Professional Documents
Culture Documents
Tây Tiến
Đè 1: Phân tích/ Cảm nhận vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên Tây Bắc (Khổ 1 của bài thơ)
Đoạn 1: Mở bài.
Nhà thơ Lê Đạt đã cho rằng: “Mỗi một người có một dạng vân tay, mỗi một nhà thơ có
một dạng vân chữ”. Vân chữ được hiểu là phong cách riêng của mỗi một người nghệ sĩ.
Nghệ thuật chân chính chỉ dung nạp những nghệ sĩ độc đáo, có nét cá tính và sáng tạo
và riêng biệt. Với nhà thơ Quang Dũng đó là những vần thơ giàu chất nhạc, chất họa của
một người nghệ sĩ đa tài, là một hồn thơ phóng khoáng, lãng mạn và đầy tài hoa. “Tây
Tiến” trích trong tập “Mây đầu ô” được coi là thi phẩm tiêu biểu nhất trong cuộc đời
nhà thơ Quang Dũng khi dựng lên một bức tượng đài bất tử về người lính. Gấp lại
những trang thơ đó, ta không thể nào quên được vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiê Tây
Bắc hiện lên qua khổ 1 của bài thơ.
Đoạn 2: Chuyển.
Bài thơ được sáng tác vào một chiều mưa năm 1948 tại Phù Lưu Chanh, Hà Tây khi nhà
thơ Quang Dũng đang chuyển công tác và rời đơn vị. chính vì vậy nên cảm xúc chủ đạo
xuyên suốt bài thơ gợi tả về nỗi nhớ- nỗi nhớ về những người đồng đội cũ và chiến
trường năm xưa- những năm tháng kháng chiến gian khổ. Chiến trường xưa chính là núi
rừng Tây Bắc vừa dữ dội hùng vĩ, vừa thơ mộng trữ tình. Và trên những nền thiên nhiên
ấy chính là những chàng trai Hà Thành ở trong binh đoàn Tây Tiến mang trong mình một
dáng vẻ lãng tử, hào hoa khi được vẽ bằng tất cả những nét bút tài hoa rắn rỏi đậm chất
hiện thực lãng mạn bay bổng, mang một nét rất riêng của Quang Dũng.