Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: “Tôi trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải thiều này để lắng nghe hoa vải nở […].Giấc ngủ nơi miền đồi đến nhẹ nhàng và dịu ngọt hương hoa. Tôi tỉnh dậy trước bình minh khi tiếng gà gáy vang, vỗ cánh phành phạch nhảy từ những cành vải xuống. Bước ra sân nhà, phía trước tôi là sắc hoa ngàn ngạt như một dòng sữa chảy dưới ánh nắng. Hoa vải đã nờ. Từng chùm li ti, hân hoan kết lại với nhau thành dải đăng ten phủ lên khắp đồi cây. Hơi đất đồi sỏi cũng được ướp vào hương hoa vải, hoà quyện với nhau tạo nên không gian bạt ngàn, trong lành trước những giọt sương còn vương trên nhánh cỏ may… Đừng dại dột chạy nhảy vô tư vào đồi vải bạt ngàn ấy. Với miền hoa của giấc mơ ngào ngạt này, chủ vườn đã gọi đàn ong yêu hoa về thụ phấn cho vải và hút mật. Bao cánh ong vo ve thành bản hợp xướng cổ suý cho những cánh hoa rộn rã với đất trời”. (Trích Về quê vải, Thu Hà, Góc xanh khoảng trời) Câu 1 (0.5 điểm): Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là gì? Câu 2 (0.5 điểm): Nhân vật tôi trong đoạn trích trên “trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải” để làm gì? Câu 3 (1.0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: “Bước ra sân nhà, phía trước tôi là sắc hoa ngàn ngạt như một dòng sữa chảy dưới ánh nắng”. Câu 4 (1.0 điểm): Qua đoạn văn trên, em hiểu gì về tình cảm của tác giả với miền đất được gọi là miền hoa của giấc mơ ngọt ngào? TẬP LÀM VĂN (7.0 điểm) Câu 1 (2.0 điểm): Viết đoạn văn (100 chữ) bày tỏ suy nghĩ của em về văn hoá đọc trong giới trẻ hiện nay. Câu 2 (5.0 điểm): Phân tích 3 khổ thơ đầu trong tác phẩm “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải ĐỀ SỐ 2: I.ĐỌC HIỂU VĂN BẢN (3.0 điểm) Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: BÀN TAY YÊU THƯƠNG Trong tiết dạy vẽ, cô giáo bảo các em học sinh lớp một vẽ điều gì làm cho em thích nhất trong đời. Cô thầm nghĩ: “Chắc rồi các em lại vẽ những gói quà, những li kem, những món đồ chơi, quyển truyện tranh”. Thế nhưng cô hoàn toàn ngạc nhiên trước một bức tranh lạ của một em học sinh tên Douglas: bức tranh vẽ một bàn tay. Nhưng đây là bàn tay của ai? Cả lớp tôi bị cuốn vào hình ảnh đầy biểu tượng này. Một em đoán: – Đó là bàn tay của một người nông dân. Một em khác cự lại: – Bàn tay thon thả thế này là bàn tay của một bác sĩ giải phẫu. Cô giáo đợi cả lớp bớt xôn xao dần rồi mới hỏi tác giả. Douglas mỉm cười ngượng nghịu: – Thưa cô đó là bàn tay của cô ạ! Cô giáo ngẩn người ngỡ ngàng, cô nhớ lại những lúc ra chơi, cô thường dùng bàn tay để dắt Douglas bước ra sân, bởi em là một cô bé khuyết tật, khuôn mặt không được xinh xắn như các bạn khác, gia cảnh từ lâu lâm vào cảnh ngặt nghèo. Cô chợt hiểu ra tuy cô cũng làm điều đó tương tự với các em khác nhưng hoá ra đối với Douglas bàn tay cô mang ý nghĩa sâu xa, một biểu tượng của tình yêu thương. (Quà tặng cuộc sống – Bài học yêu thương của thầy, Mai Hương. Vĩnh Thắng biên soạn, alezaa.com) Câu 1 (0.5 điểm): Câu chuyện kể ở ngôi thứ mấy? PTBĐ chính là gì? Câu 2 (0.5 điểm): Xác định và gọi tên thành phần biệt lập trong câu “Chắc rồi các em lại vẽ những gói quà, những li kem, những món đồ chơi, quyển truyện tranh”. Câu 3 (1.0 điểm): Douglas vẽ bàn tay ai? Điều đó có ý nghĩa gì? Câu 4 (1.0 điểm): Hãy rút ra bài học mà em tâm đắc nhất từ câu chuyện trên. II. TẬP LÀM VĂN (7.0 điểm) Câu 1 (2.0 điểm): Hãy viết một đoạn văn ( 100 chữ) bàn về sức mạnh của tình yêu thương. Câu 2 (5.0 điểm): Phân tích đoạn thơ sau: Ta làm con chim hót Ta làm một cành hoa Ta nhập vào hoà ca Một nót trầm xao xuyến
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời Dù là tuổi hai mươi Dù là khi tóc bạc
Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai Nam bình Nước non ngàn dặm mình Nước non ngàn dặm tình Nhịp phách tiền đất Huế. (Trích Mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải, Ngữ văn 9, tập 2, tr. 55 NXBGD, 2007) ĐỀ SỐ 3: I.PHẦN ĐỌC HIỂU (3 điểm) Đọc văn bản sau, rồi thực hiện các yêu cầu bên dưới: BỐN NGỌN NẾN Trong một căn phòng lặng thinh, có bốn ngọn nến đang cháy. Ngọn nến thứ nhất nói: – Tôi là biểu tượng của hòa bình, thế giới này rất cần tôi. Ngọn nến thứ hai nói: – Tôi là biểu tượng của lòng trung thành. Hơn tất cả, mọi người đều cần đến tôi. Ngọn nến thứ ba lên tiếng: – Tôi là biểu tượng của tình yêu, hãy tưởng tượng xem thế giới sẽ ra sao nếu không có tình yêu, thế giới thực sự rất cần đến tôi. Đột nhiên, cánh cửa căn phòng mở tung, một làn gió lùa vào thổi tắt cả ba ngọn nến. Cậu bé chạy vào ngạc nhiên hỏi: – Tại sao ba ngọn nến lại tắt? Cậu bé òa khóc, lúc này ngọn nến thứ tư mới lên tiếng: – Đừng khóc cậu bé, khi nào tôi còn cháy sáng thì cậu vẫn còn có thể thắp sáng cả ba ngọn nến kia lại. Bởi vì, tôi chính là hiện thân của hi vọng. Lúc này, cậu bé không khóc nữa và cầm ngọn nến thứ tư lần lượt thắp sáng cả ba ngọn nến còn lại. (Những câu chuyện khơi nguồn trí tuệ – Trương Thiết Thành – NXB Văn hóa) Câu 1 (0.5 điểm): PTBĐ chính sử dụng trong câu chuyện trên là gì? Truyện kể ở ngôi thứ mấy? Câu 2 (0.5 điểm): “Đừng khóc cậu bé, khi nào tôi còn cháy sáng thì cậu vẫn còn có thể thắp sáng cả ba ngọn nến kia lại. Bởi vì, tôi chính là hiện thân của hi vọng. Xác định và gọi tên 1 phép liên kết câu trong 2 câu văn trên. Câu 3 (1.0 điểm): Vì sao cây nến được đặt tên là hi vọng? Câu 4 (1.0 điểm): Bài học em rút ra được từ câu chuyện trên? II. LÀM VĂN (7 điểm) Câu 1 (2.0 điểm): “Đừng khóc cậu bé, khi nào tôi còn cháy sáng thì cậu vẫn còn có thể thắp sáng cả ba ngọn nến kia lại. Bởi vì, tôi chính là hiện thân của hi vọng.” Từ lời của ngọn nến thứ tư, em hãy viết một bài văn ngắn bàn về ý nghĩa của niềm hy vọng trong cuộc sống. Câu 2 (5.0 điểm): Cảm nhận của em về 2 khổ cuối bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh. ĐỀ SỐ 4 I.ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu: LỜI XIN LỖI Tôi có quen nhiều người, việt nói ra câu xin lỗi là bất khả thi với họ, họ luôn luôn có suy nghĩ trong đầu đối kháng với việc đó, với họ logic rất đơn giản. Thứ nhất – việc mình làm không phải là điều gì to tát cả. Thứ hai – cho dù nó là to tát, nhưng là người thân quen, có nói câu xin lỗi hay không thì cũng như vậy, đã là người quen thì phải hiểu cho mình chứ. Thứ ba – nếu bị người khác nói nhiều về lỗi lầm mình mắc phải, ngay lập tức thái độ từ cảm giác có lỗi sẽ chuyển ngay thành khó chịu, và sau đó là tức giận, dỗi hờn, tỏ vẻ rõ ràng mình là người bị hại, và người kia là một người quá khó tính. Mới đây trên một trang mạng xã hội, một tài khoản có đăng tải những hình ảnh về một chiếc xe ô tô 45 chỗ quay xe không để ý đã va vào đuôi một chiếc xe Mazda 6 khiến chiếc xe bị móp đuôi và đèn xe bị vỡ. Điều đáng chú ý ở đây, thay vì bỏ đi thì người tài xế này lại có một hành động hoàn toàn khác. Trong khi không ít người sẽ dùng cách bỏ trốn để tránh việc đền bù thì anh tài xế xe khách lại có cách hành xử văn minh. Anh đã để lại thông tin rất cụ thể bao gồm số điện thoại và địa chỉ để chủ chiếc xe Mazda có thể liên lạc để giải quyết. Chắc hẳn người chủ xe có bực tức đến đâu thì sau khi thấy tờ giấy cùng hành động tử tế này sẽ có cái nhìn thiện cảm hơn và suy nghĩ lại. Phần lớn mọi người đều vô cùng thích thú và hoan nghênh lối hành xử của bác tài này. Một hành động thật đẹp, đáng để chúng ta phải suy ngẫm. Đã bao lần chúng ta phạm lỗi và biết dũng cảm nhận lỗi? Bao người tự đặt mình vào tình huống như câu chuyện kia để thử nghĩ xem mình sẽ làm gì? Bao nhiêu người dám làm dám chịu như chủ nhân của lời xin lỗi kia? Cũng không ít người cho rằng, thế hệ trẻ ngày nay dường như rất kiệm lời, tiết kiểm cả những câu “cảm ơn” và “xin lỗi”. Chúng ta được dạy từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường nói “xin lỗi” khi ta vô tình hay có ý làm điều gì sai, hay làm tổn thương đến ai đó. Khi lời xin lỗi được cất lên cũng khiến cho người được xin lỗi cũng cảm thấy thoải mái và dễ tha thứ hơn. Vậy vì lẽ gì chúng lại quên đi điều đó? Câu 1 (0.5 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên? Câu 2 (0.5 điểm): Câu sau xét về mục đích nói thuộc kiểu câu gì? Đã bao lần chúng ta phạm lỗi và biết dũng cảm nhận lỗi? Câu 3 (1.0 điểm): Theo em hiểu “hành xử văn minh” là gì? Câu 4 (1.0 điểm): Thông điệp từ văn bản trên là gì? II. LÀM VĂN (7.0 điểm) Câu 1 (2.0 điểm): Hiện nay, bạo lực học đường đã và đang là vấn đề được xã hội lưu tâm. Hãy viết một đoạn văn (khoảng 100 chữ) bàn về vấn trên. Câu 1 (2.0 điểm): Câu 2: (5.0 điểm) Cảm nhận của em về nhân vật Phương Định trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của nhà văn Lê Minh Khuê. ĐỀ SỐ 5 I.PHẦN ĐỌC HIỂU (3 điểm) Đọc đoạn ngữ liệu sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: Công nghệ càng ngày càng trở nên ưu việt sau khi đón tiếp sự ra đời của những chiếc điện thoại thông minh, hay còn gọi là smartphone. Vậy điện thoại thì thông minh nhưng người dùng nó thì, đặc biệt là người trẻ đã thực sự “thông minh”? Theo một nhà báo đưa tin về báo cáo mới nhất từ công ty chuyên nghiên cứu thị trường SuperAwesome (Anh), trẻ em từ 6 đến 12 tuổi ở khu vực Đông Nam Á đang dẫn đầu thế giới về sử dụng smartphone, cao hơn 20% so với các cường quốc công nghệ như Mỹ. Trong thời đại công nghệ lên ngôi như hiện nay, smartphone mang tính cá nhân hóa rất lớn, kết nối internet dễ dàng, linh động và có thể sử dụng liên tục mọi lúc mọi nơi. Chúng ta, dễ bắt gặp những hình ảnh giới trẻ cặm cụi vào chiếc Smartphone, từ đi học đến đi chơi, vào quán cà phê, siêu thị… và thậm chí là chờ đèn đỏ hay đi bộ qua đường. Cũng vì smartphone quá vượt trội nên chính nó cũng gây ra không ít “tác dụng phụ”. Nghiện selfie, nghiện đăng status, nghiện trở thành “anh hùng bàn phím”,… khiến giới trẻ mất dần sự tương tác giữa người với người. Thật đáng buồn khi nhìn thấy trẻ em không còn thích thú với những món đồ chơi siêu nhân, búp bê, những trò chơi ngoài trời như bóng đá, nhảy dây,… – những thứ từng là bầu trời của tuổi thơ. Những buổi sum họp gia đình, ông bà, bố mẹ quây quần bên nhau còn con cháu thì chỉ biết đến facebook, đăng story,… Hay là tình trạng giới trẻ “ôm” điện thoại đến tận khuya làm tổn hại đến sự phát triển thể chất và tâm hồn. Không ai phủ nhận được những tính năng xuất sắc mà chiếc điện thoại thông minh mang lại, song giới trẻ cần có ý thức sử dụng: dùng điện thoại thông minh (1) một cách thông minh (2). (Theo Thu Phương, Báo mới.com) Câu 1: (0.5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản. Câu 2: (0.5 điểm) Phân loại câu theo cấu tạo, câu “Cũng vì smartphone quá vượt trội nên chính nó cũng gây ra không ít “tác dụng phụ”. thuộc loại câu gì? Câu 3: (1.0 điểm) Em hãy giải thích ý nghĩa của từ thông minh (1) và thông minh (2) trong văn bản trên. Câu 4: (1.0 điểm) Nội dung chính của văn bản. II. LÀM VĂN (7 điểm) Câu 1: (2.0 điểm) Viết một đoạn văn ngắn (100 chữ) trình bày suy nghĩ của em về việc sử dụng điện thoại thông minh trong giới trẻ hiện nay. Câu 2: (5.0 điểm) Phân tích khổ thơ sau: Chân phải bước tới cha Chân trái bước tới mẹ Một bước chạm tiếng nói Hai bước tới tiếng cười Người đồng mình yêu lắm con ơi Đan lờ cài nan hoa Vách nhà ken câu hát Rừng cho hoa Con đường cho những tấm lòng Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời. (Nói với con-Y Phương) (Phân tích khổ cuối bài thơ Nói với con, xem lại phần chữa bài câu 2, bài KT giữa kì II) ĐỀ SỐ 6
I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi: “Một người mẹ hỏi đứa con trai 5 tuổi của mình: “Nếu hai mẹ con ta đang khát nước và chỉ có 2 quả táo này, con sẽ làm gì?”. Cậu bé con suy nghĩ một lát rồi ngây thơ trả lời: “Con sẽ cắn mỗi quả táo một miếng mẹ ạ!”. Bà mẹ không la mắng con nhưng thở dài một tiếng thất vọng. Cô nhẹ nhàng hỏi con: “Con có thể nói cho mẹ biết vì sao con làm điều đó?”. Và cô đã bật khóc khi cậu bé ngây ngô đáp: “Con muốn thử và dành quả ngọt nhất cho mẹ””. (Trích Tuyển tập những câu chuyện “Hạt giống tâm hồn”) Câu 1 (0,5đ) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản. Câu 2 (0,5đ) Xác định 1 phép liên kết trong các câu sau: Bà mẹ không la mắng con nhưng thở dài một tiếng thất vọng. Cô nhẹ nhàng hỏi con Câu 3 (1,0đ) Khái quát nội dung của văn bản. Câu 4 (1,0đ) Vì sao người mẹ “đã bật khóc khi cậu bé ngây ngô đáp: “Con muốn thử và dành quả ngọt nhất cho mẹ””? II. LÀM VĂN (7,0 điểm) Câu 1 (2,0 điểm) Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 100 chữ) trình bày suy nghĩ của em về lòng hiếu thảo. Câu 2 (5,0 điểm) Phân tích 3 khổ thơ sau: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi Mà sao nghe nhói ở trong tim!
Mai về miền Nam thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này. (Viếng lăng Bác-Viễn Phương