You are on page 1of 4

Bài Học về sự tiết kiệm

Năm 1945, mở đầu bài nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường huấn luyện
cán bộ Việt Nam.
Bác hồ ( thắn góp ý) : “Trong giấy mời tới đây nói 8 giờ bắt đầu, bây giờ 8 giờ
10 phút rồi mà nhiều người chưa đến. Tôi khuyên anh em phải làm việc cho
đúng giờ, vì thời gian quý báu lắm”.
Trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí cấp tướng đến làm việc với Bác
sai hẹn mất 15 phút, tất nhiên là có lý do: mưa to, suối lũ, ngựa không qua được.
Bác hồ : Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp
đồng sai đi bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan, không chuẩn bị đầy đủ các
phương án, nên chú đã không giành được chủ động.
Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu
cuộc họp.
Bác hồ : Chú đến chậm mấy phút?
Cán bộ : Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ!
Bác hồ : Chú tính thế không đúng, 10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi
ở đây.
Bác quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời gian của người khác
bấy nhiêu, vì vậy thường không bao giờ để bất cứ ai phải đợi mình.
Năm 1953, Bác quyết định đến thăm lớp chỉnh huấn của anh chị em tri thức, lúc
đó đang bước vào cuộc đấu tranh tư tưởng gay go. Tin vui đến làm náo nức cả
lớp học, mọi người hồi hộp chờ đợi.
Bỗng chuyển trời đột ngột, mây đen ùn ùn kéo tới, rồi một cơn mưa dồn dập,
xối xả, tối đất, tối trời, hai ba tiếng đồng hồ không dứt. Ai cũng xuýt xoa, tiếc
rẻ: mưa thế này, Bác đến sao được nữa, trời hại quá.
Giữa lúc trời đang trút nước, lòng người đang thất vọng, thì từ ngoài hiên lớp
học có tiếng rì rào, rồi bật lên thành tiếng reo át cả tiếng mưa ngàn, suối lũ:
Mọi người : Bác đến rồi, anh em ơi! Bác đến rồi!
Trong chiếc áo mưa ướt sũng nước, quần sắn đến quá đầu gối, đầu đội nón, Bác
hiện ra giữa niềm ngạc nhiên, hân hoan và sung sướng của tất cả mọi người.
Về sau, anh em được biết: giữa lúc Bác chuẩn bị đến thăm lớp thì trời đổ mưa
to. Các đồng chí làm việc bên cạnh Bác đề nghị Bác cho báo hoãn đến một buổi
khác. Có đồng chí đề nghị tập trung lớp học ở một địa điểm gần nơi ở của
Bác…
Bác hồ : “ Không, không thể được . Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi
trời tạnh thì biết đến khi nào? Thà chỉ một mình Bác và một vài chú nữa chịu
ướt còn hơn để cả lớp học phải chờ uổng công!”.
Ba năm sau, giữa thủ đô Hà Nội đang vào xuân, câu chuyện có thêm một đoạn
mới. Vào dịp tết cổ truyền của dân tộc, hàng trăm đại biểu các tầng lớp nhân
dân thủ đô tập trung tại Uỷ ban Hành chính thành phố để lên chúc tết Bác Hồ.
Sắp đến giờ lên đường, trời bỗng đổ mưa như trút. Giữa lúc mọi người còn đang
lúng túng thu xếp phương tiện cho đoàn đi để Bác khỏi phải chờ lâu thì bỗng
xịch, một chiếc xe đậu trước cửa. Bác Hồ từ trên xe bước xuống, cầm ô đi vào,
lần lượt bắt tay, chúc tết mỗi người, trong nỗi bất ngờ rưng rưng cảm động của
các đại biểu.
Thì ra, thấy trời mưa to, thông cảm với khó khăn của ban tổ chức và không
muốn các đại biểu vì mình mà vất vả, Bác chủ động, tự thân đến tại chỗ chúc tết
các đại biểu trước. Thật đúng là mối quan tâm của một lãnh tụ suốt đời quên
mình, chỉ nghĩ đến nhân dân.

Ý nghĩa câu chuyện:


Trong câu chuyện, Bác đã chỉ ra rằng “Thời gian là quý báu lắm”, mỗi một giờ,
một phút, một giây, đều có ý nghĩa của nó. Thực tế trong suốt cuộc đời hoạt
động cách mạng của mình, Bác luôn sử dụng hiệu quả quỹ thời gian, luôn hết
sức tiết kiệm không để lãng phí.
Càng quý thời gian của mình bao nhiêu, Bác càng quý thời gian của người khác
bấy nhiêu. Mặc dù trời mưa tầm tã, Bác vẫn mặc áo mưa, đội nón, sắn quần qua
đầu gối đến thăm lớp chỉnh huấn của anh chị em trí thức, chỉ vì “ đã hẹn thì phải
đến, đến đúng giờ”.
Hình ảnh Bác Hồ mặc áo mưa, đội nón, sắn quần qua đầu gối đến thăm lớp
chỉnh huấn, không ai nghĩ rằng đó là chân dung của một vị Chủ tịch nước mà tất
cả đều cảm nhận. Hình ảnh đó còn thể hiện sự quan tâm, gần gũi, gắn bó chặt
chẽ giữa lãnh tụ và quần chúng, làm cho mối quan hệ, tinh thần đoàn kết giữa
Đảng và dân càng thêm gắn bó mật thiết, gần gũi.
* Bài học kinh nghiệm:
Qua câu chuyện cho chúng ta thấy trong cuộc sống hằng ngày, mỗi người chúng
ta phải biết sắp xếp quỹ thời gian sao cho phù hợp dù cho việc lớn hay nhỏ cũng
cần phải có kế hoạch cụ thể, phải có quyết tâm để hoàn thành kế hoạch đề ra,
không vì một trở ngại nào mà làm ảnh hưởng đến người khác, sống phải biết hy
sinh cái riêng để phải biết quan tâm, gần gũi với mọi người, tạo mối quan hệ
đoàn kết gắn bó với nhau.

Một vài ý tưởng làm nội dung , mn tham khảo nhe


Biết tôn trọng thời gian, biết sử dụng thời gian hợp lý, có mục đích, không chỉ hữu ích cho mỗi người mà
còn để thế hệ trẻ thực hiện trách nhiệm của mình đối với những mục tiêu cao cả của cộng đồng, nhất là
trong bối cảnh hiện nay đất nước ta đang tập trung mọi nguồn lực phục vụ cho sự nghiệp công nghiệp hóa,
hiện đại hóa, xây dựng chủ nghĩa xã hội. Hơn nữa, cách ứng xử với quỹ thời gian cũng là một thước đo về
sự lành mạnh trong lối sống hiện đại và trình độ hiểu biết, sự tôn trọng bản thân, tôn trọng người khác.
Do đó, cùng với việc giáo dục thanh niên ý thức tiết kiệm của cải, lao động, thì giáo dục về cách ứng xử
với quỹ thời gian cũng rất quan trọng. Các cấp bộ Đoàn, nhà trường và gia đình đóng vai trò chủ đạo trong
việc định hướng nhận thức, tuyên truyền và giáo dục thanh niên. Trong đó, cần coi trọng hơn nữa công tác
giáo dục chính trị, tư tưởng, lối sống của Bác thông qua những bài học đạo đức của Người dành cho thanh
niên, hướng tới xây dựng và hoàn thiện những đức tính tốt đẹp của người Việt Nam trong thời kỳ mới -
thời kỳ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Sử dụng thời gian để làm việc, học tập một cách khoa học sẽ giúp mỗi người hoàn thành được những mục
tiêu của bản thân và góp phần thực hiện các mục tiêu lớn của tập thể. Tuy nhiên, hiện nay, có không ít bạn
trẻ chưa thực sự trân trọng quỹ thời gian của mình và của người khác, sử dụng thời gian cho công việc
chưa hiệu quả. Một trong những biểu hiện có thể thấy rõ nhất là lãng phí thời gian. Đến trường, đến nơi
làm việc, tham dự các buổi sinh hoạt tập thể muộn là lãng phí thời gian. Học sinh, sinh viên trốn tiết, bỏ
giờ, thậm chí, ngồi trong lớp nhưng không chú ý vào bài học, làm việc riêng cũng là lãng phí thời gian…
Đến kỳ nghỉ, thay vì tham gia các hoạt động xã hội, cộng đồng ở khu dân cư thì nhiều bạn lại lựa chọn
cách ngồi hàng giờ trước máy vi tính chỉ để tán chuyện, chơi game. Những năm gần đây, ngày càng nhiều
học sinh sau khi không trúng tuyển vào trường Đại học đúng nguyện vọng của mình đã sẵn sàng bỏ ra 1
năm “học tạm” tại một trường Cao đẳng, Đại học nào đó để “chữa cháy”, chờ cơ hội thi lại hoặc trốn tránh
thực hiện nghĩa vụ quân sự.

Đây là một trong những biểu hiện đáng buồn về cách ứng xử với thời gian của nhiều thanh niên hiện nay.
Bên cạnh đó, nhiều bạn trẻ còn sử dụng, phân chia thời gian không hợp lý, ảnh hưởng đến sức khỏe và
hiệu quả công việc. Đó là tình trạng “ngày ngủ, đêm thức”, “giờ này, việc nọ”, làm việc mà không tập
trung... Trong kỳ thi Đại học vừa qua, có nhiều bạn đã chọn cách học thâu đêm để rồi ngày “ngủ bù”.
Ngoài ra, không ít thanh niên chỉ quen hưởng thụ, sử dụng hầu hết quỹ thời gian vào việc tụ tập, quán xá
mà quên đi trách nhiệm học tập của mình và cống hiến cho cộng đồng. Một bộ phận thanh niên lại chạy
theo cách “sống gấp” nên không nhận thức được những giá trị đích thực và trách nhiệm của bản thân trong
cuộc sống. Tình trạng này diễn ra thường xuyên không chỉ ảnh hưởng đến hiệu quả công việc của cá nhân,
tập thể mà còn tác động tiêu cực đối với sự hình thành, rèn luyện lối sống lành mạnh, khả năng phát huy
tính chủ động, tinh thần trách nhiệm, đoàn kết tập thể của thanh niên.

Tư tưởng tiết kiệm của Chủ tịch Hồ Chí Minh: Từ tư tưởng đến hành động
(bqllang.gov.vn)

You might also like