You are on page 1of 2

Nếu như vớ i hai câ u thơ đầ u tiên đã khắ c hoạ nên bứ c tranh thiên nhiên nú i rừ ng, thì ở

hai câ u thơ sau miêu tả khung cả nh sinh hoạ t củ a con ngườ i:


Sơn thô n thiếu nữ ma bao tú c,
Bao tú c ma hoà n, lô dĩ hồ ng.

Cô em xóm núi xay ngô tối,


Xay hết, lò than đã rực hồng.

-Cô em xó m nú i xay ngô tố i: vẻ đẹp khỏ e khoắ n củ a ngườ i con gá i xó m nú i đang xay ngô
bên lò than. Hình ả nh cuộ c số ng đờ i thườ ng dườ ng như đem lạ i cho ngườ i tù chú t hơi
ấ m và niềm vui. Hình ả nh củ a cô thiếu nữ xay ngô tố i đã trở thà nh trung tâ m củ a bứ c
ả nh, đẩ y lù i cả nh vậ t ra là m nền cho nhâ n vậ t chính. Hình ả nh cô gá i xay ngô cho thấ y vẻ
đẹp đá ng quý, đá ng trâ n trọ ng củ a nhữ ng ngườ i lao độ ng. Nó đem đến mộ t hơi ấ m củ a
sự số ng và niềm vui trướ c cuộ c số ng bình dị, dù có vấ t vả nhưng có đượ c tự do.
Con ngườ i là chủ thể, là trung tâ m củ a bứ c tranh sinh hoạ t nà y. Bá c đã có mộ t cá i nhìn
vừ a bao quá t lạ i vừ a chi tiết, từ xa đến gầ n, từ bầ u trờ i xuố ng mặ t đấ t để thể hiện rõ nét
cuộ c số ng củ a nhữ ng con ngườ i xó m nú i. Cuộ c số ng lao độ ng, mưu sinh ấ y dù có thậ t vấ t
vả nhưng rấ t đá ng trâ n trọ ng. Nếu như trong thơ ca xưa thiên nhiên thườ ng là chủ thể
thì trong thơ Bá c con ngườ i đã trở thà nh chủ thể.
- Biện phá p điệp vò ng (ma bao tú c, bao tú c ma hoà n) cho thấ y nhữ ng vò ng quay cứ nố i
tiếp nhau khô ng ngừ ng nghỉ, nó diễn tả mộ t cuộ c số ng lao độ ng đầ y vấ t vả , cự c nhọ c củ a
con ngườ i. Thể hiện sự tuầ n hoà n củ a thờ i gian
- Lò than đã rự c hồ ng: câ u thơ khô ng nó i đến cá i tố i mà vẫ n gợ i đượ c tố i (trờ i có tố i mớ i
thấ y đượ c than rự c hồ ng)
Khi mà n đêm đã buô ng xuố ng, thờ i khắ c mà gia đình sum họ p thì ngườ i tù ấ y vẫ n chưa
biết đượ c mình sẽ dừ ng châ n ở nơi đâ u. Thế nhưng ngườ i tù đã quyên đi sự cô quạ nh, u
buồ n củ a mình để cả m nhậ n đượ c niềm vui nhỏ bé đờ i thườ ng củ a ngườ i lao độ ng, củ a
bếp lử a rự c hồ ng nơi xó m nó i. Mà n đêm bao phủ , cả nh vậ t đượ c thu và o trong lò than và
toả ra theo hơi ấ m nồ ng đượ m củ a từ "hồ ng". Từ "hồ ng" đượ c dù ng để kết thú c bà i thơ
thậ t tự nhiên và cũ ng đầ y ý nghĩa. Chính cá i chấ m lử a hồ ng ấ y đã mang lạ i thầ n sắ c cho
khung cả nh, tiếp thêm ý chí và sứ c mạ nh cho ngườ i tù cấ t bướ c trên con đườ ng mà
khô ng biết điểm dừ ng ở đâ u. Bà i thơ đã vậ n độ ng từ á nh chiều â m u, tă m tố i đến vớ i á nh
lử a hồ ng, từ nỗ i buồ n cho đến niềm vui. Điều nà y cho thấ y mộ t cá i nhìn lạ c quan, yêu đờ i
và tình yêu thương nhâ n dâ n củ a Ngườ i.
- Chiều chuyển độ ng củ a tự nhiên dầ n sang tố i nhưng chữ “rự c hồ ng” lạ i mở ra á nh sá ng
cho câ u thơ.
- Chữ “hồ ng” cò n là m ta có cả m giá c cá i nó ng ấ m bao trù m bà i thơ, rự c lên sắ c mà u cuộ c
số ng và niềm tin và o cuộ c đờ i. Chữ "hồ ng" nằ m ở cuố i bà i thơ nhưng có mộ t vị trí đặ c
biệt. Trong nghệ thuậ t Đườ ng thi, chữ hồ ng đượ c xem là nhã n tự là con mắ t thầ n. Nó tạ o
nên cá i thầ n thá i đặ c biệt cho bà i thơ. Hoà ng Trung Thô ng nhậ n xét rằ ng: Vớ i mộ t chữ
"hồ ng", Bá c đã là m sá ng rự c lên toà n bộ bà i thơ, đã là m mấ t đi sự mệt mỏ i, sự uể oả i, sự
vộ i vã , sự nặ ng nề đã diễn ra trong ba câ u đầ u, đã là m sá ng rự c lên khuô n mặ t củ a cô em
sau khi xay xong ngô tố i.
Về nét nghĩa khá c, chữ "hồ ng" cò n là biểu hiện củ a cuộ c vậ n độ ng từ bó ng tố i ra á nh
sá ng. Thơ Hồ Chí Minh bao giờ cũ ng vậ y, luô n hướ ng về á nh sá ng. Con đườ ng cá ch mạ ng
Việt Nam cũ ng vậ y: đi từ trong đêm trườ ng nô lệ, đi trong chô ng gai để đến vớ i con
đườ ng vinh quang.
 → Lò than ấ y cũ ng giố ng như mộ t ngọ n lử a niềm tin mã nh liệt và o mộ t ngà y mai cá ch
mạ ng sẽ nhấ t định thắ ng lợ i.
- Cù ng vớ i sự vậ n độ ng củ a thờ i gian là sự vậ n độ ng củ a mạ ch thơ, tư tưở ng củ a tá c giả :
tố i đến sá ng, lụ i tà n đến sinh sô i, buồ n sang vui, lạ nh lẽo cô đơn sang ấ m nó ng tình
ngườ i
Tổng kết đoạn 2: Lòng yêu thương cuộc sống, con người của Bác. Sự vận động có
chiều hướng lạc quan bởi luôn hướng về sự sống, ánh sáng và tương lai.

You might also like