You are on page 1of 36

lợi cho mình và dĩ nhiên cũng không

được tổn hại đến người khác. Chính vì


"Mỗi người đều có quyền lựa chọn
vậy, câu nói của nghệ sĩ Thành Lộc quả
cách sống cho riêng mình, miễn là
là một chiêm nghiệm sâu sắc và đúng
hạnh phúc"(Nghệ sĩ Thành Lộc). Suy
đắn. Kể từ khoảnh khắc ta nhìn thấy thế
nghĩ của anh/chị về phát biểu trên.
giới và bắt đầu nhịp sống, ta đã nắm
Bài làm
trong tay quyền được sống vì mình,
Con người đều là những vị khách trọ
được trầm ngâm suy tư, dấn thân trải
của trần thế. Song, mỗi sinh linh lại là
nghiệm và thay đổi cuộc đời của mình
một nguyên bản độc đáo. Nghĩa là kịch
theo quan điểm cá nhân.
bản của thước phim dài tập mang tên
"Bạn không cần ai nói với bạn r ng bạn
"Cuộc đời" sẽ do chính bạn viết nên bởi
là ai hay bạn là điều gì. Bạn là chính
ngòi bút mang cái "hồn" của riêng bạn.
con người bạn " John Lennon . Cuộc
Cũng chính bạn là đạo diễn, là diễn
sống là chuỗi ngày tiếp diễn nhau với
viên, là thợ quay. Một bộ phim thành
những vui buồn lẫn lộn, đâu đó là những
công mỹ mãn là khi xem lại phim, cõi
viên k o ngọt ngào và có cả những dư
lòng của bạn có thể kiêu hãnh ngân
vị đắng cay, nhưng chẳng phải những
vang bản nhạc "Hạnh Phúc" vì bạn đã
ngày ấy đều là cuộc sống của chúng ta
sống theo cách của mình.Thấm nhuần
đấy sao. Nó là quá khứ bạn đã đi qua, là
được điều đó, nghệ sĩ Thành Lộc trong
hiện tại mà bạn đang sống và cũng là
một lần phỏng vấn đã phát biểu:"Mỗi
tư ng lai bạn muốn hướng đến. ì vậy,
người đều có quyền lựa chọn cách sống
chẳng ai có quyền phán xét hay can
cho riêng mình, miễn là hạnh phúc".
thiệp vào cách sống của bạn, chẳng ai
Mỗi người sinh ra là một tinh tú tự do và
cả. Họ chỉ có thể buông lời chỉ trích, soi
ẩn chứa những huyền bí. Dẫu những
mói nhưng sẽ không thể sống thay cuộc
tinh tú ấy có mối liên kết với vũ trụ rộng
đời của bạn. Ta cũng chỉ sống tạm bợ ở
lớn nhưng suy cho cùng, sẽ chẳng có
thế gian này một đời, ta cũng không
một nhân vật nào có thể thay đổi quỹ
chắc r ng mình sẽ có kiếp sau thì hà cớ
đạo của chúng. Con người cũng vậy, ai
gì ta phải để người khác sống thay ta
cũng có cho mình "quyền lựa chọn cách
hay để ta sống thay cuộc đời của họ ?
sống". Đó là quyền được làm chủ, làm
Bạn quyết định rời xa chốn đô thành
nhạc trưởng cho bản hòa tấu trong đời
phồn hoa chỉ để trở về với khoảng trời
mình. Đó là quyền được họa, được
yên bình của quê hư ng, trồng rau và
thưởng thức, được chiêm nghiệm và
nuôi cá.Người khác chê bai quyết định
thay đổi cuộc đời. Chúng ta không cần
của bạn nhưng chỉ cần bạn thấy mình
sống sao cho vừa lòng tất cả mọi người,
hạnh phúc với lựa chọn này thì sẽ
chúng ta có khả năng và nghĩa vụ sống
chẳng ai có thể làm lệnh hướng đi của
cuộc đời của chính mình, miễn là "hạnh
bạn.Ngoài kia, họ hồ hởi với nhịp sống
phúc". Sống vì mình, thỏa mãn mưu cầu
hiện đại, họ chọn cho mình phong cách
của mình để bản thân được thoải mái và
thời thượng, dùng bữa ở những nhà
vui vẻ. Chúng ta có quyền làm điều có
hàng xa hoa. Còn bạn lại ưa chuộng
phong cách giản dị, thích nhâm nhi tách tháo gỡ định kiến, can đảm "lựa chọn
cafe nóng hổi và đọc sách trong tiếng cách sống cho riêng mình", "viên ngọc
nhạc du dư ng của quán nước quen đen" giản dị H'hen Niê đã trở thành niềm
thuộc. Người khác có thể mỉa mai r ng tự hào của đất nước, chinh phục top 5
bạn là một kẻ lỗi thời nhưng chẳng sao cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ thế giới.
cả, chỉ cần bạn thấy vui vẻ là được. Tóm Không chỉ đưa cuộc đời mình sang một
lại, cuộc đời này là của bạn, vì thế đừng trang mới, cô còn truyền cảm hứng,
cầm bản đồ của người khác để dò động lực, tác động đến những tư tưởng
đường đi của mình. còn lắm rêu phong của người khác.
Trong cuốn sách "Nếu biết trăm năm là Nghệ sĩ Ưu tú Thành Lộc sau h n 45
hữu hạn" của Phạm Lữ Ân luôn ẩn chứa năm rút cạn máu thịt để hòa cốt thăng
những dòng chữ sâu sắc r ng :"Bạn biết hoa với những vai diễn để đời trên sân
chăng, thế gian này có điều kỳ diệu, đó khấu, ông đã tìm được hạnh phúc cho
là không ai có thể là bản sao 100% của riêng mình. Hạnh phúc của ông là được
ai cả. Bởi thế, bạn là độc nhất, tôi cũng phân thân, thể xác và linh hồn được hoà
là độc nhất. Chúng ta đều là những con nhịp cùng vai diễn, là được sống những
người độc nhất vô nhị...".Chúng ta có cuộc đời mới với những trường kịch, với
dấu vân tay và chứng minh nhân dân rất một "ông" mới. Chính người nghệ sĩ ấy
riêng.Thậm chí những cặp song sinh có đã phải 600 lần nắn xư ng máu và linh
giống nhau như hai giọt nước thì giữa hồn của mình chia đều cho 600 vai diễn.
họ vẫn sẽ tồn tại vài điều khác biệt. Thành Lộc quyết định không lấy vợ,
Khác biệt lớn nhất đó chính là mục đích không yên bề gia thất, nhiều người trách
sống, có người giản đ n,có người phức ông hà cớ gì phải như thế ? Nhưng đó là
tạp. Người muốn học một trường đại lựa chọn của chính ông, chỉ có ông mới
học trong nước, kẻ muốn du học ở có thể trả lời câu hỏi này và ông đã trở
những phư ng trời mới,người muốn mở lời b ng sự nghiệp của mình, b ng hạnh
một quán cafe nhỏ, kẻ muốn làm chủ phúc của riêng ông.
tịch tập đoàn lớn, người muốn về quê tu "Hãy luôn là phiên bản tốt nhất của bản
dưỡng tâm hồn, kẻ muốn sống giữa thân, chứ đừng bao giờ là phiên bản thứ
lòng thành phố tấp nập. Ai cũng ấp ôm hai của một ai khác" "Sách đen" -
cho mình một ý nguyện riêng và chính Otegha Uwagba). Cuộc sống như một
từ những mục đích sống muôn hình vạn màn kịch không có phần tập dượt trước.
trạng ấy, mỗi người sẽ tự tìm cho mình Bởi vậy, hãy hát ca, nhảy múa và yêu
hướng đi riêng và hình dung cho mình thư ng mỗi một khoảnh khắc tít tắc
một "hạnh phúc" riêng. đang trôi qua trước khi vở kịch hạ màn.
Hạnh phúc của nàng hậu H'hen Niê là Hãy sống theo cách mà bạn cảm thấy
từ buôn làng bước lên vũ đài nhan sắc đúng đắn và vui vẻ, hãy đi đến những
quốc tế. Cuộc đời của cô sẽ vẫn còn là miền đất dẫu xa hay gần , những vùng
một mối t vò nếu ngày trước cô sống trời dẫu hoàng hôn hay bình minh, miễn
khuôn khổ theo tập quán, lệ làng, chấp là bạn "hạnh phúc". Hôm qua đã qua,
nhận hôn nhân ở tuổi 14. B ng việc ngày mai chưa tới, chỉ có hôm nay, là
vui vẻ hay buồn khổ, tự bạn hãy quyết đường bất thiện, đừng để "bản ngã" ích
định đi. Bạn có thể tự mình vẽ ra ngày kỷ và ái kỷ, xâm chiếm linh hồn và thể
mai tốt đ p, không cần sống theo ánh xác của bạn.
nhìn của người khác, kiềm chế cảm xúc, Câu nói giản đ n nhưng ẩn sâu trong
cảm tính và lý tính đều phải song hành. từng con chữ một lẽ sống sâu sắc và
Xin hãy sống vì chính mình và lắng đúng đắn. Cuộc sống thật ra là một quá
nghe những rung động tinh vi của trái trình dài mà bản thân tự tranh đấu với
tim trước đã. Đi đến n i mình ao ước, "tiếng nói của người" và đi tìm "tiếng nói
làm điều mình muốn và ăn những món của ta". Đối diện với trùng trùng điệp
mình thích, đó chính là hạnh phúc. Ta điệp những thanh âm ồn ả,khó đoán và
suy nghĩ b ng trí óc của ta, đi b ng đôi khó hòa nhịp ta hãy dành thời gian để
chân của ta và yêu thư ng b ng trái tim soi lại lòng mình. Để hiểu r ng cuộc
của ta. Đừng vì những lời gièm pha của sống diễn ra ở đây, không phải n i
người khác mà để đến lúc cuối đời, khác, chính trong cách bạn cảm nhận,
bỗng dưng ta nhận ra ta đã sống và sẽ chứ không phải trong ánh nhìn của
chết vì một ai đó, như một ai đó chứ người khác. Tìm cho mình lối sống lành
không phải như chính bản thân mình và mạnh và phù hợp với bản thân chính là
vì chính bản thân mình. cách ta chiếm lĩnh hạnh phúc.
Hạnh phúc đôi khi cũng là sự cộng
hưởng giữa người với người. Trải
nghiệm của chúng ta bắt nguồn từ sự
Đề :“Tuổi trẻ giống như một cơn mưa
"tự thân", nhưng nó không phải là sự
rào.Cho dù bạn từng bị cảm lạnh vì
chiêm nghiệm một cách hoàn toàn "đ n
tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm
thân". Nếu chỉ sống b ng tư duy của
mình trong cơn mưa ấy một lần
bản thân, không chịu tiếp nhận những
nữa".( You’re the apple of my
góp ý chân thành từ người xung quanh,
eyes).Suy nghĩ của anh/chị về nhận
ta sẽ mãi là chú ếch ngồi đáy giếng với
định trên.
thế giới và tầm nhìn nhỏ h p chỉ b ng
Bài làm
cái vung. Ngắm nhìn bầu trời đêm
N i đâu sẽ bán một chiếc vé về với
huyền bí và tĩnh mịch, bạn thấy gì ?
những tháng năm tuổi trẻ - thước phim
ầng trăng thật sáng tỏa nhưng nó sẽ
quay chậm về một thời quá khứ tư i đ p
thật cô độc nếu vắng bóng những vì sao
nhất của cuộc đời mỗi người? Khoảnh
nhỏ bé. Màn đêm chỉ tràn đầy sinh khí
khắc ấy , ta vô ưu vô lo , một lòng sống
khi có sự cộng hưởng của trăng, sao và
với nhiệt huyết và đam mê. Khoảnh
những c n gió nh nhàng. Con người
khắc ấy , ta bắt đầu góp nhặt từng mảnh
cũng chỉ tìm được cái kết viên mãn nhất
ghép của bản thân . Khoảnh khắc ấy , ta
khi hiểu rõ mối liên kết giữa mình với
tận hưởng và hoài phí , ta vấp ngã và
đời. Hạnh phúc đâu chỉ ôm trọn cho
đứng lên. Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu ?
riêng ta mà còn là cho cộng đồng. Sống
Tuổi trẻ là vô giá à "Tuổi trẻ như một
theo cách thức của mình nhưng cũng
c n mưa rào.Cho dù bạn từng bị cảm
đừng để bản thân khuất bóng sau cung
lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được trong chiếc lồng sắt nào cả , bạn khao
đ m mình trong c n mưa ấy một lần khát được khám phá , sáng tạo và cống
nữa". You’re the apple of my eyes). hiến , muốn yêu và được yêu. Tuổi trẻ,
Tuổi trẻ là năm tháng quý giá nhất bởi chúng ta dành thời gian để cười bên cha
trong ba thứ: sức khỏe, thời gian và tiền m , để tận hưởng bên bạn bè và ngỡ
bạc, chúng ta chỉ thiếu tiền thôi, còn thời ngàng trước những rung động lạ kì vừa
gian và sức khỏe thì luôn đong đầy. chớm nở . ì vậy, nếu c n mưa rào của
Tuổi ấy có sự nhiệt huyết và cả chút thiên nhiên đem lại sự sống cho vạn vật
bồng bột , ngông cuồng , ta dám sống thì c n mưa rào của tuổi trẻ đem đến
và dám m , ta không sợ hãi , không một sức sống mãnh liệt, dòng nước ấm
mỏi mệt trước hoài bão của bản thân. nóng gội rửa , thanh lọc tâm can của lớp
Song , những thứ đ p đẽ đều hữu hạn , trẻ . Thế nhưng , tuổi trẻ cũng giống
tuổi trẻ cũng thế , khắc sâu nhưng lại "c n mưa rào" ở chỗ sẽ lặng lẽ trôi qua
ngắn ngủi tựa "c n mưa rào". Trận mưa một cách vội vàng . Rất nhanh thôi,
ấy đến một cách bất ngờ , những hạt chúng ta sẽ bước đến trước những cánh
mưa nặng trĩu , màn mưa dày đặc cửa mang tên : Tốt Nghiệp, Làm iệc,
nhưng thoáng chốc lại vội vã ngừng. Nó Kết Hôn, Sinh Con, Già Đi và Chết. Cuối
sẽ khiến ta "bị cảm" , cũng giống như cùng, chúng ta mất cả đời để tưởng
khi còn trẻ , ta trải qua những mất mát , niệm về tuổi trẻ của chúng ta.
những thất bại , những đau đáu , nuối Bên cạnh đó, tuổi trẻ cũng là giai đoạn
tiếc không nguôi về một người , một việc khó khăn bởi khi ấy ta vẫn còn bồng bột,
xưa cũ. Nhưng con người ta vẫn mãi đ n giản trong suy nghĩ và hành động .
khát khao được "đắm mình trong c n Có cả sự dại dột , sai lầm và những giọt
mưa ấy một lần nữa" .Muốn tìm về nước mắt hối hận trong cách sống.Đó là
những xúc cảm đầu đời , những năm những lần giận dỗi cha m , hiểu lầm
tháng vô tư , được thử thách , trải bạn bè hay chuyện tình tuổi mới lớn bắt
nghiệm và sống hết mình với những đầu và kết thúc vì những điều khó hình
điều ta e ngại , để sau này ta không dung , những lí do vô cớ , ngớ ngẩn.
phải hối tiếc. Câu nói trên đã khẳng định Tuổi trẻ , ta cảm thấy bất lực trước một
vẻ đ p độc nhất của khoảng thời gian kì thi hay việc gì đó , ta yếu đuối khi
mang tên "tuổi trẻ" . Ngắn ngủi , bồng đứng trước những "c n đại hồng thủy" ,
bột và vấp ngã là thế , nhưng đây mãi muôn vạn ngã rẽ trên chuyến hành trình
mãi là ký ức đáng nhớ , mang đến cho trưởng thành và truy cầu hạnh phúc.
ta nhiều mộng m , tiếc nuối khi nghĩ về. Tuổi trẻ , ta vẫn còn nợ ai đó lời cảm n
Tuổi trẻ có những thứ quý giá nhất mà hay câu xin lỗi. Tháng năm cứ thế trôi
có lẽ mãi đến sau này ta không bao giờ nhanh , quãng đường tuổi trẻ chúng ta
tìm thấy nữa. Tuổi trẻ , bạn hồn nhiên , rồi sẽ trải qua những vui buồn lẫn lộn ,
vững lòng chạy theo hoài bão và ước những thăng trầm, vụng dại đầu đời
m của bản thân. Tuổi trẻ , bạn can nhưng vì bạn còn trẻ nên bạn vẫn còn
đảm không chịu bị gò bó bởi "đồng phục thời gian để sửa đổi và hoàn thiện bản
tư tưởng" . Bạn không muốn giam mình thân. Chúng ta luôn hoài niệm về tuổi
trẻ bởi tuổi trẻ cho phép ta gục ngã và . Đây là một thông điệp tích cực bởi bạn
đứng lên , cho phép ta sai lầm để rút chỉ sống một lần đồng nghĩa với việc
kinh nghiệm ,sửa đổi và trưởng thành tuổi trẻ chỉ đến duy nhất một lần và bạn
h n. chỉ có một lần để sống thật xứng đáng
Cuộc hành trình từ một gia sư trở thành với nó.Tuổi trẻ là lúc cần sôi nổi hành
một fashonista của cô nàng Châu Bùi là động để thực hiện những ước m , dự
minh chứng cho việc sống hết mình với định quan trọng của đời người, là lúc
tuổi trẻ. Ngay từ khi 17 tuổi, cô gái học cần phấn đấu nhiều nhất để trưởng
ban A, Bùi Thái Bảo Châu đã bắt đầu thành, dấn thân và cống hiến. Ta còn
kiếm tiền từ việc mở lớp gia sư cho các trẻ, đừng hoài phí thời gian, hãy cứ sống
em khóa dưới . Nhưng đến năm 18 tuổi, với ước m đi, đam mê đi, cuộc sống
cô bất ngờ quyết định tham gia lĩnh vực bạn sẽ ý nghĩa h n Hãy sống hết
thời trang với mong muốn trở thành một mình với tuổi trẻ để sau này bạn sẽ phì
biểu tượng thời trang . Đến nay, Châu cười khi nghĩ về những hành động, suy
Bùi là một trong những fashionista trẻ nghĩ trẻ con, ngây th thuở ấy. Sau này
được theo dõi bởi h n 1,4 triệu người , khi nhìn vào gư ng , nếp nhăn đã xuất
qua Instagram và cũng là đại diện iệt hiện , h i thở cũng gấp rút h n , mái tóc
Nam tham gia nhiều sự kiện thời trang đã có vài sợi bạc, không còn mặc đồng
lớn của quốc tế. Cô từng chia sẻ :"Tuổi phục nữa , chỉ còn những đường nét và
trẻ có hai thứ rất nhiều đó là năng lượng kí ức ngày xưa vẫn còn vấn vư ng bạn
và thời gian. Năng lượng đó rất quan cũng sẽ không hối hận về tuổi trẻ của
trọng và việc đặt năng lượng vào một mình.
vấn đề lại càng quan trọng. Cái mà Trớ trêu thay khi có một bộ phận các
mình muốn hướng tới là truyền cảm bạn trẻ lại cứ ngỡ tuổi thanh xuân là mãi
hứng về phong cách sống tích cực." mãi, họ từ tốn làm những việc cần làm
Trong cuốn sách "Tuổi trẻ không bao và vội vã tiêu xài nhiệt huyết vào những
giờ quay đầu" đã nhắc đến cuộc hành điều không đáng. Họ tự cho mình làm
trình của tiểu thuyết gia Legson Kayira. những điều được gọi là “đặc quyền của
Rời khỏi gia đình khi mới gần 17 tuổi , tuổi trẻ” và dùng nó để minh chứng hoặc
h n hai năm sau , ông hãnh diện bước biện hộ cho những thành công hay thất
vào ngưỡng cửa Đại học Skagit alley bại của mình.
với hai quyển sách báu ôm chặt trông Trong " ội àng" Xuân Diệu từng viết :
tay. Chưa dừng lại ở đó , sau khi tốt " Nói làm chi r ng xuân vẫn tuần hoàn
nghiệp đại học , ông học lên nữa và trở Tuổi trẻ luôn là thời gian sung mãn nhất
thành giáo sư Chính trị học của đại học của đời người. Tuổi trẻ cho phép ta vấp
Cambridge (Anh . Đồng thời , ông còn là ngã để trưởng thành nhưng "Tôi còn trẻ"
một tác giả có uy tín trên thế giới.Tuổi không phải là lí do cho hàng vạn lần sai
trẻ của họ là đúng thì đi tiếp , sai thì làm lầm mà không biết sửa đổi . Tuổi trẻ chỉ
lại. đến một lần rồi lại rời đi rất nhanh, sẽ
Tôi nhớ cách đây vài năm, trong giới trẻ chẳng chờ đợi những ai sống hoài ,
rộ lên trào lưu YOlO - You only live once sống phí thanh xuân của mình. à tuổi
trẻ cứ như một c n mưa rào , để rồi ứng những mưu cầu của bản thân, là
người ta cứ muốn tắm dưới những c n nắm trong tay những tấm Black Card
mưa ấy mãi.. bạc tỉ hay khối tài sản kết xù. Người
khác lại cho r ng "giàu" là sự đủ đầy về
mặt sức khỏe và tinh thần, là được đ m
ấm, yên vui bên gia đình. Riêng tác giả
Đề: "Người nghèo nhất không phải là lại tâm niệm "người giàu" chính là người
người không có một xu dính túi mà là có cho mình những ước m và hoài bão
người không có lấy một ước mơ" ( riêng. Còn "người nghèo" chẳng phải là
"Nếu biết trăm năm là hữu hạn" - người thiếu thốn về mặt vật chất mà là
Phạm Lữ Ân). Trình bày suy nghĩ của người thiếu hụt về mục tiêu, trống rỗng
anh/chị về câu nói trên. về ước m , không có được cho mình lối
Bài làm đi riêng, sống mờ nhạt và vô vị. Câu nói
"Ai cũng có cả bầu trời đại dư ng để trên quả thật là một quan điểm sâu sắc,
bay nếu điều đó n m trong tim họ. Mạo một thông điệp đúng đắn về vai trò và ý
hiểm chăng ? Có thể. Nhưng giấc m nghĩa của "ước m " - gia vị không thể
nào biết đến biên giới" Amelia Earhart . thiếu trong cuộc sống.
Chẳng ai đánh thuế những ước m và Trong tác phẩm "Nhà giả kim" của Paulo
cũng chẳng ai thành công khi chưa từng Coelho có câu :"Chúng ta đừng bao giờ
ấp ôm cho mình một ý nguyện lớn lao. ngưng ước m . Ước m cung cấp dinh
Đ n giản một điều, chúng ta sống suy dưỡng cho linh hồn, cũng như một bữa
cho cùng cũng vì những ước m . "Nếu ăn cho c thể". Thật vậy, sẽ thật sai lầm
biết trăm năm là hữu hạn" của Phạm Lữ nếu ta phủ nhận vai trò to lớn của ước
Ân đã để lại trong lòng người đọc những m đối với quỹ đạo của mỗi người. Nó
dòng chữ thật sâu sắc:"Người nghèo không chỉ là ngọn hải đăng soi sáng,
nhất không phải là người không có một dẫn lối giúp con thuyền của đời ta thoát
xu dính túi mà là người không có lấy khỏi mê cung của biển cả. Mỗi ước m
một ước m ". còn là một bức tranh đầy cảm hứng về
"Ước m " đã không còn là từ ngữ xa lạ tư ng lai, giúp kh i dậy ngọn lửa nhiệt
với chúng ta. Nó được hiểu là hoài bão, huyết, mong muốn, ý chí và cảm xúc
là lí tưởng, là "ánh mặt trời" mà mỗi của bạn, là nguồn sức mạnh nội sinh
người muốn hướng đến. Mỗi cá nhân sẽ nâng những bước chân của bạn vững
có những ao ước riêng. Có người ôm vàng tiến gần h n đến hoài bão. Một
giấc mộng trở thành tỉ phú, phí hành gia ước m đáng giá theo đuổi là một bức
vũ trụ hay người đứng đầu một công ty tranh tổng thể, một bảng kế hoạch chi
lớn...Song, vẫn có đó những ước m tiết về mục tiêu và tiềm năng của mỗi
giản đ n như một bữa c m sum hợp người. Hoa hướng dư ng sống vì ước
bên gia đình, có đủ cha và m ... Câu nói m ngẩng cao đầu đối diện với ánh mặt
trên còn hướng đến một định nghĩa mới trời. Chú chim nhỏ sống để cất cao tiếng
mẻ về "giàu - nghèo". Có người cho hát cho đời thì hà cớ gì con người không
r ng "giàu" là có đủ điều kiện để đáp tìm được lẽ sống mà bản thân muốn
theo đuổi ? thuật của mình đến những giây phút
Có người cho r ng sao ta phải bận lòng cuối đời. Trước khi trút h i thở cuối
đến những ước m vì vốn dĩ vị lai là cùng, bà yêu cầu được mặc bộ váy mà
những điều khó đoán ? Ước m là lí bà vẫn mặc khi biểu diễn vở "Cái chết
tưởng, là những rạng rỡ phía chân trời của con thiên nga". ào đêm biểu diễn
đang "đợi" chúng ta khám phá chứ tiếp theo của bà trên sân khấu ở Hague,
không phải "bắt buộc" chúng ta phải đạt người ta để duy nhất một chiếc đèn
được. ì trong quá trình phấn đấu chiếu tỏa ảnh sáng xuống một điểm
hướng đến ước m lớn ấy, bạn sẽ phải dành cho diễn viên ba lê để tưởng nhớ
sử dụng hết năng lượng, sự tỉnh táo và Anna Pavlova. Vòng tròn ánh sáng
sáng tạo của mình để vượt qua những trống không như muốn nói lên r ng: Sân
vấp ngã trong cuộc sống. Bạn đã cố khấu ba lê thế giới đã phải gánh chịu nỗi
gắng 100% sức mạnh nhưng vẫn thiếu mất mát lớn lao như thế nào khi phải
một bước, không sao cả, ít ra bạn cũng vĩnh biệt nữ hoàng của nó.
đã thử, đã nỗ lực rất nhiều. Bởi thế, thay Bạn có biết không, chỉ cần đứng yên
vì thất vọng, bi quan về bản thân thì ta thôi là chúng ta cũng có thể trở nên lạc
nên lắng lại để cảm nhận niềm vui của hậu rồi. ậy nên sống trên đời nhất định
việc sống cùng ước m . "Một ngày nào phải biết m và cất cánh cho ước m .
đó bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước m Hãy tự trả lời câu hỏi :"Bạn thích điều
không phải là ở chỗ nó có phù hợp với gì?". Ước m là của chính bạn vậy nên
khả năng thực tế hay không. Điều quan đừng chạy theo cái bóng của kẻ khác,
trọng là nó cho phép bạn sống thêm một đừng lung lay vì những chê bai, khinh
cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng thường. Song, biết chọn lọc ý kiến của
bạn, trong một thế giới mà bạn có thể người khác để xác định và hành động
hóa thân một cách hồn nhiên nhất vào đúng đắn vì ước m là việc nên làm.
đấng toàn năng." Tôi là Bêtô - Nguyễn Bên cạnh đó, bạn có ước m nhưng
Nhật Ánh . không dám bước ra khỏi "vùng an toàn"
Câu nói được lặp đi lặp lại trong bài diễn của bản thân thì ước m ấy chỉ mãi là
văn của mục sư M.Luther King :"I have những ảo tưởng. Đầu hàng trước nỗi sợ
a dream" Tôi có một ước m đã trở đồng nghĩa với việc bạn sẽ chẳng thể
thành bất hủ. Steve Jobs - CEO của thấu cảm và chuyện trò với trái tim mình
Apple là một người có đam mê mãnh liệt được nữa. Những tháng năm dốc toàn
với công nghệ máy tính. Chắc hẳn ít ai lực chinh phục ước m chưa bao giờ là
ngờ r ng chính Steve Jobs đã từng bị dễ dàng cả . Quảng đường ấy chẳng
Apple sa thải. Đam mê và ước m bao giờ có chỗ cho sự hèn nhát, sợ hãi,
không cho phép ông nản lòng, ông vẫn đắn đo, nó chỉ có chỗ cho sự dũng cảm,
kiên trì kiến tạo lại sự nghiệp và nỗ lực lòng quyết tâm, nhiệt huyết và khao khát
phát minh ra những công nghệ có sức chiến thắng. Bạn không thể biết bạn có
ảnh hưởng lớn, đột phá và mới mẻ. thể mạnh mẽ và tiến xa đến mức nào
Nghệ sĩ ba lê nổi tiếng Anna Pavlova đã đâu. Cứ thử thách bản thân, cứ dấn
sống không hối tiếc với đam mê nghệ thân trải nghiệm và cứ vấp ngã đi vì
cuộc đời cho phép. Chẳng ai bắt lỗi người bạn tri âm tri kỷ cùng đồng hành
những chuyện này cả. Dẫu ước m với bạn trong xuyên suốt chuyến hành
không phân biệt tuổi tác nhưng ta cũng trình chính phục thành công và hướng
đừng sống hoài sống phí tháng năm tuổi đến tư ng lai tư i sáng. Ước m sẽ là lí
trẻ cho những thứ không đáng để khi về do để bạn mạnh mẽ, là đôi cánh giúp
với những ngày vãn niên ta không phải bạn bay cao và xa h n nữa. Điều tuyệt
hối hận vì khoảng thời gian đã qua. vời chỉ đến với những người xứng đáng.
Thế nhưng, xã hội vẫn còn đó những Cứ đi rồi sẽ đến, cứ kiên trì rồi sẽ thành
con người sống mà không có ước m . công.
Họ đánh mất niềm tin vào hiện tại và
chẳng thèm đoái hoài hay hi vọng về
tư ng lai. Một vấn nạn đáng lo ngại là
hiện nay một bộ phận giới trẻ đang sống Đề : Chữ “lắng nghe” có ý nghĩa rất
thay ước m của cha m . Họ không có hay. Phải “lắng” thì mới “nghe”
chính kiến cũng chẳng có mục đích được. Cho nên, “lắng” là ngõ vào của
riêng mà chỉ luôn chạy theo thậm chí là “nghe”. Không “lắng” thì không thể
bị bắt buộc phải bán mạng sống dưới “nghe” trọn ven. “Lắng” chính là sự
cái bóng của "con nhà người ta", mất đi im lặng sâu sắc của con tim. Hãy tập
cái "tôi" của chính mình. Những người lắng nghe bằng chính con tim mình.
không có ước m , ngay cả khi họ có rất (Theo Hiểu về trái tim — Minh Niệm ).
nhiều của cải và thời gian, họ vẫn cảm Từ ý kiến trên, viết bài văn trình bày
thấy đời vô vị và tẻ nhạt. Cuộc đời họ suy nghĩ của em về ý nghĩa của sự
tựa như viên đạn lạc, không biết mình lắng nghe.
sẽ bay về đâu. Bên cạnh đó là những cá Bài làm
nhân có ước m về lợi ích vị kỉ, nhỏ Lắng nghe những giai điệu ngày xuân
nhen hay hết sức xa vời thực tại. à vang vọng khắp các đại lộ, phố huyện,
chắc chắn một điều, có hoài bão thì phải ta biết r ng Tết sắp về trên mảnh đất
luôn nỗ lực theo đuổi và hành động thiết iệt Nam. Lắng nghe tiếng hát của
thực chứ không phải ngồi chờ đợi thời chàng nghệ sĩ ve sầu giữa nắng trời
c hay món quà bất ngờ của cuộc sống. mùa hạ, ta chạnh lòng nhận ra lại một
Như Lỗ Tấn từng nói:"Trên mặt đất vốn mùa chia tay. Khi vấp ngã, đớn đau, ta
làm gì có đường, người ta đi mãi thì lắng nghe những lời an ủi chân thành
thành đường thôi". như được truyền thêm sức mạnh. Hay
Bạn thấy đấy, câu nói trên quả là một giữa tiếng ồn ào, huyên náo của ngoại
quan điểm vô cùng đúng đắn. Như Tam cảnh, ta thấy bình yên khi lắng nghe
Mao từng nói :"Một người phải có ít nhất những rung động tinh vi của trái tim.
một ước m , có một lí do để mạnh mẽ. Cuộc sống luôn ẩn giấu trùng trùng điệp
Nếu như trong lòng không có n i chốn điệp bao thanh âm giản đ n mà diệu kì
dừng chân, vậy thì đi đến đâu cũng là đến lạ. Bởi vậy, việc lắng nghe có ý
lang thang cả". Hãy cứ m và cứ phấn nghĩa rất quan trọng. Như trong "Hiểu về
đấu từng ngày. Hãy xem "ước m " là trái tim" có viết :"Chữ “lắng nghe” có ý
nghĩa rất hay. Phải “lắng” thì mới “nghe” luôn mở đầu với những nhạc điệu quen
được. Cho nên, “lắng” là ngõ vào của thuộc: "Hãy lắng nghe những câu
“nghe”. Không “lắng” thì không thể chuyện nhỏ để thấy trái tim ta biết yêu
“nghe” trọn ven. “Lắng” chính là sự im thư ng...". Phải chăng câu hát muốn
lặng sâu sắc của con tim. Hãy tập lắng dâng lên cho đời một ý nghĩa sâu sắc, ta
nghe b ng chính con tim mình." lắng nghe ai đó nghĩa là ta đang yêu
Cuộc sống là thế giới thanh âm với thư ng họ chân thành. Bạn lắng nghe
những nốt nhạc đa hình đa sắc. Liệu để hiểu những người xung quanh nhiều
trong xứ sở ấy, "lắng nghe" là gì ? Lắng h n, rồi bạn sẽ thư ng họ nhiều h n.
nghe bao gồm hai hành động "lắng" và Đó không phải là một sự cố gắng hay
"nghe". "Lắng" là để trái tim chẳng còn một sự miễn cưỡng mà là bản năng. Khi
những đợt sóng lòng dao động, để trí bạn hiểu đủ sâu, tự nhiên bạn sẽ cảm
tuệ trầm tư mà ngẫm suy, nghĩ ngợi thấy yêu thư ng họ thật nhiều. Khi lắng
thấu đáo. "Lắng" đưa ta đến với miền nghe với tâm hồn rộng mở là lúc ta cho
đất "vô ngôn" nhưng không "vô tâm". í phép âm thanh cuộc sống đi vào đời
như việc áp vào tai chiếc vỏ ốc n i biển mình và để trái tim được trầm mình
kh i, bạn trở nên im lặng sâu sắc từ tận trong thác suối yêu thư ng. Ta lắng
cõi lòng để nghe chân thành và rõ ràng nghe nghĩa là ta được sống trong yêu
tiếng biển cả dịu êm, rì rào, tiếng đại thư ng và cũng vọng lên những tiếng
dư ng thì thầm, ngân nga. "Lắng" còn là yêu thư ng, thứ âm thanh có sức chữa
sống chậm lại giữa dòng người hối hả, lành và lan toả. Lắng nghe trọn v n còn
là trái tim khẽ đập nh nhàng và đôi có giá trị h n cả những lời an ủi bâng
chân rảo bước bên vệ đường để lắng qu . Bởi khi con người ta r i vào hố sâu
nghe cuộc sống. à "lắng" là con thuyền tuyệt vọng, tự mình gặm nhấm những
đưa ta đến với "nghe", là ngõ vào của niềm đau nỗi sầu quá lâu, cảm giác
"nghe". Chỉ khi ta "lắng lòng" sâu sắc thì được trút hết cả cõi lòng mình ra cho
mới có thể "nghe" trọn v n. "Lắng nghe" một người thành thực để tâm đã là quá
là tận tâm, tận lòng thấu hiểu và tôn đủ nh nhõm. Đặc biệt, trong nhịp vận
trọng những gì người đối diện đang nói động hối hả của dòng chảy thời gian,
để từ đó có những thái độ, cử chỉ giao giữa vô vàn những điều trái khuáy và
tiếp thuận tình. "Lắng nghe" là mở rộng đau khổ, tuyệt vọng, rối trí, niềm vui thì
lòng mình để rót vào trong ta bản hòa ít trái ngang thì nhiều, người ta lại càng
ca và tiếng vọng của thiên nhiên cuộc giữ lấy những tâm sự trong "ốc đảo" của
sống, là đón nhận cuộc giao thoa giữa riêng mình. à lắng nghe là cử chỉ ân
xúc cảm, lí trí và tiếng nói bản thể của cần của trái tim, là quán nhỏ bên đại lộ
chính mình. Chữ "lắng nghe" có ý nghĩa cuộc đời để nhân loại có dịp ngồi lại mà
rất hay, còn sự lắng nghe là nghệ thuật gắn kết, thấu hiểu và yêu thư ng nhau
quan trọng giúp ta thấu suốt được h n.
nguồn tâm của mình, của người và của Sức mạnh của lắng nghe sẽ là nấc
đời. thang nâng bước chân của ta tiến gần
Chư ng trình "Quà tặng cuộc sống" vẫn h n tới sự thành công. Ta càng đón
nhận những âm thanh xung quanh, những đôi tay ấm áp tìm đến những bàn
càng mở lòng với những phận đời và tay hao gầy mà nắm lấy. Nhờ lắng
phận người thì mới càng chiêm nghiệm, nghe, con người có thể gìn dưỡng cuộc
thấu hiểu được những khía cạnh của sống tốt đ p h n. Trong thời điểm mưa,
cuộc sống, càng biết cách sống sao cho bão, lũ lụt dồn dập ập tới nhấn chìm dải
ý nghĩa. Mỗi lần lắng nghe là mỗi lần ta đất gánh vác hai đầu Tổ quốc, khúc ruột
tiếp thu được tri thức, học hỏi được kinh miền Trung tang thư ng. Chớp mắt, nát
nghiệm nhiều h n. Khi bạn toàn tâm tan bao cảnh đời, bao kiếp người vùi
toàn ý lắng nghe ai đó, đôi lúc bạn có chôn n i sâu thẳm c n nước lạnh lẽo,
thể nhận ra "chuyện của mình" trong biết bao tiếng kêu đau thư ng, tiếng
chính "chuyện của người" và đúc rút khóc ai oán của người dân miền trung
được những bài học quý giá cho bản đang vang vọng. Nhưng miền Trung
thân từ câu chuyện của người khác. Bên không cô độc, lẽ loi đâu, nhân dân cả
cạnh đó, biết lắng nghe, con người có nước vẫn luôn ở bên, lắng nghe miền
thể thấy được những nhận xét, đánh giá Trung để rồi cùng rưng rưng nước mắt,
của người khác về bản thân, có cái nhìn cùng chung tiếng nấc ngh n ngào. Từ
khách quan, toàn diện về chính mình từ ấy, ta thấy tình người trên đỉnh lũ, người
đó phát huy điểm mạnh, hạn chế, khắc dân mọi miền đồng cảm, sẻ chia, quyên
phục những thiếu sót. Đồng thời, khi ta góp vật chất, "truyền lửa" b ng những
lắng nghe, ta có thể thấu hiểu nhau h n, lời động viên, nâng đỡ tinh thần những
nhận ra được tính cách của nhau và gắn người đang sống chung với lũ. Phải
kết, tạo lập những mối quan hệ tốt đ p, chân thành "nghe" thì ta mới biết r ng
bền vững. Lắng nghe còn là biện pháp có một miền đất đang o n mình trong lũ,
hữu hiệu để giải quyết xung đột, mâu đang vững lòng trụ vững trong hoạn
thuẫn Bởi khi ta thực sự chú tâm và lắng nạn. Phải "lắng" từ tận trái tim, tận cõi
nghe một cách chân thành thì chính sự lòng thì ta mới thấu hiểu trọn v n những
thành tâm ấy tựa như dòng nước mát mất mát, thư ng đau mà tê tái lòng
lành xoa dịu c n tức giận của đôi bên, người, để xót xa, đồng cảm và đáp lại
tránh được những hành động, lời nói tiếng gọi khẩn khiết giữa c n lũ.Trong
nhất thời hồ đồ, nông cạn ngốc nghếch. cuộc triển lãm về chủ đề Covid-19, sách
Kỹ năng lắng nghe sẽ đưa bạn thoát ảnh “Sài Gòn mùa Covid-19” của nhiếp
mình ra khỏi chiếc kén của sự vô minh ảnh gia Trần Thế Phong phản ánh một
và cất cao đôi cánh bay đến ngưỡng thành phố năng động, nghĩa tình bỗng
cửa của sự trưởng thành, chín chắn và dưng trầm lắng, nh nhàng h n. Có lẽ
thấu đáo, sáng suốt và khôn ngoan. trong những ngày giản cách xã hội,
Nhà báo Mỹ Frank Tyger từng nói :"Hãy người ta dần ly khai khỏi cái ồn ào của
học cách lắng nghe. C hội có thể gõ phố xá sầm uất giữa dòng người vội vã,
cửa rất khẽ khàng." để "nghe" về những "người hùng áo
"Luôn luôn lắng nghe. Luôn luôn thấu trắng", chiếc máy ATM gạo, cửa hàng 0
hiểu" - câu khẩu hiệu của Prudential. đồng, các hoạt động thiện nguyện... à
Lắng nghe để thấu hiểu cuộc đời, để ta "lắng" để thầm cảm n những hy
sinh, cảm nhận được ánh nắng ban mai thiên nhiên, đất trời. Đó là tiếng hát trầm
của "tình người" cứ mạnh mẽ và ấm áp bổng đắm say của loài chim khi sắc
trong cái không gian tĩnh lặng đến nao rạng đông ửng hồng bao phủ lấy bầu
lòng. Lắng nghe giúp nhân loại hiểu trời, là tiếng gió luồn qua kẽ lá, tiếng
được nhiều thứ, bồi đắp những tình cảm mưa r i vội vã trước hiên nhà. Đắm
tốt đ p cho mảnh đất tâm hồn và xóa mình trong bao la đất trời, mỗi khoảnh
mờ đi nét v n vệt, loang lổ, trầy xước, khắc ta chú ý lắng nghe, có bản nhạc
khổ đau. sao mà tha thiết và nhiệm màu được
"Kẻ thành công phải biết lắng nghe” của đan dệt từ đủ loại âm thanh. Đó là tiếng
tác giả Mark Goulston đang là một trong thì thầm của cỏ, tiếng du dư ng của
những cuốn sách bán chạy trên thị rừng thông, tiếng róc rách của mạch
trường. Ngay chính tựa đề tiếng việt của nước âm ỉ dưới vách núi, nhịp điệu cần
quyển sách đã ẩn chứa một ý nghĩa mẫn của bầy ong, đàn bướm trên vạt
đúng đắn: Lắng nghe chính là kim chỉ mẫu đ n và từng vùng hoa hướng
nam dẫn lối ta vư n lên thành những dư ng hay Chỉ khi "lắng" lòng ta mới
người cự phách. Phải kể đến cô học trò "nghe" thấy giọng nói thiên nhiên, vẫn
Nguyễn Ngọc Khanh, thủ khoa khối D đang thủ thỉ cùng con người, mới thấy
trong kì thi đại học năm 2020 với điểm tâm mình tĩnh lặng, bình yên.
số đáng ngưỡng mộ vô cùng. Cô nữ Trước khi lắng nghe đời, lắng nghe
sinh Trường THPT Chuyên ĐH Sư người, hãy cho phép đôi tai hướng vào
phạm Hà Nội đã chuyên tâm lắng và con tim, hãy quay về với h i thở của bạn
nghe rất nhiều. Cô lắng nghe những lời để lắng nghe con người bên trong "tiểu
giảng dạy của thầy cô n i giảng đường, vũ trụ" của bạn. Những tiếng động của
lắng nghe những góp ý của gia đình và ngoại cảnh vốn huyên náo, dễ được thu
bạn bè. Từ ấy, cô nàng dành thời gian hút h n những thanh âm ngự trị ở bên
để suy ngẫm đủ điều, và bắt đầu hành trong ta. Ấy vậy mà, những nốt nhạc
động sáng suốt, sửa chữa những khuyết chất chứa trong lòng lại là chất liệu của
điểm của bản thân. Một doanh nghiệp cuộc sống, là những "tiếng vô thanh"
lớn như iettel cũng luôn hăng hái trên làm nên bài ca độc nhất vô nhị của mỗi
chuyến đi tìm kiếm, thu thập ý kiến con người. Đó là những chuyển động
khách hàng qua chư ng trình “Lắng của cảm xúc, những khát khao thầm kín
nghe để phát triển” được tổ chức suốt 5 hay những gợn sóng của con tim. Đó
năm liền. Để từ đó cải thiện chất lượng cũng có thể là tiếng cười hoan hỉ, hạnh
dịch vụ, đưa ra những sản phẩm mới, phúc hay tiếng nói của trái tim bị tổn
ưu việt h n và đáp ứng yêu cầu khách thư ng, của tư ng quan tan vỡ…đòi hỏi
hàng tốt h n. được chở che, được chữa lành. Ai đó
Thoát khỏi tiếng ồn ào của động c , từng nói r ng, muốn biết bạn là ai, cách
tiếng còi tàu thúc giục vào ga hay tiếng khả dĩ là hãy lắng nghe chân thành tiếng
chuyện trò của dòng người rong ruổi lòng của mình. Lắng nghe tiếng nói bản
trên đường đời, ta sẽ trở nên bình tâm thể của mình để biết r ng mình là ai,
h n khi được lắng nghe giai điệu của tâm tư, nguyện vọng của mình là gì, để
thấu hiểu mình và sống đúng với con Lắng nghe chính mình để hiểu, để
người thật của mình. thư ng chính mình thì mới có khả năng
Con người ta mất 3 năm để học nói nghe và thấu hiểu được người khác.
nhưng phải trải qua biết bao thăng hoa, Shakespeare từng nói :"Cái đáng sợ
trầm lặng, chiêm nghiệm bao trang viết nhất là căn bệnh không chịu lắng nghe,
của cuốn sách "cuộc đời" thì mới học đó là một tệ nạn hết sức phổ biến".
được cách lắng nghe trọn v n. Một Người ta cốt chỉ nghĩ sao cho mình
bước, hai bước...cuộc trường chinh vạn được phát biểu nhiều h n, chứ chưa
dặm chiếm lĩnh nghệ thuật lắng nghe bao giờ nghĩ cách làm sao cho mình
luôn bắt đầu từ những bước đi nhỏ nhặt được lắng nghe nhiều h n cả. Bởi vì họ
nhưng phải vững vàng. Lắng nghe không muốn thua kém, không muốn
không chỉ hạn h p trong phạm vi của khiêm cung để nghe rõ những gì người
đôi tai mà còn là dùng trái tim để cảm khác nói. Đáp lại sự ồn ào b ng một sự
nhận. Muốn lắng nghe trọn v n, ta hãy ồn ào h n chính là "tử huyệt" khiến bạn
cất đi những nôn nóng suy tư, xóa tan chẳng thể phát triển, chẳng thể nhìn
bao phiền não giận hờn, những kinh thấy những "lổ hổng" của bản thân mà
nghiệm cũ kỹ về người ấy đang chế ngự chấp vá, khắc phục. Thế giới này sẽ thật
trong tâm. Chúng ta bắt đầu đón nhận buồn nếu ai cũng giữ kín những tâm tư,
và chấp nhận họ, trân trọng, tìm hiểu, muôn vàn điều muốn nói nhưng lại cố
ghi nhận từng lời họ nói ra. Ta thanh lọc chấp chẳng chịu hé môi nửa lời. Họ
tâm ý, đi vào bên trong nội tâm của tha chọn cô độc với "chiếc tai nghe" của bản
nhân với khao khát được thấu hiểu, chia thân và từ chối sự hữu hình của những
sẻ, đồng hành, đồng cảm với những nỗi âm vang cuộc đời. Thế giới này còn
niềm của họ. Có thể nói chỉ nghe thôi buồn h n nếu như một người khao khát
chưa đủ, hãy nghe theo hướng tích cực, được nói mà xung quanh đều đồng loạt
chủ động, nghĩa là phải có sự phản hồi chẳng thèm quan tâm, không ai muốn
thái độ. Nếu bạn đồng tình với đối dừng chân và hỏi xem đối phư ng phải
phư ng, đừng tiếc chi một cái gật đầu chăng đang muốn tâm sự. Hình như, ai
tán thành, cái vỗ vai thấu cảm hay ánh cũng bận rộn với bộn bề lo toan, với
nhìn trìu mến. à có khi bạn chẳng thể cuộc sống tất bật của riêng mình mà
ủng hộ với những suy nghĩ, phát ngôn quên lãng việc lắng nghe lẫn nhau. Có
của ai đó, hãy mạnh dạn đáp trả thông những người lớn tuổi vì không được sự
minh, quyết đoán để phản biện và đưa lắng nghe của con cháu, nên phải
ra chính kiến, tư tưởng của bản thân. nư ng tựa vào bàn trà và thú ch i cây
Lắng nghe cũng cần phải biết "gạn đục cảnh để tâm sự, giải bày. Có những đứa
kh i trong". Song, ta cũng chỉ là khách trẻ dần thu mình trong góc tối vì chẳng
trọ của tửu lầu "nhân gian". Bởi thế, có có ai lắng nghe tiếng nói khe khẽ,
đôi lần b v giữa dòng đời, hãy dành những mong ước và tâm tư của họ. Bởi
ra một "khoảng lặng" cho riêng mình để một số người lớn bận rộn đến vô tâm,
lắng nghe thật sâu, thật kĩ và thật rõ cố chấp đến mù quáng với ý nghĩ "chỉ vì
ràng tiếng vĩ cầm cất lên từ trái tim. tốt cho con”, "trẻ con thì biết cái gì". Có
những sự nghiệp suy tàn vì không chịu Đề bài: Suy nghĩ của anh (chị) từ bài thơ "
lắng nghe người khác, vì chỉ nghe Đường tắt" của Đặng Chân Nhân:
những lời giả dối, xu nịnh mà phớt lờ Luôn có một con đường ở trước bạn
bao lời khuyên chân thành. Có những Con đường dài mà bạn đang đi, hướng tới
cuộc hôn nhân kết thúc b ng "tờ li hôn" đích
chứ chẳng phải viễn cảnh "răng long Có một con đường ngắn hơn, cũng ở đó
đầu bạc" chỉ vì không ai chịu ngồi lại mà Con đường nhỏ, ngắn và dễ đi hơn
lắng nghe ai cả. Nó không dài, không tốn thời gian và
Đâu đó trên thế giới này, từ phố xá sầm không có một chướng ngại vật nào.
uất đến triền đê lộng gió, từ những Nhưng
người đang ngao du n i lưng đồi "tuổi Con đường nhỏ ấy
trẻ" đến những người chậm rãi đón lấy Nó bỏ qua rất nhiều thứ
ngọn gió già nua và trong những vận Nó không cho bạn một tí kinh nghiệm nào
hội, biến cố, đều có điều gì đó đáng để Nó không làm cho bạn mạnh mẽ hơn
nhân loại lắng nghe. Mỗi khoảnh khắc Nó không làm cho bạn tốt hơn
trong chốn kia hay chỗ nọ đều vang Và nó luôn là con đường sai.
vọng âm thanh nh êm lẫn những tiếng Nhưng
động huyên náo. Giữa sự đời muôn Con người vẫn đi con đường nhỏ ấy
trùng hình sắc, muôn điệu âm hưởng, Những kẻ trộm đi con đường ấy để trở
sống tròn đầy là biết lắng nghe. Bởi lẽ, thành kẻ giàu
lắng nghe là cử chỉ sâu đậm, là nhịp cầu Những kẻ lừa dối đi con đường ấy để trở
diệu kì kết nối người với người, để trái nên thành công
tim sưởi ấm trái tim, để tâm hồn ôm lấy Chúng dễ dàng đạt được những thứ người
những điệu hồn đồng điệu. Yêu thư ng khác đạt được một cách khó nhọc
gửi gắm trong hai chữ "lắng nghe" và Chúng trở nên thành công với nhưng ý
đoá hoa thành công cũng bừng nở khi nghĩ vô học
hứng lấy giọt nắng mang tên "lắng Liệu chúng có thể tồn tại?
(Bài thơ của tác giả Đặng Chân Nhân (Sinh
nghe". Nhận ra ý nghĩa sáng ngời đ ng
năm 1993))
sau hai chữ "lắng nghe", tôi thiết nghĩ
Bài làm
bản thân nên sống chậm lại, dành thời
Có một sự thật luôn tồn tại mà ai cũng biết:
gian để ghé qua quán nhỏ bên đại lộ
rằng nhiều kẻ bằng "ô dù", bằng nịnh nọt,
cuộc đời, cho cõi lòng những khoảnh
bằng cách này hay cách khác mà trèo lên
khắc lắng đọng, để nghe thật trọn v n,
được chức vụ cao, làm ông to bà lớn, ung
đắm chìm trong những rung cảm trước
dung hưởng kết quả mà lẽ ra phải đánh đổi
thanh âm của người, của đời và của
bằng rất nhiều cố gắng nỗ lực. Ai cũng biết
chính mình.
và ai cũng bức xúc. Ai cũng bức xúc nhưng
không ai dám nói to. Không ai dám nói to
nhưng người ta thì thầm "ông ấy... bà nọ..."
và ai cũng tặc lưỡi "biết rồi". Nói như Đặng
Chân Nhân là ta đã quen nhìn nhiều người
đi " Đường tắt"
"Luôn có một con đường ở trước bạn Nó không làm cho bạn mạnh mẽ hơn
Con đường dài mà bạn đang đi, hướng tới Nó không làm cho bạn tốt hơn"
đích Tôi nghĩ, thứ mất đi có lẽ không chỉ có
Có một con đường ngắn hơn, cũng ở đó chừng ấy. Đường tắt dễ đi nhưng lệ phí để
Con đường nhỏ, ngắn và dễ đi hơn đi con đường ấy thực không nhỏ chút nào.
Nó không dài, không tốn thời gian và không Muốn đi đường tắt, người ta phải dùng
có một chướng ngại vật nào" không biết bao nhiêu là thủ đoạn, hoặc là
Mở đầu bài thơ "Đường tắt", Đặng Chân khom gối mà xin, hoặc là cướp trắng trợn
Nhân mở ra trước mắt ta hai con đường với thứ đáng lẽ thuộc về người khác. Hay nói
hai viễn cảnh hoàn toàn trái ngược dù nó đúng hơn, họ phải bán rẻ nhân cách, bán rẻ
cũng dẫn tới một đích. Con đường dài là những giá trị người của chính mình. Kẻ dám
biểu tượng cho hành trình gian khó, phải bán có hai loại: kẻ trộm và kẻ lừa dối. Bán đi
trải qua bao gian nan thử thách mới có thể rồi thì còn lại những gì?
gặt hái được thành công. Còn con đường "Kẻ trộm đi con đường ấy để trở thành kẻ
ngắn - đường tắt lại là ẩn dụ cho một hành giàu
trình ngắn hơn với những luồn lách, thậm Kẻ lừa dối đi con đường ấy để trở nên thành
chí gian trá để có thể được hưởng thành công
quả. Đặng Chân Nhân đã xây dựng một Chúng dễ dàng đạt được những thứ người
tương quan hoàn toàn đối lập: một bên dài khác đạt được một cách khó nhọc
- một bên ngắn; một bên đầy bão tố thử Chúng trở nên thành công với nhưng { nghĩ
thách - một bên "không có chướng ngại vật vô học"
nào" và "không tốn thời gian". Đánh vào Đúng là đi đường tắt thì cái gì cũng dễ. Đi
tâm lí sợ khổ, sợ cực của con người, việc lựa dễ, thành công dễ và mất cũng dễ. Mà đã
chọn đường tắt quả là có một sức cám dỗ mất là mất hết. Vì không có năng lực thực
rất lớn. sự thì không khả năng giải quyết các yêu
Nhưng, cái gì cũng có giá của nó! cầu công việc ở vị trí đó. Họ lúc nào cũng
Lửa thử vàng, phải trải qua khó khăn con sống trong lo sợ sẽ có người hạ bệ mình, lúc
người mới có thể trở nên cứng cáp, phát nào cũng bất an, lúc nào cũng phải tìm cách
huy hết năng lực bản thân, thậm chí bộc lộ lấp liếm sự kém cỏi. Nhưng, dù sớm hay
những năng lực tiềm ẩn. Ta có thể sẽ vấp muộn, họ chắc chắc cũng sẽ bị lật tẩy.
ngã rất đau nhưng giá trị là những bài học Câu hỏi cuối bài thơ vang lên đầy day dứt:
thu về. Đi trên con đường dài, vất vả song "Liệu chúng có thể tồn tại?". Đây có thể
sẽ giúp ta ngày một trưởng thành hơn. Ta cũng là một lời nhắc nhở, một lời cảnh báo.
có quyền tự hào vì những gì tự mình gây Đặng Chân Nhân khẳng định đường tắt
dựng lấy. Niềm vui, niềm hạnh phúc khi đạt "luôn là con đường sai". Nó chỉ đem đến
được thành quả cũng trở nên trọn vẹn. thành công trước mắt mà không thể duy trì
Và như thế có nghĩa là, khi chọn đi con lâu dài, hơn nữa cái giá phải trả cho nó là
đường tắt, người ta đã bỏ qua tất cả những quá lớn. Không chỉ với một người mà với cả
điều tuyệt vời đó cộng đồng, với cả kẻ đi dường tắt và người
"Con đường nhỏ ấy lựa chọn đường dài. Vì thành công bằng lối
Nó bỏ qua rất nhiều thứ tắt là không công bằng với những người đã
Nó không cho bạn một tí kinh nghiệm nào và đang nỗ lực bằng tất cả khả năng của
mình. Nó sẽ khiến những người có năng lực chính cộng đồng. Vì chúng ta thích những
thực sự mất niềm tin, hao mòn ý chí phấn thứ hào nhoáng, quá coi trọng bằng cấp mà
đấu và nhiệt huyết cống hiến cho xã hội. quên đi giá trị thực sự bên trong. Tâm lí ấy
Không dừng lại ở đấy. Hậu quả của nó còn dường như đã ăn sâu vào con người chúng
khủng khiếp hơn rất nhiều. ta.
Hãy là một phép nhẩm đơn giản. Rằng Hãy thay đổi.
những người đi đường tắt thì thường ngồi Vì dẫu biết những kể đi đường tắt sớm
lên chức vị cao. Ngồi ở chức vị cao thì đưa muộn cũng bị lật tẩy, bị thay thế nhưng cho
ra những quyết sách quan trọng. Nhưng vì đến lúc ấy thì không biết đã kịp gây ra bao
không có năng lực nên quyết sách quan nhiêu hậu quả. Có thể khắc phục nhưng sẽ
trọng hay bị sai lầm. Một quyết sách sai lầm mất rất nhiều thời gian mà không thể phục
thì hậu quả nặng nề của nó cả cộng đồng hồi nguyên trạng ban đầu. Cùng giống như
phải gánh chịu. Hơn nữa những kẻ đi đường xây nhà vậy hãy xây cẩn thận ngay từ đâu
tắt sẽ khiến cả xã hội mất cân bằng ghê còn hơn xây rối và sau này phải hì hục sửa
gớm. Chính vì đi đường tắt, không có năng chữa, chắp vá.
lực thực sự, nên những kẻ ấy luôn cố gắng Bài thơ "Đường tắt" của Đặng Chân Nhân
tìm cách che đậy sự kém cỏi của mình. Nhu có lẽ sẽ khiến không ít người giật mình
cầu ấy sẽ kéo theo một loạt tệ nạn khác trước những suy nghĩ quá đỗi sâu sắc của
trong xã hội: mua quan bán chức, mua một cậu bé 15 tuổi. Bởi nó đã vạch ra, phân
bằng, thi hộ... Những cái giả cứ thế lên ngôi, định rõ ràng cho ta thấy bản chất đúng - sai
các giá trị cũng bị làm giả một cách trắng giữa hai con đường, hai sự lựa chọn, giữa
trợn. Niềm tin cũng theo đấy đổ vỡ. Xã hội sống giả và sống thật.
bị gặm rỗng từ bên trong. Và bạn, bạn sẽ chọn con đường nào?
Ta phải nhìn thằng vào sự thật: rằng ngày
càng có nhiều người muốn đi đường tắt. Từ
cậu học trò không học nhưng muốn thi đỗ Đề bài: Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?
nên giờ bài quay cóp cho đến ông quan Bài làm
chức nào đấy với cái bằng trị giá nghìn đô. " Tuổi trẻ giống như buổi sáng của một
Nó không ở một cá nhân mà đang lây lan ngày, nó trong sạch tinh khiết, luôn tràn
trong cộng đồng như một thứ bệnh dịch. ngập tưởng tượng xa vời và hài hòa". Nếu
Gần đây người ta xôn xao vì clip ghi hình như có ai hỏi bạn, trong cuộc đời mỗi con
giám thị đáp bài cho thí sinh, thí sinh ngang người thì điều gì là đẹp nhất? Bạn sẽ trả lời
nhiên giở tài liệu chép trong kì thi tốt nghiệp như thế nào? Còn đối với tôi, tuổi trẻ chính
THPT. Nó trắng trợn quá. Và sự trắng trợn là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời mỗi
ấy đã diễn ra từ rất lâu rồi. Vì sao? Vì ai chúng ta. Cái tuổi vừa ngây thơ, vừa trong
cũng muốn đi đường tắt. Đường tắt đã sáng lại khát khao hướng tới mục tiêu, cái
nhân bản muôn hình vạn trạng trong cuộc tuổi đầy ước mơ muốn chập chững trên
sống. bước đường của thành công. Vậy theo bạn"
Không phải tự dưng mà những kẻ đi đường Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?".
tắt có thể tồn tại. Không có người dung Mỗi chúng ta từ khi sinh ra cho tới lúc nhắm
túng mở đường thì liệu những kẻ đó có thể mắt từ giã cõi đời thì ai chả có một thời tuổi
đi được? Và, chúng còn được tiếp sức bởi trẻ nông nổi. Vậy theo bạn" tuổi trẻ" là gì?
Còn đối với tôi, " tuổi trẻ"là một thời nông Dòng thác chảy ngoài kia cũng muốn mãi
nổi, một khoảng thời gian đầy khát khao và mãi là dòng chảy xiết, để đi tới những con
ước mơ , cái tuổi vừa ngây thơ vừa trong sông và dòng thác mới. Nó muốn tạo ra âm
sáng. Cái tuổi ta khát khao đến cháy bỏng, hưởng rào rào hay róc rách trên từng vách
muốn rực lửa nhưng lại sai đường vì nông đá để hòa tấu cùng với muôn loài, tạo ra
nổi, hay lạc lối vì cám dỗ. Qua câu hỏi" tuổi một âm hưởng của cuộc sống. Nó muốn
trẻ đáng giá bao nhiêu?" , người hỏi muốn mình thật sự trong sạch, tinh khiết để in
nhắn gửi tới ta một thông điệp: Khi ta đang bóng vạn vật dưới mặt nước , muốn du
ở trong độ tuổi đẹp nhất của đời người, ta dương.
phải biết trân trọng điều đó. Hãy cứ mơ lớn Những loài động vật ở sâu thẳm trong rừng
và khát khao lớn, bởi lẽ điều đó là miễn phí , như chúa tể của rừng xanh , nó muốn quay
và có thể ta sẽ thực hiện được ước mơ đó. lại cái thời tuổi trẻ, cái thời nông nổi, oai
Tuổi trẻ là cơ hội để ta thể hiện bản thân . hùng và lẫm liệt, cái thời cậy sức mạnh của
Và nó không thể nào mua được bằng tiền, mình để làm cho muôn loài khiếp sợ, phải
cho dù là rất nhiều tiền thì bạn cũng không nể phục mình. Cái thời không phải lo nghĩ gì,
thể. Câu nói khuyên chúng ta đừng hoài phí cứ thế bước đi trong rừng xanh, ngước nhìn
tuổi trẻ vì chúng ta sẽ không thể mua nó vạn vật xung quanh. Hay như chú ngựa,
bằng vật chất. Những thứ đã qua như tuổi muốn quay lại cái thời tuổi trẻ nông nổi,
trẻ sẽ không bao giờ ta có thể tìm lại được. quay lại cái thời thỏa thích chạy trên đồng
Hồng Nhung ở dưới ánh nắng luôn khao cỏ xanh, không phải lo nghĩ gì về cuộc sống.
khát trở về tuổi Thanh Xuân của mình, trở Có lẽ tuổi trẻ chính là điều tuyệt vời nhất
về cái tuổi mà những cánh hoa đỏ thắm, rực trong cuộc đời mỗi con người, ở đó ta được
lửa trên những cánh đồng . Nó muốn trở về thỏa thích làm những điều mình muốn,
một thời tuổi trẻ làm trung tâm của cánh được tự do và mơ những giấc mơ vĩ đại, cái
đồng, của sự chú ý, nó muốn những bông thời cố gắng hết mình cho mục tiêu của bản
hoa của mình tỏa ngát hương thơm và rực thân. Ai cũng có tuổi trẻ và câu chuyện về
đỏ cả một bầu trời. Hay hướng dương với tuổi trẻ của riêng mình. Trong những câu
những cánh hoa vàng rực rỡ dưới ánh nắng chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm
mặt trời, là tâm điểm của ánh sáng , tượng theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu nơi đáy tim.
trưng cho những gì cao quý nhất của mặt Có lẽ câu chuyện về tuổi trẻ chính là thước
trời. phim cảm động và tuyệt vời nhất, đó là
Như những chú chim non ngoài kia , chúng thước phim ngắn tua chậm lại quãng thời
khao khát được bay tới những chân trời gian mà ta được sống với con người thật
mới , vùng đất mới để thám hiểm. Chúng của chính mình, ta được trải nghiệm những
muốn đi và tìm hiểu mọi thứ xung quanh về điều mới mẻ.
con người và cuộc đời, chúng khao khát Nếu như tuổi trẻ là cái tuổi để khát khao và
được bay cao bay xa. Nó muốn mãi mãi ở ước mơ cháy bỏng cùng với mục tiêu của
tuổi trẻ để được đi tới một chân trời mới, để mình,thì Khánh Vy đã sống hết mình với
biết về mọi thứ xung quanh. Và để cảm một thời tuổi trẻ cùng với ước mơ. Cô đã
nhận hơi thở của cuộc sống , cảm nhận sống cùng với ước mơ của mình, sống với
những gì tinh tế nhất . mong muốn để thực hiện ước mơ, tuổi trẻ
của cô là cái tuổi để truyền lửa, để đem ánh
sáng tới những con tim vẫn còn chìm trong trẻ nhưng lại không biết hưởng thụ. Họ có
bóng tối, đánh thức bao người vẫn còn đầy đủ mọi thứ nhưng lại cứ ỉ lại và không
trong một giấc ngủ say. muốn thực hiện, bởi lẽ họ cho rằng đó là
Hay đội tuyển U23 Việt Nam, các anh chính những con đường của sự thất bại. Khi mà
là những chiến binh trên sân cỏ, cái thời những người còn không có tuổi trẻ để thực
tuổi trẻ của các anh chính là cái thời rực lửa hiện, họ ước họ là những người có đầy đủ
với bóng đá, sống hết mình với niềm yêu mọi thứ để thực hiện một tuổi trẻ đầy khát
thích và đam mê . Trở thành tâm điểm trên khao của mình. Họ có thể mơ lớn, giám
sân cỏ, như một thứ ánh sáng chói trang quyết tâm với ước mơ và mục tiêu của
của mùa hè, đánh thức bao con tim có niềm mình, sống chết cùng với nó. Nhưng đó chỉ
đam mê bóng đá. là những suy nghĩ mà họ muốn. Tôi tự hỏi,
Nhóm nhạc black pink, các cô gái đã sống khi họ có đầy đủ mọi thứ thì họ có chấp
hết mình trên sân khấu, sống hết mình với nhận sống hết mình với tuổi trẻ của mình
niềm đam mê. Các cô chính là những ngôi không? Hay lại giống như những phần cá
sao trên sân khấu, là tâm điểm soi sáng cả biệt kia, cứ ước rồi lại ỉ lại? Bởi lẽ con người
một bầu trời đầy ước mơ. Các cô gái đã là vậy, cứ ỉ lại ngày mai, rồi lại mai dài. Vậy
đem niềm đam mê ca nhạc lan tỏa tới tất cả là tuổi thanh xuân đã kết thúc. Ta đã bỏ đi
mọi người, giúp cho mọi người có sự tự tin cơ hội và bỏ đi biết bao nhiêu thời gian quý
hơn trên sân khấu. giá của mình. Bởi lẽ đời người ngắn lắm, chỉ
Nhưng kèm theo những điều tuyệt vời đó, chớp mắt thôi mà ta đã nhắm mắt từ giã
những ước mơ cao cả đó thì ta cũng có cõi đời rồi . Nếu như từ bây giờ ta không
những sự hối tiếc, hối tiếc vì bản thân đã bỏ thực hiện thì sẽ muộn và không có gì có thể
lỡ cơ hội, hồi tiếc vì ta đã bán quá nhiều bù đắp được.
thời gian vào những việc vô bổ, tiếc nuối vì Bên cạnh những con người có tuổi trẻ thì
ta chưa cố gắng hết mình, tiếc nối vì ta cũng có những con người không coi trọng
chưa đặt được ước mơ và mục tiêu cho tuổi trẻ, họ đã bỏ lỡ mất tuổi thanh xuân
mình. Đồng thời hối tiếc về những chuyện của mình. Và nghĩ rằng của cải vật chất có
đã qua và phải thốt lên rằng" giá như"," thể mua lại được. Họ nghĩ rằng , đồng tiền
ước gì" những câu từ đó giờ đây đã trở có thể mua lại tất cả. Nhưng suy nghĩ đó đã
thành tro bụi và không hề có tác dụng, vì hoàn toàn sai lệch, bởi trên đời cũng có
tổn thất lớn nhất là tổn thất về thời gian. những thứ không thể mua được bằng tiền
Giới trẻ hiện nay lại những người không coi hoặc rất nhiều tiền. Tuổi trẻ nếu như mua
trọng tuổi trẻ, coi nó là tấm kính phản chiếu được bằng tiền thì ai chẳng muốn mua, ai
lại cuộc sống . Để rồi khi về già, phải ngậm chẳng muốn lao động hết sức để lấy tiền
ngùi hối tiếc. Nói câu "giá như" tuổi trẻ mua nó, ai chẳng muốn quay lại thời Thanh
mình có những ước mơ và khát khao lớn, Xuân tươi đẹp. Nhưng đối với tuổi trẻ thì
cháy hết mình vì một thời thanh xuân, cứ tiền không là gì cả.
bước đi cho dù có mệt mỏi, cứ đi qua mọi " Tuổi trẻ giống như một cơn mưa rào, cho
giông tố của tạo hóa để tìm đến con đường dù bị cảm vẫn muốn quay lại để được ướt
của thành công. thêm một lần nữa". Tuổi trẻ chính là cái tuổi
Bên cạnh những con người không coi trọng đẹp nhất của đời người , cái tuổi ta khao
tuổi trẻ thì cũng có những con người có tuổi khát được ước mơ cháy bỏng với mục tiêu,
được rực cháy như ánh mặt trời, như những giúp ta nhìn thấy rõ những ưu, nhược điểm
áng mây, những ngôi sao lấp lánh nhất trên của chính mình và từ đó ngày càng hoàn
bầu trời để trở thành tâm điểm. Cái tuổi thiện bản thân hơn. Tôi cứ nghĩ những khó
vừa ngây ngô, vừa trong sáng, cái tuổi ta bị khăn về thể xác sẽ làm nhụt chí và cản chở
sa ngã trước những ngã rẽ cuộc đời bởi cám con người đi đến bước đường thành công.
dỗ. Nhưng tuổi trẻ ( tuổi Thanh Xuân) vẫn là Nhưng không, chàng trai Bill Porter đã
tuổi đẹp nhất. Có lẽ ai cũng muốn mình chứng minh được điều ngược lại. Tuy rằng
được quay trở lại thời Thanh Xuân để thực anh bị bại não nhưng anh vẫn muốn vươn
hiện ước mơ của bản thân, để đi tới cuối lên nghịch cảnh ấy để theo đuổi đam mê
cùng của chặng đường nơi có ánh sáng. của mình. Chính nghịch cảnh là bước đệm
giúp anh đạt được mục tiêu và sau đó trở
thành một trong những thương gia giỏi
nhất của xứ sở Hoa Kz. Nghịch cảnh không
thể quật ngã được Porter mà còn là " thềm
đá " nâng bước anh cao hơn. Con người chỉ
bộc lộ rõ tính cách , bản chất của mình khi
gặp thử thách. Nghịch cảnh không chỉ giúp
Đề : " Nghịch cảnh không phải là một tảng mình hiểu bản thân hơn mà thách thức còn
đá cản lối bước chân bạn mà chính là thềm giúp ta hiểu được những người xung quanh.
đá nâng bạn bước cao hơn " - Franco Nhưng bên cạnh những người coi nghịch
Molinari - cảnh là bước đệm thì cũng có một số người
Từ câu nói trên, anh chị hãy viết đoạn văn trong xã hội coi nghịch cảnh là thách thức
200 chữ trình bày suy nghĩ của mình về Ý định mệnh mà tạo hóa sắp đặt . Chính điều
NGHĨA CỦA NGHỊCH CẢNH trong cuộc ấy sẽ làm họ bi quan , sỡ hãi , không tin
sống. tưởng vào bản thân và dẫn đến những kết
Bài làm quả không đáng có. Bạn tôi ơi, hãy đối diện
Nếu dòng chảy cứ chảy thẳng, nếu cuộc với nghịch cảnh như cách bạn đối diện với
sống cứ xuôi chiều, nếu cuộc đời không có chính mình và coi nghịch cảnh là một phần
thử thách với những nghịch cảnh thì chuyện của cuộc sống để cho đời thêm màu sắc nha
gì sẽ xảy ra? Phải chăng trước điều đó , . Bạn trẻ ơi , mỗi khi bạn muốn chùn bước
Franco Molinari đã thức tỉnh và nhận ra ý hoặc bỏ cuộc trước khó khăn hãy nhớ câu
nghĩa của nghịch cảnh nên ông mới cho danh ngôn : << Đôi khi trong gió bão , ta tìm
rằng : << Nghịch cảnh không phải là một ra đúng hướng đi của mình >> này nha .
tảng đá cản lối bước chân bạn mà chính là
thềm đá nâng bạn bước cao hơn >> . "
Nghịch cảnh " là hoàn cảnh bất lợi, là
những khó khăn, thách thức cản trở ta trên Đề bài:
con đường chinh phục mục tiêu. Bởi vậy, Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn
mỗi lần đối diện với nghịch cảnh là một lần Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui
ta đối diện với chính mình, vượt lên nghịch Tiến bước mà đánh mất mình.
cảnh là vượt lên cái tôi yếu đuối - hèn nhát Con ơi, dừng lại
và vỏ bọc hoàn hảo. Vượt qua nghịch cảnh Lùi bước để hiểu mình.
Cứ lùi thêm bước nữa Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.”
Chẳng sao Những câu thơ nhẹ nhàng nhưng thấm thía,
Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn nó không chỉ gửi đến người con mà tác giả
thấp muốn nhắn nhủ mà còn gửi đến tất cả
Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.” những con người đang chạy đua với cuộc
(Trích Gửi con, Bùi Nguyễn Trường Kiên, sống ngoài kia một thông điệp { nghĩa mà
báo Nhân Dân, sô 38/20 – 9 – 2009) sâu sắc để chúng ta có thể sống đẹp hơn,
Qua đoạn thơ trên, em có suy nghĩ gì về hiểu về { nghĩa cuộc sống này hơn và cũng
bài học cuộc sống người cha dạy con? để hiểu mình hơn.
Bài làm Cuộc sống là một chuỗi tuần hoàn của
Koshiduka Hayato đã từng nói: “Con người những cảm xúc. Và “vui”, “buồn” chính là
chúng ta từ khi sinh ra đã mang trong mình hai trạng thái đối lập trong sự biến đổi
điều gì đó khiến người khác thấy hạnh phúc. không ngừng ấy. “Vui” là khi ta đạt được
Nên dù khó khăn đến mấy, khổ sở đến đâu mong ước, là khi cuộc đời của chúng ta rực
trong chúng ta đều tồn tại sức mạnh để rỡ những sắc màu của hạnh phúc. “Vui” là
vượt qua”. Giữa cuộc đời đầy xô bồ tấp nập, khi ta nở một nụ cười rạng rỡ với thành
đứng trước khó khăn cứ dồn tới, sức mạnh công mà mình đang nắm giữ. “Buồn” là mặt
sinh tồn khiến người ta phải ganh đua nhau trái của niềm vui, ta buồn khi thất bại, gục
để có được chiến thắng. Nhưng liệu cứ mãi ngã, “buồn” khi chưa đạt được những ước
ganh đua, bon chen như thế chúng ta có tìm mong, khát vọng. Con người luôn có một
được hạnh phúc và thành công mãi mãi cho khát vọng cầu tiến nên dù là “vui” hay
riêng mình? Chẳng biết tự bao giờ, có lẽ là “buồn” chúng ta vẫn muốn tiến lên. Tiến lên
từ khi tôi nhận ra mình không còn là một trong niềm vui kiêu hãnh hay tiến lên bằng
đứa trẻ chỉ biết khóc nhè đòi kẹo và cũng có sự đau đớn của nỗi buồn? Có thể ở một
thể là từ khi tôi hiểu được giá trị của cuộc bước tiến ấy, con người lại vô tình “đánh
sống, hiểu được rằng: cố gắng để làm nên mất mình”. “Đánh mất mình” khi huênh
thành công và vượt qua người khác là điều hoang với chiến thắng mà không biết vị trí
cần thiết nhưng nếu cứ cuốn vào vòng xoáy mình ở đâu, khi quá day dứt với thất bại mà
ganh đua và hiếu thắng rồi một lúc nào đó làm những điều gàn dở. “Đánh mất mình”
mình cũng bị đánh bật ra khỏi cuộc sống là khi mải mê chạy theo cuộc sống xô bồ,
này. Và cũng không biết tự bao giờ những mải mê bon chen nhau mà đánh mất đi
lời “Gửi con” của Bùi Nguyễn Trường Kiên những tình cảm vốn có, những phẩm chất
lại trở nên thấm thía với tôi đến vậy: tốt đẹp, những điều đáng qúy của bản thân.
“Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn “Tiến bước” để vươn lên nhưng nếu “tiến”
Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui để “đánh mất” chính mình liệu có đáng? Đó
Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng là lúc ta nên “lùi lại” – lùi về phía sau để
lại chắc chắn, để hiểu mình, hiểu người, để tìm
Lùi bước để hiểu mình. Cứ lùi thêm bước lại sự cân bằng, hài hòa trong cuộc sống. Để
nữa có một giây phút nào đó “ngước lên cao”
Chẳng sao tìm thấy những vẻ đẹp, những điều lớn lao,
Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn những điều mà ta cần học tập để ngày càng
thấp hoàn thiện hơn. Và cũng để có một thời
gian nhất định cho ta “nhìn xuống thấp”, lăng kính cuộc sống bằng một màu hồng.
biết mình chỉ là một cá thể trong xã hội, một “Vui quá” sẽ dẫn đến tự mãn, ta cứ mải mê
con người bình thường như bao con người trong ánh hào quang đã cũ mà quên đi rằng
khác, một hạt cát trong sa mạc bao la, mình đường đời còn dài rộng lắm. Ai có thể đoán
còn phải khiêm nhường và cố gắng nhiều trước rằng mình sẽ giữ được hạnh phúc ấy
lắm bởi “mình chưa cao”. “Tiến” và “ngước trong bao lâu nếu không cần cố gắng?
lên” không phải để ganh đua, bon chen, Tương lai luôn mở ra cơ hội và cũng chính là
hãnh tiến, không vì vật chất danh lợi bản những thách thức. Chiến thắng ngày hôm
thân mà bán rẻ lương tâm, phẩm giá. Điều nay sẽ dừng lại nếu bạn không thể vượt qua
cần thiết là “tiến” và “ngước lên” để biết thử thách của ngày mai. Khi niềm vui đã lấn
“lùi”, biết “nhìn xuống”, biết nhìn nhận, suy át lí trí nghĩa là chúng ta đã không thể làm
ngẫm, đánh giá về chính mình để giữ gìn chủ được bản thân nữa rồi, ta sẽ không còn
nhân cách. Đó là cuộc sống thanh thản, biết mình sẽ phải làm gì? Mục tiêu như thế
hạnh phúc. nào? Cố gắng ra sao? Cứ như vậy ta sẽ gặp
Đoạn thơ như dòng suối nhỏ tưới mát tâm khó khăn, thất bại trong chặng đường tới.
hồn ta để ta thấu hiểu bao điều ở cuộc đời Khi đối diện với nỗi buồn cũng vậy, bởi rằng
này đó là: Hãy sống hài hòa với những cảm hoa cũng phải tàn, mặt trời rồi cũng phải
xúc, đừng để bản thân quá coi trọng danh lặn và con người gặp phải những nỗi buồn
lợi phù du của cuộc sống mà quá đà rồi thất cũng là lẽ đương nhiên. Giây phút lòng chợt
bại. Bon chen quá đôi khi không phải là thấy chông chênh, trống rỗng, hay thậm chí
cách. ống chắc chắn, hiểu bản thân, làm là đau thắt sẽ phải đến như mùa hạ mang
chủ được bản thân mới là điều cần thiết. Tự những cơn mưa rào. Có thể là vì chuyện gia
hào về chính mình không có điều gì là sai đình, công việc hay bất cứ lí do nào khác sẽ
nhưng sẽ tuyệt vời hơn nếu chúng ta biết làm ta thất vọng. Ta được ph p buồn bởi vì
mình cần cố gắng phấn đấu để hoàn thiện dù không muốn thì cảm xúc vẫn cứ ào ra,
lên từng ngày. nhưng “buồn quá” sẽ dẫn đến cực đoan
“ nh sáng cần bóng tối để tồn tại, cũng như khiến bản thân buông bỏ chính mình. Hãy
hạnh phúc lớn lên từ những nỗi đau”. nhớ rằng: “Bạn có thể thất vọng nếu thất
Không ai có thể sống nếu suốt một quãng bại, nhưng bạn sẽ h o tàn nếu không bao
đời chỉ biết buồn khổ và chắc chắn cũng giờ cố gắng”. Vậy nên hãy biến nỗi buồn
chẳng ai đủ vĩ đại để giữ cho mình niềm vui thành động lực để phấn đấu, vượt lên
trên suốt chặng đường. Điều quan trọng để nghịch cảnh chính là chiến thắng to lớn của
giữ lửa trong cuộc sống của mỗi người bản thân. uá khứ đã qua dù vui hay buồn,
chính là biết hài hòa cảm xúc của bản thân. hạnh phúc hay đau đớn cũng chỉ là quá khứ,
ồi sẽ đến lúc chúng ta đạt được thành “vui quá” hay “buồn quá” cũng chỉ đem đến
công, đạt được những điều mình mong cực lạc hay cực đoan. Đó là lí do mỗi chúng
muốn: một mối quan hệ đẹp, một công việc ta cần hài hòa được cảm xúc của mình. Bạn
yêu thích Cuộc sống trở nên thuận lợi, suôn chớ để cuộc sống trôi qua kẻ tay vì bạn cứ
sẻ là lúc chúng ta vui. Nhưng vui thôi chứ đắm chìm trong quá khứ hoặc ảo tưởng về
đừng ngủ quên trong chiến thắng. Niềm vui tương lai. ống có { nghĩa từng giây, từng
có thể làm ta thoải mái và thấy cuộc đời này phút bạn mới sống trọn vẹn cuộc đời mình
đẹp hơn nhưng nó cũng có thể làm mờ đi
Con người luôn muốn tiến xa, tiến xa bằng thắng và ganh đua triền miên. Như thế sẽ
nghị lực của mình. Đó là một nhu cầu đúng mệt lắm Đặc biệt hơn ta sẽ mềm lòng mà
đắn bởi ai cũng có sự cầu thị của riêng mình chạy theo những điều mù quáng. Hành
và cũng là một nhu cầu cần thiết để vươn động nhưng không suy nghĩ hay suy nghĩ
lên. Tiến lên trong niềm vui hay nỗi buồn nửa vời, lệch lạc cũng không thể đem về
đều rất đáng trân trọng, nhưng đừng vì nhu một kết quả như {, thậm chí là hậu quả
cầu danh lợi mà đánh mất tâm hồn, đánh khôn lường. Và nếu như không hiểu mình,
mất chính mình. Con người đôi khi vì nhu con người làm sao biết được vị trí và năng
cầu vật chất mà chà đạp lên tất cả, sống lực của mình đến đâu. Không có sự nhìn
bon chen, sống ích kỉ, lạnh lùng đến tàn nhận đúng đắn, mỗi chúng ta rất có thể ảo
nhẫn. Nếu chỉ để tiến lên một bước mà tưởng về chính mình hoặc có thể sẽ đánh
đánh đổi cả bản thân liệu có đáng không? mất niềm tin, nhút nhát và sợ hãi về bản
“Lùi bước để hiểu mình. Cứ lùi thêm bước thân. uy nghĩ đúng đắn sẽ tạo nên những
nữa. Chẳng sao”. “Lùi” không hẳn là thua, hành động đúng đắn và cũng sẽ phần nào
một phút ta dừng lại để hiểu mình, hiểu xoa dịu những giây phút thái quá trong cảm
người, để nhìn nhận lại những gì ta đã qua, xúc đưa bản thân về trạng thái cân bằng.
để suy ngẫm đánh giá về chính mình. “Lùi Biết cố gắng không ngừng để học hỏi và
một bước để tiến ba bước” chẳng phải là theo đuổi ước mơ nhưng cũng biết cao
một cách hay ư? Đó mới là cuộc sống thanh thượng, khiêm nhường, biết mình, biết
thản, hạnh phúc. người đó mới là cách sống đúng đắn.
“Xin cho tôi một phút ngưng đọng để kịp ghi Những { thơ mà Bùi Nguyễn Trường Kiên
hết kỉ niệm buồn vui chốn này”- một phút mang đến góp lại một thông điệp sống, lối
để bản thân có thể chiêm nghiệm về những sống của những người thành công và khao
gì đã qua và nghĩ tiếp những điều chưa tới, khát thành công: “thắng không kiêu, thua
một phút khi bước chân đã lùi lại để con không nản”. Hãy nỗ lực hết mình trong mọi
mắt có thể nhìn mình, nhìn đời. “Ngước lên” tình huống. Bạn có biết .K. o ling – tác giả
không phải vì kiêu ngạo mà là để nhìn nhận cảu bộ truyện tranh nổi tiếng Harry Potter.
vị trí của mình, để vươn lên, để học hỏi khi Trước khi trở thành một cây bút nổi tiếng và
thấy mình “còn thấp”. Ngẫm lại mình để có đáng giá, bà đã từng là một người mẹ đơn
thể “nhìn xuống” một cách cao thượng. Con thân, một người phụ nữ nghèo hơn những
người muốn chạm đến cái đích của “chân – người nghèo và đã từng có { định tự tử.
thiện – mĩ” thì cần lắm những cái “ngước Điều gì đã khiến o ling đạt được thành
lên” và “nhìn xuống” như thế. Trong binh công như hôm nay? Đó chính là nhờ bà đã
pháp Tôn Tử đã có câu: “Biết mình biết ta ngăn cản nỗi buồn đi đến cực đoan một
trăm trận trăm thắng”. Những lần “ngước cách thành công. Người phụ nữ yếu đuối ấy
lên”, “nhìn xuống” ấy chính là để hiểu mình hiểu rằng mình cần phải mạnh mẽ và cứng
và hiểu người, để biết rằng con đường mình rắn hơn những cảm xúc của bản thân để có
phải đi, xác định việc mình phải làm, đặt ra thể tạo ra những bước ngoặt lớn lao hơn.
mục tiêu mình phải tiến tới. Ta không thể Và thực tế bà đã làm được. Hay như nhà
suốt ngày chỉ hối hả chạy theo cuộc sống, ta diễn thuyết Nick Vu ic – anh là một người
không thể ngây ngất trong niềm vui, kiệt tàn tật, nhưng vượt lên trên tất cả, Nick đã
quệ trong nỗi buồn mãi, ta không thể hiếu không đầu hàng số phận, anh cảm thấy
mình còn may mắn hơn nhiều số phận khác. Gửi đến bạn, đến tôi, đến chúng ta bài thơ
Anh đã dùng tài năng của mình chứng minh “Gửi con” của Bùi Nguyễn Trường Kiên như
cho cả thế giới thấy khiếm khuyết thân thể một lời nhắn nhủ chính chúng ta trước
không làm anh gục ngã. Người thanh niên những khổ hạnh và cạm bẫy ganh đua bon
ấy đã dũng cảm sống cuộc đời của mình, chen của cuộc sống này. Đừng đánh mất
dũng cảm vượt lên trên nỗi đau để khẳng mình chỉ vì tham vọng những thứ phù phiếm
định bản thân trước cuộc đời. Hay cái tên xa hoa. Hạnh phúc sẽ ở tầm tay, bình yên sẽ
ơn Tùng MTP – ở cái tuổi đạt được vô số trú ngụ trong tâm hồn nếu chúng ta cố gắng
thành công và cũng không ít những thất bước đi la chính mình. ống chắc chắn,
bại, nhưng với anh “thắng không kiêu, thua không mù quáng, phải sống sao cho “khi
không nản”, hơn thế là một ngôi sao nổi sinh ra bạn khóc mọi người cười, khi bạn
tiếng nhưng anh vẫn luôn hài hòa và gần qua đời, mọi người khóc, còn bạn, bạn
gũi với tất cả mọi người. Chính cách sống ấy cười”.
đã tạo nên thành công và tên tuổi của
chàng trai Nguyễn Thanh Tùng.
Bên cạnh những tấm gương luôn tỉnh táo
vượt lên trước hoàn cảnh, nhận thức được
vị trí, vai trò của mình trong cuộc sống thì
còn một số người đã ngủ quên trong chiến Đề bài:
thắn, hoặc gục ngã trong niềm đau mà Trong bài phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở đại
quên rằng: “Cõi đời hôn lên hồn tôi nỗi đau học tanford năm 2005, teve obs nói:
thương Và đòi hỏi tôi đáp lại bằng lời ca “Đừng để tiếng nói quan điểm của người
tiếng hát”. Khi gặp nỗi buồn họ gục ngã, khác nhấn chìm tiếng nói sâu thẳm trong
buông bỏ bản thân mặc dòng đời đưa đẩy lòng bạn. Và điều quan trọng nhất là hãy có
hoặc lại quá đề cao chính mình, đề cao bản can đảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và
thân mà ảo tưởng thái quá rồi trở nên kiêu trực giác của bạn. Chúng là thứ biết rõ nhất
ngạo, ích kỉ. Muốn người khác buồn cùng bạn thực sự muốn trở thành một người như
mình nhưng lại ngại chia sẻ niềm vui. Muốn thế nào. Những thứ khác đều là thứ yếu”.
tiến xa nhưng lại không cố gắng mà chỉ trực Viết một bài văn trình bày suy nghĩ của
thời cơ đạp chân người khác để bước lên. anh/chị về ý kiến trên.
Đó là một lối sống đáng lên án. Bài làm:
Mỗi chúng ta cần phải học cách đối nhân xử Cuộc sống luôn luôn bất toàn, có cái thiện
thế, tôi luyện phẩm chất đạo đức và tích cực cũng có cái ác, có lời khen và cũng có lắm
học tập. Hãy rèn cho mình { chí, nghị lực. gièm pha, đặt điều. Những lời nói, suy nghĩ,
Hãy sống là chính mình, hãy suy nghĩ chín quan điểm của những người xung quanh ta
chắn và hành động đúng đắn đừng để phí có thể là động lực để ta vươn lên, hướng về
hoài cuộc sống bởi “Cái qu{ giá nhất của tương lai tươi sáng. Thế nhưng đôi lúc,
con người ta là đời sống. Đời người chỉ sống chính nó cũng có thể sẽ nhấn chìm mơ ước
có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa, của chúng ta khiến cuộc đời ta trở nên u
ân hận vì năm tháng đã sống hoài, sống phí, ám, tẻ nhạt. Sự khác biệt giữa người này
cho khỏi hổ thẹn vì những dĩ vãng ti tiện và với người kia là ở chỗ có đủ can đảm để đi
hèn đớn” xtơrôpxki .
theo tiếng gọi của đam mê, của con tim hay nhất nhất làm theo những lời nói ấy. Vì rất
là mãi mãi phụ thuộc vào những suy nghĩ, có thể nó sẽ khiến bạn đánh mất chính mình
quan niệm của người khác. Đó là một điều đấy. Những suy nghĩ, đam mê của riêng
đặc biệt quan trọng đối với cuộc sống của mình mới là điều quan trọng nhất. Nó chính
mỗi người. là chìa khóa quyết định thành công của mỗi
Trong bài phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở đại người.
học tanford năm 2005, teve obs nói: Tại sao can đảm đi theo tiếng gọi của đam
“Đừng để tiếng nói quan điểm của người mê, của con tim và trực giác mới là quan
khác nhấn chìm tiếng nói sâu thẳm trong trọng nhất? Hành trình hướng đến tương lai
lòng bạn. Và điều quan trọng nhất là hãy có của mỗi người không dễ dàng mà đầy
can đảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và chông gai, thử thách. Đó là con đường mà
trực giác của bạn. Chúng là thứ biết rõ rất để có thể vượt qua đôi khi con người phải
bạn thực sự muốn trở thành một người như vượt qua biết bao nhiêu mồ hôi và nước
thế nào. Những thứ khác đều là thứ yếu.” mắt. Sẽ ra sao nếu ta đi trên đó, tiến về phía
Ý kiến trên trong bài phát biểu của Steve trước mà không có một động lực nào thúc
Jobs gửi đến một thông điệp nhân sinh sâu đẩy? Niềm đam mê của chính bản thân sẽ là
sắc, nó khuyên tất cả chúng ta trong cuộc động lực giúp ta nỗ lực hết mình, lao động
đời này đừng nên quá dựa dẫm vào người và sáng tạo không ngừng nghỉ để đạt được
khác, đừng chịu sự chi phối từ ý kiến, quan những giá trị cho bản thân. Bở lẽ chỉ khi ta
điểm của người khác mà phải biết chủ động yêu thích, đam mê một điều gì ta sẽ dành
lựa chọn con đường đi riêng cho mình, làm trọn sức lực, tâm huyết của mình để thực
theo tiếng gọi của đam mê, hành động theo hiện điều đó. Hơn nữa, khi ta được sống với
những gì mình thích. Có như thế thì cuộc niềm đam mê của chính mình, được làm
đời mà ta đang sống mới đích thực là cuộc những điều mình thích, được bước đi theo
đời của chính ta. tiếng gọi của con tim mình thì cuộc sống sẽ
Thật vậy, nếu ví đam mê của bản thân mỗi thoải mái, dễ chịu biết bao; ta sẽ thấy cuộc
con người là món canh sườn ngon ngọt bổ đời mình ngập tràn { nghĩa. Giả sử bạn
dưỡng thì những tác nhân từ bên ngoài, không được sống bằng niềm đam mê của
những lời nói, quan điểm từ những người mình mà bắt buộc phải sống theo { người
xung quanh sẽ tựa như những chất phụ gia khác, đi theo con đường mà người khác
bổ sung. Lẽ dĩ nhiên nếu cho thêm các phụ chọn sẵn thì có thể với sự trợ giúp của
gia vào, món ăn có thể sẽ ngon hơn, hấp người khác bạn vẫn thành công, giàu có
dẫn hơn. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu ta lạm nhưng liệu bạn có cảm thấy hạnh phúc
dụng quá nhiều chất phụ gia? Phải chăng nó không khi ngày này, qua ngày khác phải làm
sẽ lấn át, làm mất cái vị thơm, vị ngọt của những việc mà mình không thích? Lúc ấy,
sườn và từ đó món canh sườn không còn là ngọn lửa trái tim vẫn leo lo t cháy nhưng
món canh sườn nữa. Hành trình vươn lên không thể nào rực sáng, nụ cười trên môi sẽ
của một đời người cũng vậy. Sẽ rất tốt nếu gượng gạo biết chừng nào khi trong lòng
ta biết lắng nghe, tiếp thu những góp ý của không hề vui vẻ. Bởi lẽ một cuộc đời như
những người xung quanh để từ đó đưa ra vậy là cuộc đời của người khác chứ không
những quyết định đúng đắn cho đời mình. phải cuộc đời của chính bạn.
Tuy nhiên, đừng phụ thuộc quá nhiều hay
Hơn thế nữa, trên con đường tiến về phía
cánh cửa tươi sáng của tương lai, việc đi
theo tiếng gọi của trái tim và trực giác,
hành động theo niềm đam mê trong sâu Đề bài: Thượng đế lấy đất s t nắn ra con
thẳm tâm hồn mình sẽ khiến con người trở người. hi Ngài nắn ong vẫn c n thừa ra
nên mạnh mẽ, khiến người khác tôn trọng, một mẫu đất:
kính nể hơn rất nhiều những kẻ chấp nhận – C n nặn thêm cho ngươi gì nữa, con
sống thân tầm gửi, luôn phụ thuộc, dựa người – Ngài hỏi.
dẫm vào người khác. Lấy một ví dụ nhỏ, Con người suy nghĩ một l c thấy mình đã
một cậu ấm ngậm thìa vàng được dọn sẵn đ y đủ tay, chân, đ u, rồi nói:
đường, con nối ba lên làm tổng giám đốc – in Ngài nắn cho con hạnh ph c.
với một cậu học sinh nghèo khó làm lụng, Thượng đế đủ biết, biết hết nhưng cũng
chăm chỉ học hành, vì đam mê mà tay trắng không hiểu được hạnh ph c là gì. Ngài trao
làm nên sự nghiệp, giá trị của người nào sẽ c c đất cho con người và nói:
cao hơn? – Này, t đi và nắn lấy cho mình hạnh
Cuộc sống chỉ ra cho chúng ta bao nhiêu ph c.
tấm gương lớn của những con người đã Suy nghĩ của anh (chị) về bài học rút ra từ
cương quyết không chịu hòa vào cái ồ ào, câu chuyện trên.
xáo động của đám đông mà lặng lẽ tìm cho Bài làm
mình một lối đi riêng phù hợp với sở thích, Nếu ví rằng cuộc sống là một bản nhạc với
với niềm đam mê của mình để rồi làm nên vô vàn những giai điệu trầm bổng khác
những thành công vĩ đại. nhau thì hạnh phúc lại chính là một nốt
Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là ta nhạc du dương để đưa con người hòa vào
chỉ chăm chăm làm theo { mình mà hoàn âm điệu của cuộc sống. Phải chăng vì thế
toàn vứt sang một bên tất cả lời của những mà con người cứ mải miết chờ đợi hạnh
người xung quanh. Trong vô vàn những ý phúc sẽ tìm đến với mình không? Có một sự
kiến từ đám đông, vẫn có những ý kiến hay. thật rằng hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ tìm
Ta cần phải biết lắng nghe, tham khảo. thấy hạnh phúc nếu như cứ cố gắng đợi chờ
Đừng phụ thuộc hay nhắm mắt làm theo là thành phần của hạnh phúc. Và chúng ta chỉ
được. thực sự hạnh phúc khi tìm kiếm được ho
Có thể thấy, việc dũng cảm đi theo tiếng gọi mình một cảm giác vui vẻ và khát khao giữa
của con tim mình, việc chọn cho mình một cuộc đời. Một lần nữa, mẩu chuyện nơi đề
lối đi riêng theo tiếng gọi của con tim quan bài đã cho ta một nhìn nhận sâu sắc và
trọng biết chừng nào. Vì vậy mà trên hành đúng đắn về quan niệm của hạnh phúc. Bạn
trình của đời mình, mỗi người chúng ta và tôi, chúng ta hãy cùng nhau dừng lại, để
ngay từ hôm nay hãy nuôi dưỡng cho mình chầm chậm lắng nghe những giai điệu xô bồ
niềm đam mê vào những điều tốt đẹp và của cuộc sống. Để trong bản nhạc ấy, chúng
nguyện suốt đời đi theo niềm đam mê ấy ta tìm kiếm cho mình một thứ gọi là hạnh
cho dù có phải nhận những lời mỉa mai, dè phúc rất riêng
bỉu của những người xung quanh. Nói như Trôi theo từng cơn sóng của cuộc đời, con
teve obs: “Hãy luôn khát khao, hãy cứ dại người như một hjat cát nhỏ vô danh giữa
khờ”. biển khơi, mặc cho từng đợt sóng cứ thế
cuốn ta đi xa mãi. Mỗi hạt cát đều có một đất và vỡ ra làm nhiều mảnh, ai cũng có thể
bến bờ hạnh phúc cho riêng mình. Có hạt nhặt lên, người may mắn có thể nhặt được
cát nọ chỉ mong cơn sóng cứ dời mình đi, để nhiều mảnh. Lúc nhặt miếng thủy tinh rơi,
hòa mình vào thiên nhiên hùng vĩ và ngắm nếu như không cẩn thận, có thể bị cạnh sắc
nhìn mọi vẻ đẹp của tạo hóa ban tặng. nhọn của mảnh vỡ làm đứt tay, khiến cho
Nhưng hạt cát kia lại không muốn như thế, những người đi lượm hạnh phúc đau đớn
mà chỉ muốn vùi mình vào sâu dưới đáy không thôi. Thật ra, cuộc sống chính là mộc
biển. Hạt cát ấy sẽ thấy hạnh phúc khi được chút tổn thương, một chút suy sụp, một
đại dương che chở và bảo vệ. Có hạt cát chỉ chút bất lực, một chủ cảm thán. Muốn có
muốn theo những cơn sóng để trở về với được hạnh phúc chỉ có thể dùng chính đôi
đất mẹ, nơi có tiếng cười nói của những tay của mình để cố gắng, để kiếm tìm và để
người lái chèo, đượm nồng hơi thở của biển thay đổi
cả. Hạnh phúc đôi khi là một thứ gì đó thật Tôi chợt nhớ đến câu nói của Roise Nguyễn
giản đơn. Nó là một trạng thái tâm lý của trong cuốn sách “Mình nói gì về hạnh phúc”;
con người khi ta cảm thấy thỏa mãn một “Chẳng có cớ gì để em không hạnh phúc”.
nhu cầu nào đó thuộc về phạm vi đời sống Con người chắc chắn phải luôn khát khao,
tinh thần. Hạnh phúc không phải là một thứ kiên trì theo đuổi một thứ mang tên là
mà ai khác có thể ban tặng cho bạn mà “hạnh phúc”. Tôi luôn tự hỏi mình rằng “Tôi
chính bạn phải tự mình tìm kiếm và khám thực sự đã hạnh phúc chưa?”, câu trả lời
phá ra nó. Tóm lại, mẩu chuyện nhỏ nới đề rằng: “Có Tôi rất hạnh phúc”. Hạnh phúc
bài đã đưa ra một quan niệm đúng đắn về đơn giản chỉ là mỗi sáng bạn thức dậy có
hạnh phúc của con người. Chúng ta chỉ thật thể ngắm nhìn ánh nắng ban mai bên khung
sự cảm thấy hạnh phúc khi bản thân tìm ra cửa sổ, có thể chầm chậm lắng nghe tiếng
được thành phần của hạnh phúc mà không chim líu lo trò chuyện ngoài khu vườn bên
phải có bất kì ai ban tặng. nhà. Hạnh phúc đơn giản chỉ là hôm nay
Con người đều có những quan niệm về hạnh bạn được sống, được hòa mình vào hơi thở
phúc rất riêng. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn của cuộc đời, được làm những gì bạn thích
giản là hôm nay bạn được sống và làm dù cho thế gian này rất mau chóng lụi tàn.
những gì mình thích. Hạnh phúc có khi là Có những hạnh phúc đôi khi là sự tồn tại
một niềm sẻ chia, cảm thông, yêu thương của bạn ở phút cuối cuộc đời, dẫu cho nó sẽ
khi ta giúp đỡ những mảnh đời nghèo khó, nhanh trôi vào hư không. Đó chính là hạnh
những kiếp người cơ cực phải mưu sinh vì phúc ủa Kito Aya, cô nữ sinh Nhật Bản phải
cơm, áo, gạo, tiền.. Hạnh phúc còn là một đối mặt với căn bệnh thoái dậy sống tiểu
cảm giác vui sướng khi bạn nỗ lực, phấn não, đã mạnh mẽ và dũng cảm để sống
đấu vì mục tiêu của chính mình đến khi bạn những ngày trọn vẹn, yêu thương bên mọi
đạt được thành công. Kết thảy mọi thứ người. Aya tâm sự: “Có những người mà sự
thuộc về ước muốn của con người đều trở tồn tại của họ giống như không khí êm dịu,
thành một khái niệm về hạnh phúc, nó là nhẹ nhàng, chỉ khi họ mất đi người ta mới
một loại cảm giác, một loại tâm trạng, chỉ nhận ra họ quan trọng đến nhường nào.
cần bạn hiểu được, nó tồn tại trong mọi Mình muốn trở thành một sự tồn tại nhứ
ngóc ngách của cuộc sống. Có người ví hạnh thế ”. Cuốn nhật kí “Một lít nước mắt” của
phúc như một quả cầu thủy tinh, rơi xuống cô đầy nghị lực và cảm động, đã truyền tải
thông điệp mạnh mẽ về giá trị của cuộc đời của mỗi người lại giống như một cây
sống. Đến tận cuối đời, Aya vẫn giữ trọn đàn: phím trắng là vui vẻ, phím đen là đau
niềm tin yêu của mình với cuộc đời, với mọi thương. Nhưng chỉ khi hai phím trắng và
người. Cuốn nhật kí của cô kết thúc bằng đen cùng kết hợp thì mới tạo nên những
dòng chữ “cảm ơn”. Hạnh phúc đôi khi giai điệu tuyệt vời cho khu vườn cuộc sống.
không cần là những mong muốn về vật chất Nếu như không thử thách mình tìm tòi, sáng
hay tinh thần, hạnh phúc chỉ là những giây tại và vượt qua những việc khó khăn, bạn sẽ
phút cuối cùng bạn được sống, được yêu chẳng thể tìm kiếm cho mình một hạnh
thương cùng moi người. Chúng ta sẽ bất phúc thật sự. Hãy nhìn xem! Giờ đây những
chợt nhận ra, hạnh phúc thật sự là mỗi đám mây mù mịt xuất hiện trong cuộc đời
khoảnh khắc chiếc kim đồng hồ chuyển của bạn không còn là dấu hiệu của một cơn
động, là giây phút chúng ta hít từng hơi thở mưa nặng hạt hay một cơn bão giông đầy
nồng nhiệt của cuộc đời, để có thể sống trọn tàn phá nữa. Nó xuất hiện chỉ là để thêm
vẹn từng giây, từng phút trôi qua dẫu cho màu sắc vào hành trình tìm kiếm hạnh phúc
phía trước đều là dĩ vãng. thật sự của bạn mà thôi! Thử nghĩ xem Nếu
Nhìn lại những năm tháng trôi qua, đã bao như không có những khó khăn và thử thách
giờ bạn bất giác tự hỏi chính mình: “Hạnh do cuộc sống ban tặng, liệu rằng bạn có biết
phúc thật sự của bạn là gì?”. Nếu là khi còn được mùi vị của hạnh phúc hay không?
nhỏ, có lẽ chúng ta sẽ khao khát có thật Không! Vì hết thảy chúng ta đều hầu hết
nhiều đồ chơi mới, khi lớn lên, ta lại mong xem thứ mà mình mong muốn có được chỉ
ước có thật nhiều tiền để bươn chải với là một thú vui trong khoảnh khắc. Thư cảm
cuộc sống. Khi trưởng thành rồi, con người xúc ấy chỉ mang đến cho họ một sự hưng
lại quên mất đi hạnh phúc ban đầu của phấn nhất thời chứ không hẳn là lâu dài.
chính mình là gì, thay vào đó, chúng ta lại Liệu rằng đó có phải là hạnh phúc thật sự
tiếp tục đi tìm kiếm cho mình một hạnh hay không? Nên nhớ rằng, chỉ bằng những
phúc mới. Thế nên mới nói, hạnh phúc nỗ lực và kiên trì của chính bạn thì mới có
chẳng bao giờ cố định cả mà nó luôn thay thể tạo nên hạnh phúc quý giá. Khi bạn
đổi theo thời gian để phù hợp với nhu cầu khám phá và tìm tòi ra hạnh phúc bằng
của chính mình. Nhưng dù thứ hạnh phúc ấy chính đôi tay của mìnhthì mọi thứ mới dần
xuất hiện từ đâu đi chăng nữa thì quá trình trở nên có { nghĩa hơn và đáng giá hơn. Đó
đó phải in dấu bước chân của bạn tìm tòi và chính là một niềm hạnh phúc tuyệt vời của
khám phá ra. Hạnh phúc sẽ mất đi { nghĩa chàng tiền đạo xứ Nghệ tài năng – Nguyễn
thực sự nếu như bạn cứ mải chờ đợi nó sẽ Công Phượng. Anh sống và lớn lên với một
đến với mình, chính nhạc sĩ Nguyễn Đông tuổi thơ cơ cự và từng bị đánh trượt tại lò
Thức chẳng phải đã từng viết: đào tạo sông Lam Nghệ An. Nhưng với nghị
“Hạnh phúc như ngọc trong đá lực sống và ý chí quyết tâm phi thường, anh
Không đến với ai chỉ hời hợt đi qua không hề bỏ cuộc mà tiếp tục theo đuổi
Hạnh phúc như một bông hoa đam mêm của mình. Bằng sự kiên trì và nỗ
Không có ai không cần cù tìm lấy ” lực không ngừng nghỉ, anh đã may mắn có
(Ngọc trong đá mặt vào đội tuyển bóng đá quốc gia Việt
Ai đó đã từng nói rằng cuộc sống là một Nam và đã nhiều lần mang về thành tích vẻ
vườn hoa đầy hương sắc. Trong đó, cuộc vang cho dân tộc. Anh từng chia sẻ: “Hạnh
phúc của tôi là mỗi ngày được cống hiến không cần là một quả bóng xa vời vợi nằm
đam mê của mình cho đất nước. Tôi vẫn ngoài tầm bắt, hạnh phúc chỉ có thể là đổng
luôn cố gắng và nỗ lực phát huy hết tài có thơm hương lúa, là gương mặt của
năng của mình cho quê hương Việt Nam”. những người quanh ta. Có những thứ hạnh
Có lẽ, hạnh phúc thật sự khi bạn không phúc thật giản đơn mà khi mất đi rồi người
ngừng kiên trì và khám phá ra nó, tuy sẽ là ta mới cảm thấy nuối tiếc? Chúng ta cứ mải
một chút khó khăn, một chút gian khó, một chạy theo những thứ hạnh phúc xa xỉ, hão
chút mệt mỏi nhưng bản thân bạn sẽ cảm huyền của cuộc đời mà quên mất đi niềm
thấy thật an lòng! hạnh phúc đời thường vốn có. Thứ hạnh
Nhiều người cho rằng hạnh phúc phải là phúc ấy chính là sự khát khao và tâm niệm
những thứ xa xỉ về vật chất hoặc tinh thần. của cô bé Lê Thanh Thúy – một người con
CÓ người nọ sẽ mong muốn mình có thật gái lạc quan yêu đời với nụ cười hoa hướng
nhiều tiền để vui chơi thỏa thích. Có người dương đã phải đối mặt với căn bệnh ung
kia lại khao kahts mình trở nên giỏi giang và thư và cái chết cận kề nhưng Thúy vẫn
thành đạt trong công việc và trong cuộc mạnh mẽ và sống trọng với niềm hạnh phúc
sống. Nhưng tôi thì không nghĩ vậy! Hạnh của mình. Cô đã lập nên quỹ “Ước mơ của
phúc trong tôi là một thứ gì đó thật đơn Thúy” để giúp đỡ các bệnh nhân ung thư
giản. Có lẽ, tôi cũng quan niệm hạnh phúc khác. Tuy Thúy đã mất đi nhưng ước
giống như Thanh Huyền đã từng viết: nguyện và niềm hạnh phúc được sẻ chia của
“Vậy đừng nói cuộc đời tẻ nhạt nhé em! chị vẫn còn mãi với đời. Hàng ngàn “Ngày
Tuổi mười tám vẫn còn khờ khạo lắm hội hoa hướng dương” vẫn viết tiếp ước mơ
Đừng tô vẽ một chân trời xa toàn màu hồng của thúy và thu hút sự tham gia đông đảo
thắm của cộng đồng, đặc biệt là giới trẻ! Dù chỉ là
Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời một niềm hạnh phúc đơn giản, nhưng bằng
thường ” chính sự nỗ lực và kiên trì tìm tòi, Thúy đã
(Hạnh phúc) thực hiện được những ước muốn chân
Phải “Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời thành của mình trong giây phút cuối đời.
thường ”. Hạnh phúc là khi hôm nay tôi Cho đến hôm nay, tôi lại một lần nữa hỏi
được yeu và được thương những mảnh đời chính mình “Tôi thật sự đã hạnh phúc
nghèo khổ Hạnh phúc là khi tôi được tay chưa?”. Phải! Tôi thực sự hạnh phúc và hài
cầm tay để có thể sẻ chia, để có thể cảm lòng với tất cả những gì mình đang có. Tôi
thông, để trái tim tôi sưởi ấm những hồn hạnh phúc vì mình được sinh ra và có mặt
thơ b bỏng, không nơi vỗ về. Hạnh phúc là trên cuộc sống vĩnh hằng này. Tôi hạnh
khi hôm nay tôi được nói tiếng yêu thương, phúc vì mình được sống trong một gia đình
được nâng niu và trân trọng những số phận với đủ đầy tình yêu thương. Đôi khi hạnh
cơ cực, những kiếp người còn lắm gian phúc không cần là những điều quá xa rời
nan thực tế, hạnh phúc đơn giản chính là hành
Hạnh phúc đôi khi chỉ là như thế thôi trình mà con người tìm tòi, khám phá ra
Chúng ta ngày nay cứ mải miết chạy theo những gì mình mong muốn và khát khao.
nhịp sống vội vàng của xã hội mà quên mất Khi đã thực sự hạnh phúc, con người sẽ trở
đi ở đâu đó trong cuộc sống này còn có một nên sống { nghĩa hơn và luôn hướng về mọi
mảnh đời cần ta yêu thương. Hạnh phúc thứ tốt đẹp. Hạnh phúc thật sự sẽ giúp
chúng ta xua tan đi nỗi đau của quá khứ và chúng ta lớn lên và bị chi phối bởi suy nghĩ
những lỗi lầm của hiện tại, hạnh phúc được và hành động của mỗi người! Những kẻ chỉ
ví như một làn gió, nhẹ nhàng nâng đỡ con biết cho rằng hạnh phúc là một con diều sẽ
người ta lên trong những lúc khó khăn, luôn sống với một trạng thái mong chờ
tuyệt vọng, hướng con người đến những hạnh phúc đến với mình. Cứ thế ngày qua
điều may mắn, tốt lành: ngày, những thứ mà họ ngóng trông không
“Khi ta đã say mùi hương chân lí những không có mà họ lại đánh mất đi
Đời đắng cay không một chút ngọt bùi những cơ hội qu{ giá để đạt được hạnh
Đời đau buồn không một tiếng cười vui phúc thật sự. Hay có những người ngày nay
Đời đen tối phải đi tìm ánh sáng ” chỉ luôn sống vì quyền lực, vì tiền tài và
Như những con tàu – Tố Hữu) danh vọng, họ ngày càng đánh mất đi thứ
Thế nên con người hãy chớ vội đau buồn vì hạnh phúc vốn có ban đầu. Không những
những lỗi lầm và thất bại trong quá khứ, mà vậy mà trong xã hội ngày nay, họ trở nên có
hãy hướng về phía ánh sáng của niềm tin, lối sống buông thả, có thể đe dọa, thậm chí
nơi mà những “chân trời” hạnh phúc đang là cướp đi hạnh phúc vốn có của bao người.
chờ đợi ta phía trước! Nếu không bước đi Điển hình đó chính là các cuộc chiến tranh
bằng chính đôi chân của mình để tìm ra xâm lượn diễn ra trên quê hương Việt Nam
hạnh phúc thì những thứ mà hôm nay vào những năm thập niên của thế kỉ 20 đã
chúng ta đạt được chỉ đều là hư ảo, chóng gây ra biết bao thương vong cho đồng bào
tan như sương khói mà thôi Nếu như con dân tộc. Những kẻ chỉ vì quyền lợi cho riêng
người tìm ra được một hạnh phúc { nghĩa mình mà ngang nhiên gay ra nhiều cuộc
cho riêng mình thì đó chính là “chiếc chìa chiến thảm khốc, biết bao nhiêu máu và
khóa” vạn năng để họ tiến đến bước đường nước mắt đã nhỏ xuống trên từng tấc đất
của thành công! quê hương, biết bao nhiêu niềm hạnh phúc
Tôi đã từng quan niệm hạnh phúc giống chưa trọn vẹn bị vỡ tan khi cảnh vợ mất
như một ngọn gió ấm áp của mùa xuân, chồng, con mất cha, biết bao những đôi
trước khi nó đến để sưởi ấm muôn loài thì mắt của trẻ thơ phải nhuốm lấy màu đỏ rực
phải trải qua một mùa đông giá r t. Nếu lệ của chiến tranh mà đáng lẽ đó phải là đôi
như không trải qua hành trình nỗ lực tìm mắt của niềm tin yêu sự lạc quan và hạnh
tòi, lòng kiên trì vượt qua những khó khăn phúc bé bỏng, những hạnh phúc chỉ có thể
thử thách thì liệu rằng bạn sẽ tìm được cho nhen nhuốm rồi cũng mau chóng lụi tàn đi...
mình một bến bờ hạnh phúc để dừng chân? Hạnh phúc là một thứ gì đó rất dễ nắm bắt
Mọi người thường cho rằng: “Đời cứ an nhưng nếu không nắm chặt thì nó sẽ vụt
nhiên mà sống – Hạnh phúc sẽ tự tìm đến ”, bay đi Không phải bất kì hạnh phúc nào
nhưng tôi thì không nghĩ vậy. Đó chẳng qua mà chúng ta cũng có thể phấn đấu, tìm tòi
chỉ là một cái cớ hoàn mỹ cho những kẻ chỉ để lấy được. Có những hạnh phúc phải
thích lối sống bị động, họ luôn ảo tưởng giành lấy từ người khác để mang về cho
rằng hạnh phúc là một con diều chăng? chính mình thì liệu rằng đó có phải là một
Nhưng họ quên rằng, con diều có thể vô tình hạnh phúc đúng nghĩa không? Người mất đi
bay đến nơi bạn nhưng nó cũng có thể quay hạnh phúc sẽ khổ sở và đau đớn khôn
lưng với bạn. Bởi vì hạnh phúc luôn không nguôi, còn người giành được hạnh phúc sẽ
cố định, nó thay đổi trong suốt quá trình cảm thấy vui mừng và hưng phấn trong một
thời gian rồi cũng trở nên chán nản vì đó
không phải là thứ hạnh phúc thật sự mà họ
cần tìm. Chúng ta phải biết tìm tòi và khám
phá ra hạnh phúc một cách đúng nghĩa, ĐỀ BÀI :Hãy sống như thể ta chỉ có một
không nên vì một chút ham muốn nhất thời ngày để sống.
mà làm mất đi giá trị của hạnh phúc. Tất cả Bài làm
chúng ta đều có quyền và cơ hội trở thành Trong bài thơ "Giục giã", nhà thơ Xuân Diệu
một người hạnh phúc. Đừng chờ đợi ai đó có viết :
mang đến cho mình hạnh phúc. Mỗi ngày là " Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
một cơ hội để chúng ta vượt lên những lo Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm"
toan thường nhật, bước đến gần hơn cánh “ inh ra trên đời là một việc hết sức đơn
cửa hạnh phúc của mình. Vì thế, chúng ta giản nhưng sống trên đời lại là một việc rất
cần học cách mở rộng tâm hồn mình, yêu khó” Đ. pixarit . Biết bao con người từng
thương bản thân hơn, qu{ trọng cuộc sống có mặt trên cõi đời này, họ đã và đang
và những gì mình đang có. Bạn sẽ thấy sống, mỗi người theo một cách riêng. Tuy
mình là một người hạnh phúc. Khi ta biết nhiên, sống như thế nào thì đúng nhất? Đấy
trân trọng những gì mà mình đang có, hạnh vẫn luôn là câu hỏi chờ được trả lời. Có
phúc sẽ mỉm cười! Là một học sinh, tôi luôn lẽ,con người ta rất muốn đi tìm câu trả lời
phấn đấu và không ngừng nỗ lực để tìm ra của câu hỏi đó nhưng ít ai lại có thể quay
cho mình một hạnh phúc thật sự. Dù cho ngược lại để tự hỏi chính mình một câu:"
hạnh phúc đang ở bất cứ nơi đâu tôi vẫn Mình đã và đang sống hay mình đã và đang
luôn tự hào vì mình có thể dùng đôi chân tồn tại ". Khi hỏi câu hỏi này có lẽ nhiều
vững vàng để tìm thấy nó và chinh phục nó! người sẽ sững người lại, vậy thì bạn có "giật
Cảm ơn mẩu chuyện nhỏ nơi đề bài đã cho mình"trước câu hỏi giản đơn như thế
tôi một cái nhìn đúng đắn và sâu sắc hơn về không? Có lẽ, đa số chúng ta đều" giật
hành trình tìm kiếm hạnh phúc. Có lẽ bất kì mình" trước câu hỏi này, tôi và bạn đều vậy,
ai trong chúng ta cũng đã một lần tìm thấy bởi lẽ chúng ta chưa từng thực sự sống để
hạnh phúc thuộc về riêng mình. Và trên cảm nhận giá trị tuyệt vời của nó. Thế mới
hành trình đi tìm tòi để chạm vào những có sự xuất hiện của câu nói" Hãy sống như
khát khao ước muốn của bản thân, ta sẽ thể ta chỉ có một ngày để sống".
chợt thấy những hạnh phúc ấy ở nơi chân Cuộc sống là một vòng quay vô cùng đặc
trời xa, rất xa biệt , ít ai trong số chúng ta có thể hiểu
Nơi có những niềm vui và ước mơ vẫn đang được quy luật của nó, quy luật của " sự
vẫy gọi ta trở về. Đừng bỏ cuộc mà hãy cố sống". Cuộc sống rất qu{ giá nhưng lại ngắn
gắng chinh phục lấy chúng. Bởi lẽ, hạnh ngủi và chỉ đến duy nhất một lần. Tuổi xuân
phúc vốn không ở đâu xa, hạnh phúc là tất của mỗi người là hữu hạn, bởi vậy ta phải
cả những gì quanh ta, là chính ta: sống như nào cho thật xứng đáng, phải
“Hạnh phúc ơi Hạnh phúc ở thật gần sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những
Nhưng không phải ai cần đều có được tháng năm đã sống hoài, sống phí. Ta cần
Cuộc đời! Có những điều không biết trước một trái tim nhiệt huyết để sống hết mình,
Hạnh phúc trong tay lại bước xa dần”. để cảm nhận từng hơi thở trong khoảnh
(Hạnh phúc thật gần) khắc của đời mình. Mỗi người cần phải có
ước mơ, l{ tưởng và khát khao thực hiện chìa khóa phù hợp để mở cánh cửa phía
những điều đó. Tuy nhiên, cuộc sống luôn trước. Phía trước luôn là hiểm nguy nhưng
ẩn chứa những khó khăn, thử thách và nó cần sự dũng cảm từ chính con người bạn
những điều tốt đẹp không bỗng dưng mà để tạo ra giá trị đích thực của cuộc sống.
có. Thay vì để khó khăn đánh bại, ta hãy Sự dụng cảm luôn được coi trọng và rất cần
đón nhận chúng như một cơ hội để rèn thiết trong cuộc sống. Nhưng ít ai có thể
luyện bản lĩnh của chính mình, để ta thêm mạnh dạn , dũng cảm mà xông pha như
trưởng thành. những chiến binh trên sân cỏ, giống như đội
Khi ta chọn sống như thể "còn một ngày để tuyển U23 Việt Nam ( 2018) - các anh chính
sống": đó là lúc ta sống hết mình và cống là những chiến binh dũng cảm nhất . Các
hiến hết mình. Ta sẽ có cơ hội được tỏa anh đã cố gắng hết mình trên sân đấu , đã
sáng, được khẳng định, lưu lại những dấu tỏa sáng và thể hiện hết mình như những
chân trên con đường đã đi và tận hưởng ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm huyền
những điều tuyệt diệu mà cuộc sống mang ảo . Các anh mang trong mình một động
lại. Đó cũng chính là cách khiến cuộc sống lực, một quyết tâm lớn, mang trong mình
của ta thêm { nghĩa và trở nên có ích. Đó sức mạnh của những chiến binh, giống như
mới là cuộc sống đích thực của con người và câu " th p đã tôi luyện tôi thế đấy!" Thép thì
cũng chính là thông điệp mà người nói được tôi luyện và nung trong lửa đỏ, được
muốn gửi gắm tới bạn đọc. Người nói muốn tôi luyện qua từng cơn đau đớn nhưng nó
mỗi chúng ta nhận ra giá trị đích thực của vẫn chịu đựng , nó luôn bền bỉ để tạo ra
cuộc sống, nhận ra bản thân mình đang những sản phẩm có giá trị cho đời. Các anh
sống hay đang tồn tại , nhận ra quy luật của trong đội tuyển U23 cũng vậy, các anh dũng
sự sống. Đồng thời người nói cũng muốn cảm qua nhiều lần thử sức, cho dù có đối
mỗi chúng ta hãy tỏa sáng hết mình trong mặt với hiểm nguy, với bao bão tố, cái giá
cuộc sống, hãy tự mình vẽ nên bức tranh lạnh của sự khắc nghiệt nhưng các anh vẫn
của đời mình , hãy tự tô nó theo cách riêng luôn cố gắng hết mình để chứng tỏ bản
của bạn. thân .
Quả thực, câu nói" Hãy sống như thể ta chỉ Sức mạnh của sự vượt qua là vậy. Đôi khi
có một ngày để sống", là một lời nhắn nhủ trong cuộc sống ta cũng cần đấu tranh , đấu
như một bức thư tâm tình , một tấm kính tranh để bản thân không thua kém so với
phản ánh hiện thực biết nói để lên tiếng cho những người xung quanh , cố gắng hết
những gì ta đang sống. " Sự sống" là một mình để dành nhất nhì trong bảng xếp
phép màu nhiệm kz mà thần tiên đã ban hạng. Đó mới chính là "gia vị" của cuộc
tặng cho chúng ta. Nhưng sống như thế nào sống. Mùi vị của cuộc sống thật tuyệt, nếu
lại là chiếc chìa khóa mà ta đang nắm giữ. như bạn đang nắm giữ trong tay muối mắm
Để có thể mở được cánh cổng phía trước, ta thì bạn có trộn lẫn chúng vào nhau để tạo
buộc phải dũng cảm tiến lên một bước , rút nên mùi vị của nồi canh. Hay chỉ đơn thuần
từ trong túi ra và cắm một cái vào ổ khóa là bạn nắm giữ và không biết làm sao để có
để mở. Có lẽ, nói thì dễ nhưng làm thì khó , thể làm vừa nó trong khi bạn không hề có
bởi lẽ bạn đang nắm trong tay rất nhiều dụng cụ đong đếm. Đó lại là một thông điệp
chìa quá và cánh cổng phía trước vẫn còn khác mà cuộc sống muốn chúng ta giải mã.
rất nhiều, nhưng bạn phải làm sao chọn Hãy cứ dũng cảm và mạnh dạn trộn lẫn gia
vị vào nhau, có thể nó sẽ không vừa vặn còn { nghĩa gì không?" Trong khi cả cuộc
theo ý muốn của bạn nhưng bạn đã có tinh đời mình đã sống hoài, sống
thần và có quyết tâm dám làm. Trong cuộc phí mà giờ đây lại có cơ hội để sửa sai. Tôi
sống cũng vậy, sẽ chẳng có gì là vừa, là đủ . không muốn, khi"thần chết" tới mà tôi lại
Bởi vậy, hãy cứ tô thêm sắc màu cho cuộc phải quz xuống thỉnh cầu xin ngài thêm 24
sống của mình theo cách riêng của bạn . giờ. Tôi muốn sống cuộc đời của riêng tôi,
Đừng bao giờ trông chờ vào sự giúp đỡ của không cần phải "xin xỏ" ai về thời gian ,
người khác , bởi lẽ sẽ không có một vị thần không cần phải quz xuống trước ai để "
tiên nào rảnh đến nỗi đi giúp bạn từng ly, thỉnh cầu" xin cho tôi được sống thêm một
từng tí một. lần nữa ( một ngày nữa). Nếu là bạn, thì
Cuộc sống xung quanh luôn có một "mùi vị" bạn có muốn phải quz xuống xin "thần chết"
đặc biệt và nó không ngừng biến động. Nếu cho thêm một ngày nữa để cảm nhận " gia
ta sống thụ động, chỉ trông chờ vào sự giúp vị"của cuộc sống lần cuối cùng hay không?
đỡ của người khác thì ta không dám đối Câu hỏi trên , như một lời dằn vặt chính
mặt trước những khó khăn, thử thách của mình, dằn vặt chính những gì ta đã làm cho
cuộc sống, vì ta sợ hãi, sợ sai lầm, sợ sẽ thất cuộc đời. Câu hỏi như một tấm gương thần
bại, sợ bị cười chê, ... Để rồi mãi mãi ta sống kz , soi chiếu lại những gì ta đã làm. Nếu
trong vỏ bọc hèn nhát của chính mình. như bạn được làm hoa, thì bạn muốn là
Giống như các bạn trẻ hiện nay, chính các bông hoa xinh tươi nhất hay chỉ là một bông
bạn đồng trang lứa của tôi cũng vậy , các hoa héo úa tàn, không có sức sống? Nếu
bạn không bao giờ chịu chăm chỉ học tập, như bạn chấp nhận vỏ bọc thì bạn sẽ mãi
thay vào đó cứ " lăm le" nhìn bên nọ, ngó mãi chỉ là một nụ hoa , nếu nở ra thì bạn
bên kia và " đảo lộn " mắt quay 180 độ cũng chỉ là một bông hoa úa tàn. Sống như
mỗi khi giờ kiểm tra tới hoặc là hỏi bài, xôn những cánh hoa trong nụ, chấp nhận khép
xao này nọ. Đó giống như một lối sống mòn, mình lại trong bóng tối thì cuộc sống của
sống mỏi, sống thừa, sống vô ích, sống dựa bạn sẽ mãi mãi là " một cuộc sống đang
vào người khác mà không được ai biết đến, mòn ra, đang rỉ đi, đang nổi váng"- cuộc
giống như đơn thuần đó là những con sống không mục tiêu, ước mơ, hoài bão thật
người đang vô vị. Sống như thế chỉ là cái cớ để bạn tồn
" tồn tại" trên đời mà thôi. tại. Điều quan trọng trong cuộc sống không
Nếu như, bạn có quyền tô thêm màu sắc phải là bạn đã sống bao nhiêu lâu mà là bạn
cho cuộc sống của mình , vậy thì bạn có tô đã sống như thế nào. Nhà thơ Ấn Độ - Ta go
hay không? Nếu là tôi, thì tôi sẽ thỏa thích từng có một câu nói bất hủ:" Thà làm một
tô với cảm xúc và nụ cười hồn nhiên, giống bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất
như đây là lần cuối cùng tôi được vẽ trên hết tinh nhụỵ, còn hơn giữ nguyên hình nụ
chính bức tranh do mình tạo ra. Tôi không núp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa
muốn " thần chết " sẽ tới và lôi tôi đi, trong Đông". Câu nói ấy giống như một lời răn
khi tôi đang quz xuống thỉnh cầu " xin ngài dạy ta về cách sống hết mình, đã sống thì
hãy cho tôi sống thêm một ngày cuối cùng" . phải cống hiến, đã công hiến thì phải tỏa
Nếu như vị "thần chết" đồng { thì tôi cũng sáng hết mình chứ đừng bao giờ sống giống
chỉ còn vỏn vẹn 24 giờ, tôi tự hỏi" 24 giờ đó như một tên ngốc, không biết giá trị của nó
là gì, không biết tìm ra ánh sáng mà chỉ biết
núp mình trong bóng tối. Sống là phải cống không phải lúc nào cũng nên lao về phía
hiến và để lại giá trị cho đời. Giống như trước. Để đối mặt với mọi thử thách trên
Khánh Vy , một cô gái sinh ra với sứ mệnh cuộc đời, trước tiên ta phải trân trọng chính
trở thành thần tượng , sinh ra để tỏa sáng bản thân ta. Đừng nôn nóng theo đuổi mục
và là động lực đánh thức bao trái tim vẫn đích mà quên mất bản thân mình.Có những
còn ngủ quên. Vy như một đốm lửa rực đỏ phút giây ta nên thu mình lại khi cảm thấy
thắp sáng những đốm lửa nhỏ đang dần lụi mỏi mệt. Khi thấy không phải ta đang hèn
tàn theo băng giá của mùa đông vĩnh cửu . nhát, chỉ là ta đang tìm kiếm chút bình yên
Vy luôn sống với phương châm " còn sống là cho tâm hồn, tìm lại được ý chí, lòng quyết
còn mỉm cười và còn tạo ra giá trị cho đời". tâm để tiếp tục tiến lên về phía trước. Nếu
Hay nữ thi sĩ Xuân uznh sinh ra với sứ ta thấy mệt mỏi quá hãy dừng chân lại để
mệnh để yêu và làm thơ. Với người phụ nữ nghỉ ngơi, tiếp tục bước đi khi ta cảm thấy
ấy, thơ ca và tình yêu có lẽ là l{ do để tồn ổn để làm bước đệm cho những dấu chân
tại. " Biết yêu anh cả khi chết đi rồi"( Tự tiếp theo trên con đường phía trước.
hát). Dẫu viết thế nào là phi l{ nhưng cũng Khi mỏi mệt ta dừng lại là vậy, nhưng khi ta
khiến người ta phải tin vì nó được viết bởi cảm thấy ổn ta phải quyết tâm đứng lên để
một trái tim yêu chân thành ( Thầy: Chu Văn tiếp tục những dấu chân trên con đường
ơn . Đó là cuộc hành trình khởi đầu, là sự mới , nếu không đứng lên và cứ ngồi đó một
từ bỏ cái chật chội, nhỏ hẹp để tìm đến một chỗ thì ta mãi mãi sẽ tụt lùi về phía sau và
tình yêu bao la rộng lớn, cuối cùng là khát sẽ là kẻ thất bại đầu tiên. Nếu cứ chấp nhận
vọng được sống hết mình trong tình yêu năng lực của bản thân như vậy là đủ thì ta
muôn thuở. Với người phụ nữ ấy, sống là để lại là những con người đáng phê phán. Bởi
hiến dâng cho cuộc đời, để làm thơ và yêu lẽ, đó chỉ là lý do cho sự hèn nhát của chính
anh. Cho dù lá vàng đã rụng xuống, bà đã bản thân mình , cho sự yếu đuối, thụ động
lìa xa cõi đời nhưng sức mạnh của sự sống , trông chờ vào người khác và trông chờ vào
sức mạnh tiềm tàng của người phụ nữ ấy vận may đến. Cuộc sống của bạn được cấu
vẫn sống mãi trong lòng bạn đọc với thi tạo nên từ chính suy nghĩ của bạn. Và cuộc
phẩm" Sóng" . Một người phụ nữ quá tuyệt sống của mỗi người được quyết định bởi
vời, một sức sống đến tiềm tàng cho dù chính sự tự nhận thức, bản lĩnh và nghị lực
khoảnh khắc sắp lìa xa cõi đời - một chuyến vươn lên không ngừng. Giống như câu nói
thám hiểm tới một nơi thật xa xôi và kì bí nổi tiếng của Winston Churchill "Không bao
đã đến. Nhưng người phụ nữ ấy đến giây giờ, không bao giờ từ bỏ". Chỉ khi ta không
phút cuối cùng vẫn hiến dâng cho cuộc đời có suy nghĩ từ bỏ và không ngừng cố gắng
những vần thơ đến tuyệt vời. phấn đấu cho mục tiêu thì ta mới đạt được
Đôi khi trong cuộc sống có rất nhiều người ước mơ của bản thân, cống hiến hết mình
có thể giải mã được cánh cửa bí ẩn mà đời cho đời. Cuộc sống của chúng ta thật sự rất
tạo ra. Bởi lẽ, sống hết mình và hiến dâng ngắn ngủi, chúng ta hãy cứ sống và cống
cho đời chính là chìa khóa mở ra cánh cửa hết mình. Hãy cứ cháy hết mình đến tận
đó. Nhưng liệu rằng , có phải lúc nào ta cùng của khát vọng, ước mơ. Hãy cứ rực
cũng sống hết mình? Sống và hiến dâng hết cháy như những đốm lửa hồng , âm ỉ nhưng
mình cho đời nhưng cũng có lúc ta bị kiệt không bao giờ vụt tắt . Hãy cứ toả sáng như
sức. Vậy ta cần phải biết lượng sức mình, những ngôi sao trên bầu trời đêm huyền ảo,
hãy là tâm điểm của ánh mặt trời. Cuộc mạnh dạn và dũng cảm cháy hết mình cho
sống này là của bạn , hãy là cánh hoa thơm ước mơ của mình. Có thể, ngày hôm nay
vấn vương và thấp thoảng hương vị tới tận bạn sẽ không nhận được kết quả nhưng
cùng của cánh đồng. ngày mai thì kết quả tốt đẹp sẽ mỉm cười
Đừng bao giờ nghĩ rằng bản thân mình có với bạn. Hãy cứ sống như thể ta đã được
thể tròn vuông vẹn toàn , bởi lẽ không một bạn tặng " sự sống" và phải cống hiến để
ai có sức mạnh phi thường và diệu kz đến trả lại ơn cho đời. Đó mới là thông điệp
như vậy. Giống như trong hình học, tam thực sự mà câu nói " Hãy sống như thể ta
giác vuông luôn có cạnh dài ngắn khác chỉ có một ngày để sống". Nếu như ngày
nhau, nó bổ sung cho nhau và tạo nên một hôm nay là ngày cuối cùng bạn có mặt trên
hình học để bạn đọc khó giải. Giống như đời thì bạn sẽ làm gì?
định lí Pytago:" Trong một tam giác vuông,
bình phương của cạnh huyền bằng tổng
bình phương hai cạnh góc vuông ". Hãy cứ
cháy và tỏa sáng hết mình là được, không
cần biết bản thân mình có thể hay không
nhưng hãy cứ cống hiến hết mình . Từ câu
nói" Hãy sống như thế ta chỉ có một ngày để
sống" đã để lại trong tôi một suy nghĩ về
cuộc sống của chính mình trước đây. Có lẽ,
tôi cũng đã từng lười biếng , ỉ lại và trông Đề bài:
chờ vào sự giúp đỡ của người khác. Nhưng Ngạn ngữ có câu: "Cuộc đời ngắn ngủi
qua câu nói này, đã giúp tôi phải suy nghĩ không cho ph p ta ước vọng quá nhiều".
lại về cuộc sống của chính mình. Đã giúp tôi Thế nhưng nhà văn Nga Prisvin lại cho
trân trọng từng giây phút mình có mặt trên rằng: "Phải ước mơ nhiều hơn nữa, ước
đời. Và câu nói này đã buộc tôi phải cố gắng mơ tha thiết hơn nữa để biến tương lai
hết mình cho mục tiêu phía trước. Bởi lẽ, thành hiện tại."
cuộc đời này không ai biết trước được điều Bài làm
gì, hôm nay ta có thể sống nhưng ngày mai Samuel Johson - một tác giả người Anh đã
ta có thể từ giã cõi đời. từng cho rằng: "Ước mơ giống như những
"Hãy sống hết mình để không nuối tiếc vì sao ta có thể không bao giờ chạm tay
những gì chỉ còn lại trong quá khứ mà thôi". vào được, nhưng nếu đi theo chúng, chúng
Câu nói giống như một lời nhắn nhủ, muốn sẽ dẫn ta đến vận mệnh của mình." Và nếu
mỗi chúng ta phải sống và toả sáng hết một ai hỏi tôi thứ gì đắt đỏ nhất chỉ mang
mình để không phải nói từ " giá như" vì đậm bản ngã của riêng tôi, thì tôi xin trả lời
trong cuộc đời hai từ này không còn tồn tại. đó là ước mơ. Nhà văn người Nga Prisvin
Chúng ta hãy tự tô thêm sắc màu cho cuộc cũng từng đưa ra suy nghĩ: "Phải ước mơ
đời của mình , hãy tự vẽ nên bức tranh mơ nhiều hơn nữa, ước mơ tha thiết hơn
tuyệt diệu và đàn thêm một khúc ca giai nữa để biến tương lai thành hiện tại."
điệu của cuộc sống mang hơi thở của chính Nhưng đồng thời ngạn ngữ cũng có câu:
mình. Mỗi chúng ta nếu như đã nắm giữ "Cuộc đời ngắn ngủi không cho ta ước vọng
trong tay một ước mơ và hoài bão thì cứ quá nhiều."
Có lẽ đôi lần trầm ngâm ta cũng tự hỏi liệu ta một động lực mạnh mẽ, thôi thúc ta đuổi
ước mơ có định nghĩa nào chăng. Ước mơ theo nó để tìm được lời hồi đáp.
trong mỗi người lại mang mỗi hình thái Giống như cách vận động viên trượt băng
khác nhau, giống như mỗi tâm hồn lại là đơn nam người Nhật Bản Yuzuru Hanyu
một vẻ đẹp khác nhau. Nó là điều mỗi con đứng lên sau chẳng biết bao nhiêu lần gục
người hướng đến, khát khao biến nó thành ngã. Trong một cuộc thi trượt băng quốc tế
hiện thực. Và như nhà văn Prisvin nói, ta được tổ chức ở Thượng Hải, anh đã xảy ra
phải "ước mơ nhiều hơn nữa, ước mơ tha va chạm với một vận động viên khác trong
thiết hơn nữa", tức là ta phải nỗ lực, phấn lúc khởi động. Người ta nghẹt thở khi thấy
đấu hơn nữa để có thể biến ước mơ không trên gương mặt anh lẫn lộn là máu, mồ hôi
còn chỉ là ước mơ, mà là thực tại. Nhưng và nước mắt. Chẳng ai có thể quên được
cuộc sống của mỗi con người là một vòng cách Yuzuru Hanyu không ngừng ngã xuống
thời gian hữu hạn, ta không sống đủ lâu để rồi lại đứng lên, ngã xuống rồi lại đứng lên
ước vọng quá nhiều. Điều ấy không có nghĩa khi thực hiện phần thi. Nhưng những đớn
ta ngừng mơ, và từ "ước vọng" ở đây không đau xác thịt ấy không thể ngăn anh chạm
đồng nghĩa với từ "ước mơ" mà Prisvin đã tới huy chương Vàng, đem về cho Nhật Bản
sử dụng. "Ước vọng" nhằm hướng tới một ý một niềm tự hào trên đấu trường quốc tế.
nghĩa rằng ta không có nhiều thời gian để Ước mơ đôi khi không chỉ hàm nghĩa cho
trốn tránh khó khăn mà hãy đối mặt với một nguồn động lực cháy bỏng mà còn như
mục tiêu của mình và đối mặt với nó để ta một ánh sáng chỉ được khi ta lạc lối. Sẽ có
không phải nuối tiếc. Hai ý kiến tưởng ngày ta nhận ra, khi ta bị cuốn vào vòng
chừng đặt ở hai bên cán cân đối lập nhau, xoáy của cuộc sống, thứ ta mất đi không
thực chất lại đang đề cao và bổ sung cho phải năng lượng mà là hoài bão thuở ban
nhau, đế biến ước mơ trở nên hoàn thiện đầu của ta. Dẫu biết sẽ có lúc ước mơ ấy sẽ
hơn trong mắt mỗi người. gặp rào cản hay những lời đàm tiếu cũng
Khi trong tâm trí ta luôn ấp ủ một ước mơ những người xung quanh nhưng ta chỉ có
tức là ta đang thực sự sống, đang có mục thể là chính mình khi ta không từ bỏ khát
đích của đời mình. Trước mắt ta không còn khao, hay như Prisvin nói "phải ước mơ
là khoảng trời mịt mù sương trắng mà là nhiều hơn nữa, phải ước mơ tha thiết hơn
một đỉnh núi cao vời vợi. Nghĩ đến những nữa".
điều ta phải trải qua trên chặng đường Dẫu vậy, bên cạnh đó ngạn ngữ vẫn luôn
chạm đến hoài bão, ta cảm thấy chùn chân cho rằng cuộc đời hữu hạn không cho phép
và lo sợ. Nhưng giờ đây ta biết, ta không lạc ta mơ ước quá nhiều. Thực chất nhận định
lối. Và có lẽ việc mệt nhoài trong mồ hôi, này chỉ nhằm bổ sung cho ý kiến của Prisvin
nước mắt vì khát vọng của mình chẳng thể rằng ước mơ sẽ luôn gặp khó khăn, nhưng
đáng sợ bằng những đêm đông tối tăm cuộc đời quá ngắn ngủi để ta trốn tránh
tưởng chừng không thấy hồi kết vì ta chẳng những trăn trở trước mắt bằng cách tìm
biết mình là ai và mình muốn gì. Nếu cứ đến mục tiêu dễ dàng hơn. Ta sẽ chẳng bao
bằng lòng mà sống thế thì ta so với thực giờ thực hiện được điều gì nếu ta nhanh
vật, cỏ cây vô giác đâu khác chi nhau ngoài chóng từ bỏ và lại chuyển sang mục tiêu
dáng vẻ. Chính vì ta không chấp nhận một khác. Nếu ta chần chừ trước rào cản này thì
cuộc đời phí hoài đến thế, nên ước mơ cho rồi ra cũng sẽ chần chừ trước rào cản khác
đầy hèn nhát mà thôi. David Williams từng nào đó bạn sẽ nhận ra { nghĩa của ước mơ
viết trong "Bà nội Găngxtơ" của mình rằng: không phải là ở chỗ nó có phù hợp với khả
"Tất cả những gì cháu có thể làm trong cuộc năng thực tế hay không.
đời này là theo đuổi giấc mơ. Nếu không Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống
làm được thế thì cháu đang lãng phí thời thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của
gian đấy." Có lẽ trong quá trình tìm cách riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể
giúp cho nhân loại có thể bay được như hóa thân một cách hồn nhiên vào đấng toàn
chim trời, anh em Wright đã phải trải qua năng." ồi bạn sẽ nhận ra đôi khi chúng ta
bao lần thất bại và những lời chế nhạo, nghi cần ước mơ không chỉ để biến nó thành hiện
hoặc. Nhưng đuổi theo ước mơ, giống như thực mà ta còn cần ước mơ để sống lương
đuổi theo các vì sao, ta không chạm được thiện hơn, sống một cuộc đời thứ hai theo
đến chúng thì chúng vẫn mở ra cho ta một cách của ta.
vùng trời kì diệu. Dù không thể bay như Vậy nên ta không thể ở phương diện của
chim trời nhưng nhờ ước mơ tưởng chừng mình mà đánh giá ước mơ của bất kì ai. Đối
vô lí của anh em Wright, máy bay có thể cất với ta, có lẽ ước mơ ấy nghe chừng thật tủi
cánh, nhân loại được tìm tòi thêm một phần mủn, tầm thường, là điều bất cứ ai cũng dễ
nhỏ b nào đó mênh mông trong giữa thế dàng có được trong cuộc đời nhưng có lẽ
giới bạt ngàn của trí tuệ. với họ đấy là khát khao cả đời khó có được.
Vậy lẽ nào chỉ có những ước mơ chỉ đem lại Ví như ta luôn coi việc được ăn no mặc ấm
giá trị khi ta nhìn thấy nó có hình có dáng là điều kiện thường tình nhưng với một số
trước mắt chăng? Nhưng có những giấc mơ người đó là điều họ chẳng dám mong ước
bị cho là viển vông mà mỗi đứa trẻ đều có riêng mình mà là cho con cháu họ có được
cho riêng mình, ước mơ được làm siêu anh đôi giày mới hay bộ sách để đu học. Những
hùng, ước mơ được dịch chuyển tức thời ước mơ nhỏ bé với chúng ta không đồng
hay càng hồn nhiên hơn là ước mơ có thể nghĩa đó là giấc mơ nhỏ nhen hay rẻ rúng
giao tiếp với động vật, cây cối. Có lẽ hiện tại mà giấc mơ đó thậm chí còn qu{ giá hơn
giấc mơ ấy nghe chừng thật điên rồ và khó nữa khi nó còn nồng đượm tình yêu thương.
hiểu nhưng 300 năm nữa, 400 năm nữa liệu Khi ấy chính chúng ta mới là người thiển
con người có thể dịch chuyển tức thời hay cận và vội vàng hơn ai cả.
không? Chẳng ai có thể biết được điều ấy, Có những người dùng cả đời để phấn đấu,
ta chỉ có thể chắc chắn một điều rằng khi theo đuổi một ước mơ, khát vọng, l{ tưởng
con người bắt đầu mơ, giấc mơ ấy mới có cuộc đời hữu hạn không cho ph p để rồi
cơ hội trở thành hiện thực. "Kì thực trên phải ngã xuống khi chưa được hưởng trái
mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi ngọt từ thành quả của mình. Những đóng
mãi rồi cũng thành đường thôi." Cách đây góp của họ không chỉ đơn thuần cho chính
vài trăm năm liệu có ai dám nghĩ Trái Đất họ mà còn cho cả thế hệ sau hay thậm chí là
hình cầu không? Chính vì thế ước mơ khám toàn nhân loại. Giống như trong kháng
phá thế giới thật nực cười và vô l{ nhưng chiến chống Pháp, Mỹ, biết bao người chiến
giờ đây, nhờ thế mà con người ta chinh sĩ lên đường ra mặt trận vì một ước mơ sẽ
phục mặt đất, biển sâu, bầu trời và cả vũ trụ giành lấy độc lập cho đất nước, sẽ trở về
bí ẩn ngoài kia. Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh trong khúc khải hoàn và hô to hai tiếng "tự
đã viết trong "Tôi là Beto" rằng: "Một ngày do" nhưng lại vội vã hi sinh. Khi đó họ đâu
biết liệu ước mơ của mình có trở thành hiện
thực nhưng họ nguyện hi sinh, nguyện nằm
xuống để anh em, để các thế hệ sau tiếp tục
thực hiện hoài bão này. Chúng ta cần phải
biết trân trọng, biết ơn những con người
sẵn sàng đánh đổi tất cả vì ước mơ chung
của một tập thể, một xã hội, một dân tộc,
một đất nước.
Ước mơ chỉ đẹp và thật sự đẹp không chỉ
khi nó phải gắn chặt với thực tại mà nó vẫn
đẹp đẽ kể cả khi ta không biết nó sẽ thế nào
trong tương lai nhưng nó đem đến cho ta
nhiều giá trị hơn là những tương lai gần
thông thường. Chính vì phải mất nhiều công
sức, xương máu và thời gian để đạt được
nên giấc mơ mới luôn lung linh như thế. Hãy
thực hiện ước mở của mình trước khi không
thể, để ta sẽ không nằm trên giường với
thân thể đã già cỗi mà tâm hồn thì luôn rạo
rực một nỗi niềm tiếc nuối, khát vọng vì ước
mơ thuở đầu còn dở dang

Tăng Thị Thu Hằng


Hãy sống như một đóa hoa, không vì ai mà
nở rộ, không vì ai mà lụi tàn

You might also like