You are on page 1of 3

Tên truyện BA DÒNG THƯ TÌNH (Khoảng cách của một

ngã tư đường)

Lấy từ cảm hứng từ bài hát “Ba dòng thơ tình” do Hoàng Thi Phù trình bày, tác từ bởi Tả
Mộc Tu.

Gương mặt thi nhân là điểm đặc biệt của người

Mới thu hút tôi, viết lên trăm ngàn dòng thơ

Viết về núi sông, viết về đêm trăng

Viết từ lạc giọng đến kiệt sức

Dùng phương thức trầm mặc nhất

Vì người mà hô hào

Dòng thứ nhất viết về đáy mắt dịu dàng của người

Hòa tan cánh đồng hoang vu tuyết phủ dày

Đôi mắt ấy không chịu thu nhận sự nóng bỏng của tôi

Gặp được người liền mất khống chế ngọn lửa cuộn trào

Dòng thứ hai viết về đôi vai ấm áp của người

Ôm lấy bốn mùa mỗi một đêm lạnh

Đôi vai ấy chẳng muốn chiếu cố tình cảm dạt dào của tôi

Chờ đợi trái tim ban sơ chưa hoang vu của người

Dòng thứ ba viết về thanh âm trong cõi lòng người

Xếp lên vô số ánh sao

Ánh sao ấy sẽ không vì tôi mà chiếu rọi sự cô độc

Không có người giấc mộng vô cùng hiu quạnh


Màu mực xanh vừa trang trọng lại nghiêm túc

Mới có thể che giấu lối văn phóng khoáng

Viết tới ngày mai viết về quá khứ

Viết đến khi mực nơi đầu bút cạn khô

Ẩn ý giấu giữa trang giấy

Vì người mà lưu chuyển

Kích động đầu bút đã nhạt mực

Một dòng, hai dòng, ba dòng …

Đều là bóng người chợt ẩn chợt hiện

Một giọt lệ rơi trên đôi mắt màu hổ phách

Đại khái là người viết thơ mang nhiều tình ý hơn người trong thơ, vì vậy mới có thể sau
khi nhìn qua núi sông, bốn mùa, ngân hà, trăng tròn, rất nhiều cảnh sắc nhân gian tốt đẹp
vẫn nguyện lưu lại tại nơi khởi nguồn của con tim rung động.

Nhưng phần rung động này tựa như hình bán nguyệt trên bầu trời, lá khô trên đường, sinh
sinh diệt diệt đều thuận theo tự nhiên, không cần cái gọi là đáp lại. Vì người viết thơ,
hoặc là viết cho người đều là xuất phát từ tự nhiên. Người đứng ở nơi đó, làm những
chuyện cần làm, đi con đường mà người sẽ đi, thậm chí chung tình với một người nào đó,
những thứ này trở thành sức mạnh để tôi hạ bút, mỗi nét bút hạ xuống, vì bản thân tạo
nên một nhân gian càng đáng giá trong giấc mộng tròn lưu luyến không nguôi.
Nếu có một ngày, cậu lỡ phải lòng một ai
đó, thì hãy chỉ để vị trí của họ là tia nắng,
đừng bao giờ khiến họ trở thành mặt trời.

You might also like