You are on page 1of 8

Chương 7: Tổ chức một ca trị liệu

Sau khi chúng ta xác định được cách làm việc của tâm trí thân chủ thông
qua các bài khả năng tiếp nhận ám thị, chúng ta sẽ đi vào bước tiếp theo đó là
“tổ chức một ca trị liệu hoàn chỉnh”.

Tổ chức một ca trị liệu

Bây giờ, chúng ta đã có cơ hội để học những bài kiểm tra khả năng tiếp
nhận ám thị. Chúng ta đã học được sự khác nhau giữa hai nhóm thân chủ phân
tích và không phân tích. Chương này sẽ trợ giúp chúng ta sắp đặt những phần
khác trong trong một ca trị liệu, qua đó chúng ta sẽ biết cách để tạo ra một ca trị
liệu khi có kết quả của những bài kiểm tra khả năng tiếp nhận ám thị. Biểu đồ
dưới đây mang đến cho chúng ta một mẫu cơ bản về làm phương pháp kết hợp
các phần lại với nhau để tạo thành một ca trị liệu cho thân chủ phân tích hoặc
không phân tích. Dĩ nhiên là cách chúng ta tìm ra, cho dù thân chủ thuộc nhóm
phân tích hay không phân tích, là kết quả của những bài kiểm tra khả năng tiếp
nhận ám thị mà chúng ta đã nhận được khi bắt đầu cuộc gặp gỡ. Nếu họ trả lời
và phản ứng tốt với những ám thị trong các bài kiểm tra khả năng tiếp nhận ám
thị thì chúng ta xếp họ vào vị trí phía bên phải của thang tỷ lệ mà chúng ta sử
dụng trước đó để đánh giá thân chủ phân tích và không phân tích...

... tiếp theo đó, chúng ta sử dụng những thông tin cho nhóm không phân
tích ở trang tiếp theo. Nếu chúng ta đánh giá và xếp họ vào vị trí nằm về phía
bên trái của thang tỷ lệ, chúng ta sẽ sử dụng thông tin cho nhóm phân tích nằm
bên trái của biểu đồ. Thông tin trên biểu đồ chỉ là hướng dẫn hoặc là một ví dụ
sử dụng. Mỗi bước có thể được thay thế bởi một kịch bản tương tự. Ví dụ ở phía
không phân tích, quá trình thư giãn có thể được thay thế bằng quá trình quét cơ
thể đơn giản, phương pháp mỏi mắt hoặc bất cứ một kiểu tiền cảm ứng không
phân tích nào tương tự. Khi đó, những bài kiểm tra không phân tích có thể được
thay thế bằng bất cứ bài kiểm tra nào mà chúng ta có. Nếu chúng ta thấy rằng,
trong khi chúng ta đang tiến hành ca trị liệu với một thân chủ không phân tích,
anh ta không đáp ứng tốt với bài kiểm tra của chúng ta và anh ta trước đó đã
được kiểm tra không phân tích nhưng kết quả ở gần với điểm giữa của thang tỷ
lệ, chúng ta có thể thay đoi toàn bộ ca trị liệu này sang phương pháp tiếp cận
phân tích mà chúng ta đã được học trước đó để làm việc với các thân chủ. Thỉnh
thoảng, khi chúng ta đánh giá một ai đó dù là phân tích hay không phân tích, họ
có thể thay đổi một chút so với điều mà chúng ta nghĩ lúc ban đầu. Chúng ta đã
từng nghĩ rằng: họ có thể hơi không phân tích hoặc họ phân tích nhiều hơn
chúng ta đã dự kiến. Hãy luôn luôn chuẩn bị để thay đổi giữa chừng nếu chúng
ta cảm thấy cần thiết.

TỔ CHỨC MỘT CA TRỊ LIỆU


Kiểm tra khả năng tiếp nhận ám thị (tối thiểu 2 lần)

PHÂN TÍCH
KHÔNG PHÂN TÍCH
Để quyết định tiến hành loại ca trị liệu nào cho thân chủ
1. Tiền cảm ứng (phân tích) 1. Tiền cảm ứng (không phân tích)
2. Kiểm tra độ sâu 2. Kiểm tra độ sâu
3. Phương tiện phân tích 3. Dẫn sâu
4. Ám thị/mẫu 4. Kiểm tra lần 2 (nếu cần)
5. Đưa ra khỏi trạng thái 5. Ám thị/mẫu
6. Đưa ra khỏi trạng thái

Những chỉ dẫn cho ca trị liệu không phân tích

Điều quan trọng là chúng ta phải nhớ, đó là khoảng 80% số người trong xã
hội là những người không phân tích và 20% số người trong xã hội là người phân
tích. Bây giờ, mặc dù chỉ có 20% số người trong xã hội là phân tích, ca trị liệu
cho người phân tích có hiệu quả với tất cả mọi người. Lý do giải thích cho điều
này, đó là mục đích của ca trị liệu được thiết kế để giữ cho tâm trí của các thân
chủ luôn bận rộn với những nhiệm vụ mà họ được giao, ngay khi đó chúng ta
đưa những ám thị hữu ích mà họ mong muốn. Rất đơn giản để giữ cho tâm trí
của một ai đó bận rộn và nó có thể được thực hiện với bất kỳ ai, tuy nhiên,
không phải tất cả mọi người đều có thể thư giãn hoặc thích thư giãn.

Hiểu được điều này sẽ giúp chúng ta rất nhiều để có được thành công trong
mỗi ca trị liệu. Ví dụ, khi chúng ta đang thực hiện một ca trị liệu không phân
tích và chúng ta chợt nhật ra rằng thân chủ không đủ thư giãn như mong muốn
để thực hiện những ám thị chúng ta đưa ra, bây giờ chúng ta chỉ cần chuyển họ
qua một ca phân tích mà có thể áp dụng với tất cả mọi người. Với hiểu biết này,
chúng ta hoàn toàn không có lý do cho sự thất bại khi tiến hành một ca thôi
miên.

Chúng ta hãy nói về ca không phân tích, là thông tin về phía bên phải của
biểu đồ TỔ CHỨC MỘT CA TRỊ LIỆU. Nhìn vào biểu đồ có thể thấy, một ca
trị liệu được chia thành 5 mục, đó là: tiền cảm ứng, kiểm tra độ sâu, dẫn sâu, ám
thị hoặc mẫu ám thị và đưa ra khỏi trạng thái thôi miên.

Điều quan trọng phải nhận ra trước khi chúng ta tiến hành bất cứ ca trị liệu
nào, đó là, chúng ta phải luôn thực hiện bài kiểm tra khả năng tiếp nhận ám thị
để tìm ra những gì là tốt nhất cho ca trị liệu và phù hợp với thân chủ của chúng
ta. Vì vậy, nhìn vào biểu đồ, chúng ta sẽ nhận thấy ngay ở đầu tiêu đề “kiểm tra
khả năng tiếp nhận ám thị (tối thiểu 2 lần)”. Chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc tiến
hành tối thiểu là hai bài kiểm tra tiếp nhận ám thị. Nếu trong quá trình thực hiện
hai bài kiểm tra khả năng tiếp nhận ám thị mà chúng ta nhận ra rằng, thân chủ
của chúng ta là rất không phân tích, có thể chúng ta cần thêm một bài kiểm tra
khả năng tiếp nhận ám thị thứ 3 mà điều này có thể giúp ích rất nhiều cho ca trị
liệu của chúng ta thông qua việc xây dựng trạng thái mong đợi. Hầu hết từ trạng
thái mong đợi mà chúng ta tạo ra cho thân chủ, giúp chúng ta đạt được những
kết quả tốt hơn.

Một khi chúng ta đã tiến hành những bài kiểm tra khả năng tiếp nhận ám
thị, thì chúng ta biết cách tiến hành những ca trị liệu dù đó là phân tích hay
không phân tích.
Để thực hiện mục đích đào tạo, đầu tiên, chúng ta sẽ mô tả về một ca trị
liệu không phân tích.

Phần đầu tiên của một ca trị liệu không phân tích là chọn một tiền cảm ứng.
Mục đích của tiền cảm ứng, đơn giản là để trấn tĩnh cho thân chủ của
chúng ta và giúp họ thư giãn. Đó chỉ là sự thư giãn trong giây lát. Việc thực
hiện tiền cảm ứng thật chậm rãi là rất quan trọng, nó giúp cho thân chủ của
chúng ta có đủ thời gian để hoàn toàn thư giãn. Đừng lo lắng về việc quá nhàm
chán trong khi thực hiện tiền cảm ứng, bởi vì đó là chính xác những gì chúng ta
cần làm.

Một khi đã tiến hành tiền cảm ứng, bây giờ là thời gian để kiểm tra xem
thân chủ của chúng ta đã thực sự thư giãn như thế nào. Cách chúng ta kiểm
tra điều này bằng cách sử dụng một bài kiểm tra độ sâu. Điều quan trọng là
không để nhầm lẫn giữa kiểm tra độ sâu với kiểm tra khả năng tiếp nhận ám thị,
hai mục đích này hoàn toàn khác nhau.

Một ví dụ cho bài kiểm tra độ sâu có thể là “mẫu kiểm tra cái thước”. Về
cơ bản với bài kiểm tra này là chúng ta đang đề nghị thân chủ thư giãn như thế
nào khi gắn với 36 con số trên một cái thước. Số 1 tương ứng với trạng thái họ
hoàn toàn không thư giãn và số 36 tương ứng với trạng thái thư giãn hoàn toàn
mà họ có thể đạt được. Giữa số 1 và số 36 để họ chọn một số mà mà có thể diễn
đạt tốt nhất trạng thái hiện tại

Nếu họ chọn số 5, điều đó có nghĩa là họ đã không thả lỏng đủ để thực hiện


thêm các ám thị của chúng ta, và chúng ta cần tạo thêm độ sâu cho họ để họ thư
giãn sâu hơn thông qua việc thực hiện “dẫn sâu”, sau đó chúng ta sẽ kiểm tra họ
một lần nữa. Mặt khác, nếu chúng ta đã kiểm tra họ và họ nói đã thư giãn tương
ứng với số 30, khi đó, chúng ta sẽ tiếp tục ca trị liệu của chúng ta ngay khi họ đã
thư giãn đủ. Đối với hầu hết các phần nếu thân chủ của chúng ta nói số 17 hoặc
hơn, họ dường như đã thư giãn đủ và sẵn sàng để tiếp tục.
Lưu ý, như chúng ta đã nói ở trên, nếu thân chủ của chúng ta thư giãn
chưa đủ, chúng ta phải thực hiện phần dẫn sâu vào trạng thái thôi miên.
Phần dẫn sâu vào trạng thái thôi miên phụ thuộc vào các mức độ thư giãn giãn
của thân chủ. Trong hầu hết các trường hợp, dẫn sâu chỉ là một phương tiện để
thư giãn, hoặc thậm chí giúp họ thả lỏng. Ngay cả khi thân chủ của chúng ta
phản ứng thực sự tốt đối với bài kiểm tra độ sâu sẽ cho chúng ta thấy họ đã ở số
17 hoặc hơn, trong hầu hết các trường hợp chúng ta sẽ vẫn thực hiện quá trình
dẫn sâu mặc dù có cần thiết hoặc không. Hãy xem như điều này chỉ có tốt hơn
mà thôi. Mục đích của nó là hoặc để kéo dài thời gian của ca trị liệu hoặc mang
đến cho họ những trải nghiệm tốt hơn. Một ca trị liệu hoàn chỉnh của chúng ta
có lẽ chỉ kéo dài khoảng 15 phút nếu không có phần dẫn sâu, nhưng khi chúng ta
chèn vào một phần dẫn sâu, sẽ đáp ứng được 2 mục đích. Dẫn sâu là một phần
của ca trị liệu mà hầu hết mọi người đều đã quen thuộc. Nó là một phần của một
buổi thôi miên mà họ có thể du lịch trong tâm trí của chính họ và có thể nhìn
thấy những hình ảnh tuyệt vời và những trải nghiệm trong trạng thái thư giãn
sâu mà họ rất mong có được.

Trong trường hợp chúng ta phải tiến hành kiểm tra độ sâu lần thứ hai
và họ vẫn không đủ độ sâu, chúng ta phải lựa chọn cách thực hiện dẫn sâu
lần thứ 2 hoặc đổi sang một ca phân tích.

Hãy nhớ rằng ca phân tích có hiệu quả với hầu hết mọi người trong khi ca
không phân tích chỉ hiệu quả đối với khoảng 80% người trong xã hội. Lý do là
không phải tất cả mọi người đều có thể thư giãn, tuy nhiên, với một ca phân tích
bất cứ tâm trí người nào cũng có thể bị làm cho bận rộn.

Sau khi kết thúc phần dẫn sâu vào trạng thái thôi miên hoặc thậm chí là
kiểm tra độ sâu thôi miên lần thứ 2, nếu cần thiết, bây giờ chúng ta sẵn sàng để
tiến hành thực hiện các ám thị hoặc “kịch bản”. Ám thị là tất cả những gì
chúng ta sẽ cần nói với thân chủ để giúp họ thay đổi hoặc cải thiện tình
hình hiện tại của họ. Từ “kịch bản” đơn giản chỉ là một phiên bản rút gọn của
những từ mang tính mệnh lệnh và mang nghĩa tương tự như những lời ám thị.
Sau khi kết thúc các ám thị, bây giờ chúng ta chỉ cần thực hiện phần đưa ra
khỏi trạng thái thôi miên để đưa thân chủ trở về thời điểm hiện tại. Một khi thân
chủ của chúng ta đã ra khỏi trạng thái thôi miên, chúng ta có thể dành cho họ
một vài phút để họ suy nghĩ về những gì họ vừa trải nghiệm và thậm chí hỏi họ
một vài câu hỏi về những gì đã xảy ra.

Những chỉ dẫn cho ca trị liệu phân tích

Bây giờ hãy nói về ca trị liệu phân tích, đó là những điểm nằm bên phía tay
trái của biểu đồ. Trước khi bắt đầu đi sâu vào phần này, chúng ta cần nắm rõ, tất
cả những gì cần thiết cho bất cứ một ca trị liệu phân tích nào. Để tiến hành một
ca trị liệu phân tích, tất cả những gì thật sự cần thiết sẽ là: phương tiện
phân tích, những ám thị và đưa ra khỏi trạng thái thôi miên. Lý do là, với
những thân chủ phân tích, thư giãn không phải là một điều cần thiết. Tất cả
những gì chúng ta cần là giữ cho tâm trí họ bận rộn. Vì vậy, chúng ta có thể bắt
đầu ngay với phương tiện phân tích và trong khi tâm trí của họ bận rộn hãy cung
cấp những ám thị.

Mặc dù tiến hành một ca trị liệu theo cách này sẽ hoàn toàn đạt được kết
quả, các thân chủ phân tích có thể sẽ không cảm thấy hài lòng do toàn bộ quá
trình đã diễn ra quá nhanh. Quá trình này chỉ mất khoảng 10 đến 15 phút. Nói
cách khác nó kết thúc trước khi họ nhận ra nó đã bắt đầu. Khi đó chúng ta thực
hiện tiền cảm ứng và kiểm tra độ sâu trước khi tiến hành phân tích thực tế.

Ngay lúc này, câu hỏi có thể xuất hiện là, tại sao chúng ta lại cần thực hiện
một tiền cảm ứng hoặc một bài kiểm tra độ sâu với thân chủ phân tích? Đó là
một câu hỏi hay. Hãy nhớ rằng, những người phân tích không thích thư giãn,
tiền cảm ứng phân tích được thiết kế khác nhiều so với tiền cảm ứng không phân
tích. Tiền cảm ứng phân tích giúp chúng ta thư giãn nhưng đó là một
phương pháp bận rộn. Nó làm cho tâm trí luôn bận rộn với những biến động
không ngừng, hoặc làm cho quá trình suy nghĩ liên tục hơn.
Ngay khi chúng ta thực hiện kiểm tra độ sâu, dù cho thân chủ của chúng ta
có đạt hay không đạt theo yêu cầu đều không phải là vấn đề. Nhớ rằng, mục đích
của bài kiểm tra độ sâu đơn giản chỉ là để cho chúng ta thấy, thân chủ của chúng
ta thư giãn sâu thế nào và bởi vì nó không còn quan trọng đối với thân chủ phân
tích để thư giãn, khi đó những kết quả của bài kiểm tra này không là vấn đề.

Sau khi thực hành bài kiểm tra, nếu thân chủ của chúng ta đạt yêu cầu,
hãy viết những thông tin đó vào bảng các dữ liệu đầu vào của chúng ta, bởi
vì, nó sẽ cung cấp cho chúng ta “đạn dược” mà chúng ta sẽ sử dụng sau này khi
thân chủ của chúng ta trở lại vào lần tiếp theo và nói rằng, anh ta ở trong trạng
thái thôi miên chưa đủ sâu hoặc không cảm nhận được hiệu quả của thôi miên.
Chúng ta sẽ dùng nó như một công cụ, sử dụng các kết quả để chỉ cho họ rằng,
họ đã vào trạng thái.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ không vượt qua bài kiểm tra độ sâu. Trong
trường hợp sử dụng bài kiểm tra độ sâu tiêu chuẩn, nếu họ vẫn đáp ứng chỉ
ở mức độ số 5, chúng ta sẽ chỉ cần nói với họ “rất tốt, chúng ta có một tâm
trí vững vàng” và tiếp tục thực hiện ca trị liệu.

Điều quan trọng, hãy nhớ rằng, dù thân chủ qua hay không qua bài kiểm
tra độ sâu thì thư giãn không phải là một điều kiện tiên quyết cho tâm trí
phân tích. Một khi chúng ta bắt đầu phương tiện phân tích, hãy giữ cho tâm trí
họ bận rộn, tất cả mọi thứ sẽ trở thành phương pháp cần thiết để đưa ra các ám
thị của chúng ta. Một lần nữa, khi chúng ta đưa ra các ám thị, chúng ta chỉ cần
thực hiện khi đưa ra khỏi trạng thái thôi miên và khi đó dành cho họ một vài
phút để thảo luận về các trải nghiệm của họ, nếu cần.

Khi tiến hành một ca trị liệu phân tích hoặc không phân tích, một trong
những phát biểu hiệu quả nhất mà chúng ta có thể nói dựa trên những vấn đề nảy
sinh từ thôi miên đó là, “kể từ khi bạn nhắm mắt tại thời điểm bắt đầu của ca trị
liệu cho đến khi bạn mở mắt ra ngay lúc này, bạn cảm nhận thấy đã trôi qua
bao nhiêu phút, 5 phút hay nhiều hơn thế?”. Sau đó đợi phản ứng của họ. Trong
trường hợp của những thân chủ không phân tích, hầu hết trong số họ sẽ phản
ứng lại trong khoảng chừng 5 phút hoặc thậm chí ít hơn con số gợi ý của chúng
ta, chúng ta sẽ nhận thấy rằng thân chủ phân tích sẽ có ý thức hơn về thời gian,
vì vậy đừng ngạc nhiên nếu họ tính toán thời gian từng phút. Mục đích cho câu
hỏi này là để nhận ra rằng, có “sai biến thời gian” đã xảy ra cho thân chủ của
chúng ta hay không.

Nhiều khi ca trị liệu của chúng ta kéo dài khoảng 35 đến 45 phút, bởi thân
chủ đang cảm thấy rất thoái mái nên có thể họ chỉ cảm nhận ca thôi miên kéo dài
khoảng bốn đến năm phút, đây được gọi là sai biến thời gian. Chúng ta sẽ
nghiên cứu kỹ hơn trong phần nói về 6 cấp độ cơ bản trong thôi miên. Khi
chúng ta đã vượt qua cấp độ thứ 3, sẽ tạo ra trạng thái mất trí nhớ, thân chủ sẽ
không nhớ hầu hết những gì đang xảy trong suốt quá trình của ca trị liệu. Hãy
nhớ rằng, họ sẽ nghe thấy hết tất cả mọi thứ khi chúng ta nói và vẫn nói chuyện
với những gì chúng ta gợi ý, tuy nhiên, họ sẽ không nhớ hầu hết những gì họ nói
khi họ ý thức sau đó. Vì vậy, nếu họ ở trong cấp độ 4 hoặc cao hơn, mặc dù ca
trị liệu có thể kéo dài 45 phút, ngay sau khi họ vượt qua cấp độ đó, thời gian
dường như ngừng lại và họ vẫn ở đó. Điều quan trọng là khi bắt đầu trị liệu,
trước khi chúng ta yêu cầu họ nhắm mắt, chúng ta hãy nhìn đồng hồ và ghi lại
thời gian thực tế để có bằng chứng về khoảng thời gian của ca trị liệu. Hầu hết
các thân chủ sẽ không vui vẻ khi họ biết rằng ca trị liệu chỉ có kéo dài 4 đến 5
phút, vì vậy chúng ta nên cần có bằng chứng cho thấy rằng nó đã diễn ra được
hơn 30 đến 35 phút.

You might also like