Professional Documents
Culture Documents
Hinhtuongnguoilaido
Hinhtuongnguoilaido
Hình ảnh con người lao động hiện lên không chỉ với vẻ đẹp thông minh, một chiến
tướng trí dũng song toàn và điêu luyện trong công việc của mình mà còn là một
bậc anh hùng như một viên thuyền trưởng gan dạ, đầy khí phách trong cuộc thủy
chiến với con sông Đà. Đối mặt với thác dữ, đồng nghĩa phải đối mặt với cái chết,
cái nguy hiểm chờ trực, nhưng đối với ông đò ông không thấy sợ hãi mà thấy được
sự thú vị ở nghề chèo lái. Một con người gan dạ, luôn đương đầu với tình huống
khó khăn, hiểm nguy. Mỗi chuyến ông đò xuôi ngược không êm đềm, bình lặng
mà nó như là một trận sinh tử ác liệt. Sông Đà hung bạo, nham hiểm là kẻ thù số
một của ông đò, luôn chờ trực để hòng đoạt mạng ông bất cứ lúc nào đi qua đấy.
“Những đám tảng đám hòn chia làm ba hàng chặn ngang trên sông đòi ăn chết cái
thuyền”, bọn chúng không tùy tiện nằm ngồi bởi sông Đà đã giao nhiệm vụ cho
từng hòn. Ở hàng đầu tiên là sự phối hợp của những hòn đá to khủng khiếp được
sắp xếp để trông cửa. Những hòn đá bệ vệ, oai phong, lẫm liệt là một bọn làm tiền
vệ giả vờ sơ hở để lừa dụ ông đò vào sâu trong ổ mai phục đã phục sẵn rồi “đánh
khuýp quật vu hồi”. Nếu thuyền lọt vào ổ mai phục thì cũng tơi tả lại ngay lập tức
đối mặt với những boong- ke chìm và những tảng đá nổi sừng sững trên mặt nước,
tảng thì nấp dưới những làn sóng dữ dội của con sông Đà. Đó là cuộc chiến hung
dữ nhất giữa con người và con sông đà. Không chỉ thế, ở trùng vi thứ hai này lại
tăng thêm nhiều cửa sinh nằm lập lờ ở phía tả ngạn như đang chờ chực ông lái đò
mắc vào cạm bẫy của dòng sông. Ngoài lũ binh tướng dữ tợn thì “bốn năm bọn
thủy quân cửa ải nước bên bờ trái liền xô ra định níu thuyền lôi vào tập đoàn cửa
tử”, tiếng reo hò ầm ĩ của sóng thác luồng sinh, tháp nước đổ ầm ầm như tiếng gầm
rống cuồng nộ của một ngàn con trâu mộng là thanh viện làm những ai lần đầu tiên
nghe thấy phải kinh hồn bạt vía. Còn sóng dữ ở quãng sông này là lũ quân liều
mạng đánh tới tấp vào bụng, hông thuyền khiến thuyền chao đảo, lắc lư và mặt của
ông đò thì biến sắc, méo mặt đi.
Trận thủy chiến dữ dội cùng với sự tàn bạo hung ác của con sông Đà làm nổi bật
khí phách của ông đò. Ông là một người lao động bình thường nhưng hiện lên
trong tâm thức người đọc là một người nghệ sĩ tài năng, là một con người điêu
luyện trong công việc chèo thuyền của mình. Dù bị bao vây giữa một vùng nước
rộng lớn, bạt ngàn, sự reo hò của âm thanh sông suối, nhịp nước tăng mạnh mỗi lúc
chèo thuyền nhưng ông đò vẫn cất tiếng chỉ huy rành rọt vang khắp ải nước. Ngay
cả khi bị trúng độc chiêu nhưng ông đò vẫn kìm nén vết đau để con thuyền vượt
qua thạch trận một cách an toàn. Bằng tài năng nghệ thuật của tác giả và cách thể
hiện ngôn từ trong bài văn đã diễn tả được hình tượng ông đò hiện lên với một
hình ảnh vừa thông minh, vừa anh hùng, dũng cảm, gan dạ để vượt qua những
cánh cửa nguy hiểm của sông Đà. Nhà văn miêu tả ông đò nắm lấy bờm sóng ghì
chặt cương lái lao vút vào cọc biển khiến ta hình dung ông đò không chỉ là viên
thuyền trưởng gan dạ như chàng Uy lít xơ vượt biển trong sử thi hy lạp mà còn như
vị tướng đang cưỡi chiến mã tung hoành khắp trận mạn. Sông Đà luôn là kẻ thù số
1 luôn rình chực ông đò và mỗi chuyến cập bến bình yên của ông như một trận
chiến thắng oanh liệt và vang dội trước con sông hung bạo, không phải ngẫu nhiên
mà NT kể ông đò đã có cả trăm chuyến xuôi ngược SĐ. Đó là người anh hùng
bách chiến bách thắng với một bên là con sông Đà hung bạo và đầy những hiểm
nguy, cạm bẫy, một bên là người lao động bình thường với một tinh thần dũng
cảm, gan dạ cùng với sức mạnh trí tuệ. Với sự mưu trí, thấu hiểu kẻ thù như nhân
gian từng nói: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng”.
Nguyễn Tuân đã rất uyên bác khi dùng ngòi bút nghệ thuật của mình để khắc họa
ông lái đò anh hùng trong trận thủy chiến trên sông đà. Cảm hứng lãng mạn được
sử dụng trong tùy bút, đặc biệt khi viết về người lái đò đã tạo nên những liên tưởng
độc đáo, những khúc ca tươi đẹp để ca ngợi về con người lao động bình thường
nhưng rất đỗi phi thường. Nguyễn Tuân còn sáng tạo ra nhiều ngôn từ giàu sức gợi
như ải nước, bờm sóng, cương lái,...khiến câu văn trở nên sống động, có linh hồn,
diễn tả một cách chân thực về hình ảnh người lao động bằng xương bằng thịt ngoài
đời thực chứ không còn là một nhân vật trong sách. Tác giả đã sử dụng một ngôn
từ phong phú, đa dạng bởi ông đã viết rất nhiều, cho ra đời nhiều tác phẩm từ đó
làm đổi mới và phong phú tiếng việt. Người ta gọi người nghệ sĩ này là “thầy phù
thủy ngôn từ, là người huyện đăng ngôn ngữ”.
Khép lại trang văn về “Người lái đò SĐ” của Nguyễn Tuân trước mắt độc giả vẫn
là không gian Tây Bắc, là hình tượng người lái đò tài hoa. Tác phẩm là một áng
văn đẹp được làm nên từ tình yêu đất nước thiết tha, say đắm của một người nghệ
sĩ muốn dùng văn chương để khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên, kì vĩ, trữ tình thơ mộng
của thiên nhiên, nhất là tài năng của những người lao động bình dị. Đó là hình ảnh
của tấm chương siêu hạng “độc đáo” và một con người đầy khí phách trong cuộc
chiến đấu chinh phục thiên nhiên.