You are on page 1of 2

Lamarckism là một thuyết di truyền đã bị bác bỏ trong khoa học hiện đại, nhưng nó đã

đóng vai trò quan trọng trong việc hiểu về sự phát triển của lý thuyết tiến hóa. Jean-
Baptiste Lamarck, một nhà sinh học người Pháp, đã đề xuất lý thuyết này vào thế kỷ 18
và 19, và nói rằng các loài thay đổi thông qua cơ chế thích nghi được gọi là "sự dạy dỗ
lựa chọn" (the inheritance of acquired characteristics).

Các đặc điểm thích nghi theo quan điểm Lamarckism có các đặc điểm sau:

1. Sự dạy dỗ lựa chọn: Lamarck tin rằng các cá thể có thể thay đổi trong đời sống
của họ thông qua việc sử dụng hoặc không sử dụng các cơ quan và tính năng cụ
thể. Các thay đổi này được coi là có thể được kế thừa cho thế hệ sau.
2. Thích nghi cá nhân: Theo Lamarck, các cá thể tự thay đổi để thích nghi với môi
trường của họ. Ví dụ, nếu một cá thể sử dụng một cơ quan nào đó nhiều hơn, thì
cơ quan đó sẽ phát triển và truyền lại cho thế hệ sau.
3. Liên quan đến môi trường: Sự thay đổi trong cơ quan và tính năng của cá thể xảy
ra do sự tương tác với môi trường. Các cơ quan và tính năng này không thay đổi
do di truyền, mà là do các thay đổi được ghi lại trong đời sống của cá thể.
4. Cải tiến liên tục: Lamarckism cho rằng sự thích nghi này sẽ dẫn đến một sự tiến
hóa liên tục và dẫn đến sự phát triển của các loài.
Học thuyết Lamarckism đã bị bác bỏ và có nhiều hạn chế quan trọng, mà sau đây là một
số trong những hạn chế đáng chú ý:

1. Thiếu bằng chứng: Lamarckism không được hỗ trợ bởi bất kỳ bằng chứng nào
đáng kể. Hiện tại, không có bằng chứng cụ thể cho việc các thay đổi trong đời
của cá thể có thể được kế thừa và dẫn đến tiến hóa. Ngược lại, lý thuyết tiến hóa
của Darwin được hỗ trợ bởi nhiều bằng chứng từ nhiều lĩnh vực như di truyền,
địa lý, và hóa thạch.
2. Không giải thích được sự đa dạng và phức tạp của các loài: Lamarckism không
thể giải thích tại sao các loài hiện đại có sự đa dạng và phức tạp như vậy. Cơ chế
thay đổi trong phạm vi đời của cá thể không đủ để tạo ra sự đa dạng lớn và phức
tạp trong tự nhiên.
3. Thiếu hiểu biết về di truyền: Trong thời gian Lamarck sống, kiến thức về di truyền
không phát triển như hiện nay. Vì vậy, ông không biết rằng các thay đổi trong
gen di truyền không thể xảy ra trong đời của cá thể.
4. Không giải thích được hiện tượng giải phân: Lamarckism không giải thích được
sự phát triển của các loài riêng biệt từ một tổ tiên chung. Trong khi lý thuyết tiến
hóa của Darwin và thuyết điểm chung của tất cả các loài từ một tổ tiên chung
giải thích hiện tượng này một cách hợp lý.
5. Thiếu tính dự đoán: Lamarckism không cung cấp tính dự đoán về sự thay đổi
trong thế hệ tiếp theo. Trong khi lý thuyết tiến hóa của Darwin và di truyền học
có thể được sử dụng để dự đoán sự thay đổi trong các loài và di truyền của các
đặc điểm cụ thể.

You might also like