Professional Documents
Culture Documents
Nguồn gốc pháp luật: Quy phạm xã hội (Công xã nguyên thuỷ) => Pháp luật
(Nhà nước)
- Nguồn của pháp luật: Tập quán pháp, tiền lệ pháp, văn bản pháp luật
+ Tập quán pháp: Những quy tắc xử sự do con người đặt ra để điều chỉnh hành vi
của con người được truyền từ đời này sang đời khác trở thành những xử sự quen
thuộc được nhà nước thừa nhận là pháp luật. Là con đường đầu tiên, sớm nhất hình
thành và là nguồn bổ trợ của pháp luật Việt Nam.
+ Tiền lệ pháp: Những quyết định hành chính hoặc những bản án của toà án đã có
hiệu lực pháp luật, trở thành khuôn mẫu để giải quyết những vụ việc tương tự. Có
hai loại là tiền lệ hành chính và tư pháp. Tạo thafnh án lệ.
+ Văn bản pháp luật: là sản phẩm của quá trình sáng tạo PL, do cơ quan nhà nước
có thẩm quyền ban hành, chứa các quy tắc xử sự chung.
- Bộ luật hình thư là bộ luật thành văn đầu tiên của Việt Nam.
- Khái niệm pháp luật: Là hệ thống các quy tắc xử sự do nhà nuóc đặt ra hoặc
thừa nhận và đảm bảo thực hiện, nhằm điều chỉnh các quan hệ xã hôi, hướng các
quan hệ xã hội phát triển theo ý chí nhà nước.
- Bản chất của pháp luật:
+ Bản chất giai cấp
+ Bản chất xã hội
+ Tính dân tộc, tính mở, tính nhân loại
- Bản chất của pháp luật XHCN:
1. Là một hệ thống quy tắc xử sự có tính thống nhất nội tại cao, cao hơn bất kì
1 kiểu pháp luật nào khác, bởi nó được xây dựng trên cơ sở của quen hệ kinh
tế XHCN định hướng XHCN.
2. Thể hiện ý chí của giai cấp công nhân và đông đảo nhân dân lao động
3. Do nhà nước XHCN - nhà nước dân chủ, thể hiện quyền lực đông đảo của
nhân dân lao động ban hành và đảm bảo thực hiện, Trong xã hội chỉ có duy
nhát 1 hệ thống pháp luật. Chủ yếu sử dụng biện pháp giáo dục, thuyết phục
bên cạnh biện pháp cưỡng chế.
4. Có quan hệ chặt chẽ với chế độ kinh tế XHCN; đường lối, chủ trương, chính
sách của Đảng, các quy phạm xã hội khác.
- Quan hệ pháp luật: là hình thức pháp lý của các quan hệ xã hội, xuất hiện khi
các quan hệ xã hội được một quy phạm pháp luật tương ứng điều chỉnh và các chủ
thể tham gia vào các quan hệ pháp luật này đều có những quyền và nghĩa vụ pháp
lý đã được quy phạm pháp luật đó dự liệu.
+ Đặc điểm:
1. Mang tính ý chí
2. Chịu sự chi phối của cơ sở kinh tế
3. Được hình thành trên cơ sở quy phạm pháp luật
4. Chủ thể quan hệ pháp luật mang quyền, nghĩa vụ pháp lý mà quy phạm pháp
luật dự kiến trước
5. Được bảo đảm thực hiện bằng nhà nước
6. Mang tính xác định cụ thể
+ Thành phần của quan hệ pháp luật: Chủ thể, nội dung, khách thể => Quan hệ
pháp luật hình thành khi có sự xuất hiện của sự kiện pháp lý.
1. Chủ thể là những cá nhân và tổ chức có năng lực chủ thể
2. Nội dung là quyền và nghĩa vụ của chủ thể khi tham gia quan hệ pháp luật
3. Khách thể là những gì quan hệ pháp luật đó hướng tới và các bên tham gia mong
muốn nhằm thoả mãn các lợi ích và nhu cầu cảu mình khi tham gia quan hệ pháp
luật
- Sự kiện pháp lý: Những sự kiện thực tế (điều kiện, hoàn cảnh, tình huống) mà sự
xuất hiện hoặc mất đi của chúng sẽ làm phát sinh, thay đổi hay chấm dứt quan hệ
pháp luật.
- Phân loại sự kiện pháp lý:
+ Căn cứ vào số lượng các điều kiện, hoàn cảnh làm phát sinh, thay đổi QHPL
+ căn cứ theo tiêu chuẩn ý chí
+ căn cứ vào kết quả của sk tác đông vào QHPL.
- Thực hiện pháp luật: Bằng những hành vi cụ thể làm cho pháp luật (quy định
pháp luật) trở thành hiện thực trong cuộc sống.
+ Dấu hiệu: Hành vi xác định hay xử sự thực tế, hành vi hợp pháp, hành vi của chủ
thể có năng lực hành vi.
+ Định nghĩa: Là những sử xự (hành động/không hành động) của các chủ thể pháp
luật (các cá nhân/tổ chức) phù hợp với những yêu cầu của các quy phạm pháp luật,
có ích cho xã hội, nhà nước và cá nhân. Là quá trình hoạt động có tổ chức mà các
chủ thể pháp luật bằng hành vi của mình thực thi các quy định pháp luật trong thưc
tế đời sống.
+ Các hình thức thực hiện pháp luật:
1. Tuân thủ pháp luật: Thực hiện những quy phạm pháp luật mang tính chất ngăn
cấm bằng hành vi thụ động, trong đó chủ thể pháp luật kiềm chế không làm những
việc mà pháp luật cấm.
2. Chấp hành pháp luật: Thực hiện những quy định trao nghĩa vụ bắt buôc của
pháp luật một cách tích cực, trong đó các chủ thể thực hiện nghĩa vụ bằng những
hành vi tích cực.
3. Sử dụng pháp luật: Thực hiện những quy định về quyền chủ thể của pháp luật,
trong đó các chủ thể pháp luật chủ động tự mình quyết định việc thực hiện hay
không thực hiện điều mà pháp luật không cho phép.
4. Áp dụng pháp luật: Nhà nước thông qua các cơ quan có thẩm quyền hoặc nhà
chức trách tổ chức cho các chủ thể thực hiện những quy định của pháp luật một
cách đầy đủ và nghiêm chỉnh.
Là hoạt động mang tính tổ chức, thể hiện quyền lực nhà nước, do các cơ quan nhà
nước có thẩm quyền hoặc cá nhân có thẩm quyền thực hiện theo thủ tục, trình tự do
pháp luật quy định nhằm cá biệt hoá quy phạm pháp luật hiện hành đối với cá
nhân, cơ quan, tổ chức cụ thể trong trường hợp cụ thể.
Nhà nước có thể áp dụng pháp luật trong các TH:
+ Quan hệ pháp luật chưa hình thành nếu thiếu sự can thiệp của cơ quan nhà
nước có thẩm quyền: áp dụng để làm phát sinh quan hệ pháp luật
+ Khi có tranh chấp về quyền và nghĩa vụ pháp lí mà các chủ thể không giài
quyết được
+ Khi nhà nước nhận thấy cần kiểm tra hoạt động của các bên tham gia
những quan hệ pháp luật quan trọng hoặc khi nhà nước nhận thấy cần thiết phải
tham gia một số quan hệ pháp luật cụ thể nhằm kiểm tra, giám sát, xác nhận những
sự kiện thực tế( giấy tờ, hợp đồng,…)
+ Khi có vi phạm pháp luật xảy ra và nhà nước thấy cần áp dụng chế tài
Đặc điểm của áp dụng pháp luật:
+ Chỉ được tiến hành bởi cơ quan nhà nước có thẩm quyền hoặc cá nhân có
thẩm quyền
+ Được tiến hành theo thủ tục, trình tự do pháp luật quy định
+ Mang tính quyền lực nhà nước
+ Mang tính cá biệt, cụ thể
Trình tự áp dụng pháp luật
1. Xác định đặc trưng pháp lý, tầm quan trọng của những tình tiết cụ thể của
sự việc cần giải quyết
2. Lựa chọn quy phạm pháp luật thích hợp để áp dụng và làm sáng tỏ nội
dung tư tưởng quy phạm đó
3. Soạn thảo và ban hành quyết định áp dụng pháp luật
4. Thực hiện quyết định áp dụng pháo luật
- Giải thích pháp luật: Là làm sáng tỏ nội dung và tư tưởng của các quy phạm
pháp luật để mọi người nhận thức pháp luật thống nhất, từ đó thực hiện pháp luật
thống nhất.
Có 2 loại là giải thích chính thức (quy phạm) và giải thích không chính thức
(không quy phạm). Uỷ ban thường vụ quốc hội là cơ quan duy nhất có thẩm quyền
giải thích pháp luật.
- Vi phạm pháp luật: Là hành vi trái pháp luật, có lỗi, do chủ thể có năng lực
trách nhiệm pháp lý thực hiện, xâm hại hoặc đe doạ xâm hại đến quan hệ xã hội
được pháp luật bảo vệ.
Bao gồm: Không thực hiện/thực hiện không đúng/thực hiện những quy định
cấm của pháp luật.
- Dấu hiệu của vi phạm PL:
+ Là hành vi của con người thể hiện dưới dạng hành động hoặc ko hành động
+ Hành vi trái PL
+ Là hành vi có lỗi
+ Là hành vi trái pháp luật, có lỗi, do chủ thể có năng lực trách nhiệm pháp lý thực
hiện
- Các yếu tố cấu thành vi phạm pháp luật:
+ Mặt khách quan: Là những hành vi biểu hiện ra bên ngoài của vi phạm pháp luật
mà con người có thể nhận thực được bằng trực quan sinh động
+ Mặt chủ quan: Là trạng thái tâm lý bên trong của chủ thể vi phạm pháp luật
+ Chủ thể: Cá nhân và tổ chức có năng lực trách nhiệm pháp lý. Năng lực trách
nhiệm pháp lý là khả năng của chủ thể tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình
trước nhà nước
+ Khách thể: Những quan hệ xã hội được pháp luật bảo vệ nhưng bị hành vi vi
phạm pháp luật xâm hại. Tính chất của khách thể bị xâm hại phản ánh mức độ
nguy hiểm của hành vi vi phạm pháp luật
- Phân loại vi phạm pháp luật:
- Trách nhiệm pháp lý: Là một loại quan hệ pháp luật đặc biệt phát sinh giữa nhà
nước và chủ thể vi phạm pháp luật. Trong đó, nhà nước thông qua các chủ thể có
thẩm quyền (cơ quan, cá nhân) áp dụng các biện pháp cưỡng chế được quy định ở
chế tài của quy phạm pháp luật đối với chủ thể vi phạm pháp luật. Chủ thể này có
nghĩa vụ phải gánh chịu những hậu quả bất lợi do hành vi của mình gây ra.
+ Tích cực: Là bổn phận, nghĩa vụ, thái độ tích cực và vai trò của cá nhân, tổ chức
trong việc thực hiện pháp luật.
+ Tiêu cực: Là sự gánh chịu hậu quả bất lợi về vật chất hoặc tinh thần của chủ thể
vi phạm pháp luật do cơ quan nhà nước hoặc cá nhân có thẩm quyền áp dụng biện
pháp cưỡng chế theo quy định đối với chủ thể ấy.
+ Đặc điểm:
1. chỉ áp dụng khi có vi phạm pháp luật xảy ra
2. Được áp dụng theo thủ tục, trình tự do pháp luật quy định
3. Gắn liền với biện pháp cưỡng chế của nhà nước. Mang tính chất trừng phạt
4. Việc áp dụng có mục đích rõ ràng, cụ thể: trừng phạt, giáo dục, răn đe chủ thể vi
phạm
- Ý thức pháp luật: Là tổng thể những tư tưởng, tình cảm, thái độ, học thuyết của
con người về vấn đề pháp luật trong quá khứ, hiện tại, tương lai cũng như hành vi
xử sự của cơ quan nhà nước, người có thẩm quyền và mọi công dân.
+ Đặc điểm: Có mối quan hệ biện chứng với tồn tại xã hội - Hiện tượng mang tính
giai cấp - Thể hiện tính dân tộc sâu sắc
+ Cấu trúc: Căn cứ vào nội dung, tính chất của các bộ phận hợp thành - Căn cử vào
cấp độ giưới hạn của sự nhận thức - Căn cứ vào chủ thể
- Pháp chế: Là sự tôn trọng và thực hiện pháp luật một cách tự giác, đầy đủ,
nghiêm chỉnh, thống nhất của mọi chủ thể pháp luật.
1. Là một trong những nguyên tấc cơ bản và hoạt động của bộ máy nhà nước
XHCN
2. Là một trong những nguyên tấc chủ yếu trong hoạt động của tổ chức XH
3. Là nguyên tắc xử sự của mọi công dân
4. Là cơ sở để xây dựng, củng cố và phát triển nền dân chủ XHCN
+ Các nguyên tắc:
1. Bảo đảm tính thống nhất của pháp chế, tính tối cao của hiến pháp và các đạo luật
2. Mọi chủ thể đều có nghĩa vụ phải chấp hành pháp luật, bình đẳng trước pháp
luật
3. Phát hiện, ngăn chặn kịp thời và xử lý nhanh chóng, công minh mọi vi phạm
pháp luật,… tức là pháp chế phải nghiêm minh
4. Thiết lập cơ chế để công dân thực hiện các quyền tự do đã được pháp luật ghi
nhận và bảo vệ các quyền tự do đó trước các vi phạm
5. Tính thống nhất của pháp chế phù hợp hài hoà với tính hợp lý
- Trật tự pháp luật: