You are on page 1of 5

Balamon giáo

Balamon giáo là một trong những truyền thống tôn giáo cổ xưa của người Chăm ở Việt Nam.
Được đặt tên theo vị thần chính của Ấn Độ là Brahman, Balamon giáo thể hiện sự hòa trộn giữa các yếu
tố Ấn Độ và một số yếu tố địa phương của người Chăm.
Nguồn gốc và ảnh hưởng: Balamon giáo có nguồn gốc từ Hindu, một trong những tôn giáo cổ
xưa nhất trên thế giới. Trong văn hóa Chăm, Balamon giáo được thể hiện qua sự ảnh hưởng các giá trị
tôn giáo từ Hinduism, bao gồm các vị thần, nghi lễ và truyền thống tôn giáo, việc tôn thờ các vị thần
như Shiva, Vishnu và Brahma. Balamon giáo sau đó trở thành một phần quan trọng của văn hóa và đời
sống tinh thần của người Chăm và vẫn được duy trì và phát triển qua các thế hệ.

3 nguồn gốc của Chăm


Chăm Bani:

Thời gian: Chăm Bani là một nhóm người Chăm lớn và được biết đến từ thời cổ đại, có lịch sử và
văn hóa phát triển từ thế kỷ thứ 2 đến thế kỷ thứ 15, khi họ thống nhất và xây dựng vương quốc Chăm-
pa.
Tên gọi: "Bani" có thể được hiểu là "Chăm Bằng" hoặc "Chăm trắng". Tên gọi này có thể ám chỉ
màu da của họ, khác biệt với các nhóm Chăm khác như Chăm Hroi và Chăm Chàm.
Vị trí địa lý: Chăm Bani thường sinh sống ở các tỉnh Bình Thuận và Ninh Thuận, trải dài từ đồng
bằng sông Cửu Long đến miền núi Tây Nguyên.

Chăm Hroi:

Thời gian: Nhóm người Chăm Hroi cũng có lịch sử lâu đời và phát triển từ thời cổ đại, nhưng
thông tin chính xác về thời gian không được ghi nhận rõ ràng.
Tên gọi: "Hroi" có thể được hiểu là "Chăm Khói" hoặc "Chăm đen". Tên gọi này có thể liên quan
đến màu da của họ hoặc các đặc điểm văn hóa phân biệt với các nhóm Chăm khác.
Vị trí địa lý: Chăm Hroi thường sinh sống ở khu vực biên giới phía tây nam của Việt Nam, gần
biên giới với Campuchia.
Chăm Chàm:
Thời gian: Nhóm người Chăm Chàm cũng có lịch sử lâu đời và phát triển từ thời cổ đại, nhưng
thông tin chính xác về thời gian không được ghi nhận rõ ràng.
Tên gọi: "Chàm" là cách gọi phổ biến để chỉ người Chăm. Tên gọi này có thể liên quan đến tên
gọi gốc của họ từ các ngôn ngữ cổ đại.
Vị trí địa lý: Chăm Chàm thường sinh sống ở các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi và Phú Yên,
nằm ở miền Trung Việt Nam.
Ba nhóm người Chăm này đều có đóng góp quan trọng vào văn hóa và lịch sử của Việt Nam.
Những đặc điểm kiến trúc Chăm:
Kiến trúc Chăm là một phần quan trọng của văn hóa và di sản của người Chăm, thể hiện sự
phong phú và đa dạng của họ qua các thời kỳ lịch sử. Dưới đây là một số đặc điểm kiến trúc chính của
người Chăm:
1. Tháp Chăm:
 Kiến trúc: Tháp Chăm là biểu tượng nổi bật của kiến trúc Chăm. Chúng thường có hình
chữ thập, với các tầng ngăn cách bởi các nẹp hoặc dải thẳng đứng. Các tháp thường có
hình dáng cung kính hoặc hình chóp.
 Vật liệu: Tháp Chăm thường được xây dựng bằng gạch chưa nung hoặc gạch nung, và
thường được chạm khắc với các họa tiết hình thức, đơn giản nhưng tinh xảo.
 Po Nagar là một di tích kiến trúc Chăm nổi tiếng ở Nha Trang, Việt Nam. Đây là một tập
hợp các tháp và đền được xây dựng từ thế kỷ 8 đến thế kỷ 13, tôn vinh các vị thần Hindu
như Po Nagar, Uma, Ganeca và Skanda. Các di tích này thể hiện sự phong phú và đa dạng
của kiến trúc Chăm.
 Một số tháp Chăm có kiểu dáng chân tháp, với mỗi tầng thu nhỏ lại so với tầng dưới, tạo
ra một vẻ đẹp độc đáo và ấn tượng.
 Kiến trúc Chăm thường có sự linh hoạt trong việc sử dụng các loại vật liệu và kỹ thuật xây dựng, phản
ánh sự sáng tạo và thích ứng của người Chăm với môi trường và điều kiện địa lý.

2. Đình:
 Kiến trúc: Đình là nơi tín đồ Chăm thực hiện các nghi lễ tôn giáo và cầu nguyện. Các
đình thường có kiến trúc đơn giản, thường là những ngôi nhà nhỏ được xây dựng từ gỗ
hoặc gạch, với mái che rộng để tạo bóng mát.
 Trang trí nội thất: Bên trong đình thường có bàn thờ hoặc bàn cúng, nơi các nghi lễ và
cầu nguyện được thực hiện. Các đình thường cũng có các họa tiết trang trí tôn thờ.

You might also like