You are on page 1of 8

Nhận định, liên hệ mở rộng

STT Tác phẩm Tác giả Tác phẩm

-“Chính Hữu đã tạo cho mình một


giọng thơ, một phong cách thơ riêng,
chất giọng và phong cách đó không
thể hoà lẫn vào bất kì một giọng thơ
nào khác, kể cả những tác giả quân
đội.

                              (Ngô Vĩnh Bình)


-Liên hệ với cái lạnh của rừng hoang:
-“Cái tài và cái tình trong thơ Chính “Rét Thái Nguyên rét về Yên Thế/Gíó
Hữu khiến những vần thơ đậm màu qua rừng, Đèo Khế gió sang.
bộ đội và màu giai cấp vượt qua cả
                                        (Tố Hữu)
chiến tuyến.”
-Liên hệ tinh thần chiến đấu của
                                     (Thùy An)
người lính:

“Người ra đi đầu không ngoảnh


-“Chính Hữu là một nhà thơ tài năng,
lại/Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.”
có cảm hứng sáng tác độc đáo mà
                        (Nguyễn Đình Thi)
sâu sắc, chặt chẽ, cẩn thận trong
từng con chữ, từng ý, từng vần. Ông -Liên hệ với tình đồng chí, đồng đội:

sáng tác hơi ít nhưng lại tinh. Trong “Ba thằng quặp chặt gió lùa vào đâu?/
thơ ông có tư tưởng triết học mà Nửa đêm sương gội mái đầu/ Chòi
không phải nhà thơ nào cũng có.” cao phần phật mấy tàu lá khô.”
ĐỒNG
1 CHÍ                      (Nhà văn Hồ Phương)                                        (Lê Kim)

2 BÀI THƠ -“Thơ ông mang hơi thở của cả một -“Quê hương anh nước mặn đồng
VỀ TIỂU thời đại nhưng bằng một khí phách chua/ Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi
ĐỘI XE ngang tàng, chất bụi bặm và kiêu bạc đá/ Anh với tôi đôi người xa lạ/ Từ
KHÔNG của người lính thời chống Mỹ. Thơ phương trời chẳng hẹn quen nhau.”
KÍNH ông có sức mạnh của cả một binh                                  (Chính Hữu)
đoàn trùng trùng ra trận.”
-“Đoàn giải phóng quân một lần ra đi/
                           (Nguyễn Văn Thọ) Nào có sá chi đâu ngày trở về/Ra đi
ra đi bảo tồn sông núi/Ra đi ra đi thà
-“Sáng tác của Phạm Tiến Duật là
“Một góc bảo tàng tươi sống về
Trường Sơn thời chống Mỹ.”

                                (Đỗ Trung Lai)

chết chớ lùi.”


-“Tôi gắn bó máu thịt với Trường
                        (Phan Huỳnh Điểu)
Sơn và có thể nói Trường Sơn đã đẻ
-“Khi lên xe ta chưa quen nhau/Lúc
ra nhà thơ Phạm Tiến Duật. Trước
xuống xe ta đã thành bè bạn.”
đây, bây giờ và sau này nếu tôi viết
được chút gì neo lại trong lòng bạn                           (Phạm Tiến Duật)

đọc chính là nhờ những năm tháng ở -“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước/
Trường Sơn.” Mà lòng phơi phới dậy tương lai.”

                            (Phạm Tiến Duật)                                        (Tố Hữu)

3 ĐOÀN -“Huy Cận có năng lực cảm nhận -Đoàn thuyền người dân chài lên
THUYỀN cuộc sống thật đặc biệt, có thể nghe đường trong cảnh bình minh đẹp
ĐÁNH CÁ được từ những biểu hiện tinh vi của nhất:
tạo vật đến những biến đổi lớn lao “Khi trời trong, gió nhẹ sớm mai hồng/
trong vũ trụ vô cùng vô tận. Đây là Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.”
nhà thơ có “cái nghiêng tai kì diệu”.
                                     (Tế Hanh)
                                     (Xuân Diệu)
-Vẻ đẹp khỏe khoắn của những con
thuyền khi ra khơi:
-“Bài thơ của tôi là một cuộc chạy
“Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn
đua giữa con người và thiên nhiên,
mã/ Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt
và con người đã chiến thắng. Tôi coi
trường giang/ Cánh buồm giương to
đây là khúc tráng ca, ca ngợi con
như mảnh hồn làng/Rướn thân trắng
người lao động với tinh thần làm chủ,
bao la thâu góp gió..”
với niềm vui.”
                                      (Tế Hanh)
                                        (Huy Cận)
-Sự trù phú, giàu đẹp của đất nước:

“Trời xanh đây là của chúng ta/Núi


-“Con người sống trong xã hội và
rừng đây là của chúng ta/ Những
sống trong vũ trụ....là thành viên của
cánh đồng thơm ngát/ những ngả
vũ trụ. Đó là hai cực của cuộc sống,
đường bát ngát/ Những dòng sông đỏ
hai cực của tư tưởng, hai cực của
nặng phù sa.”
nhà thơ”.

                                        (Huy Cận)

-“Thơ Nguyễn Khoa Điềm là thứ thơ


trữ tình thấm đẫm chất men say khát
vọng và hành động. Một thứ thơ giàu
chất sử thi của một thời.”

                               (Báo Đắk-nông)
-Liên hệ mở rộng cho tình cảm thiêng
-“Nguyễn Khoa Điềm nắm vững đặc liêng của người mẹ dành cho con:
trưng của thơ ca, bảo đảm cho tư “Ta đi trọn kiếp con người/ Cũng
duy thơ đông đặc và nhảy vọt, anh không đi hết những lời mẹ ru.”
lựa chọn những từ ngữ, hình ảnh
                                (Nguyễn Duy)
hàm súc, triệt để khai thác “âm vang
-Liên hệ mở rộng cho tình yêu, niềm
KHÚC của khoảng cách trong thơ”, ngôn
mong mỏi, hi vọng của mẹ đặt để nơi
HÁT RU ngữ thơ tinh lọc để làm toát lên vẻ
con:
NHỮNG đẹp của hiện thực. Thi pháp thể hiện
của nhà thơ đạt đến độ chín, mới tạo “Lớn lên, lớn lên, lớn lên../Con làm gì/
EM BÉ
nên một không gian nghệ thuật xóa Con làm thi sĩ!/Cánh cò trắng bay
LỚN
nhòa giữa ảo và thật, trầm tích hoài không nghỉ/Trước hiên nhà/Và
TRÊN
những giá trị văn hóa ngàn đời của trong hơi mát caia văn..”
LƯNG
4 MẸ dân tộc…”                              (Chế Lan Viên)

5 ÁNH -“Nguyễn Duy muốn đứng giữa hôm -Liên hệ với sự thay đổi hoàn cảnh
TRĂNG nay và nhìn lại hôm qua từ tâm trạng sống tác động đến suy nghĩ của con
riêng, tiếng thơ anh như một lời cảnh người:
tỉnh, lời nhắc nhở (…). Không chỉ “Mình về thành thị xa xôi/ Nhà cao
qua thể thơ, giọng điệu mà chất dân còn thấy núi đồi nữa chăng/ Phố đông
gian của thơ Nguyễn Duy ngấm còn nhớ bản làng/ Sáng đèn còn nhớ
trong cả cách cảm, lối nghĩ, trong mảnh trăng giữa rừng.”
quá trình “dàn dựng” hình tượng thơ.
                                       (Tố Hữu)
Tất cả cái đó vừa rất dân tộc, rất
-Liên hệ với sự lãng quên quá khứ
truyền thống lại khá hiện đại, khá
của người lính sau thời bình:
mới.”
“Khéo trách người sao quá vội
                             (Lê Quang Hưng)
vàng/Bỏ lại bao kỉ niệm quá khứ/Khéo
trách người sao quá phũ phàng/Lãng
quên những yêu thương tình tự.”

-“Ở Bằng Việt, cái sôi nổi, rạo rực


của tuổi trẻ vừa như được nén lại,
đồng thời lại được nêu lên bởi suy
nghĩ… Một tâm hồn nhiều suy nghĩ,
rung động tinh tế, một chủ nghĩa trữ
-Liên hệ với kỉ niệm tuổi thơ bên bà:
tình xao động, bồi hồi, khi đậm đà,
duyên dáng, khi âm vang, sâu thẳm.” “Tiếng gà trưa/Mang bao nhiêu hạnh
phúc/Đêm cháu về nằm mơ/Giấc ngủ
                                   (Lê Đình Kỵ)
hồng sắc trứng.”

                                (Xuân Quỳnh)
-“Chất thơ hào hoa mà đằm thắm,
tinh tế mà hồn nhiên, hào sảng mà -Liên hệ với tình yêu quê hương đất

trẻ trung, tươi mới mà gợi cảm, ấm nước:

áp và trí tuệ” chính là nguồn nhiệt “Quê hương mỗi người chỉ một/ Như
năng tỏa sáng từ “Bếp lửa” đến với là chỉ một mẹ thôi/ Quê hương nếu ai
những trang thơ ngày nay của Bằng không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành
Việt.” người..”

6 BẾP LỬA                             (Trần Quang Qúy)                  (Nguyễn Trung Quân)

7 CON CÒ -“Nói chung thơ Chế Lan Viên trên -Vai trò của lời ru và tình mẹ đối với
50 năm luôn luôn là một giọng thơ cuộc đời con:
gây nhiều sự chú ý của dư luận. Có Mẹ ru cái lẽ ở đời/ sữa nuôi phần xác
thể nói: Chế Lan Viên là một nhà thơ hát nuôi phần hồn/ bà ru mẹ..mẹ ru
không yên ổn, anh không yên ổn con/liệu mai sau các con còn nhớ
trong trăn trở sáng tác của mình và chăng.”
cũng mang đến sự không yên ổn
                                (Nguyễn Duy)
trong tình hình thơ của chúng ta.”
-Con cò có sức sống bất diệt; lời ru sẽ
                                         (Tế Hanh)
sống mãi với con người, sống mãi với
-“Chế Lan Viên là nhà thơ luôn có sự dân tộc Việt nam:
tìm tòi, khám phá và sáng tạo. Ông
“Nghìn năm trên dải đất này/Cũ sao
luôn biết kế thừa, phát huy những
được cánh cò bay la đà/Cũ sao được
tinh hoa của nền văn chương và
sắc mây xa/Cũ sao được khúc dân ca
nhân loại để mang lại cho tác phẩm
quê mình!”
của mình một vẻ đẹp riêng. Ông có
sự nhận thức sâu sắc về chức năng
của văn chương và sứ mệnh thiêng
liêng của người nghệ sĩ đối với cuộc
sống”.                                 (Nguyễn Duy)

-“Thơ Hữu Thỉnh nghiêng về những


suy tư và dày đặc những câu hỏi. Đó -Liên hệ với sự giao mùa:
là lí do khiến thơ Hữu Thỉnh mang
“Thế là thu đã chớm sang/Trên cành
cái nhìn chiêm nghiệm về cuộc đời.
lá biếc trổ vàng bâng khuâng.”
Mặt khác, đã từng trải qua cuộc
                                       (Sao Mai)
chiến tranh gian khổ, ác liệt nên thơ
Hữu Thỉnh là sự thăng hoa của kinh -Liên hệ với đặc trưng của mùa thu:

nghiệm sống, là sự ngân vọng của “Sáng mát trong như sáng năm
những kỉ niệm sâu sắc về một thời xưa/Gío thổi mùa thu hương cốm
bom đạn.” mới.”
SANG
8 THU                                    (Hà Thị Anh)                         (Nguyễn Đình Thi)

-“Viễn Phương là một con người rất


-Niềm tiếc thương vô hạn của dân tộc
đa mang, rất nặng lòng với quá khứ,
với vị cha già kính yêu:
với cách mạng, quá khứ đấu tranh
của dân tộc lẫn vào sâu sắc với thơ “Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa/Đời

anh, với hồn anh, với đời anh.” tuôn nước mắt trời tuôn mưa.”

                           (Trần Thanh Đạm)                                         (Tố Hữu)

-Liên hệ với hình ảnh hàng tre xanh

-“Thơ Viễn Phương nền nã, thì thầm, bên lăng Bác:

man mác, bâng khuâng, day dứt, “Bão bùng thân bọc lấy thân/ Tay ôm
không gút mắt, cầu kỳ, kênh kiệu, tay níu tre gần nhau thêm./Thương
khoa ngôn. Hình ảnh nào trong đời nhau tre chẳng ở riêng/Lũy thành từ
VIẾNG
sống anh cũng tìm thấy chất thơ.” đó mà nên hỡi người.”
LĂNG
9 BÁC                                 (Mai Văn Tạo)                                 (Nguyễn Duy)

10 MÙA -“Thanh Hải chưa phải là một nhà -Liên hệ với hình ảnh thiên nhiên đất
XUÂN thơ lớn. Nhưng một khi tiếng nói của trời lúc vào thu:
NHO cách mạng vút lên được thành thơ “Mặt trời lên càng tỏ/ Bông lúa chín
NHỎ thì dẫu chưa phải một nhà thơ lớn thêm vàng/ Sương treo trên đầu cỏ/
vẫn rất quý.”
Sương lại càng long lanh/ Bay vút tận
                      (Hoàng Trung Thông)
trời xanh/ Chiền chiện cao tiếng hót.”

                         (Trần Hữu Thung)


-“Nhà thơ Thanh Hải đã gửi lại cho
đời “Một mùa xuân nho nhỏ”, “một -Liên hệ với tinh thần tự nguyện, dâng

nốt trầm xao xuyến”, nhưng đó là hiến vì quê hương:

mùa xuân còn mãi như ngọn lửa nhỏ “Nửa mái đầu chớm bạc/ Còn gì cho
sẽ mãi nhen lên, đó là một nốt trầm quê hương/ Thân xin làm chiếc lá/
cứ vang ngân không dứt.” Thân xin làm hạt sương.”

                               (Lê Khánh Mai)                                (Viễn Phương)

-Bản sắc quê hương đậm đà trong


-“Thơ Y Phương như một bức tranh thơ Y Phương:
thổ cẩm đan dệt nhiều màu sắc khác “Nàng về giã gạo Cao Bằng/ Để anh
nhau, phong phú và đa dạng nhưng gánh nước Cao Bằng về ngâm/Nước
trong đó có một màu sắc chủ đạo, Cao Bằng ngâm thì trắng gạo.”
âm điệu chính là bản sắc dân tộc rất
                                         (Dân ca)
đậm nét và độc đáo. Nét độc đáo
-Liên hệ với câu thơ “Con đường cho
nằm ở cả nội dung và hình thức. Với
những tấm lòng”:
Y Phương, thơ của dân tộc Tày nói
riêng và thơ Việt Nam nói chung có “Gập ghềnh xuống biển lên non/ Con

thêm một giọng điệu mới, một phong đường tình nghĩa ai còn nhớ chăng?”
NÓI VỚI
11 CON cách mới.”                                          (Ca dao)

-“Thúy Kiều không còn là con người


bình thường mà phải là một nhân
cách, một thước đo, một nguyên lý
-“Nguyễn Du viết Kiều đất nước hóa
sống để mọi giá trị thực hay giả của
thành văn..”
đời sống đối chiếu với nó hay soi
                                (Chế Lan Viên) mình vào đó sẽ bộc lộ tất cả những
bản chất tuyệt vời, cao đẹp hay bỉ ổi,
-“Nguyễn Du vĩ đại vì Nguyễn Du là xấu xa không thể ngụy trang, che dấu
nhà thơ nhân đạo chủ nghĩa.” được.”
TRUYỆN
12 KIỀU                                   (Nguyễn Lộc)                                 (Nguyễn Lộc)

13 LÀNG -“Chỉ với ba truyện “Vợ nhặt”, “Làng”, -“Có thể nói linh hồn của truyện ngắn
Làng là nhân vật ông Hai. Kim Lân đã
đưa vào văn học một bức chân dung
sống động, đẹp một vẻ riêng về người

“Con chó xấu xí”, Kim Lân đã có thể nông dân Việt Nam những ngày đầu

đàng hoàng ngồi vào chiếu trên trong kháng chiến, những con người bình

làng văn Việt Nam.” thường và những điều tốt đẹp của họ-
lòng yêu làng, yêu nước-được khơi
dậy và hoàn thiện để ngày càng đẹp
-“Khi viết về nạn đói, người ta
đẽ.”
thường viết về sự khốn cùng và bi
thảm. Khi viết về con người năm đói                              (Trịnh Bích Ba)

người ta hay nghĩ đến những con -“Truyện ngắn này không phải viết về
người chỉ nghĩ đến cái chết. Tôi đời sống nơi tản cư mà viết về tình
muốn viết một truyện ngắn với ý cảm của con người với làng xóm, quê
khác. Trong hoàn cảnh khốn cùng, hương. Truyện viết về chính những
dù cận kề bên cái chết nhưng những người dân làng tôi. ….Tôi yêu ngôi
con người ấy không nghĩ đến cái làng của tôi và không tin dân làng tôi
chết mà vẫn hướng tới sự sống, vẫn có thể đi theo giặc Pháp. Tôi viết
hi vọng, tin tưởng vào tương lai. Họ truyện ngắn Làng như thể để khẳng
vẫn muốn sống, sống cho ra con định niềm tin của mình và minh oan
người.” cho làng tôi.”

                                        (Kim Lân)                                      (Kim Lân)

-“Tác phẩm như một bài thơ về vẻ


đẹp trong cách sống và suy nghĩ của
con người lao động bình thường mà
cao cả, những mẫu người của một
- “Mỗi truyện ngắn của Nguyễn giai đoạn lịch sử có nhiều gian khổ và
Thành Long tương tự một trang đời, hi sinh nhưng cũng thật trong sáng,
một mảng, một nét của cuộc sống đẹp đẽ. Từ hình ảnh những con
chắt ra. Ta thường gặp ở  Nguyễn người ấy gợi lên cho ta những suy
Thành Long những nhận xét nho nhỏ nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống, của
như nhắc khẽ người  đọc” lao động tự giác, về con người và về
LẶNG LẼ
14 SAPA                                          (Tô Hoài) nghệ thuật.”

15 CHIẾC -“Nguyễn Quang Sáng có tài kể -“Tác phẩm thuộc loại truyện đọc đã
LƯỢC chuyện. Bằng một lối văn mộc mạc, thấy hay, khơi dậy trong ta những tình
anh cứ thủ thỉ kể hết cuộc tình này
đến cuộc tình khác như một người
nông dân Nam Bộ kể chuyện đời xưa
và chuyện tiếu lâm. Ấy vậy mà với
những trang viết mộc mạc này,
Nguyễn Quang Sáng đã chạm tới
những rung động vi nhiệm của tình cảm cao đẹp.”
yêu.”
-“Trong các chuyện tôi thích Chiếc
                                (Phan Đắc Lập) lược ngà nhất, vì lối viết đơn giản như
kể chuyện, thật tình, đẫm chất Nam
-“Trong sự nghiệp văn chương, Bộ. Nhân vật trong các truyện đều
Nguyễn Quang Sáng là một trong gần gũi, giản dị, sống phóng khoáng,
những nhà văn xuất sắc của Việt rất anh hùng mà cũng rất đời
Nam.” thường.”

NGÀ                     (Nguyễn Quang Thiều)                          (Phan Đông Thúc)

-“O du kích nhỏ giương cao


súng/Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi
đầu/Ra thế to gan hơn béo bụng/Anh
hùng đâu cứ phải mày râu/”

-“Tôi hay để ý những tình huống ghê                                         (Tố Hữu)

gớm trong cuộc sống, để dẫn đến -“Chuyện kể rằng: em, cô gái mở
làm thế nào giải quyết một tâm thế đường/ Để cứu con đường đêm đấy
của đời sống, làm cho người ta tha khỏi bị thương/Cho đoàn xe kịp giờ ra
thứ nhau, rồi người ta sống hòa bình trận/Em đã lấy tình yêu Tổ quốc mình
NHỮNG
hơn, và người ta thương yêu nhau thắp lên ngọn lửa/Đánh lạc hướng
NGÔI
hơn. Đấy là ý của tôi.” thù. Hứng lấy luồng bom..”
SAO XA
16 XÔI                               (Lê Minh Khuê)                           (Lâm Thị Mỹ Dạ)

You might also like