
chân đi
t rt
ờ ừi t h
mộtế gi ớ
ngườii của c
đến ái
c h“t
ânôi”t rđến
ờ i t t
ấthế
cảgi
” . ớ“i
N củ a
gườicálái i“ t
đòa”. Hay
Sông nói
Đà”
luyênà mộtbáctrocngủanhững
NguyễnthTuâniên tùvày bútlà mộtxuấtmisắnch, tchhêmứngmộttiêulầbinểnữau chkhẳng
o quá địrìnnhh phong
t “n gòi cáchấytàđãi hoa,đạt
bút
tới độ chín mới về tư tưởng và nghệ thuật”.
Bố1. Hìcụnch tượng sông Đà: dòng sông hung bạo và dòng sông trữ tình
2. Hình tượng người lái đò sông Đà
Sơ đồ tư duy
Ý chính cần nắm chắc
1. Lời đề từ
-- ““ĐChúngẹp vậythtủyhaygitaiếingđôngháttẩturê-nĐàdònggiasngông”độc bắc lưu”
-nướcCội vànguồnyêu mếnsángnhững tác củavẻtáđẹpc phẩmtìm tbắthấynguồntrong tcừuộccảsmống:hứngVẻngợiđẹp ccủaa, yêuthiêmếnn nhiquêên, vẻhươngđẹp cđấtủa
c+oThin ngườiên nhi. ên: lời đề từ đã gợi mở những vẻ đẹp khác nhau của Sông Đà mà tác giả đã chỉ ra
thướng rong bàisuyvinghĩết củchaủmìquannh. Nguyễn
hướng tớ Tuân
i thể đã
hiệ nnhận
sự r
khác a đi
t hều khác
ường đó. th ường củ a dòng sô ng để đị n h
+nhận,Con khám người:pháđó làvàhìminhêuảnhtả ngườivới tâmláitđòhế nhưlàm mộtchủ ngườithiên nghệnhiênsĩvàtrílàdũng,ngườitànghệi hoa,sĩđượcthựcnhìthnụ
t-rTácong cphẩmông vicệũcnglaoghiđộngdấuhàngấn ngày.trong lòng đọc giả về Nguyễn Tuân người nghệ sĩ với phong
cBắcách nghệgiốngthnhưuậtvivôệccùtìngm đếnđộc cđáo.hínhÔngbảntngãìm đếncủa sbảnôngtĐàhân mìdòngnh sông duy nhất chảy về hướng
–
một phong cá ch nghệ th uật độc đáo. Như TS. Phan Huy Dũng nhận đị n h: “ Độc đáo t ìm độc
–
2. HìConnshôngtưĐàợnghungsôngbạoĐà
KháiSự hùngquátvĩvềhungsôngbạoĐàqua diện mạo
*Ở- “Mnhữngặt sôngquãngchỗ ấysôngchỉhẹp,lúc đúngđá bờngọsôngmớidựngcó mặtváchttrhờànhi” => người đọc vừa hình dung được độ cao
cĐáủaởvácbờhsôđánghaiđãbênchắnbờhếtsông,ánhvừanắng,cảmchnhậnúng không được cáchi olạbấtnh lkìẽo,tiâma nắngu củanàonhữngrọi xuốngkhúc smặtôngshẹp.ông
t-r“ừVlácúchgiđáữathtrànhưa. cBởihẹttlhòếngquãngSôngsĐàôngnhưnàymộtluôncáâmi yếtu,hầu”lạnh=>lẽoSođếnsárnhợn vớingườimột. bộ phận nhỏ hẹp
ởtrcưổớchọngquãngconsôngườing nhỏ=>hẹp,cácNguyễn
h miêu tTuânả chínshửxácdụng, silniêhnđộng.tiếp haiĐểhìtônhđậmảnh:cả“mđứnggiácbêncủanàyconbờngườinhẹ
tkiaay.”ném hòn đá qua bên kia vách”, “Có quãng con nai con hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ
Ý chính cần nắm chắc
-=>“NLigồiêntrtoưngởngkhoang độc đò
đáo, qua
so sá quãng
nh cả mấy,gi đang
á c củ amùaco n hè mà
người c ũ
gi ng
ữa t
t h
hấy
iê n lạ nh.
nhi ê.ntắ t phụt
hoang đèn
sơ vớiđi ện.
một ”
khoảnh khắc củ a đời s ố ng hi ệ n đại gi ữ a c h ốn th ị th ành => Những s o sá nh
ginhữngả vừahìcnhhínảnhh xácgâytinchhấntế, độngbất ngờtrướcvàtlưạởnglẫm.tưTừợngkhovà cấnảmtưxúcợngmỗicủangườimình,đọcnhà. văn sáng tạo raliê n tưởng củ a tá c
*luĐặcồng tgiảómặtgùnghềnhghè suHátốt nămLóong:như“dàilúchàngnào ccâũyngsốmuốnnước xôđòiđá,nợđáxuýtxô sbấtóng,cứsócngonxôthgiuyềnó, cunàoồn ctuóộnm
được- Biệnquaphápđây”nhân. hóa => Khúc sông giống như một kẻ lưu manh lúc nào cũng thích gây gổ,
l-úThủc nàophápcũngđimuốnệp từđòi, điệnợp xuýtngữ: người“nước lxôái đò.đá, đá xô sóng, sóng xô gió.” Những thanh trắc được
givừaeohợpliênstứiếcpvớitạgio óâm, vớihưởngsóng,dữvớidộiđá vớikhiếnhịn cphođicệảughềnhkhẩn strôưngơng,nhưdồnsôidậplên ginhưữa vừadòng.xô, vừa đẩy,
-nhữngCâu vănảnhđanghưởngđi cbằngủa sónhững ng, c ủ anhị
gi p
ó cngắn
àng t bỗng
rở nên duỗi
mãnhdài lira
ệt t
. h eo lố i t ăng t iế n khi ế n ch o
=>mạnhHìnvàoh thtáihầncủkia ndòngh cảmsôngthụđượcnghệnhàthuậtvăncnénủa ngườilại trođọcng.một thứ văn cheo leo, gây chấn động
** ỞVềnhữnghình tcháùi hútnó ginướcốngcnhưhết ngườicái ginơiếngquãngbê tôngTàtMường h ả xuống Vát .
để ch uẩn bị là m móng c â u. Về âm
tcháanhch dùngnướctừở đâytượngthởthvàanh,kêunhànhưvăncửaNguyễn cống cáTuâni bị sặđãc, nókhikêuến ngườiặc ặc nhưđọc nhưtiếngđượcrót dầunghesôtih=>ấy Vớiâm
t*hSựanhchcếtủacmộthóc hicoệnnthraủykhiquáinhàkhổngvăn slồo đangsánh bị“ tbóprên mặtcổ. cái hút xoáy tít đáy cũng đang quay lừ
ltừrồnhững
ng ngay cá cnh
ây quạ
c h đàn”
uối ngược , r ồi t
rưồiờng
vụt thbiuật
ến “
đi c,ó những
bị dì m th
và uyền
đi ngầmđã bị c
dưới ái hút
l òng nós ôhút
ng xuống,
đến mươi t huyền
phút
s*aQuau mớigócthấynhìtnanđixácện ởảnh,khuỷnhông hìsônngh dướidung”.có một nhà quay phim nào đó dũng cảm dám ngồi
tquayrên cxuống
hiếc thtuyềnít đáytthhúngế rồicùquayng vớingượcmáyốngquay,kínđểh lêcnáithhútu ảnh.nó hútCái ctảhướcthuyền,phimcmàuả ngườiquayvàtímáyt ấy
đãlấytmépruyềnghếcảmkhigiphảiác sợngồihãi xemđặc bicáệitccảhnho ngườitượngđọchãi. Nóhùnggiốcngủanhưmột cthhúngước phita đangm 3D.sợ hãi ghì chặt
*- ÂmĐặctthảanhtháchãinướchùng,: ghê rợn của nước: khi thì như là “oán trách gì” rồi lại như là “ van xin”,
râmồi ltạhianhnhưclủàakhitiếêngu khíthácchvừa, giọngthể“ghiằnệnvàvốnchtếừnhạo”phong. =>phúMộtvùacâtuhểvănhiệngắnn trìnmàh độđủthcẩmác câmungtbậcinh
tế của tác giả.
Ý chính cần nắm chắc
Hìrừngnhtrảnhe nứaso snổánh:lửa,“rđangống lêphán nhưtuôngtiếngrừmộtng lửngàna, rừcngonlửtraâucùmộngng gầmđangthétlồngvớilđànộn gitữrâaurừdangchvầuáy
bùngnhạc gibùng”ao hưởng=> Nhàhùngvăntráng,đã scửủadụngsóng,ngôncử gitóừ, cđểủa ttáhiáchiđá.ện âm thanh, những giai âm của bản
=>NguyễnDámTuânlấy lửmớia đểngông tả cái ngạovốn đốivậylậtphôivới! lửa dòng nước; dám lấy rừng để tả sông, có lẽ chỉ có
=>tượngVớimạnhphongmẽcámạnhch viếvàot tàigihoaác quankết hợpngườivớiđọcvốnmộtkiếhìnnthhứcảnhuyêndữ dộibácđếnNguyễnkhủngTuânkhiếpđãkhitạmio ấnêu
–
lý tì nh phá
huống th ạc h
nguy trậ n
hi ểvòng
m mộtvây các ủ
cha th
khéoủy t
léh ần
o, ác
dứt
khoát , t á o bạo, t à i tử đến kỳ di ệu.
-quỷNhàquyệtvăn, đãđể đặtlàmhìnổinhbậtảnhvẻcủđẹpa ngườicủa ngườilái đò,latorođộngng trbìậnnhchtihếường: n với Đà“Tôigixiangn ghidữ ởdộiđoạn, hungnàybạo,cái
hìchniếhnảnhở mặtchitếrnậnđấuSônggiaĐà.n la”o của người lái đò trên chiến trường Sông Đà, trên một quãng thủy
*- Tương Bên nàyquan là tlự
h ic
ê nlư ợng:
nhi ênt hloạt
ớ n lnhì
a o, ndữthì
dội đây
và làhicu
ể mộc đấu
độc không
với sứ c câ n
mạnh s ứ c
được nâng l ên hàng th ần
tvâyhánh,bủacóđượcsóngtrấnướcn giữhòbởirenhững o, quyếthònvậtđángửangỗ ngược con th,uyền,hỗn hàocó vàthạcnhamh trậhinểvớim. đủ ba lớp trừng vi
-trBênên mộtkiacolàn đòconđơnngườiđộcnhỏhết cbé,hỗ không lù i. hề c ó phép màu, vũ khí t r ê n ta y ch ỉ là ch iếc cá n c hèo
*- TrCuộcùngchviiếtnhạcđấu:h trcậhniaththứànhnhất3:chặng:
+oaiĐáphongsôngldànẫm ltihệtạc. Sóngh trận,nướcmởtrhaì nămhò lacvangửa: bốndậy,cửùaa tửvàovàbẻmộtgãycửcaánsinchh.èo.NhữngThác nướchòn đásôngbệ vệ,Đà
mưubụng,môvàoxảohôngquyệtthuyền.tới mức như thể quân liều mạng vào sát nách mà đá trái, thúc gối vào
+láiÔng, mặtláiméođò lúbệcc bấyh điginhưngờ đã bị ttihếươngng chvẫnỉ huynhấtvẫnđịngắnnh giữgọn,lấy máitỉnhchtáèo,o. Ônghay cđòhânthkẹpực tchhụặtlàcumộtống
người c h iế n sĩ, người ch ỉ huy vô c ù ng bản l ĩn h, dũng cả m.
-+TrĐáùngsôngvi ttăhngạchthtrêmận nhithứềhaiu cử: a tử, cửa sinh bố trí lệch sang bờ hữu ngạn. Dòng thác hùm beo
đang+ Vớihồngông đòhộc“cưtếỡimạnhlên thtácrênsôsngôngĐàđá,phảibámcưlỡiấyđếnthuyềncùngrồnhưi lỗicvàoưỡi thổ”ập.đoàn cửa tử.
Ôngvề phí“naắmcửachđá”ặt .lấChiy bờmnh cshóing,ến đãđúnglâu,guồngông đòrồithônguộcđòlòngghìbicưnơngh pháplái màcủalátihmiầnếstômộtng, tđường
h ần đá c h éo
nơi
đây,thắngchcounênối cùôngng. l“ãĐoứađãtvậnhì ôngdụngtrásnhángvàtạroảonhữngbơi chcèohiếlênn,thđứauật tchủìaôngmìnđèh đểsấngiàchnhặtlđôiấy crhaiếđển mở
đường tiế n. ” Ông
sĩ anh hùng giữa đời thường. l ã o ấy đã gia o c hi ến với t ư ớng đá, quân đá t h ạc h tr ậ n s ô ng Đà như một dũng
Ý chính cần nắm chắc
3. Hình tượng người lái đò sông Đà
-+TrBênùngphảivi t,hbênạchttrráậinđềuthứlàba:luồng chết, luồng sống ở giữ bọn đá hậu vệ
+ngoàiÔng, clủáiađòtrohingệnlạliêcnửavớitrosựngnhịcùpngnhàng, th uyền đi êu
như lu yện
một khi
mũi c
têhnèo t rl
eái co
xuyên n th uyền:
qua nhanh“ V út,
hơnvút ,
nướcc ử a,
vừa+ Nguyễn xuyên Tuânvừa tựđãđộngđưaláriađượcmột, phéplượn đượcso sá.”nh độc đáo và chính xác, gây được nhiều ấn tượng
txerongkhilònguyng đọcnangiảvẫnđó lcàònhìcnhhỗảnhđể bámngườivíulá,iđóđòlàvàphanhngười tlaáy,i xecóđangtiến llaên,o xuốnglùi lạidốccònđèo.đối Người
với người lái
lcáải, đòchỉbâycó lgiaoờđithìchkhôngứ khôngcònlùđườngi lại, không
lùi “Cáilatohtuyềnrúngmàtimlaluoồngxuốngnướcthácthìththì uyềnchả cóquaycái phanh
ngang nào
mà
úp xuống chứ không có lùi gì cả”.
=>vẹn,Trđủongđầytrậtnàitthrủyí sựchliinếhn,hoạtông lứngái đòbiếnhưn củmộta mìcnhh.iếnVượttướngqua“tbaả xungtrùnghữuvi tđộthạc”h, pháttrận vớihuyrấtrtọínt
clợửiavềsicnhh,o mìôngnh.lái đò đã thành công trong việc phá vỡ trùng vi thạch trận này để giành thắng
=>tànMiđộcêu, dữtả ôngdội vàlái nham
đò, Nguyễnhiểm,Tuânthế gimuốnới manđưadạirađầymộtnhữngtriết lýc,ạmộtm bẫythôngấy, cđioệnp:người“ Giữvẫna thếdũnggiới
cÔngảm,lvẫnái đòđủ người kinh nghinghệệmsĩtgiìmữalạsiôlnguồnnướcsinhĐàbằnggiangsự trải nghiệm và trí tuệ tuyệt vời của mình.”
-mìTrnh,ậnôngthủyláichđòiếnđãdữvượtdộiquanhưtấvậy,t cảkhónhữngkhănkhónhưkhănvậyđểthtếrởnhưngvề vớibằngcuộc stàốingnăng,thanhtríbìdũngnh. “Tcủhếa
–
lbìànhếth.. đtêmhácđó, dòngnhà sđòôngđốtvặnlửamìtronngh vàohangmộtđá,cnướcái bếnốngcáctơmcó lhangam màlạnh.bàn. stôángn vềnướccá anhlại vũ,thanhcá
dầm- Ôngxanh.lái đò. ”bây giờ, trải qua hết những thời khắc khó khăn vất vả đề trở về với những phút
gikhắcây tphảihanhđốibình,mặtmơvớimộng,thủyquênquáiđi. Cókhoảnhthể thkhắcấy, ôngmìnlháivừađò csậônngkềĐàvớilàcámộti chếtdũng, quêntướngđi khoảnh
mang
ttrhoờingcũmìngnlhàtmộtâm t“htaáio cnhân”ủa một. người nghệ sĩ: ung dung, tự do, tự tại. Đó là một cao nhân, đồng
=>mạn.ViếCảmt về ngườihứng lấyái tđòhấmsôngsâĐà,u vàngòilan búttỏa Nguyễn
tro ng Tuân
những c hi
âu ệnvănlê n với
viế t t r
vềà n
đờiđầyth c
ựcảm, hứng
viế t về lã cng
o n
người th ực . Cảm hứng lã ng mạn được sử dụng
đã tạo nên một khúc ca tươi đẹp, hào sảng khi viết về con người lao động. tr o ng tù y bút , đặc bi ệ t khi viế t về người lá i đò
tkhông
Bài viết ham khảo
2.NhạcHìnhsĩtTrượngịnhcCôngon sôngSơnĐàtừng chia sẻ: “Mục đích đầu tiên và sau cùng của Nghệ
huật vàcóVănbất chọcứ mộttheosựtmưuôi là mangtoan nàođếnccảá.iHãyhay,chcáoinóđẹpmãichomãiđời.thMầmanh tmốnghản tựcủdoa nóvà
mãiđầu,mãilà ưulàthiiênệnsốthmộtân ccủủaađivănều tchhiươngện, củnghệa cáitđẹp.huật”.Dường Lúc s innhư
h th đẹp
ời , c l
áài ch
đẹp ức cũnăng
ng t rhàng
ở
tkhắphànhdặmmụcdàitiêuchtữìmS,kitếhmậmtrcohngí vượtsuốtbicuênộccđờihỉ đểcầtmìmbútkiếcmủacáNguyễn i đẹp. TrTuân.
ê n ch Ông
ặng đã
đường đi
ôngnhiêđin kìtớithhiùện slêônngcáĐà.i dấu chân to, rõ ở miền Tây Bắc Tổ quốc với hình tượng thiên
Khám phá về sô ng
strắucycủtìamông.đếnChỉtậncnơió Nguyễn
–
Đà dòng ch
Tuânảy dữ
mới dội c
khôngủ a núi
nhọc r ừ
cng
ô ng Tây
dò Bắc
đến là
ngọn một t
nguồnh ành lạ ccô
h ngs ôđặc
ng,
tkháhuộcthhuyện Cảnh gốc
Đông tí
và cht khai
h oạt s
kì inthh ra
ủy, sô ng
dòng Đà,
s ông để bi
mang ế t c h ỗ
nhữngphát c ánguyên
i t ê n Tr c
u ủ
nga nó
Hoa
ơ mộng: Li Ti ên, Bả
cChâuó thểvềkểđếntên cvanhhợ Bờ.vácCũngh 50/không Bi ê n Gia ng. Cũng c h ưa c ó nhà văn nào t r ư ớc Nguyễn
73 conctóhaiácnhưlớn nhỏNguyễn,nằm lđểô nhôcó thsuểốthạmộtbútdảiviếtsôđúngng từbaLaicâu Tuân
vềĐàmàutrongsắccảmnướcnhậnsôngcủĐàa nhàđã vănphảinhưcó mấymộtlsầinnhbaythểngangcó haiquanétmitínềhncsáôcngh tấy.ưởngDòngnhưsôđốing
l2.ậ1p.nhưngSông Đàlạ i nhất
hung quán:
bạo hung bạo, dữ dằn và tr ữ t ìn h, th ơ mộng.
Sông“ĐườngĐà hunglên Mường
bạo, lắmLễthbaoác,xanhiều ghềnh đã từng bước vào ca dao xưa:
TrVớiămmộtbảynhàcáivănthácưa, trthămíchbanhữngcái ghềnh”cảm giác mạnh mẽ, những phong cảnh tuyệt mĩ,
những dữ dội phải dữ dội tớ i t ận c ù ng, những lầ n xê dị c h phải t h ử t r ò c h ơi
cshôngo kìĐàđượchungđể bạotránhlà strựòtcầhmơitmàhường,ôngmờkhôngnhạtthmàể bỏôngqua.hằngSự dữchándằnghétcủathsôìng“cưĐàỡi” khôngmạo hi
lên ể m
cchủỉahidòngện rsaôởngnhữngchảy gicoữnathđiácệp, màtrùngcònrừởngquangnúi TâycảnhBắchùng. Nhưvĩ vớimộtvẻnhàhuyềnquaybíphi, hoangm lãosơ
ldừnguyện,lạvừai, chcohokhánngườigiảxemnhữngthấyphabao“cquátận cảkhung
nh” t h cả
ật nh
t i êusô ng
bi ể uĐà,về t
shự ỉ n h
hung t h oảng
dữ c ủtáa cc gi
o n ả lại
sa.ôngĐậpnày.vào mắt người đọc, ấn tượng đầu tiên về sự hung bạo của Đà giang chính là
hìVácnhhảnhthànhnhữngsôngcảĐànhlđáà cảbờnhsôsngừngdựngsữngvácánhngữthành.trước mặt độc giả ngay lần dạo chơi
mạothác hiđá.ểmMàđầunótciêòn.n lVănà nhữngnhâncảkhẳng
nh đá đị
bờn h
sô “H
ng ùng
dựng vĩ c
vác ủ a
h s
t ô
h ng
ành” Đà . không
Ấn t ư ợngphảit rực h
c ỉ
t c
iế ó
p
đến“thành”mắtnhưngườimộtđọckhốiđó ckihíếnnhtlràúchìquânnh ảnhsựẩnvô dụcùng“váckihênthcốành”. . Ta vẫn thường nhắc đến
Cácpháobậcđàianhhiểm.minThành
Bài viết ham khảo
h xưa quácthườngh làchnơio đắpbêntngoài hành nhưquânmộtđịchcôkhóng trmàìnhxâmphòngnhậpngữ,vàomộtnhưng
bênTuântrvớiongtquânư cáchtalàlạkháci nắmh trhõamnộiquantình khitrênnhìsôngn raĐàđểgirốồngi dễnhưdàngngườitác cđanghiến.đứngNguyễnở bên
ngoài t h ành. Vì th ế mọi th ứu với ông l à vô c ùng bí ẩn. Những đợt hỗn c h iế
bíngườihiể.mChỉcử vớiđanghairìnchhữrậ“vpácđâuh thđâyành”trênhàn sôảongtĐàhuậtnhưngônmộttừsựđãđedựngdọa lđầuên ttriưêớcn vớimắtcon n, tấ n cô ng
người đọc vác h đá s ông Đà s ao ki ên c ố , thâm nghi ê m.
cđầuhiến,tiêtnấnvớicôcngonbíngườihiểm. cử đang rình rập đâu đây trên sông Đà như một sự đe dọa Không ch ỉ vậy những đợt hỗn
Đồng t h ời t
đểsâu”ch.ỉTừgọiđó“vngườiu y không nói hết
ách thcành”hiêmthngưỡng nhưng nhà văn bi ế t vận dụng t ố i đa năng lự c ch
ôi nhưngcảmgợinhậnra ấnđượctượngvácnớih đábạnhiệđọcn lêcnảnhư“thànhthànhcaochàoao, sông ữ nghĩ a
Đàvâyvớiliênvựctưởngthẳmchnhưoánghàongợp,sâuhãihunhùng.hút.ChíTấtnchảbởibướcthđầuành dầntrì ấykéocaongườithămđọcthẳm,vàostâruùng
hunbề mặthúttrmàái đất“đúngnhậnngọđượcmớinhicó ệmặtt lượngtrời”l.ớ“nĐnhấtứng ngọ”từ mặtlà tthrờiời.điTaểmđãgibắtữa tgặprưa.ánhĐâynắnglà lúc
tHữuinh nghịhay c“nhắngtrongxuống”bao vầntrongthơthvềơ HuysôngCận.nướcÁnh“nắngnắngchiếcuhóisôngchangLô”snhưoi chtirếoungvạnthơvậtTố
nhưng
lkhông tr o ng ấn t ư ợng c ủ a nhà văn họ Nguyễn ch ỉ khi lê n th i ê n đỉ nh nắng mới
e lói trtêhnểlcòhngiếusôxingênĐà.ngangPhảimàchăng,chỉ cóvácthhể hắtđá quáxuốngcao,từvựcng gisôọngt hiquáếmshoiâu đếnnhưđộvậy.nắng được
Cao,của cảsnhâuđáthôibờchsôưangđủquacụđộNguyễn hẹp c ủ c
aò n
s ô muốn
ng Đà. đưa
Dưới người
ngòi đọc
bút đến
củ as ự hung
Nguyễn bạo
Tuân tộ t c
haiù ng
bên
bờcáisyếtônghầu.nhưĐứngđang xíbênchnàylại gầnbờ nhẹnhau:tay“Cnémó váchònh đáđáthquaànhbênchẹtkilaòngvácshô.ngCóĐàquãngnhư cmộton
naihầu”, cgợion hổliênđãtưcởngó lầncảvọtm nhậntừ bờ quanày cshaíngnhbờxúckigia”á.cĐácủsaôngười
ng Đàđọcđược. Độsohẹpsánhlòngnhưsô“ngcáibịyết
vácthànhh đáđãchlấènn átéphếttới mứccả bờnghẹtsông ghêthở.rQuaợn, hãiđộnghùng.từ “cNhững
hẹt” ngườichi tđọciết micảmêutưtảởngtưởngnhưchvácừngh
nhưhànhbângđộngquơđơncủgiaảcnụcNguyễnủ a nai nhưng
hổ, cú némlạ i mang
nhẹ c h sứ
ơi c
đùabi ểucủ đạt
a co hi
n ệ u
ngườiquả lạvô
i lc
à ù ng.
th ước Chỉđo tà i
tđậm,ình hơnmộtbấtnơichẹpứ connhưsố cthhế,uẩnlưuxáctốcnào.dòngSựnướcnguyvốnhiểnhanh m của gidòngờ lạisôxingếtgợihơn.raCứngàythửmộttưởng
tcưhợngỉ chờcosnóngthuyềnnước nàovà đámàđậpkẹtchvàoo tacnáixáckhemàấytthhôiì .tiến không được, lùi cũng không xong
Ấnthêmtưquaợngmộtvề độchciato,iếstâtuiêcuủbia ểvácu vàh đálốibờliêsnôtngưởngvà dòngbất ngờ,chảythnhỏiên nhihẹpêncàhoang
ng đượcsơtgầnô đậmvới
đời sống hiện đại của con người: “Ngồi trong khoang đò qua quãng ấy, đang mùa
hèlênmàmộtcũkhung
s ử dụng t
Bài viết ham khảo
ng thấycửlaạnh,sổ nàocảmtừthcấyái tmìầngnhnhànhưthđứngứ mấyở hènàomộtvừacátiắngõt phụtmà.đèn. ngóngđiện”.vọngNhà
vănnhữngchẳngso sánhững h ị gi á c , mà c òn kết hợp sử dụng c á c gi á c quan khác với
nh t h ật mới mẻ và tá o bạo. Ân tư ợng phi lý c ủ a xúc gi á c ngày gi ữa
hèPhảihiệcnhăngra. Đangđó khônggiữaphảimùalàhècámài lạvănnh danhânthịtlạdoi ctóhcờiảmtiếnhậnt mangnhưđếntromànglmùaà cáibănglạnh giở á.mùa
tgiroốngng lngườiòng, rtợhnường,tóc gáy,nguysởnhigaiểmốcmàdovẫnsôngdậmĐàtômangcho kìtớiđược. Tuythnhiêmêncảcmụ Nguyễn gi á c hãi đâu
hùng về
độhẹpcacoủarợhèn ngợpphố vàcủasựvácphụth đátắstôbấtng Đà,thìnquah lìnthừ cngữủa đènkhôngđiệxácn làđịmnthhót“ntào,immấy”người, quaquanđộ
sTấtát khicả đãđi vàođemkhúcđến shìônngh tdungối tămbannày.đầu về dòng sông, quy tụ tất cả tính từ đo lường
nguylình rơhiiểvàom nhấttăm:tcốaionhưthămmuốnthẳm,nuốtsâuchhunửnghútcon,ngườihẹp đến. không thở nổi và bất thình
b.SựTíhungnh chbạoất hungcủa Đàbạogicaòngn thcòểnhilàệnsựquakếtchợpái dữcủdằna quầncủa tmặthể những ghềnhtHáthác đá,Loóng.sóng nước.
MáyLoóng:quay“dàicủhànga ngườicâynghệsố nướcsĩ đãxôcđá,huyểnđá xôtừsvácóng,h tshóànhng xôquagióc,áciudữồn dộicuộnở mặtluồngghềnhgió gùnHát
ghèphápsunghệốt năm”thuật. Chỉ, tínvớih hunghai câbạou văncủanhưngĐà gi abằng
ng his
ệựn bi
r aế n
vớiảo hìcnủa
h ngôn
ảnh từ
động t ro
đậyng tcá
rưcớcth ủ
mắtĐội độcquângisảó.ng, nước, gió trên sông Đà đang bắt tay nhau tạo trận địa uy hiếp con
người . Nhị p văn ngắn, nhanh,
bãonhau,tố.lầHìnnlưhợtảnhuyđihiệếppnốicontngười mạnh,
iếp lu.ânCụchNguyễndồn dập như đang muốn tạ o cơ n cu ồng phong
uyển nhau,đã đặtsóngvàogibaó sôvếngcâĐàu bacứđithệếpgốitừ “lxêô”n để
cĐàộnggihưởng
a ng nhưc h oconhững
n th ủy đợt
quái đánhđầm liêl n
ầ yhoàn
đang dữcu dội
ồng củ a
nộ, só
bẳnng tnước
ín h, th
gắt ác đá.
gỏng vô cớ gi ận dỗi
vớiNó scẵonn người
s à ng .
t iChúng
ê u di ệt,“ gùn
nuốt ghè”
tr ọn đe
bất dọa
c ứ c
toany người
l ái khi như
n h stuh
ấtói quen
nào: “ t
Q h ường
uãng ngày
này màc ủ a
khinó.
n h
sKhông
uất taybiláếit tlhàìvôcũtngìnhdễhaylậtcngửaố ý, “cbụnghuyênthviuyềnên tirếang”. Việt” đã kết hợp giữa tên địa danh
vớimặtđặcghềnhđiểmHátcủaLoóng. sông ĐàCáiởtquãng ê n đị a s ông
danh này?
đọc Luồng
đã phải gi
t ó
ố n“gsùn
ứ c ghè”
nén lạ
hơi i
, nằm
uốn lđúng
ư ỡi nhưvị tr í
cthhácínhcủkhóa sôkhănng Đà.màTrNguyễnư ớc tà i Tuân
năng c vừa
ủ a đi
Nguyễnqua c hỗ
Tuân nướcmọi gi ữ
cả, với
m gisáó
c ng,
t h với
ật đá,
dường với
nhưghềnh
được trải qua rõ ràng dưới phong ba ngôn từ.
Bài viết ham khảo
cdưới. HungSơnbạoLa.hơn nữa là những cái hút nước khủng khiếp ở quãng Tà Mường Vát phía
Dưới bàn tay ma th uật c ủ a văn s ĩ, s ông Đà hung bạo ti ếp tụ c nghênh c h iế n
đọc“cáiquagiếngđộibêquântônghútthảnướcxuốngdữsôdằn.ng đểHútchuẩnnướcbịhilàệnmrmónga trướccầmặtu”, quađộcâmgiả tquahanhhìnghêh ảnhrợnvới người
c“nủướca “cửặca ặccốnglêncánhưi bị vừasặc”rvớiót dầusự csộôngi vào”hưởng. Miđếnêu tđángả cảnhsợnhững
giữa cảcáhìi hútnh ảnhnướcvàtrâmên stôhng,anh
Nguyễn Tuân đã s ử dụng đến độ t h ành th ạo c á c biệ n pháp t u từ nghệ th uật .
phápnhư thnhânế là chóahưakhiđủếvớin nướcmộtbingườiết ‘thưaở” vàthíc“khêu”chơikhimãnhến ngườiliệt đếnta stợộđếnt đỉnrhùngnhưmìNguyễnBi ệ
nh nhưngn
Tuân. Người khổng lồ tr ê n dòng t h ác ngôn từ tiế p t ục bẩy t h êm nghệ th uật s o s á
vàophimmithêuựctảtếkhiảoếbâyn ngườichỉ muốnđọc thnhắmêm khitịếtpmắtvía,. bịĐộct chgiặtả nhưtai vìđượckinhđeosợ.cPhânhiếc kícảnnhh xemphim nh
nốidòngtiếnướcp nhauđangchicếuuộnlêtnràco,ái xihútết nướclại khôngở độ scâóudấu“xoáyhiệtuítngừngđáy” đếnnhưđộcádàyi giếtngrongsâu“gmàiếng
bêrậptôkhắpng” khôngba chigìềuckhông
ông phágianổin chayùngđộâmrộthnganhở “cdữánhdộiquạđầyđàn”bí ẩn.. HiĐứngểm nguytrướcđangsức rhútình
–
Bởilùng.nóSôngcòn đượcĐà ởphủgóc độlênnàytấmđãkhăngomvoannhặtmỏngtất cảcnhững ủa làn gìkhóilà đẹplàmđẽthinhấtvị, hư, thảoơ mộngđến lạ
nhấtnét gần, huyềngũi vàảoấmnhấtápccủủaamâycuộctsrốờngi TâyđờiBắcthường., những gì trẻ trung của hoa ban trắng và
b.VớiMàutìnhnướccảmsôtrngìuĐàmến thiết tha, nhà văn đã phát hiện được một cách tinh tế màu sắc
cđượcủa dòngthể hisôệngn. Sựbiếnquýđổitrthọngeo tnhàừngnghimùa.ệpMộtkhiếlầnnôngnữadấn“tấmthânlòngsâvàng” u hơn c ủ
vào a văn
cu ộc s ĩ
đờilạ i
,
ngụphai mùalặnnướcsâu hơnđẹptnhấtrong tđờirênssốông,ngphảiĐà. dụng công nghiên cứu kĩ lưỡng để miêu tả được
Văngọi nónhânlà “dsòngay sxanhưa đắmngọcchbíìmcht”rotrngongsắxanh, c xanhquýcủapháilàn nướcvà êmmùanhẹ.xuân.Nếu ÔngHoàngtrâPhủn trọng
Ngọcthì NguyễnTườngTuândànhlcạhiodànhsôngniHương ềm thini
ê nề m
vị tcự
h hào
o sô khi
ng Đàthuộc
khi svề
o một
s ánh th ành
dòng phố
ngọc duy
bí c h nhất
tcrủoangnitềrmẻoyêu,ấy vớitâmmàuhồnxanhthíchcatnhhị thếnài, khoelờ đụcuyêncủabácsông. Gâm, sông Lô. Đó là biểu hiện
Sự“lừ luyênừ chínbácđỏcnhưòn đượcda mặtnhàmộtngônngườitừ vậnbầndụngđi vìđểrưđặcợu bữatả màubất mãn,nước sbựcôngbộiĐàgìvềmỗimùađộthu
tthứuc cvề”huyển. Xanhsangtrosng,ắc tdịímu đỏdànggiậvàon dỗimùa. Thếxuânmớilbià ếvậyt tínnhưng
h khí cvào
ủ a t
cohu
n Đà
sô ng gi a
king
a cngay
ũ ng t l
hậ p
ất
tchhườngậm rãliắcm,ủanóngdòngnảysônglắđỏm.nặngCâu vănphùkhông sa khi cth
h ỉugợi
về. ra s
Nhàắc tmàu,
h ơ Tr mà
ầ n c òn
Quang gợi r
Quýa tốtcr ođộ
ng
t“hSiôngphẩmĐà “dângSônglêĐà”n nhữngđã cấtquảlời ngợiđồi đấtca vẻđỏ đẹptrungmàudumỡ ấy:
tkểôi cômhuyệndòng sông nghe giai điệu bè trầm ngàn xưa
gácmôilphùên sôsnga khépnhữngbónglườnhoàngconghônnhớ
mãi khuấy trong tôi nhịp những con thuyền”.
("Sông Đà", Trần Quang Quý)
Bài viết ham khảo
Dòngruộngphùlúc, sbờa nặngdâu, bãinề đangmía…đểchảy.gópPhùphầnsatămô điắpểmscôhngo sĐàự trđãù phúđangcủvàa Tổsẽ đổquốcđi.khắp
Bằng hi ểu biế t củ a mì n h, Nguyễn Tuân ch ỉ r a r ằ ng “ n ước s ông Đà c h ưa bao giờ
nhưláo lếtu”hực. VăndânnhânPhápbựcđã đèbộingửakhi bọncontshôựcngdânta racưđổớpmựcnướctâlạyivàogọi mộtmà gọicácbằngh thôcbạoái têsnôngTây đen
Đàtố cálàodòngluận sđiôệngu xảoĐent-rásôcngủa cbọnó màuthựcđen.dân.LuậnÔngđimuốnệu báctrảbỏlạnhưi vẻmộttrữ tlìờnihkhẳngvốn cóđịcnhh,o lời
stộôcng, niĐàềmkhôngtự hàochvớiỉ bởiquêtìnhươngh yêu xứmếnsở.với Đà giang mà còn bởi ý thức về chủ quyền dân
cLàm. Cố nhânsao cósôthngể khôngĐà yêu cho được lối viết đầy thi vị của Nguyễn trọng đoạn ông
“lờnihìkhenn sôngchoĐàsôngnhưĐàmột“cocnốsnhân” ô ng Đà. Ngay
gợi c ở
ả đầu
m” . Vẻđoạnđẹp văn
củ a Nguyễn
người co Tuân
n gái đã
ấy dành
đã là mt ặ ng
đắm
sNguyễn
ay bao ngườiTuân nhưngs ố ng Đàmỗi ní người
u kéo l l
òạngi bị c
ôngu ốn
bởi hút
nó lth
à eo
một một“c ốcá c h
nhân” khác
. Mảnhnhau. đất Và và với
c on
người
những mi đi ề
ề nu Tây
di ệ u đãkí để
tạ o lạ i
hóa tro ng
đã banông tnhững
ặ ng ở t
phí ràa ngTâycả mBắcxúc Tổ đẹp.
quốc Thếcó snhưng
ông Đà trlo
à ng s
vươngố
vấntừngôngtạtnhiquaều.sôngÔngĐàđãmấytừnglầsn.ữngÔngsốctũkhing tlầừnngđầungồiđứngchèotrtưrêớcn smặtôngnướcĐà. Ôngấy. Bicũếngt sđàông
Đàgiốngtừ nhưtrênmộtcao hayngườirõbạntừ xacũl.ạNêni đềuônglà những gọi sô ngtr ả i
Đà nghi
là “ệ
c m
ố c ủa
nhân” ông.
là Vì
một vậy
đi ềusô ng
dễ Đà
hi ể u,
vừaTìnhquenhuốngthuộcđược, gầnnhàgửivănlạimivừaêu ctổả kísanuh,mộttrangchuyếntrọng.đi rừng lâu ngày đã thể hiện dòng
xúcgiáccmơảmhồtràvềo dângsự “thcủèma vănchỗ nhânthoáng”về-ngườimuốnbạntìmcmộtũ scôhngỗ khoáng Đà. Lúcđạtấy,nhàrộngvănrãi,cnhàó cảmvăn
ctrứởđivề,vàđểthrậmồi khichínhì“quênn thđiấymấtcon lsàôngmìnĐàh ắphiệđổn rraabaosôngnhiĐà”êu. kýMảiứcbámvà kỷgótnianhệm llạiêinùalạvềc
–