Professional Documents
Culture Documents
The Impacts of Country of Origin Price and Brand o
The Impacts of Country of Origin Price and Brand o
Xem các cuộc thảo luận, số liệu thống kê và hồ sơ tác giả của ấn phẩm này tại: https://www.researchgate.net/publication/320862282
Tác động của xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi người tiêu dùng đối với mỹ phẩm: Nhìn
Bài viết trên Tạp chí Quốc tế Nghiên cứu Quản lý · Tháng 10 năm 2017
DOI: 10.5861/ijrsm.2017.2001
7 6.134
3 tác giả:
Đại học Sài Gòn Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh
XEM HỒ SƠ XEM HỒ SƠ
Nguyen Khoa Le
XEM HỒ SƠ
Toàn bộ nội dung sau trang này được tải lên bởi Nguyễn Khoa Lê vào ngày 06 tháng 10 năm 2020
Tác động của nước xuất xứ, giá cả và thương hiệu đến hành
vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm: Đánh giá về
Việt Nam
Kinh doanh và Du lịch, Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam (vthg0510@gmail.com) TRUY CẬP MỞ
Đã nhận: 20 tháng 9 năm 2017 Sửa đổi: ngày 7 tháng 10 Được chấp nhận: 22 tháng 10 năm 2017
Có sẵn trực tuyến: ngày 4 tháng 11 năm 2017 năm 2017 DOI: 10.5861/ijrsm.2017.2001
trừu tượng
Cùng với nhu cầu làm đẹp và chăm sóc cá nhân ngày càng cao trong cuộc sống hiện đại, mỹ phẩm ngày càng
trở nên cần thiết đối với không chỉ phụ nữ mà cả nam giới trên toàn thế giới. Dựa trên các tài liệu có
lý thuyết và tài liệu liên quan, nghiên cứu này đã đưa ra cái nhìn tổng quan về tác động của các tín hiệu
bên ngoài liên quan đến sản phẩm mỹ phẩm như thương hiệu, giá cả và xuất xứ (COO) đối với người tiêu dùng
Các kết quả có thể giúp tạo ra một mô hình hoặc cơ sở khả thi cho các nghiên cứu trong tương lai về hành vi tiêu dùng của người tiêu dùng.
hành vi.
Từ khóa: nước xuất xứ; giá; thương hiệu; mỹ phẩm; Việt Nam
Tác động của xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi người tiêu dùng đối với mỹ
1. Giới thiệu
Ngày nay mỹ phẩm đóng một vai trò quan trọng đối với cả nam giới và phụ nữ ở khắp mọi nơi vì chúng được sử dụng
để tôn lên vẻ ngoài của họ. Mỹ phẩm đã tồn tại trong nhiều thế kỷ. Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ
(FDA) tại Hoa Kỳ, cơ quan quản lý mỹ phẩm, định nghĩa mỹ phẩm là “dành cho cơ thể con người để làm sạch, làm đẹp,
tăng cường sức hấp dẫn hoặc thay đổi diện mạo mà không ảnh hưởng đến cấu trúc hoặc chức năng của cơ thể”. Những
người đầu tiên sử dụng mỹ phẩm để tôn lên vẻ đẹp của mình được biết đến là người Ai Cập và Hy Lạp (Schneider và
cộng sự, 2001). Sự xuất hiện của ngành quảng cáo và sự đổi mới của công nghệ vào thế kỷ 19 đã khiến mỹ phẩm trở nên
phổ biến với người dùng hơn trước . mỹ phẩm tiếp tục tăng trong thế kỷ 20 (Millikan, 2001) và được sử dụng chủ yếu
bởi các cô gái ở độ tuổi trẻ (Anderson, 2014). Trước đây, chỉ những người, đặc biệt là phụ nữ, thuộc tầng lớp thượng
lưu mới có đủ khả năng mua các sản phẩm mỹ phẩm vì Mỹ phẩm là mặt hàng xa xỉ nhưng trong xã hội hiện đại, chúng
ngày càng được coi là nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày. như sự phát triển của ngành công nghiệp mỹ phẩm.
Vì vậy, các công ty mỹ phẩm tập trung vào việc cung cấp các sản phẩm hiệu quả, hấp dẫn và an toàn cho người tiêu
dùng.
Trong thập kỷ qua, ngành mỹ phẩm toàn cầu đã tăng trưởng ổn định trung bình 3,8% mỗi năm, dao động từ khoảng
2,9% đến 5% (Hình 1). Suy thoái kinh tế thế giới năm 2009 khiến tốc độ tăng trưởng của ngành giảm sút nhưng năm
2010 ngành này đã phục hồi nhanh chóng ở mức 4,2%. Trong một báo cáo, ngành chăm sóc sắc đẹp toàn cầu được dự báo
sẽ ngày càng đạt 265 tỷ USD vào năm 2017 (Yeomans, 2012). Điều này cho thấy sự phát triển ổn định và liên tục của
ngành mỹ phẩm ở hiện tại và tương lai. Các sản phẩm mỹ phẩm thường được phân loại thành sáu nhóm: chăm sóc da, chăm
sóc tóc, trang điểm, nước hoa, sản phẩm vệ sinh và mỹ phẩm răng miệng. Bên cạnh đó, mỹ phẩm còn được chia thành
phân khúc sản phẩm cao cấp và đại chúng (Lopaciuk & Loboda, 2013).
Hình 1. Tăng trưởng hàng năm của thị trường mỹ phẩm toàn cầu từ 2005 đến 2016 (Nguồn: Cổng thông tin thống kê, 2016)
Năm 2016, với giá trị thị trường là 36,4%, lớn hơn năm 2015 là 36,1% và năm 2014 là 35,3%, chăm sóc da là phân
khúc quan trọng và tiềm năng của thị trường mỹ phẩm toàn cầu (Hình 2). Theo Euromonitor International, từ năm 2016
đến năm 2021, ngành chăm sóc sắc đẹp toàn cầu được dự báo sẽ có mức tăng trưởng cao với tốc độ CAGR là 3,6%. Trong
đó thị trường chăm sóc da toàn cầu ước tính đạt 121 tỷ đô la Mỹ vào năm 2021. Do đó, chăm sóc da cũng là phân khúc
có doanh thu lớn nhất và cũng được ước tính có mức tăng trưởng rất lớn và tiềm năng. Trong chăm sóc da
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
thị trường, chăm sóc da mặt chiếm 2/3 tổng doanh số bán hàng, tiếp theo là chăm sóc tay, chăm sóc cơ thể và chăm sóc chống
nắng (Lopaciuk & Loboda, 2013), và chiếm 64,1% trong năm 2011.
Sự thay đổi cơ cấu kênh phân phối khác nhau trong những năm gần đây cũng ảnh hưởng đến sự phát triển của ngành mỹ phẩm
toàn cầu. Khi công nghệ phát triển, các hãng mỹ phẩm tận dụng cơ hội quảng cáo sản phẩm của mình nhiều hơn và nhờ sự năng
động của internet, các kênh bán hàng trực tuyến qua mạng xã hội cũng phát triển nhanh chóng. Bên cạnh đó, với sự chuyển biến
đáng kể của tình hình kinh tế tại các thị trường mới nổi, ảnh hưởng đáng kể đến thu nhập khả dụng và nhu cầu của người tiêu
dùng, ngành công nghiệp mỹ phẩm ngày nay đang tập trung mở rộng sang các nước đang phát triển. Theo sự phân phối các sản phẩm
mỹ phẩm toàn cầu, Châu Á Thái Bình Dương đóng góp thị phần chính khoảng 36% vào năm 2015 như minh họa trong hình 3 cho thị
trường mỹ phẩm toàn cầu. Nó đại diện cho sự tăng trưởng cao nhất và phân khúc lớn nhất trong thị trường mỹ phẩm nói chung và
thị trường chăm sóc da nói riêng. Và Châu Á cũng được Euromonitor International (2017) dự đoán sẽ tạo ra 6,6 tỷ USD trong
lĩnh vực làm đẹp và chăm sóc cá nhân trong giai đoạn 2016-2021. Trong số đó, Việt Nam với tốc độ tăng trưởng bình quân hàng
năm là 6,47% từ 2000-2017 là ứng cử viên nặng ký với quy mô thị trường nhỏ nhưng có tốc độ tăng trưởng cao nhất (Trading
Economics).
Ngành mỹ phẩm đang ngày càng nhận được sự quan tâm như một thị trường của những mặt hàng xa xỉ, cần thiết hơn với tốc
độ tăng trưởng ngày càng cao hàng năm. Để nghiên cứu và quản lý chiến lược phù hợp cho lĩnh vực này, các nhà quản lý cần
hiểu rõ hành vi mua hàng của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm. Do đó, nghiên cứu này cung cấp cái nhìn tổng quan
về thị trường mỹ phẩm toàn cầu và vai trò của nó đối với phân khúc thị trường Việt Nam. Từ đó xem xét mối quan hệ giữa 3 yếu
tố COO, thương hiệu và giá cả với hành vi mua hàng của người tiêu dùng đối với sản phẩm chăm sóc da mặt
sản phẩm chăm sóc da dựa trên các đánh giá tài liệu nhất định của các học giả khác nhau. Cuối cùng, những phát hiện này đóng
góp thông tin hữu ích để các nhà nghiên cứu có cái nhìn sâu sắc hơn về hành vi mua hàng của người tiêu dùng từ đó thiết kế
Trong quá khứ, Việt Nam là quốc gia có nền văn hóa, truyền thống chịu ảnh hưởng rất nhiều từ Trung Quốc, chẳng hạn như Nho
giáo (Liam, 2006). Một điều dễ dàng nhận thấy qua Nho giáo là vai trò của người phụ nữ Việt Nam trong gia đình và xã hội. Cũng
như thời kỳ tiền cách mạng I ở Việt Nam, phụ nữ đảm nhiệm hầu hết các công việc thiết yếu trong gia đình, không được tham gia
vào các hoạt động công cộng, đặc biệt là kinh doanh, chính trị, hành chính... Sau này, các chính sách cách mạng ủng hộ vận động
bình đẳng giới nhưng không nhận được sự ủng hộ. kết quả đáng kể. Tuy nhiên, quan hệ và thái độ về giới đã thay đổi nhanh chóng
trong những thập kỷ gần đây như sự thay đổi điển hình của Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam và sự thành lập Đổi mới của Đảng Cộng
sản năm 1986 (Lynellyn, Le, Allison, Le, & Đặng, 2000). Nó giúp nâng cao vai trò của phụ nữ Việt Nam, nhờ đó sự khác biệt về
giới tính dần dần được giảm bớt và họ có thể tham gia vào thương mại toàn cầu. Ngày nay phụ nữ nhiều hơn
tham gia các hoạt động xã hội và có trình độ học vấn cao hơn nên có nhiều cơ hội tham gia lực lượng lao động và nắm giữ nhiều
vai trò quan trọng hơn trong xã hội, ngoại hình của họ được chú ý hơn.
Sau khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới ( WTO) vào năm 2007, nền kinh tế Việt Nam đã có những bước chuyển mình và thay
đổi rõ rệt để phù hợp với cam kết quốc tế. Đồng thời, nó mang đến cho Việt Nam những cơ hội cũng như thách thức khi hội nhập
nền kinh tế toàn cầu. Lợi thế lớn nhất và hàng đầu là thương mại quốc tế góp phần làm tăng xuất khẩu, nhập khẩu và giá trị tổng
sản phẩm quốc nội (GDP) của Việt Nam (Lê, 2007). Vì vậy đã có sự thay đổi đáng kể trong việc tiêu thụ các mặt hàng nói chung và
mỹ phẩm nói riêng ở Việt Nam. Bên cạnh đó, những thay đổi trong nội bộ Việt Nam như nhân khẩu học, dân số, văn hóa, lối sống và
ảnh hưởng giữa các cá nhân cũng là động lực tăng trưởng của thị trường mỹ phẩm.
Do thiếu sản phẩm trong nước nên sẽ mang lại lợi ích cho các hãng mỹ phẩm nước ngoài khi tham gia vào một thị trường đầy cạnh
tranh và đầy tiềm năng như Việt Nam. Và lĩnh vực chăm sóc da tại thị trường này được dự đoán sẽ có mức tăng trưởng lành mạnh mà
các nhà quản lý nên quan tâm và duy trì (Nguyen & Sirikhoon, 2008).
Ngoài ra, nền kinh tế còn ảnh hưởng mạnh mẽ và trực tiếp đến ngành mỹ phẩm nói chung (Nguyen & Sirikhoon, 2008). Việt Nam
là quốc gia có dân số trên 90 triệu người và có tốc độ tăng trưởng GDP ổn định hàng năm, Việt Nam là một trong những thị trường
mới nổi lớn và là điểm đến của ngày càng nhiều sản phẩm nước ngoài. Do khủng hoảng kinh tế toàn cầu, nền kinh tế Việt Nam phải
đối mặt với nhiều vấn đề kinh tế trong giai đoạn 2007-2012 (Vương, 2012). Tuy nhiên năm 2013 là một năm khá tích cực của kinh
Đây là dấu hiệu phục hồi sau nỗ lực kiềm chế lạm phát, lấy lại ổn định kinh tế của Chính phủ và được đánh giá sẽ có mức tăng
trưởng bền vững hơn trong những năm tiếp theo. Cùng với tốc độ tăng trưởng kinh tế cao và vai trò của phụ nữ Việt Nam được cải
thiện, thu nhập khả dụng ngày càng tăng và mức sống cũng được cải thiện đáng kể, sức mua của người Việt thường xuyên mạnh mẽ
hơn. Bên cạnh đó, sự thay đổi về chính sách tác động tích cực đến thị trường hàng hóa Việt Nam nói chung và thị trường mỹ phẩm
nói riêng, nơi các công ty mỹ phẩm được tự do xuất khẩu sản phẩm mỹ phẩm vào Việt Nam thông qua việc cấp giấy chứng nhận kiểm
nghiệm chất lượng; và thuế mỹ phẩm cũng được giảm. Nó giúp nhiều công ty nước ngoài tận dụng lợi thế để thâm nhập thị trường
Việt Nam.
Ngày nay, gần 80% phụ nữ Việt Nam sử dụng mỹ phẩm và các sản phẩm chăm sóc da. Tại Việt Nam, lĩnh vực chăm sóc da chiếm 1/3
thị trường mỹ phẩm (Nguyen & Sirikhoon, 2008). Trong khi Việt Nam là nước có khí hậu nhiệt đới ẩm và tình trạng ô nhiễm không
khí ngày càng gia tăng thì nhu cầu về các sản phẩm mỹ phẩm có nhiều chức năng bảo vệ da như kem chống nắng, làm trắng hay chăm
sóc da chống lão hóa góp phần mở rộng sự đa dạng của các sản phẩm chăm sóc da. Gắn với thị trường mỹ phẩm thực tế tại Việt Nam
hiện nay, do thiếu sản phẩm trong nước nên gần đây hơn 90% sản phẩm mỹ phẩm đã được nhập khẩu và giá trị nhập khẩu
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
mỹ phẩm bao gồm các chế phẩm làm đẹp, trang điểm và chăm sóc da đã tăng lên đáng kể trong những năm gần đây (Hình 4).
Cơ sở dữ liệu, 2013)
Có một thực tế là các sản phẩm mỹ phẩm có COO đến từ các nước phát triển có công nghệ cao, thương hiệu nổi tiếng đều
được đánh giá cao hơn các nước khác. Năm nhà xuất khẩu lớn nhất vào Việt Nam trong vài năm qua là Thái Lan, Hàn Quốc, Pháp,
Nhật Bản và Mỹ với giá trị xuất khẩu và thị phần được thể hiện trong bảng dưới đây.
Bảng 1
74.583.228
Có nghiên cứu rộng rãi về hành vi của người tiêu dùng do sự tăng trưởng ngày càng tăng trong giao dịch, việc phát hành
dồi dào nhãn hiệu, sản phẩm mới, sự cạnh tranh gay gắt giữa các công ty và sức tiêu thụ hàng hóa ngày càng tăng hiện nay.
Hành vi của người tiêu dùng hoàn toàn là một trong những khía cạnh quan trọng nhất trong nghiên cứu tiếp thị (Suman &
Mansi, 2014). Solomon (1999) đưa ra định nghĩa về hành vi của người tiêu dùng là “quá trình liên quan đến việc các cá nhân
hoặc nhóm lựa chọn, mua, sử dụng hoặc loại bỏ các sản phẩm, dịch vụ, ý tưởng hoặc trải nghiệm để thỏa mãn nhu cầu và mong
muốn”. Gabbott và Hogg (1998) và Blackwell, Miniard, và Engel (2006) cũng định nghĩa hành vi của người tiêu dùng bao gồm
các hoạt động mô tả cách mua, sử dụng và thải bỏ một người. Mặt khác, Schiffman và Kanuk (2000) xem xét cách mọi người đưa
ra quyết định mua sản phẩm dựa trên thời gian, tiền bạc và công sức sẵn có của họ. Richards (2009) cũng tóm tắt thêm những
gì ảnh hưởng đến hành vi của người tiêu dùng khi mua một sản phẩm hoặc dịch vụ.
Công ty cần tìm ra lý do khiến người tiêu dùng mua hàng cụ thể để hiểu điều gì thúc đẩy và tạo ra quyết định mua hàng
của người tiêu dùng cũng như thói quen mua hàng của họ (Ghazali, Othman, Yahva, &
Ibrahim, 2008) để công ty có thể áp dụng thông tin đó vào việc hoạch định chiến lược tiếp thị nhằm đáp ứng nhu cầu của người
tiêu dùng (Blackwell và cộng sự, 2006). Đối với các nhà tiếp thị, người tiêu dùng được coi là vua của thị trường và các nhà
nghiên cứu nhấn mạnh người tiêu dùng là yếu tố quan trọng quyết định quyết định và thành công của hoạt động tiếp thị (Blackwell
và cộng sự, 2006). Người tiêu dùng là nhân tố trung tâm tạo nên thực tế (Cova & Remy, 2007) và lấy khách hàng làm trung tâm là
chiến lược mang lại thành công cho tổ chức (Blackwell và cộng sự, 2006). Người tiêu dùng là tập hợp của nhiều cá nhân cụ thể và
họ không giống nhau, do đó họ có thể đưa ra các quyết định khác nhau thông qua nhiều thuộc tính sản phẩm và cách họ cảm nhận
Việc mua hàng của người tiêu dùng bị ảnh hưởng bởi cả các yếu tố bên ngoài và bên trong và các yếu tố này cũng được chia thành
hai loại: có thể kiểm soát được và không thể kiểm soát được, trong đó người tiêu dùng bị ảnh hưởng rất nhiều. Theo Kotler,
Armstrong, Wong và Saunders (2008), bốn yếu tố chính ảnh hưởng lớn đến hành vi của người tiêu dùng là văn hóa, xã hội, cá nhân
và tâm lý. Động lực ra quyết định của người tiêu dùng bắt đầu từ hai loại, thứ nhất là dựa trên mục đích, nhu cầu hoặc mong muốn
của người tiêu dùng gọi là động lực làm việc, đó là lý do liên quan đến hiệu suất sản phẩm khiến người tiêu dùng đạt được mục
tiêu; và thứ hai là động cơ hành vi hoặc động cơ cá nhân đề cập đến cảm xúc và cảm nhận của người tiêu dùng khi họ muốn thể hiện
sản phẩm (Haghshenas, Abedi, Ghorbani, Kamali, & Harooni 2013; Swaha & Sritama, 2012).
Có bốn loại hành vi tiêu dùng điển hình nhằm xác định cách người tiêu dùng đưa ra quyết định mua hàng; chúng là những hành
vi mang tính thói quen, tìm kiếm sự đa dạng, phức tạp và giảm thiểu sự bất hòa (Shaver, 2007). Hành vi mua theo thói quen được
thực hiện một cách thường xuyên, theo thói quen và lặp đi lặp lại, người tiêu dùng thường có hành vi này khi mua một sản phẩm
giá rẻ và tốn ít công sức hơn để quyết định. Người tiêu dùng thường sử dụng quy tắc đơn giản, nghiên cứu một chút để mua hàng
khi họ có hành vi tìm kiếm sự đa dạng, trong trường hợp này họ thích dạo quanh cửa hàng và thử một số sản phẩm khác nhau. Với
hành vi phức tạp, người tiêu dùng cố gắng thu thập càng nhiều thông tin càng tốt
có thể tìm kiếm sự khác biệt giữa các sản phẩm; trong khi các quyết định giảm thiểu sự bất hòa cũng đòi hỏi phải nghiên cứu rất
nhiều thông tin nhưng khi người tiêu dùng quyết định giữa các sản phẩm ít khác nhau hơn. Cả hành vi giảm thiểu phức tạp và bất
hòa đều được áp dụng khi người tiêu dùng mua một sản phẩm có giá trị cao với rủi ro cao.
Nhiều tác giả đã phát triển một số mô hình hành vi người tiêu dùng; hầu hết chúng đều bao gồm các giai đoạn chung như trước
khi mua, mua và sau khi mua (Hoyer & Maclnnis, 2001). Engel-Kollat-Blackwell (EKB)
mô hình được đề cập lần đầu tiên bởi Engel, Blackwell và Miniard (1999) đã được áp dụng rộng rãi để giải thích hành vi của người
tiêu dùng bằng tất cả các ảnh hưởng và kết quả có liên quan. Theo mô hình, quá trình ra quyết định của người tiêu dùng bao gồm
5 giai đoạn: nhận biết vấn đề; tìm kiếm thông tin; đánh giá các lựa chọn thay thế; thực hiện quyết định và đánh giá sau mua
hàng. Mặc dù quan niệm về “vẻ đẹp” từ các nền văn hóa khác nhau không giống nhau nhưng việc tiêu thụ mỹ phẩm có liên quan đến
hành vi tiêu dùng toàn cầu; vì các sản phẩm chăm sóc sắc đẹp được sử dụng nhằm đáp ứng nhu cầu và mong muốn của người tiêu dùng.
3.2 Hành vi mua hàng của người tiêu dùng Việt Nam
Ngược lại với các nước phương Tây, đặc điểm của văn hóa châu Á là tính tập thể, dẫn đến mối quan hệ giữa các cá nhân
(James, 1992), và Việt Nam cũng không phải là ngoại lệ. Điều đó có nghĩa là việc sử dụng một sản phẩm phản ánh địa vị và đẳng
cấp của một người là quan trọng; hơn nữa, việc mua và sử dụng của họ chịu ảnh hưởng của các nhóm tham khảo và cần phải phù hợp
với các chuẩn mực xã hội. Lê và Jolibert (2001) chỉ ra rằng những khía cạnh văn hóa này ảnh hưởng đáng kể đến hành vi mua hàng
của người Việt. Tuy nhiên, sau thời kỳ Doimoi, đã có sự thay đổi của một số quan niệm văn hóa này trong bối cảnh toàn cầu hóa
(Le & Jolibert, 2001). Bên cạnh đó, thái độ của người tiêu dùng đối với các sản phẩm nhập khẩu từ các nước khác nhau cũng không
giống nhau (Cattin, Jolibert, & Lohnes, 1982). Ngay cả đối với người tiêu dùng cùng quốc tịch như Việt Nam, thái độ và nhận thức
về sản phẩm có thể khác nhau đáng kể giữa người tiêu dùng này với người tiêu dùng khác.
Sau khi tham gia thương mại toàn cầu, thị trường của tất cả các mặt hàng đều cởi mở hơn, tạo điều kiện cho người tiêu dùng
lựa chọn nhiều hơn giữa các sản phẩm trong nước và nước ngoài, đặc biệt là các mặt hàng xa xỉ chủ yếu nhập khẩu như mỹ phẩm.
Ngoài ra, sự phát triển kinh tế xã hội ở Việt Nam kéo theo nhu cầu mua sắm cao và mức sống cao hơn. Nhu cầu mua và sử dụng hàng
hiệu của
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
nữ đi làm cao hơn, trong khi thế hệ trẻ ở Việt Nam có xu hướng ưa chuộng hàng hiệu nước ngoài. Tầng lớp người tiêu dùng
Việt Nam có thu nhập cao nhất ưa chuộng các thương hiệu nước ngoài nổi tiếng và đắt tiền xét về địa vị xã hội của họ (Le
& Jolibert, 2001). Tóm lại, người tiêu dùng Việt Nam ngày càng quan tâm nhiều hơn đến các thương hiệu sản phẩm từ nước
ngoài, đặc biệt là các nước phát triển và phổ biến với mức giá khác nhau.
Định nghĩa về nguồn gốc xuất xứ - Trong bối cảnh toàn cầu hóa, mức độ cạnh tranh ngày càng tăng trên thị trường toàn
cầu giữa các công ty có hoạt động và khả năng sản xuất trên toàn thế giới, cũng như sự hiện diện ngày càng tăng của hàng
hóa nước ngoài tại thị trường quốc gia. Do đó, địa điểm nơi công ty sản xuất hoặc hình ảnh quốc gia mà sản phẩm được cho
là có liên quan có thể là địa điểm mà người tiêu dùng sử dụng để phân biệt và đánh giá chất lượng của một sản phẩm. Trong
bốn thập kỷ qua, quốc gia xuất xứ (COO) của sản phẩm được coi là một yếu tố tiếp thị quan trọng ở nhiều thị trường.
Samiee (1994) chỉ ra rằng COO đại diện cho quốc gia được gọi là quê hương mà công ty sản xuất sản phẩm thuộc về. Một
số thương hiệu được biết là gắn liền với một quốc gia nhất định, chẳng hạn như IBM thuộc về Hoa Kỳ và Sony thuộc về Nhật
Bản. Như một gợi ý thông tin, Zhang (1996) đề cập đến COO là “thông tin liên quan đến nơi sản xuất sản phẩm”, tương tự
COO cũng được định nghĩa là “quốc gia nơi sản phẩm được sản xuất” (Thakor & Katsanis, 1997). Tuy nhiên, một sản phẩm bao
gồm nhiều thành phần và thành phần khác nhau từ nhiều quốc gia, do đó tuân theo định nghĩa của Bilkey và Nes (1982), Han
và Terpstra (1988); Ahmed và d'Astous (2004) định nghĩa COO là “nước sản xuất hoặc lắp ráp”. Tuy nhiên, trích dẫn bản
tóm tắt về quốc gia sản xuất (COM) của Samiee, ông đề cập đến COM, giống như COO, ở giai đoạn sản xuất cuối cùng. Rogers,
Kaminski, Schoenbachler và Gordon (1994) ủng hộ bằng cách cho rằng người tiêu dùng không phân biệt được địa điểm sản xuất
và lắp ráp. Các công ty có thể nâng cao nhận thức của người tiêu dùng về tìm nguồn cung ứng thông qua nhãn “sản xuất tại”
hoặc “sản xuất tại” (Cai & Swagler, 2004; Bannister & Saunders, 1978; Chasin & Jaffe, 1979). Tuy nhiên, ngày nay một sản
phẩm có thể ở một quốc gia nhưng được thiết kế, lắp ráp hoặc gắn nhãn hiệu, v.v. ở một quốc gia khác. Một số công ty
(thậm chí hoạt động trong ngành mỹ phẩm) đã thành lập trung tâm sản xuất của họ ở các nước mới nổi để sản xuất thành phẩm
với chi phí thấp. Do đó Phau và Prendergast (1999) định nghĩa COO là “quốc gia đặt trụ sở chính của công ty tiếp thị sản
phẩm hoặc thương hiệu”. Và trong nghiên cứu này, COO của sản phẩm được xác định theo xuất xứ của thương hiệu và trụ sở
chính của công ty chứ không phải theo quốc gia sản xuất hay lắp ráp. Điều này được hỗ trợ bởi Johansson, Douglas và Nonka
(1985), những người đã coi COO của sản phẩm liên quan đến nơi đặt trụ sở chính của công ty và nó phù hợp với bối cảnh
Ảnh hưởng của nước xuất xứ đến hành vi của người tiêu dùng - Từ góc độ lý thuyết thông tin, người tiêu dùng sử dụng
cả tín hiệu bên trong và bên ngoài sản phẩm để đánh giá chất lượng sản phẩm (Ulgado & Lee, 1998; Veale & Quester, 2009).
Các tín hiệu nội tại mang tính vật chất và thuộc về bản chất hoặc đặc tính của sản phẩm. Đối với mỹ phẩm, bao bì, công
dụng, mùi thơm, màu sắc là những tín hiệu nội tại. Ngược lại, các tín hiệu bên ngoài như thương hiệu, giá cả và nước xuất
xứ là một phần của hình ảnh tổng thể của sản phẩm nhưng không phải là một phần của sản phẩm vật chất và có thể thay đổi.
Có thể lập luận rằng các tín hiệu bên ngoài thường xuyên tác động đến nhận thức của người tiêu dùng (Cai & Swagler,
2004). Và cụm từ thông tin mà nghiên cứu này tập trung vào là quốc gia xuất xứ của sản phẩm.
Cho đến nay đã có rất nhiều nghiên cứu về COO nhằm làm rõ tầm quan trọng của người tiêu dùng đối với COO và họ đưa
ra hai kết luận trái ngược nhau. Hầu hết trong số họ chỉ ra rằng COO đóng một vai trò quan trọng trong việc đánh giá sản
phẩm của người tiêu dùng (Liu & Johnson, 2005; Laroche, Papadopoulos, Heslop, & Bergeron, 2002; Agrawal & Kamakura, 1999;
Ahmed & d'Astous, 1996; Ahmed, Johnson , Ling, Fang & Hui, 2002; Tse & Gorn, 1993). Việc đánh giá sản phẩm dựa trên đánh
giá tích cực hoặc tiêu cực của quốc gia mà sản phẩm gắn liền (Hong & Wyer, 1990; Maheswaran, 1994). Hiệu ứng này mạnh
hơn khi hình ảnh quốc gia của sản phẩm có vẻ tiêu cực (Papadopoulos & Heslop, 1993). Ngoài ra, theo đánh giá của Bilkey
và Nes (1982), nhiều nghiên cứu trước đây xem xét hiệu ứng COO dựa trên các bối cảnh khác nhau như sản phẩm nói chung
(hình ảnh tổng thể), các loại sản phẩm, loại sản phẩm cụ thể và thương hiệu cụ thể, những nghiên cứu đó cũng
khẳng định rằng COO có ảnh hưởng rõ ràng đến việc đánh giá sản phẩm. Chỉ có vấn đề về mức độ đáng kể của hiệu ứng COO vẫn
chưa được xác định. Trong khi các nghiên cứu khác kết luận rằng COO có thể không phải là một thuộc tính quan trọng, nó
không có tác dụng hoặc chỉ có tác động rất yếu đến việc đánh giá sản phẩm nước ngoài của người tiêu dùng (Usunier, 2006;
Samie, Shimp, & Sharma, 2005, Lim & Darley, 1997; Lim, Darley, & Summers, 1994; Liefeld, 1993; Ettenson, Wagner, & Gaeth,
Cách tiếp cận duy nhất đối với nguồn gốc xuất xứ - Ban đầu hầu hết các nghiên cứu sử dụng COO như một gợi ý duy nhất
đã được thực hiện, coi COO là thông tin duy nhất được cung cấp (Narayana, 1981). Schooler (1965) là người tiên phong kiểm
tra và kết luận COO có tác động đến đánh giá của người tiêu dùng về sản phẩm
và mở đường cho các nghiên cứu có hệ thống khác trong tương lai. Tuy nhiên, trong các nghiên cứu tín hiệu đơn lẻ, phương
pháp này nhằm mục đích tạo ra nhiều hiệu ứng thống kê của COO hơn so với cách tiếp cận đa tín hiệu và những tác động đáng
kể này từ một thiết kế duy nhất “có thể tồn tại hoặc không tồn tại trong thế giới thực” (Ozsomer & Cavusgil, 1991; Bilkey
& Nes, 1982). Do đó, một số học giả cho rằng ảnh hưởng của COO có thể được người trả lời nhấn mạnh quá mức, do đó dẫn đến
những phát hiện khó hiểu (Dinnie, 2003; Verlegh, Steenkamp, & Meulenberg, 2005; Peterson & Jolibert, 1995; Nes & Bilkey,
1993) . Bên cạnh đó, nhận thức của người tiêu dùng ở các quốc gia khác nhau cũng không giống nhau. Nếu nhãn COO liên quan
đến một quốc gia có hình ảnh tốt thì người tiêu dùng có xu hướng đánh giá quốc gia đó cao hơn và ngược lại (Chowdhury,
2001). Tương tự, mối quan hệ cụ thể được tìm thấy giữa đánh giá của người tiêu dùng đối với sản phẩm của một quốc gia và
sự phát triển kinh tế của quốc gia đó bởi Roth và Romeo (1992). Người tiêu dùng ở các nước mới nổi được nghiên cứu để ưa
thích sản phẩm từ các nước phát triển hơn các nước đang phát triển (Shenge, 2010). Cuối cùng, COO là một khía cạnh quan
trọng trong việc kiểm tra đánh giá của người tiêu dùng Việt Nam về chủng loại sản phẩm mỹ phẩm vì thứ nhất, Việt Nam là
một nước đang phát triển nơi người tiêu dùng thích sử dụng các sản phẩm nhập khẩu và nước ngoài hơn (Ahmed & d'Astous,
2004; Zhang, 1996); thứ hai, hiệu ứng COO đối với các sản phẩm “sang trọng” mạnh hơn các sản phẩm “cần thiết” (Piron,
2000), như đã thảo luận trước đó, mỹ phẩm giống như một sản phẩm xa xỉ.
Cách tiếp cận đa tín hiệu đối với xuất xứ - Để dung hòa những lập luận đó trong các nghiên cứu một gợi ý, cũng như
xem xét vấn đề trong tình hình thị trường thực tế rằng hành vi mua hàng của người tiêu dùng không chỉ phụ thuộc vào hình
ảnh COO mà còn kết hợp với các tín hiệu khác, sự phát triển từ một tín hiệu đơn giản sang cách tiếp cận đa thuộc tính
thông qua khối lượng nghiên cứu COO ngày càng tăng đã được áp dụng gần đây. Mặc dù
Peterson và Jolibert (1995) tuyên bố rằng tác động của COO đến việc đánh giá sản phẩm bằng cách sử dụng phương pháp tiếp
cận đa tín hiệu ít quan trọng hơn so với việc sử dụng COO một tín hiệu, theo Johansson et al. (1985) và Hong và Wyer
(1989) người tiêu dùng vẫn đặt COO cùng với các thuộc tính thiết yếu khác trong việc đánh giá sản phẩm và quyết định mua
hàng của người tiêu dùng. Nhiều nghiên cứu đã được tiến hành để xác định tầm quan trọng tương đối của COO như một trong
nhiều tín hiệu tiềm năng (Thorelli, Lim, & Jongsuk, 1989; Tse & Gorn, 1993) và nhiều kết luận khác nhau đã được đưa ra.
Schweiger và Strebinger (1997) cho rằng COO tác động rất lớn đến việc đánh giá sản phẩm mặc dù có sự hiện diện của các
thuộc tính khác. Chike Okechukwu (1994) còn khẳng định tầm quan trọng của hình ảnh COO bằng cách áp dụng phân tích kết
hợp và cho thấy COO được phân loại thành một trong những thuộc tính quan trọng nhất trong đánh giá ưu tiên. Tuy nhiên, có
rất nhiều phát hiện gây tranh cãi về sự sắp xếp thứ tự tầm quan trọng của COO đối với hành vi của người tiêu dùng trong
bối cảnh điều tra hình ảnh COO cùng với các thuộc tính sản phẩm khác như thương hiệu, giá cả, chất lượng và bảo hành
(Ahmed & d'Astous &, 1999; Ettenson et cộng sự, 1988; Fischer & Byron, 1997; Wall, Liefeld, & Heslop, 1991; Chike, 1994).
Mặt khác, như Ahmed và d'Astous (1992) đã nêu trước đây, COO không được đánh giá là một nhân tố quan trọng.
dấu hiệu trong quyết định mua hàng của người tiêu dùng. Trong nghiên cứu về tác động của các tín hiệu bên ngoài đến đánh
giá của người tiêu dùng về sản phẩm làm đẹp, Parvin và Chowdhury (2006) ngụ ý rằng hình ảnh thương hiệu, chất lượng cảm
nhận và hình ảnh COO đều ảnh hưởng tích cực và đáng kể đến việc đánh giá sản phẩm làm đẹp nhưng giá thì không. Nghiên cứu
này chủ yếu nhằm mục đích tiết lộ những phát hiện bằng cách tiếp cận đa tín hiệu của COO với thương hiệu và giá cả của
các sản phẩm chăm sóc da mặt. Xét về mặt đa dấu hiệu, các thuộc tính chung của quốc gia, thuộc tính sản phẩm chung và
thuộc tính sản phẩm cụ thể được biết là có ý nghĩa thống kê trong việc ảnh hưởng đến ý định mua hàng (Yaprak, 1978). Một
danh sách đa gợi ý bao gồm các thuộc tính chung như giá cả, chất lượng, thương hiệu, bảo hành và COO, v.v. thường được
đưa ra trong hầu hết các nghiên cứu (Zhang, 1996; Johansson, Ronkainen, & Czinkota, 1994). Ngoài ra, giới tính, thu nhập,
trình độ học vấn, nơi cư trú… cũng được liệt kê là những biến số ảnh hưởng đến cách người tiêu dùng đánh giá sản phẩm.
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
Nhiều học giả đã nghiên cứu về mức độ ảnh hưởng của các yếu tố đối với COO, điều này càng củng cố thêm việc xác định tầm
quan trọng mà người tiêu dùng đặt lên hình ảnh COO trong việc đánh giá sản phẩm. Phổ biến nhất là hai
các yếu tố theo ngữ cảnh cụ thể: Sự quen thuộc với sản phẩm và sự tham gia của sản phẩm. Kết quả cho thấy rằng việc coi COO là
một gợi ý quan trọng trong việc đánh giá sản phẩm của người tiêu dùng, sự quen thuộc của sản phẩm không làm giảm tầm quan trọng
hoặc độ tin cậy của nó (Schaefer, 1997); Ngoài ra, khi người tiêu dùng ít quen thuộc với sản phẩm, COO sẽ quan trọng hơn để họ
đánh giá sản phẩm (Hong & Toner, 1989; Insch & Mcbride, 2004; Johansson et al., 1985; Li, Murray & Scott, 2000 & Josiassen et
al. cộng sự, 2008). Theo báo cáo của Laroche, Papadopoulos, Heslop và Mourali (2005), người tiêu dùng sử dụng hình ảnh COO như
một chỉ số gián tiếp để đánh giá sản phẩm khi họ có kiến thức thấp về sản phẩm; do đó Schaefer (1997) chỉ ra rằng người tiêu dùng
càng được cung cấp kiến thức về sản phẩm thì họ càng nhạy cảm với COO của sản phẩm. Tương tự, khi người tiêu dùng ít quan tâm
đến sản phẩm hơn, hình ảnh COO sẽ trở thành một tín hiệu thông tin quan trọng để người tiêu dùng dựa vào đó đưa ra quyết định về
sản phẩm của họ (Kinra, 2006; Verlegh và cộng sự, 2005; Zafar, Johnson, Yang, Fatt, Teng, & Boon , 2004; Batra, Ramaswamy, Alden,
Steenkamp, & Ramachander, 2000; Gurhan & Maheswaran, 2000; Maheswaran, 1994; Han, 1989). Nhìn chung, người tiêu dùng biết ít và
ít quan tâm đến sản phẩm, hình ảnh COO đóng vai trò mạnh mẽ hơn trong hành vi mua hàng của người tiêu dùng. Khi đánh giá sản phẩm
cùng với các tín hiệu khác, vai trò của COO trong quá trình ra quyết định của người tiêu dùng được chia thành hai cách: cấu trúc
hào quang và cấu trúc tóm tắt (Han, 1989; Hong & Wyer, 1989). Hiệu ứng hào quang sẽ xuất hiện khi người tiêu dùng có ít hiểu biết
về sản phẩm hoặc chưa quen thuộc với sản phẩm. Ngược lại, người tiêu dùng đã quen thuộc với sản phẩm của nước đó, hình ảnh COO
đóng vai trò như một cấu trúc hào quang sẽ không có tác dụng đáng kể, nhưng cấu trúc tóm tắt thì có.
Định nghĩa thương hiệu - Ngoài COO và giá cả, thương hiệu là một dấu hiệu bên ngoài bổ sung được sử dụng trong việc đánh
giá sản phẩm và ra quyết định mua hàng của người tiêu dùng. Thương hiệu được Kotler, Armstrong, Saunders và Wong (1999) định
nghĩa là “tên, thuật ngữ, dấu hiệu, biểu tượng hoặc thiết kế hoặc sự kết hợp của những thứ này” mà người tiêu dùng sử dụng để
nhận biết và phân biệt thương hiệu với thương hiệu của các công ty khác. Feldwick (1996) đã phát triển ý nghĩa hơn nữa thông qua
định nghĩa của Kotler rằng thương hiệu thể hiện sự đảm bảo của công ty trong việc đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng. Điều đó
có nghĩa là, cả Kotler và Feldwick đều tạo ra nhận thức về thương hiệu như một mối liên hệ sâu sắc giữa công ty và người tiêu
dùng. Gordon (2002) gần đây đã khẳng định rằng thương hiệu thể hiện lời hứa về những gì người tiêu dùng có thể mong đợi từ một
sản phẩm hoặc dịch vụ của công ty có thể được thực thi như thế nào.
Ảnh hưởng của thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng - Trong thời hiện đại, các nhà nghiên cứu tiếp thị đánh giá thương
hiệu là một trong những tài sản đáng giá nhất mà công ty sở hữu (Neumeier, 2006), người tiêu dùng theo đó sử dụng thương hiệu
kết hợp cả giá trị hữu hình và vô hình để tạo ra một tập hợp các nhận thức về thương hiệu để phân biệt thương hiệu này với thương
hiệu khác (Hankinson & Cowking, 1993) cũng như một tập hợp các liên tưởng thương hiệu để duy trì niềm tin của người tiêu dùng.
Nhận thức về thương hiệu trong đó được mô tả là khả năng của người tiêu dùng dựa trên kinh nghiệm trước đó để phân biệt và nhận
ra một thương hiệu với thương hiệu khác có sẵn để mua (Aaker, 1991; Keller, 1993); Tôm (2007) kết luận rằng một thương hiệu có
mức độ nhận biết cao hơn sẽ trở nên quen thuộc và uy tín hơn đối với người tiêu dùng; và nhận thức về thương hiệu của người tiêu
dùng đối với thương hiệu nước ngoài cao hơn thương hiệu nội địa (Lee, Knight, & Kim, 2008; Bhardwaj, Kumar, & Kim, 2009). Trong
khi đó, liên tưởng thương hiệu phản ánh niềm tin của người tiêu dùng đối với một thương hiệu cụ thể mà các nhà quản lý thương
hiệu cố gắng quản lý và theo kịp (Aaker, 1996; Keller, 1993). Bản chất đó của thương hiệu giúp phân biệt thương hiệu với sản
phẩm thông thường. Bởi theo King (1991), ông đã đưa ra hai định nghĩa khác biệt giữa sản phẩm và thương hiệu, trong đó sản phẩm
là tài sản hữu hình có khả năng bị đối thủ cạnh tranh sao chép và thương hiệu là tài sản vô hình có tính đặc biệt và trường tồn.
Vì vậy không có gì lạ khi thương hiệu được khẳng định là bản sắc cốt lõi của một sản phẩm. Nó dẫn đến hệ quả, tương tự như sản
phẩm, chất lượng cảm nhận cũng đóng một phần quan trọng trong nhận thức thương hiệu (Lee và cộng sự, 2008). Khi người tiêu dùng
cảm nhận được sự khác biệt giữa các thương hiệu thì họ cũng sẽ cảm nhận được chất lượng không giống nhau; bên cạnh đó sự quen
thuộc với tên thương hiệu còn tác động một phần đến đánh giá chất lượng của người tiêu dùng (Xiaoling, Leeva, Charlene, & Jun,
2008) và sự nhận biết này thay đổi tùy theo mức độ tác động của các thương hiệu khác nhau (Kurt, 2005).
Thương hiệu là sự tổng hợp tất cả các hình ảnh về một công ty hoặc sản phẩm cụ thể mà người tiêu dùng có và thương hiệu có
thể thay thế nhiều thuộc tính như chất lượng (Xiaoling et al., 2008; Lockshin, Rasmussen, & Cleary, 2000), do đó thương hiệu
đóng vai trò vai trò quan trọng đối với sự đánh giá của người tiêu dùng và tham gia vào quá trình lựa chọn của người tiêu dùng
(Hoyer & Brown, 1990; Dillion, Madden, Kirmani, & Mukherjee, 2001). Nhiều học giả chứng minh
rằng người tiêu dùng cảm nhận các thương hiệu toàn cầu có giá cao hơn và chất lượng tốt hơn (Cattin và cộng sự, 1982; Tse &
Gorn, 1993; Samiee, 1994; Thakor & Lavack, 2003); kết quả là các thương hiệu toàn cầu có tác động tích cực đến đánh giá của
người tiêu dùng. Trong nghiên cứu này, hành vi của người tiêu dùng sẽ được đề xuất thử nghiệm các sản phẩm chăm sóc da mặt của
các thương hiệu toàn cầu được biết đến từ bốn quốc gia Pháp, Hàn Quốc, Nhật Bản và Hoa Kỳ.
Trên hết, nhằm thu hút người tiêu dùng, các nhà tiếp thị tìm cách đánh giá, nhận biết và tận dụng thương hiệu như một công
cụ tiếp thị hữu ích. Khi người tiêu dùng không có bất kỳ ý tưởng cụ thể nào hoặc thiếu hiểu biết về sản phẩm, họ có thể dựa
vào thương hiệu như một đại diện để đưa ra nhận định khi đưa ra quyết định mua hàng (Jacoby, Olson & Haddrock, 1971; Dodds,
Monroe, & Grewal, 1991; Bhaskaran & Sukumaran, 2007). Sau đó, nếu một thương hiệu tạo dựng được uy tín và lòng trung thành của
người tiêu dùng, người tiêu dùng sẽ đánh giá cao và có nhận thức tích cực về thương hiệu đó (Parvin & Chowdhury, 2006). Hơn
nữa, một thương hiệu phổ biến không chỉ làm giảm rủi ro cảm nhận của người tiêu dùng và chi phí tìm kiếm thông tin mà còn đạt
được sự đánh giá về vị trí đối với thương hiệu đó, đặc biệt khi người tiêu dùng cảm thấy không chắc chắn về sản phẩm (Parvin &
Chowdhury, 2006; Montgomery & Wernerfelt, 1992; Erdem & Swait , 1998). Và đôi khi người tiêu dùng coi hình ảnh thương hiệu là
biểu tượng của địa vị xã hội, nó cũng mang lại cho người tiêu dùng động lực để sở hữu thương hiệu đó (Parvin & Chowdhury, 2006).
Nếu yếu tố giá cả, tương tự như COO đóng vai trò như một hào quang, thương hiệu như COO có thể được xem như một cấu trúc
tóm tắt (Jacoby et al., 1971). Thương hiệu chứa đựng các thuộc tính như một cấu trúc tóm tắt có thể cung cấp cho người tiêu
dùng nhiều thông tin về sản phẩm hơn là thông số về giá (Jacoby, George & Jacqueline, 1977); hơn nữa, vì một thương hiệu có
cùng COO có thuộc tính sản phẩm rất giống nhau nên người tiêu dùng có thể tưởng tượng và đánh giá sản phẩm dựa trên thương hiệu
Sự khác biệt giữa ảnh hưởng của xuất xứ và thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng - Theo Tse và Gorn (1993) và
d'Astous và Ahmed (1996), người tiêu dùng nhận thức được việc đánh giá sản phẩm của mình và quyết định mua hàng thông qua cả
tên thương hiệu và vị trí nơi sản phẩm có nguồn gốc, thuộc về tài sản vô hình quan trọng (Chung, 1995). Haubl (1997) cũng chỉ
ra rằng hai yếu tố này cũng ảnh hưởng đến ý định mua hàng xa xỉ của người tiêu dùng; trong nghiên cứu này, mặt hàng xa xỉ liên
quan đến các sản phẩm mỹ phẩm. Cụ thể hơn, Parvin và Chowdhury (2006) đã kết luận rằng “ba dấu hiệu bên ngoài: hình ảnh thương
hiệu, chất lượng cảm nhận và COO được cảm nhận có ảnh hưởng tích cực và đáng kể đến đánh giá thương hiệu của người tiêu dùng về
làm đẹp”.
nhãn hiệu".
Về mặt đó, COO có thể ảnh hưởng đến sự nhận biết của người tiêu dùng đối với thương hiệu theo hướng tích cực hoặc tiêu cực.
Tên thương hiệu uy tín thường gắn liền với hình ảnh đất nước thân thiện (Bhaskaran & Sukumaran, 2007).
Một thương hiệu có uy tín và danh tiếng có thể bù đắp cho hình ảnh COO không mấy thuận lợi nếu yếu tố giá cả không liên quan
(Tse & Lee, 1993; Ahmed, d'Astous, & Zouiten, 1993), ví dụ giữa một sản phẩm Sony có xuất xứ từ Nhật Bản và một chiếc được sản
xuất tại Hong Kong, người tiêu dùng phần nào vẫn cảm nhận sản phẩm này là thương hiệu Sony dù Hong Kong mang đến hình ảnh kém
hơn so với Nhật Bản. Nhưng nếu sản phẩm được sản xuất ở một quốc gia có hình ảnh tiêu cực, nó có thể làm giảm ảnh hưởng của
Một thương hiệu có thể ảnh hưởng đến hành vi của người tiêu dùng rõ ràng hơn hình ảnh COO (Thakor & Pachetu, 1997; Leclerc,
Schmitt & Dube, 1994). Một sản phẩm có tên mạnh có thể làm giảm niềm tin của người tiêu dùng và khả năng nhận biết
khả năng (Papadopoulos & Heslop, 1993). Các thương hiệu đôi khi thậm chí còn thay thế các thuộc tính COO do sự liên kết của nó
với một quốc gia cụ thể (Samiee, 1994). Bằng chứng rõ ràng hơn về mối quan hệ giữa thương hiệu và COO là một thương hiệu có thể
tự mình phát triển mức độ phổ biến mà không cần được hỗ trợ bởi hình ảnh COO thuận lợi trong khi tên quốc gia chỉ mang đến cho
người tiêu dùng đánh giá tích cực từ quốc gia tích cực (Chung,
1995).
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
3.5 Giá
Định nghĩa về giá - Giá được định nghĩa là những gì người tiêu dùng phải trả cho một dịch vụ hoặc hàng hóa do
Perreault và McCarthy (1993) cung cấp. Người tiêu dùng nhận thức giá cả như một tín hiệu bên ngoài đối với hầu hết các
sản phẩm trong mọi bối cảnh (Ophuis & Trijp, 1995), do đó giá cả đóng vai trò quan trọng trong số các biến số thị trường
khác (Lichtenstein, Ridgway & Netemeyer, 1993). Vai trò của giá trong đánh giá sản phẩm tương tự như hình ảnh COO, nó
đóng vai trò như một đại diện để thay thế hoặc nâng cao các thông tin khác. Giá có nhiều khả năng được sử dụng hơn khi
người tiêu dùng đánh giá sản phẩm trong những tình huống sau: thiếu thông tin về sản phẩm (Jacoby và cộng sự, 1971); họ
chưa quen với sản phẩm (Monroe, 1976); và thiếu thông tin về bối cảnh mua hàng (Belk, 1975; Erickson & Johansson, 1985).
Trong nghiên cứu về tác động của giá và chất lượng sản phẩm diễn ra ở Pakistan, Rajput, Kalhoro và Wasif (2012) cho thấy
giá có mối quan hệ đáng kể và tích cực với hành vi mua hàng của người tiêu dùng.
Ảnh hưởng của giá cả đến hành vi của người tiêu dùng - Ban đầu, rất nhiều nghiên cứu đã được tiến hành về mối quan
hệ giữa giá cả và chất lượng, hầu hết đều được xem xét trong tình huống các mức giá khác nhau là thông tin duy nhất được
áp dụng cho người trả lời (McConnell, 1968; Olander, 1969; Tull, Boring, & Gonsior, 1964) và mối quan hệ tích cực giữa
giá cả và chất lượng đã được tìm thấy. Nói cách khác, người tiêu dùng sẽ lấy giá làm chỉ số hay tín hiệu để đánh giá chất
lượng sản phẩm (Erikson & Johansson, 1985; Parvin & Chowdhury, 2006) vì họ tin rằng sự tương tác giữa cung và cầu được
thể hiện ở bên trong và góp phần hình thành giá cả. (Grewal, Krishnan, Baker, & Borin, 1998). Người ta thừa nhận một cách
chi tiết rằng giá cao hơn cho thấy chất lượng tốt hơn hoặc giá trị cao hơn (Knauth, 1949). Tuy nhiên, Chang và Wildt
được coi là thông tin duy nhất có sẵn cho người tiêu dùng hoặc quyền truy cập một lần, nó sẽ tác động đáng kể đến chất
lượng cảm nhận của người tiêu dùng; tức là, nhận thức về mức giá trong các nghiên cứu đơn lẻ có tác động tiêu cực trực
tiếp và tác động tích cực gián tiếp đến ý định mua hàng của người tiêu dùng thông qua chất lượng cảm nhận của họ (Erickson
& Johansson, 1985). Ngoài ra, trong các nghiên cứu đa tín hiệu bao gồm giá cả với các biến số khác (Broome & Edward,
1966; Gardner, 1970; Jacoby và cộng sự, 1971; Rao, 1970; Saphiro, 1970; Stafford & Enis, 1969), chất lượng giá cả tích
cực. mối quan hệ chỉ được phản ánh ở một số người; ví dụ, trong danh mục sản phẩm làm đẹp, Parvin và Chowdhury (2006)
nhận thấy rằng hình ảnh thương hiệu, chất lượng cảm nhận và hình ảnh COO không ảnh hưởng đến đánh giá của người tiêu dùng
nhưng chỉ ảnh hưởng đến giá cả. Cuối cùng, dựa vào hai lý do sau, nó suy ra rằng người tiêu dùng nhận thức được giá cả
như một chỉ số trong cả việc ra quyết định mua hàng và nhận thức về chất lượng sản phẩm. Thứ nhất, có nhiều nghiên cứu
về tầm quan trọng của giá cả trong việc cảm nhận chất lượng sản phẩm hơn bất kỳ yếu tố nào khác (Dodds và cộng sự, 1991;
Swan, 1974; Wheatley & Chiu, 1977; Zeithaml, 1988). Thứ hai, trong lý thuyết kinh tế cổ điển, người ta mặc định giải
thích rằng người tiêu dùng mong đợi và hành động để nhận được giá trị tối đa từ sản phẩm bằng tiền của mình (Kotler,
Nhận thức về giá bị ảnh hưởng không chỉ bởi các yếu tố bên trong mà còn cả bên ngoài (Mendoza & Baines, 2012). Một
số tác giả liệt kê sự quen thuộc với thương hiệu (Abhijit, 1992), nhận thức về giá (Alford & Biswas, 2002), thái độ và
kinh nghiệm trước đây (Rosa, 2004) là những yếu tố nội bộ. Các yếu tố bên ngoài bao gồm giá tham khảo (Kumar, Karande, &
Reinartz, 1998), lựa chọn cửa hàng (Tang, Bell, & Ho, 2001), sự bất cân xứng về thông tin (Stephan, 2008) và cảm xúc
(Stephan, 2011). Dựa trên sự tập trung rộng rãi vào sự hình thành nhận thức về giá, nhận thức về giá của người tiêu dùng
trong nghiên cứu này chỉ được xem xét từ khía cạnh tâm lý và tiếp thị của toàn bộ khái niệm giá.
Sự khác biệt giữa ảnh hưởng của nước xuất xứ và giá cả đến hành vi của người tiêu dùng - Ahmed, d'Astous và Zouiten
(1993) đã xác định có sự tương tác đáng kể giữa giá cả và COO nhưng không phải giữa giá cả và thương hiệu. Dựa trên tiền
đề này, sự cần thiết phải nhượng bộ về giá để có được một hình ảnh kém sẽ có ý nghĩa (Johansson & Nebenzahl, 1986;
Nebenzahl & Jaffe, 1993); Ngoài ra, nếu COO giữ hình ảnh tích cực sẽ tác động và làm giảm sự chú ý của người tiêu dùng
đối với quan niệm giá cao hơn thì chất lượng sản phẩm tốt hơn (Bhaskaran & Sukumaran, 2007). Như vậy giá đóng vai trò
một phần trong việc thay đổi hình ảnh COO của sản phẩm. Tuy nhiên, White và Cundiff (1978) ban đầu tuyên bố rằng không
có sự tương tác giữa giá và COO ở các nước phát triển hơn.
Trong khi Okechuku và Onyemah (1999) chỉ ra rằng COO quan trọng hơn đáng kể so với giá cả và các thuộc tính khác, Ettenson
et al. (1988) và Johansson và cộng sự. (1985) đưa ra một kết luận trái ngược rằng giá cả và
chất lượng ảnh hưởng đến đánh giá sản phẩm của người tiêu dùng nhiều hơn thông tin COO. Như đã đề cập trước đó, người tiêu dùng có
xu hướng thích sản phẩm từ các nước phát triển hơn là các nước mới nổi, do đó họ có thể sẵn sàng trả giá cao hơn cho sản phẩm từ
các nước phát triển hơn so với các nước mới nổi (Shenge, 2010). Ngược lại, người tiêu dùng mong đợi mức giá thấp hơn cho sản phẩm
có hình ảnh COO đến từ các quốc gia kém thuận lợi hơn (Nebenzahk & Jaffe, 1996).
4.Kết luận
Do tầm quan trọng và sự phổ biến ngày càng tăng của mỹ phẩm ngày càng được nhiều người quan tâm, đặc biệt là trong cuộc sống
hiện đại, nghiên cứu cung cấp kiến thức về thị trường mỹ phẩm tiềm năng của Việt Nam, cái nhìn sâu sắc hơn về hành vi tiêu dùng của
người Việt cũng như khả năng sử dụng và ứng dụng của các yếu tố COO, thương hiệu và giá liên quan đến lĩnh vực công nghiệp mỹ phẩm.
Dựa trên số liệu thống kê và các tài liệu có hệ thống liên quan, tổng quan này xác định những ý tưởng chính về hành vi người tiêu
dùng và tác động của ba yếu tố bên ngoài, phần nào giới thiệu và thúc đẩy các nhà nghiên cứu và nhà quản lý đưa ra hàng loạt mô
hình nghiên cứu và bài viết ứng dụng. Trong suốt bốn thập kỷ qua, mặc dù đã xuất hiện và gia tăng các hoạt động nghiên cứu thực
nghiệm cũng như khái niệm về các vấn đề nêu trên nhưng chúng vẫn cần được phát triển trong một bối cảnh khác của xã hội hiện đại,
công nghệ hiện đại hoặc dưới những chính sách cởi mở hơn đối với các sản phẩm tại Việt Nam.
Đầu tiên, nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng quyết định mua hàng của người tiêu dùng bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khác nhau, bao
gồm cả yếu tố bên trong và bên ngoài; tuy nhiên trong nghiên cứu này, các tài liệu liên quan được xác định còn hạn chế và chỉ tập
trung vào các lĩnh vực cụ thể của ngành mỹ phẩm và chỉ đề cập đến ba yếu tố bên ngoài COO, thương hiệu và giá cả.
Thứ hai, số liệu báo cáo tại Việt Nam trong nghiên cứu được công bố đến năm 2013. Tuy nhiên, tốc độ phát triển của thị trường nói
riêng và văn học nói riêng không ngừng tăng lên nên đòi hỏi thông tin phải được cập nhật thường xuyên, đặc biệt trong bối cảnh hiện
đại. về lợi ích và lợi thế cạnh tranh. Thứ ba, như đã đề cập ở thị trường Việt Nam, đây là cơ hội tốt cho các nhà xuất khẩu mỹ phẩm
nước ngoài, cũng như những đánh giá cụ thể về nhận thức của người tiêu dùng coi COO là quốc gia của các sản phẩm chủ yếu đến từ
các sản phẩm đến từ thị trường trong nước cũng nên được tham gia. Và cuối cùng, do đặc thù của sản phẩm làm đẹp, bản chất của COO
và COM được thành lập là quốc gia có trụ sở chính đại diện cho thương hiệu sản phẩm. Đối với các công ty hoạt động ở nhiều quốc gia
với các giai đoạn sản xuất khác nhau và đặc điểm của sản phẩm (ví dụ: lắp ráp), hai khái niệm và tác động này có thể được phân biệt
Đánh giá này có thể mang lại cơ hội cho nghiên cứu bổ sung trong tương lai. Cũng tại thị trường Việt Nam, vẫn còn cơ hội triển
khai các giấy tờ được phát hành sắp tới. Với đặc điểm thị trường được lựa chọn bao gồm hơn 90% mỹ phẩm được nhập khẩu từ nước ngoài
(Cơ sở dữ liệu thống kê thương mại hàng hóa thống nhất, 2013), các COO khác nhau có thể gây ra nhiều đánh giá sản phẩm khác nhau.
Cần so sánh để thấy rõ tác động của COO từ các nước phát triển và các nước đang phát triển đối với kết quả của Shenge (2010). Và
liệu yếu tố COO, giá cả và thương hiệu có thể thay thế cho nhau hay không khi người tiêu dùng có xu hướng cảm nhận chất lượng sản
phẩm trong quan niệm thiếu thông tin (Han, 1989). Hơn nữa, không chỉ ở Việt Nam mà trong ngành mỹ phẩm toàn cầu nói chung, ngành
mỹ phẩm có quy mô rất rộng lớn do có nhiều chủng loại sản phẩm đa dạng. Vì vậy, nên phát triển cả nghiên cứu thực nghiệm và lý
thuyết ở một khía cạnh cụ thể của lĩnh vực này. Những hạn chế gặp phải trong quá trình nghiên cứu là hành vi của người tiêu dùng
Aaker, DA (1991). Quản lý tài sản thương hiệu. New York, NY: Báo chí Tự do.
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
Aaker, DA (1996). Xây dựng thương hiệu mạnh. New York, NY: Báo chí Tự do.
Abhijit, B. (1992). Vai trò điều tiết của sự quen thuộc với thương hiệu trong nhận thức về giá tham khảo. Tạp chí Nghiên cứu Kinh
Agrawal, J., & Kamakura, WA (1999). Nước xuất xứ: một lợi thế cạnh tranh. Tạp chí quốc tế của
Ahmed, SA & d'Astous, A. (1996). Nước xuất xứ và ảnh hưởng của thương hiệu: một nghiên cứu đa chiều và đa thuộc tính.
Tạp chí Tiếp thị Người tiêu dùng Quốc tế, 9(2), 93-115. https://doi.org/10.1300/J046v09n02_05
Ahmed, SA, & d'Astous, A. (2004). Nhận thức của các quốc gia với tư cách là nhà sản xuất hàng tiêu dùng: Nghiên cứu về áo phông ở Trung
Quốc. Tạp chí Quản lý và Tiếp thị Thời trang, 8(2), 188-202. https://doi.org/
10.1108/13612020410537889
Ahmed, SA, d'Astous, A., & Zouiten.S (1993). Các biến tính cách trong khái niệm sản xuất sẵn. Ở NG
Papadopoulos & LA Heslop (Eds.), Hình ảnh sản phẩm của các quốc gia: Tác động và vai trò trong tiếp thị quốc tế
(trang 197-222), New York: Nhà xuất bản Kinh doanh Quốc tế.
Ahmed, ZU, Johnson, JP, Ling, CP, Fang, TW, & Hui, AK (2002). Nguồn gốc xuất xứ và ảnh hưởng của thương hiệu đến đánh giá của người
tiêu dùng về các hãng tàu du lịch. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 19(2), 279-303. https://doi.org/
10.1108/02651330210430703
Alford, BL, & Biswas, A. (2002). Ảnh hưởng của mức chiết khấu, ý thức về giá và xu hướng bán hàng đối với
nhận thức về giá và ý định hành vi của người tiêu dùng. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh, 55(9), 775-783. https://doi.org/
10.1016/S0148-2963(00)00214-9
Anderson, P. (2014). Độ tuổi nào còn quá trẻ để trang điểm. Lấy ra từ
http://www.mascaraforsensitiveeyes.com/what-age-is-too-young-for-make-up/
Bannister, JP, & Saunders, JA (1978). Thái độ của người tiêu dùng Anh đối với hàng nhập khẩu: Việc đo lường mức độ quốc gia
hình ảnh rập khuôn. Tạp chí Tiếp thị Châu Âu, 12(8), 562-570. https://doi.org/
10.1108/EUM0000000004982
Batra, R., Ramaswamy, V., Alden, DL, Steenkamp, JEM, & Ramachander, S. (2000). Ảnh hưởng của thương hiệu có nguồn gốc địa phương và
phi địa phương đến thái độ của người tiêu dùng ở các nước đang phát triển. Tạp chí Tâm lý Người tiêu dùng, 9(2), 83-95.
https://doi.org/10.1207/S15327663JCP0902_3
Belk, RW (1975). Các biến số tình huống và hành vi của người tiêu dùng. Tạp chí Nghiên cứu Người tiêu dùng, 2, 157-164.
https://doi.org/10.1086/208627
Bhardwaj, V., Kumar, A., & Kim, YK (2009). Phân tích thương hiệu của các thương hiệu toàn cầu và địa phương của Hoa Kỳ ở Ấn Độ: The
Trường hợp của Levi's. Tạp chí Tiếp thị Toàn cầu, 23(1), 80-94. https://doi.org/10.1080/08911760903442226
Bhaskaran, S., Sukumaran, N. (2007). Các vấn đề về bối cảnh và phương pháp luận trong nghiên cứu COO. Tiếp thị
Bilkey, WJ, & Nes, E. (1982). Ảnh hưởng của quốc gia xuất xứ đến việc đánh giá sản phẩm. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc tế,
Blackwell, RD, Miniard, PW, & Engel, JF (2006). Hành vi của người tiêu dùng. Mason, OH: Thomson.
Broome, C., & Edward, S. (1966). Xác định bằng thực nghiệm tác động của giá cả và vị thế thị trường
thông tin về quá trình ưa thích thương hiệu của người tiêu dùng. Hội nghị mùa thu Hiệp hội Tiếp thị Hoa Kỳ, trang
520-531.
Cai, Y., & Swagler, R. (2004). Tác động của quốc gia xuất xứ đến sự sẵn sàng mua sản phẩm nước ngoài của người tiêu dùng:
thử nghiệm trong việc ra quyết định của người tiêu dùng. Quyền lợi người tiêu dùng hàng năm, 50, 98-105.
Cattin, PJ, Jolibert, A., & Lohnes, C. (1982). Một nghiên cứu đa văn hóa về các khái niệm "sản xuất". Tạp chí Nghiên cứu Kinh
Chang, Z., & Wildt, R. (1998). Tác động của thông tin sản phẩm đến việc sử dụng giá như một tín hiệu chất lượng. Tâm lý & Tiếp thị,
10.1002/(SICI)1520-6793(199601)13:1<55::AID-MAR4>3.0.CO;2-O
Chasin, J., & Jaffe, E. (1979). Thái độ của người mua công nghiệp đối với hàng hóa sản xuất ở Đông Âu. Columbia
Chike, O. (1994). Tầm quan trọng của xuất xứ sản phẩm: Một phân tích chung của Hoa Kỳ, Canada,
Đức và Hà Lan. Tạp chí Tiếp thị Châu Âu, ngày 5-19 tháng 2.
Chowdhury, MHK (2001). Nước xuất xứ: Khái niệm và thước đo của nó. Học viện Châu Á
Chung, KK (1995). Sự nổi tiếng của thương hiệu và hình ảnh quốc gia trong cạnh tranh toàn cầu: hàm ý quản lý.
Tạp chí Quản lý Sản phẩm & Thương hiệu, 4(5), 21-33. https://doi.org/10.1108/10610429510103818
Cova, V., & Rémy, E. (2007). Tôi cảm thấy tốt - Ai cần thị trường? Đấu tranh và vui vẻ với những trải nghiệm do người tiêu dùng
định hướng. Trong Antonella, C., & Bernard, C. (Ed.), Kinh nghiệm tiêu dùng (trang 17-33). New York, NY: Routledge.
D'astous, A., & Ahmed, SA (1992). Đánh giá đa dấu hiệu về khái niệm sản xuất sẵn: một nghiên cứu phân tích kết hợp ở Bỉ. Tạp
d'Astous, A., & Ahmed, SA (1999). Tầm quan trọng của hình ảnh đất nước trong việc hình thành sản phẩm tiêu dùng
nhận thức. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 16(2), 8-25. https://doi.org/10.1108/02651339910267772
Dillion, WR, Madden, TJ, Kirmani, A., & Mukherjee, S. (2001). Hiểu những gì trong xếp hạng thương hiệu: A
mô hình để đánh giá hiệu ứng thương hiệu và thuộc tính cũng như mối quan hệ của chúng với tài sản thương hiệu.
Dinnie, K. (2003). Nước xuất xứ 1965-2004: Đánh giá tài liệu. Tạp chí Hành vi khách hàng, 3(2),
165-213. https://doi.org/10.1362/1475392041829537
Dodds, WB, Monroe, KB, & Grewal, D. (1991). Ảnh hưởng của giá cả, thương hiệu và thông tin cửa hàng đến thái độ của người mua
đánh giá sản phẩm. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 28(8), 307-319. https://doi.org/10.2307/3172866
Engel, JF, Blackwell, RD, & Miniard, PW (1999). Hành vi của người tiêu dùng (tái bản lần thứ 6). Chicago, MI: Dryden
Nhấn.
Erdem, T., & Swait, J. (1998). Giá trị thương hiệu như một hiện tượng báo hiệu. Tạp chí Tâm lý người tiêu dùng, 7(2),
131-157. https://doi.org/10.1207/s15327663jcp0702_02
Erickson, GM, & Johansson, JK (1985). Vai trò của giá trong đánh giá sản phẩm đa thuộc tính. tạp chí của
Ettenson, R., Wagner, J., & Gaeth, G. (1988). Đánh giá tác động của nước xuất xứ và chiến dịch “made in the USA”: một cách tiếp
Feldwick, P. (1996). Tài sản thương hiệu là gì và bạn đo lường nó như thế nào? Tạp chí tiếp thị
Fischer, WC, & Byron, P. (1997). Mua hàng Úc sản xuất. Tạp chí Chính sách Người tiêu dùng, 20(1), 88-97.
https://doi.org/10.1023/A:1006856704983
Gabbott, M., & Hogg, G. (1998). Người tiêu dùng và dịch vụ. Chichester: John Wiley & Sons.
Gardner, D. (1970). Một cuộc điều tra thực nghiệm về mối quan hệ giá cả-chất lượng. Tạp chí Bán lẻ, 46,
25-41.
Ghazali, M., Othman M. Said, Yahya, AZ, & Ibrahim, MS (2008). Tác dụng sản phẩm và nước xuất xứ:
Nhận thức của người tiêu dùng Malaysia. Tạp chí Quốc tế về Tài liệu Nghiên cứu Kinh doanh, 4(2), 91-102.
Gordon, W. (2002). Quan tâm đến cách cư xử với thương hiệu của bạn. Tạp chí Quản lý Tiếp thị, 11(5), 18-20.
Grewal, D., Krishnan, R., Baker, J., & Borin, NA (1998). Ảnh hưởng của tên cửa hàng, nhãn hiệu và giảm giá đến đánh giá và ý
định mua hàng của người tiêu dùng. Tạp chí Bán lẻ, 74(3), 331-352. https://doi.org/10.1016/S0022-4359(99)80099-2
Gurhan, CZ, & Maheswaran, D. (2000). Các yếu tố quyết định đánh giá xuất xứ. Tạp chí Người tiêu dùng
Haghshenas, L., Abedi, A., Ghorbani, E., Kamali, A., & Harooni, M. (2013). Xem xét hành vi của người tiêu dùng và các yếu tố ảnh
hưởng đến quyết định mua hàng. Tạp chí Nghiên cứu Quản lý và Kinh tế Kinh doanh Singapore, 1(10), 17-23.
https://doi.org/10.12816/0003798
Han, M., & Terpstra, V. (1988). Tác động của quốc gia xuất xứ đối với công ty một quốc gia và hai quốc gia. Tạp chí
Hàn, M. (1989). Hình ảnh đất nước: hào quang hay khái quát? Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 26(2), 222-229.
https://doi.org/10.2307/3172608
Hankinson, G. & Cowking, P. (1993). Xây dựng thương hiệu trong hành động. Loạt bài tiếp thị dành cho chuyên gia của McGraw-Hill.
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
Cambridge, McGraw-Hill.
Haubl, G. (1997). Một cuộc điều tra xuyên quốc gia về ảnh hưởng của quốc gia xuất xứ và thương hiệu đến việc
đánh giá một chiếc ô tô mới. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 13(5), 76-97.
Hong, ST, & Wyer Jr, RS (1989). Ảnh hưởng của thông tin nước xuất xứ và thuộc tính sản phẩm đến việc đánh giá sản
phẩm: Quan điểm xử lý thông tin. Tạp chí Nghiên cứu Người tiêu dùng, 16, 175-187. https://doi.org/
10.1108/02651339610131405
Hong, ST, & Wyer Jr, RS (1990). Các yếu tố quyết định đánh giá sản phẩm: Ảnh hưởng của khoảng thời gian giữa hiểu
biết về nước xuất xứ của sản phẩm và thông tin về các thuộc tính cụ thể của sản phẩm đó. Tạp chí Nghiên
Hong, ST, & Toner, JF (1989). Có sự khác biệt về giới trong việc sử dụng thông tin xuất xứ trong việc đánh giá sản phẩm
không? Những tiến bộ trong nghiên cứu người tiêu dùng, 16(1), 468-472. https://
doi.org/10.1086/208557
Hoyer, WD, & Brown, SP (1990). Ảnh hưởng của nhận thức thương hiệu đến việc lựa chọn mua hàng thường xuyên, lặp lại
sản phẩm. Tạp chí Nghiên cứu Người tiêu dùng, 17(2), 141-148. https://doi.org/10.1086/208544
Hoyer, WD, & Maclnnis, DJ (2001). Hành vi của người tiêu dùng. Boston: Houghton Mifflin.
Insch, GS & Mcbride, JB (2004). Tác động của các tín hiệu về quốc gia xuất xứ đối với nhận thức của khách hàng về chất
lượng sản phẩm: một thử nghiệm nhị phân về cấu trúc quốc gia xuất xứ được phân tách. Tạp chí Nghiên cứu Kinh
Jacoby, J., George, JS, & Jacqueline, BS (1977). Hành vi thu thập thông tin trong các tình huống lựa chọn thương hiệu.
Jacoby, J., Olson, JC, & Haddock, RA (1971). Đặc điểm về giá cả, nhãn hiệu và thành phần sản phẩm
yếu tố quyết định chất lượng cảm nhận. Tạp chí Tâm lý học Ứng dụng, 55(6), 570–
579.
https://doi.org/10.1037/h0032045
James, DL (1992). Đừng nghĩ đến việc giành chiến thắng. Trên toàn diện, 29(4), 49-51.
Johansson, JK, & Nebenzahl, ID (1986). Sản xuất đa quốc gia: Ảnh hưởng đến giá trị thương hiệu. Tạp chí Nghiên
Johansson, JK, Douglas, SP, & Nonka, I. (1985). Đánh giá tác động của nước xuất xứ đối với việc đánh giá sản
phẩm: Một góc nhìn phương pháp luận mới. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 22(4), 388-96. https://doi.org/
10.2307/3151584
Johansson, JK, Ronkainen, IA, & Czinkota, MR (1994). Tác động tiêu cực của nguồn gốc quốc gia: Trường hợp nước Nga mới.
Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc tế, 25(1), 157-176. https://doi.org/
10.1057/palgrave.jibs.8490197
Josiassen, A., Lukas, BA, & Whitwell, G. (2008). COO dự phòng: quan điểm cạnh tranh về sản phẩm
sự quen thuộc và sự tham gia của sản phẩm. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 25(4), 423-440. https://
doi.org/10.1108/02651330810887477
Keller, KL (1993). Khái niệm hóa việc đo lường và quản lý tài sản thương hiệu dựa trên người tiêu dùng. Tạp chí
Vua, S (1991). Xây dựng thương hiệu vào những năm 1900 Tạp chí Quản trị Marketing, 9, 3-13.
https://doi.org/10.1080/0267257X.1991.9964136
Kinra, N. (2006). Tác động của xuất xứ đối với thương hiệu nước ngoài tại thị trường Ấn Độ. Tiếp thị
Knauth, O. (1949). Những cân nhắc trong việc thiết lập giá bán lẻ. Tạp chí Tiếp thị, 14 (7), 1-12. https://
doi.org/10.2307/1247167
Kotler, P. (1972). Một khái niệm chung về tiếp thị. Tạp chí Tiếp thị, 36(2), 46-54.
https://doi.org/10.2307/1250977
Kotler, P., Armstrong, G., Saunders, J., & Wong, V. (1999). Nguyên tắc tiếp thị (Ấn bản Châu Âu lần thứ 2).
Kotler, P., Armstrong, G., Wong, V., & Saunders, J. (2008). Nguyên tắc tiếp thị (Phiên bản châu Âu lần thứ 5 ed.),
Công ty TNHH Giáo dục Pearson.
Kumar, V., Karande, K., & Reinartz, WJ (1998). Tác động của giá tham chiếu trong và ngoài nước đến thương hiệu
sự lựa chọn: Vai trò điều tiết của các biến ngữ cảnh. Tạp chí Bán lẻ, 74(3), 401-426. https://doi.org/
10.1016/S0022-4359(99)80102-X
Kurt, VM (2005). Xây dựng thương hiệu và tác động của nó đến quá trình ra quyết định mua hàng của người tiêu dùng. Lấy từ http://
zh.scribd.com/doc/16355275/Thesis-Branding-Its-Impact-on-the-Consumer-Decision-Making-Pro
cess-iTunes-Case-Study-Dec-2005
Laroche, M., Papadopoulos, N., Heslop, LA & Mourali, M. (2005). Ảnh hưởng của cấu trúc hình ảnh quốc gia đến đánh giá của người tiêu
dùng đối với sản phẩm nước ngoài. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 22(1), 96-115. https://doi.org/10.1108/02651330510581190
Laroche, M., Papadopoulos, N., Heslop, L., & Bergeron, J. (2002). Ảnh hưởng của sự khác biệt văn hóa phụ đến đánh giá quốc gia và sản
phẩm. Tạp chí Hành vi Người tiêu dùng, 2(3), 232-247. https://doi.org/10.1002/cb.104
Lê, ĐĐ (2007). Thuận lợi, thách thức và hành động của Việt Nam khi là thành viên WTO. Tạp chí Kinh tế Việt Nam,
7(155), 21-25.
Lê TM, & Jolibert A. (2001). Thực tiễn quảng cáo trong nền kinh tế chuyển đổi: Nghiên cứu về quảng cáo
Leclerc, F., Schmitt, BH, & Dube, L. (1994). Thương hiệu nước ngoài và ảnh hưởng của nó đến nhận thức về sản phẩm và
thái độ. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 31(2), 263-270. https://doi.org/10.2307/3152198
Lee, MY, Knight, D., & Kim, YK (2008). Phân tích thương hiệu của một thương hiệu toàn cầu của Mỹ so với thương hiệu nội địa
nhãn hiệu. Tạp chí Quản lý Sản phẩm & Thương hiệu, 17(3), 163-174. https://
doi.org/10.1108/10610420810875089
Li, ZG, Murray, LW, & Scott, D. (2000). Tìm nguồn cung ứng toàn cầu, nhiều khía cạnh xuất xứ và người tiêu dùng
phản ứng. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh, 47(2), 121-133. https://
doi.org/10.1016/S0148-2963(98)00061-7
Liam, CK (2006). “Nho giáo” ở Việt Nam: Tiểu luận thực trạng. Tạp chí Việt Nam học, 1(1),
314-370.
Lichtenstein, D., Ridgway, N., & Netemeyer, R. (1993). Nhận thức về giá và hành vi mua sắm của người tiêu dùng: Một nghiên cứu thực
địa. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 30(2), 234-246. https://doi.org/10.2307/3172830
Liefeld, JP (1993). Việc người tiêu dùng sử dụng thông tin xuất xứ trong đánh giá sản phẩm: bằng chứng từ
thí nghiệm. Trong Papadopoulos, N. & Heslop, LA (Eds.), Hình ảnh sản phẩm-quốc gia: Tác động và vai trò trong tiếp thị
quốc tế (trang 117-56). New York, NY: Nhà xuất bản kinh doanh quốc tế.
Lilien, GL, & Kotler, P. (1983). Ra quyết định tiếp thị: Phương pháp xây dựng mô hình. Ở New York: Harper
& Hàng ngang. Kotler P 1972. Một khái niệm chung về tiếp thị. Tạp chí Tiếp thị, 36, 49-54.
Lim, JS, Darley, WK, & Summers, JO (1994). Đánh giá tác động của nước xuất xứ theo giải pháp thay thế
các dạng trình bày. Tạp chí của Viện Khoa học Tiếp thị, 22(3), 274-82. https://doi.org/
10.1177/0092070394223008
Lim, JS, & Darley, WK (1997). Đánh giá các yếu tố tạo ra nhu cầu trong nghiên cứu về nguồn gốc xuất xứ bằng cách sử dụng ba lựa
chọn thay thế. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 14(4), 201-217. https://doi.org/
10.1080/00913367.2005.10639183
Liu, SS, & Johnson, KF (2005). Nguồn gốc xuất xứ tự động ảnh hưởng đến việc đánh giá thương hiệu. Tạp chí Quảng cáo, 34(1),
87-97. https://doi.org/10.1080/00913367.2005.10639183
Lockshin, L., Rasmussen, M., & Cleary, F. (2000). Bản chất và vai trò của thương hiệu rượu vang . Tạp chí Công nghiệp Rượu Úc
Lopaciuk, A., & Loboda, M. (2013). Xu hướng ngành làm đẹp toàn cầu trong ngành công nghiệp thứ 21 . Trong ToKnowPress, Quyền công
dân tích cực nhờ quản lý kiến thức và đổi mới: Kỷ yếu của Hội nghị quốc tế về quản lý, kiến thức và học tập (trang
Lynellyn, DL, Lê, NH, Allison, T., Lê, TPM, & Đặng, NA (2000). Thay đổi quan hệ giới ở Việt Nam thời kỳ hậu Đổi mới. Báo
Maheswaran, D. (1994). Nước xuất xứ như một khuôn mẫu: ảnh hưởng của kiến thức chuyên môn của người tiêu dùng và sức mạnh thuộc tính
về đánh giá sản phẩm. Tạp chí Nghiên cứu Người tiêu dùng, 21(2), 354-365. https://doi.org/10.1086/209403
McConnell, JD (1968). Ảnh hưởng của giá cả đến nhận thức về chất lượng sản phẩm. Tạp chí Tâm lý học ứng dụng, 52,
331-314. https://doi.org/10.1037/h0026040
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
Mendoza, J., & Baines, P. (2012). Hướng tới khuôn khổ hình thành nhận thức về giá của người tiêu dùng: Đánh giá có hệ thống.
Lấy từ http://anzmac.org/conference/2012/papers/173ANZMACFINAL.pdf
Millikan, LE (2001). Thẩm mỹ, mỹ phẩm, dược mỹ phẩm: định nghĩa và quy định. Phòng khám ở
Monroe, KB (1976). Ảnh hưởng của sự khác biệt về giá và sự quen thuộc với thương hiệu đến sự ưa thích thương hiệu. tạp chí của
Montgomery, CA, & Wernerfelt, B. (1992). Giảm thiểu rủi ro và xây dựng thương hiệu ô. Tạp chí Kinh doanh, 65(1),
31-50. https://doi.org/10.1086/296556
Narayana, CL (1981). Hình ảnh tổng hợp về sản phẩm của Mỹ và Nhật Bản: tác động đến quốc tế
tiếp thị. Tạp chí Kinh doanh Thế giới Columbia, 16(2), 31-35.
Nebenzahl, ID, & Jaffe, ED (1993). Ước tính hàm cầu từ hiệu ứng nước xuất xứ. Ở NG
Papadopoulos & LA Heslop (Ed.), Hình ảnh sản phẩm quốc gia: Tác động và vai trò trong tiếp thị quốc tế (trang
159-78). New York, NY: Nhà xuất bản kinh doanh quốc tế.
Nes, E., & Bilkey, WJ (1993). Một bài kiểm tra đa dấu hiệu về lý thuyết xuất xứ. Ở NG Papadopoulos & LA
Heslop (Ed.), Hình ảnh sản phẩm-quốc gia: Tác động và vai trò trong tiếp thị quốc tế (trang 179-196). New York, NY: Nhà
Neumeier, M. (2006). Khoảng cách thương hiệu: Làm thế nào để thu hẹp khoảng cách giữa chiến lược kinh doanh và thiết kế,
Nguyễn, H.M., & Sirikhoon, S. (2008). Thị trường mỹ phẩm ở Việt Nam. Västerås: Đại học Mälardalen. Trường của
Olander, F. (1969). Ảnh hưởng của giá đến đánh giá của người tiêu dùng về sản phẩm và việc mua hàng. Trong B. Taylor & G. Wills
(Eds.), Chiến lược định giá (trang 50-69). Máy ép kim bấm.
Ophuis, PAMO, & Trijp, HCMV (1995). Chất lượng cảm nhận: định hướng thị trường và định hướng người tiêu dùng
Ozsomer, A., & Cavusgil, ST (1991). Tác động của nguồn gốc xuất xứ đối với việc đánh giá sản phẩm: Phần tiếp theo của Bilkey và
Đánh giá của Nes. Trong MC Gilly và cộng sự. (Eds.), Kỷ yếu của Hiệp hội Tiếp thị Hoa Kỳ (trang 269-77).
Papadopoulos, N., & Heslop, LA (1993). Hình ảnh sản phẩm-quốc gia: Tác động và vai trò trong tiếp thị quốc tế.
New York, NY: Nhà xuất bản kinh doanh quốc tế.
Parasuraman, A., Grewal, D. & Krishnan, R. (2004). Nghiên cứu thị trường. Boston: Houghton Mifflin.
Parvin, N., & Chowdhury, MHK (2006). Đánh giá của người tiêu dùng về việc làm đẹp: Tác động của các tín hiệu bên ngoài.
Perreault, WD, & Mcarthy, EJ (1993). Tiếp thị cơ bản: Cách tiếp cận quản lý toàn cầu. Irwin, IL:
quê hương
Peterson, RA, & Jolibert, AJP (1995). Một phân tích tổng hợp về tác động của quốc gia xuất xứ. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc
Phau, I., & Prendergast, G. (1999). Tích hợp nghiên cứu nước xuất xứ: khái niệm, phương pháp và chiến lược.
Tạp chí Tiếp thị và Xuất khẩu Quốc tế, 4(2), 71-83.
Piron, F. (2000). Nhận thức của người tiêu dùng về ảnh hưởng của xuất xứ hàng hóa đến ý định mua hàng của (trong)
sản phẩm dễ thấy. Tạp chí Tiếp thị Người tiêu dùng, 17(4), 308-322. https://doi.org/
10.1108/07363760010335330
Rajput, AA, Kalhoro, SH, & Wasif, R. (2012). Ảnh hưởng của giá cả và chất lượng sản phẩm tới việc mua hàng của người tiêu dùng
hành vi: Bằng chứng từ Pakistan. Tạp chí liên ngành về nghiên cứu đương đại trong kinh doanh, 4(4), 485-496.
Rao, V. (1970). Điểm nổi bật của giá cả trong nhận thức và đánh giá chất lượng sản phẩm: Mô hình đo lường đa chiều và thử nghiệm
thực nghiệm. Luận án tiến sĩ chưa được công bố, Đại học Pennsylvania.
Richards, L. (2009). Ý nghĩa hành vi của người tiêu dùng đối với các chiến lược tiếp thị. eHow: Được thúc đẩy bởi phương tiện truyền thông có nhu cầu.
Lấy từ http://www.ehow.com/info_8211169_implications-marketing-strategy.html
Rogers, TM, Kaminski, PF, Schoenbachler, DD, & Gordon,GL (1994). Ảnh hưởng của nước xuất xứ
thông tin về quá trình ra quyết định mua hàng của người tiêu dùng khi có sẵn thông tin về giá cả và chất lượng.
Tạp chí Tiếp thị Người tiêu dùng Quốc tế, 7(2), 73-109. https://doi.org/10.1300/J046v07n02_06
Rosa, D, I. (2004). Kiến thức về giá: Ảnh hưởng của thái độ của người tiêu dùng đối với giá cả, nhân khẩu học và
đặc điểm văn hóa xã hội. Tạp chí Quản lý Thương hiệu và Sản phẩm, 13(6), 406-428. https://doi.org/
10.1108/10610420410560307
Roth, MS, & Romeo, J. B (1992). Kết hợp danh mục sản phẩm và nhận thức về hình ảnh quốc gia: Một khuôn khổ để quản lý các tác động của
quốc gia xuất xứ. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc tế, 23(3), 477-497. https://doi.org/10.1057/palgrave.jibs.8490276
Samiee, S. (1994). Đánh giá của khách hàng về sản phẩm trên thị trường toàn cầu. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc tế,
Samiee, S., Shimp, TA, & Sharma, S. (2005). Độ chính xác nhận dạng nguồn gốc thương hiệu: những tiền đề của nó và những
hạn chế về nhận thức của người tiêu dùng. Tạp chí Nghiên cứu Kinh doanh Quốc tế, 36(4), 379-397. https://
doi.org/10.1057/palgrave.jibs.8400145
Schaefer, A. (1997). Kiến thức của người tiêu dùng và ảnh hưởng của nước xuất xứ. Tạp chí Tiếp thị Châu Âu, 31(1),
56-72. https://doi.org/10.1108/03090569710157034
Schiffman, LG, & Kanuk, L. (2000). Hành vi của người tiêu dùng. Thượng Saddle River, NJ: Hội trường Prentice.
Schneider, G., Gohla, S., Schreiber, J., Kaden, W., Schonrock, U., Schmidt-Lewerkuhne, H., Kuschel, A., Petsitis,
X., Pape, W., Ippen, H., & Diembeck, W. (2001). Mỹ phẩm da. Bách khoa toàn thư về hóa học công nghiệp của Ullmann. https://
doi.org/10.1002/14356007.a24_219
Học sinh, RD (1965). Xu hướng sản phẩm tại thị trường chung Trung Mỹ. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị,
Schweiger, G., Otter, T., & Strebinger, A (1997). Ảnh hưởng của nước xuất xứ và thương hiệu đến việc đánh giá sản phẩm và ý
nghĩa của nó đối với các quyết định về địa điểm. Tạp chí Kinh doanh CEMS, 2, 5-26.
Máy cạo râu (2007). Sự gắn bó thương hiệu và sức mạnh thái độ thương hiệu: Sự khác biệt giữa khái niệm và thực nghiệm giữa hai
những yếu tố thúc đẩy giá trị thương hiệu quan trọng. Tạp chí Tiếp thị, 16-20.
Shenge, NA (2010). Ảnh hưởng của xuất xứ, giá cả đến hiệu quả quảng cáo sản phẩm”, Tạp chí
Tôm, TA (2007). Quảng cáo, khuyến mãi và các khía cạnh khác của truyền thông tiếp thị tích hợp (tái bản lần thứ 7).Mason: South
Solomon, MR (1999). Hành vi của người tiêu dùng (thứ 3). Thượng sông Saddle, New Jersey: Hội trường Prentice.
Stafford, JE, & Enis, BM (1969). Mối quan hệ giá cả-chất lượng: Một phần mở rộng. Tạp chí tiếp thị
Stephan, Z. (2008). Khám phá những tác động bất đối xứng trong việc hình thành sự hài lòng về giá bán lẻ. Tạp chí Bán lẻ &
Stephan, Z. (2011). Lồng ghép cảm xúc vào việc phân tích hình ảnh giá bán lẻ. Tâm lý & Tiếp thị, 28(4).
330-359. https://doi.org/10.1002/mar.20355
Suman, S., & Mansi, K. (2014). Tác động của chiến lược xây dựng thương hiệu đến hành vi mua hàng của người tiêu dùng trong ngành FMCD.
Swaha, B., & Sritama, M. (2012). Hành vi người tiêu dùng và tác động của thương hiệu – Nghiên cứu về khu vực phía Nam Kolkata
Thiên Nga, J. (1974). Cạnh tranh về giá-hiệu quả sản phẩm giữa các thương hiệu của nhà bán lẻ và nhà sản xuất. tạp chí của
Tang, CS, Bell, DR, & Ho, T. (2001). Lựa chọn cửa hàng và hành vi mua sắm: Cách thức hoạt động của định dạng giá.
Thakor, MV, & Lavack, AM (2003). Ảnh hưởng của các liên tưởng nguồn gốc thương hiệu đến nhận thức của người tiêu dùng về chất lượng.
Tạp chí Quản lý Sản phẩm và Thương hiệu, 12(6), 394-407. https://doi.org/
10.1108/10610420310498821
Thakor, MV, & Pachetu, BG (1997). Xây dựng thương hiệu nước ngoài và những ảnh hưởng của nó đối với nhận thức và thái độ về sản phẩm:
sự nhân rộng và mở rộng trong môi trường đa văn hóa. Tạp chí Lý thuyết và Thực hành Tiếp thị, 5(1), 15-30. https://
doi.org/10.1080/10696679.1997.11501747
Tác động của nước xuất xứ, giá cả, thương hiệu đến hành vi của người tiêu dùng đối với các sản phẩm mỹ phẩm
Thorelli, HB, Lim, JS, & Jongsuk, Y. (1989). Tầm quan trọng tương đối của nước xuất xứ bảo hành và bán lẻ
lưu trữ hình ảnh trên đánh giá sản phẩm. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 6(1), 35-46. https://
doi.org/10.1108/EUM0000000001501
Tạ Đình Phong, DK, & Gorn, GJ (1993). Một thử nghiệm về sự nổi bật của xuất xứ trong lĩnh vực thương hiệu toàn cầu.
Tạ Đình Phong, DK, & Lee, W. (1993). Loại bỏ hình ảnh đất nước tiêu cực: tác động của sự phân hủy, xây dựng thương hiệu và
trải nghiệm sản phẩm. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 1(4), 25-48.
Tull, DS, Nhàm chán. RS, & Gonsior, MH (1964). Một lưu ý về mối quan hệ giữa giá cả và chất lượng được quy định.
Ulgado, FM, & Lee, M. (1998). Thị trường Hàn Quốc và Mỹ: Phản ứng của người tiêu dùng đối với hàng ngoại
https://doi.org/10.1002/(SICI)1520-6793(199809)15:6<595::AID-MAR7>3.0.CO;2-1
Usunier, JC (2006). Sự liên quan trong nghiên cứu kinh doanh: Trường hợp nghiên cứu nguồn gốc xuất xứ trong tiếp thị.
Veale, R. & Quester, P. (2009). Sự mong đợi của người tiêu dùng có phù hợp với trải nghiệm không? Dự đoán ảnh hưởng của giá
và nước xuất xứ đối với nhận thức về chất lượng sản phẩm. Tạp chí Kinh doanh Quốc tế, 18(2), 134-144. https://
doi.org/10.1016/j.ibusrev.2009.01.004
Verlegh, PWJ, Steenkamp, JBEM, & Meulenberg, MTG (2005). Tác động của quốc gia xuất xứ đối với người tiêu dùng
xử lý khiếu nại quảng cáo. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị Quốc tế, 22(2), 127-139. https://doi.org/10.1016/
j.ijresmar.2004.05.003
Vương, QH (2012). Những thách thức kinh tế của Việt Nam. The Hub: Quan điểm quốc tế. Lấy ra từ
http://www.stratfor.com/the-hub/vietnams-kinh tế-challenges
Wall, M., Liefeld, J., & Heslop, LA (1991). Tác động của các dấu hiệu về quốc gia hoặc xuất xứ đối với đánh giá của người tiêu dùng trong
tình huống đa tín hiệu. Tạp chí của Viện Khoa học Tiếp thị, 19(2), 105-113. https://doi.org/
10.1007/BF02726002
Wheatley, JJ, & Chiu, JSY (1977). Ảnh hưởng của giá cả, hình ảnh cửa hàng, sản phẩm và người trả lời
đặc điểm về nhận thức về chất lượng. Tạp chí Nghiên cứu Tiếp thị, 14(2), 181-186. https://doi.org/
10.2307/3150467
White, PD, & Cundiff, EW (1978). Đánh giá chất lượng sản phẩm công nghiệp. Tạp chí Tiếp thị, 80-86.
https://doi.org/10.2307/1250332
Tiểu Linh, H., Leeva, L., Charlene, X., & Jun, Z. (2008). Tác động của xuất xứ hàng hóa đối với người tiêu dùng Trung Quốc
hành vi mua rượu. Tạp chí Quản lý Công nghệ Trung Quốc, 3(3), 292-306. https://doi.org/
10.1108/17468770810916195
Yaprak, A. (1978). Xây dựng chiến lược tiếp thị đa quốc gia: Người tiêu dùng xuyên quốc gia, suy diễn
mô hình hành vi Đại học bang Georgia, Atlanta, GA, Luận án tiến sĩ.
Yeomans, M. (2012). Thị trường làm đẹp toàn cầu đạt 265 tỷ USD vào năm 2017 do GDP tăng Phá vỡ
Tin tức về Công thức & Bao bì Mỹ phẩm ở Bắc Mỹ. Lấy từ http://www.cosmeticsdesign.com/
Market-Trends/Global-beauty-market-to-reach-265-billion-in-2017-d
ue-an-tăng-GDP
Zafar, UA, Johnson, JP, Yang, X., Fatt, CK, Teng, HS, & Boon, LC (2004). Liệu nước xuất xứ
vấn đề đối với các sản phẩm có mức độ tham gia thấp. Tạp chí Tiếp thị Quốc tế, 21(1), 102-120.
https://doi.org/10.1108/02651330410522925
Zeithaml, AV (1988). Nhận thức của người tiêu dùng về giá cả, chất lượng và giá trị: Mô hình phương tiện và tổng hợp bằng
Trương, Y. (1996). Đánh giá của người tiêu dùng Trung Quốc về sản phẩm nước ngoài: ảnh hưởng của văn hóa, loại sản phẩm và
hình thức trình bày sản phẩm. Tạp chí Tiếp thị Châu Âu, 30(12), 50-68. https://doi.org/
10.1108/03090569610153309