Professional Documents
Culture Documents
Sau mộ t tuầ n lễ tìm kiếm, "phụ c kích", sá ng nay Phù ng đã thu và o má y ả nh
mộ t cả nh thậ t "đắ t" trờ i cho, đẹp như mộ t bứ c tranh mự c tà u củ a mộ t danh
hoạ thờ i cổ . Đó là cả nh mộ t mũ i thuyên đang hướ ng và o bờ , hiện lên trong bầ u
sương mù mà u trắ ng như sữ a có pha đô i chú t mà u hồ ng hồ ng do á nh mạ t trờ i
chiếu và o; vài bó ng ngườ i lớ n lẫ n trẻ con ngồ i im phă ng phắ c như tượ ng hiên
ra sau tấ m lướ i că ng ra giữ a hai gọ ng và y hệt cá nh mộ t con dơi... Phù ng gá c
má y ả nh lên bá nh xích củ a chiếc xe tă ng bấ m "liên thanh" mộ t hồ i hết mộ t
phầ n tư cuộ n phim, thu và o chiếc Pra-ti-ca. Phù ng vô cù ng hạ nh phú c và mã n
nguyên do cá i đẹp tuyệt đỉnh củ a ngoạ i cả nh vừ a mang lạ i.
Ngườ i đà n bà mếu má o cấ t tiếng gọ i: "Phá c, con ơi!". Ngườ i đà n bà ngồ i xệp
xuố ng bã i cá t, ô m chầ m lấ y thằ ng bé; đứ a con lặ ng lẽ đưa mấ y ngó n tay khẽ sờ
trên khuô n mặ t ngườ i mẹ, như muố n lau đi nhữ ng giọ t nướ c mắ t chứ a đầ y
trong nhữ ng nố t rổ chằ ng chịt. Thậ t bấ t ngờ , ngườ i đà n bà buô ng đứ a trẻ ra, đi
thậ t nhanh đuổ i theo lã o đà n ô ng, cù ng trở về chiếc thuyền.
Trên bã i cá t chỉ cò n lạ i Phù ng và thằ ng Phá c, cả hai đều đứ ng trơ ra ngơ
ngá c nhìn ra bờ phá nơi ban nã y chiếc thuyền đậ u. Như trong truyện cổ đầy
quá i đả n, chiếc thuyền lướ i vó đã biến mấ t.
Ngồ i trong phò ng, Phù ng cả m thấ y ngộ t ngạ t quá , anh vộ i vén lá mà n bướ c
ra. Ngườ i đà n bà thuyền chà i chợ t nhìn thấ y, cứ nhấ p nhổ m xoay mình như bị
kiến đố t. Lá t sau nghe vị chá nh á n nó i chủ trương nguyên tắ c củ a toà á n là kêu
gọ i hoà thuậ n, thì ngườ i đà n bà thuyền chà i từ vẻ ngơ ngá c ban đầ u liền độ t
nhiên thố t lên bằ ng giọ ng khẩ n thiết: "Chị cả m ơn cá c chú ...". Vớ i điệu bộ khá c,
ngô n ngữ khá c, ngườ i đà n bà thuyền chà i kể về cuộ c đờ i mình, cả nh ngộ mình.
Thuở nhỏ , là con nhà khá giả ở trên phố , sau mộ t trậ n lên đậ u mù a, mặ t bị rỗ ;
xấ u gá i khô ng ai lấ y. Có mang vớ i anh con trai mộ t nhà hà ng chà i. Lã o chồ ng
chị khi ấ y tuy cụ c tính nhưng hiền là nh lắ m, khô ng bao giờ đá nh đậ p vợ . Chị ta
chép miệng nó i về chuyện đẻ nhiều, con đô ng, thuyền nhỏ , ngà y trướ c rấ t khổ ,
nhấ t là nhữ ng ngà y độ ng biển, vợ chồ ng con cá i phả i ă n xương rồ ng luộ c chấ m
muố i có khi hà ng thá ng trờ i. Chồ ng trố n đi lính ngụ y nên cà ng thêm nghèo
khổ , tú ng quẫ n. Từ ngà y cá ch mạ ng về đã đỡ khổ hơn. Chị ta cho biết đà n bà
thuyền chà i đẻ nhiều quá , ngườ i nà o cũ ng có mộ t sắ p con trên dướ i chụ c đứ a.
Đà n ỏ ng thuyền chà i khổ quá , hoặ c uố ng rượ u hoặ c đá nh vợ . Khi con cá i đã
lớ n, chị ta mớ i xin đượ c vớ i chồ ng là có đá nh thì đưa lên bờ mà đá nh. Chị ta
nó i như tâ m sự : trờ i sinh ra ngườ i đà n bà là để đẻ con, rồ i nuô i con cho đến
khi khô n lớ n cho nên phả i gá nh lấ y cá i khổ . Cũ ng có lú c vui, đó là lú c vợ chồ ng
hoà thuậ n, là lú c ngồ i nhìn đà n con đượ c ã n no. Cá c chú khô ng phả i là đà n bà
nô n khô ng thể biết đượ c như thế nà o là nổ i vấ t vả củ a ngườ i đà n bà trên mộ t
chiếc thuyền khô ng có đà n ô ng. Đá m đà n bà hà ng chà i ở thuyền cầ n phả i có
ngườ i đà n ô ng để chèo chố ng khi phong ba biển độ ng...
Nghe ngườ i đà n bà thuyền chà i kể, vị Bao Cô ng củ a cá i phố huyện vù ng biển
trở nên nghiêm nghị và đầy suy nghĩ.
Ngườ i đà n bà thuyền chà i đã khó c khi nghe Phù ng hỏ i về thằ ng Phá c. Chị ta
cho biết, nó là đứ a con mà mụ ta thương nhấ t; nó giố ng như lộ t cá i lã o đà n ô ng
từ ng hạ nh hạ mụ . Vì sợ nó là m điều gì dạ ị dộ t vớ i bố nó , mụ đã gử i nó lên rừ ng
ở vớ i ô ng ngoạ i. Tuy đượ c số ng sung sướ ng hơn, nhưng nó hay trố n về. Nó
tuyên bố vớ i cá c bác ở xưở ng đó ng thuyền rằ ng, nó cò n có mặ t ở dướ i biển
nà y thì mẹ nó khô ng bị đá nh..