Professional Documents
Culture Documents
Sông Hương
Sông Hương
Phân tích vẻ đẹp của dòng sông Hương từ góc nhìn văn hoá. Từ đó nhận xét
về nghệ thuật miêu tả đặc sắc của HPNT trong “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”
2. Phân tích
2.1. Sông Hương-dòng sông của âm nhạc.
+ Trước hết, tác giả đã gắn côi nguồn của nền âm nhạc cổ điển Huế với
sông Hương: “Quả đúng như vậy, toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế đã được sinh
thành trên mặt nước của dòng sông này, trong một khoang thuyền nào đó, giữa
tiếng nước rơi bán âm của những mái chèo khuya”. Dường như từ những âm thanh
của dòng sông tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga rền mặt nước, tiếng mái chèo
khua nước đêm khuya, tiếng nước vỗ mạn thuyền, hay những giọt nước rơi nhẹ...,
những nghệ nhân xưa, nhìn mặt nước sông Hương in bóng trăng thanh, đã cảm
hứng mà soạn ra những bản nhạc cổ điển và cả những điệu hò mái nhì, mái đẩy để
gửi lòng mình với quê hương xứ sở.
+ Và ngược lại, hôm nay trên sông nước mênh mang, những câu hò xứ Huế
vút lên, luyến láy, ngân vang bồi hồi xao xuyến, những câu hò mang vẻ đẹp của
người xứ Huế: “Còn non, còn nước còn dài, còn về còn nhớ….”
+ Bằng những liên tưởng thú vị, HPNT đã ví sông Hương như “một người
tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya”. Từ dòng sông “mềm như tấm lụa, với những chiếc
thuyền xuôi ngược chỉ bé vừa bằng con thoi ”, những điệu hò vút lên, khiến nhà
văn liên tưởng đến tiếng đàn của bậc tài nữ Thuý Kiều. Chỉ có những bậc tài nhân
tinh tế mới có được những liên tưởng như thế.
+ HPNT còn có phát hiện về mối liên hệ giữa sông Hương-âm nhạc Huế và
Truyện Kiều của Nguyễn Du. Đại thi hào đã từng có thời gian sống ở Huế. Trong
trí tưởng tượng của HPNT, Nguyễn Du đã có những đêm trăng xuôi thuyền trên
sông Hương, ngắm “phiến trăng sầu” treo lơ lửng giữa bầu trời trên sông nước êm
đềm. Giữa dập dềnh trăng nước, thi nhân lắng nghe âm thanh của dòng sông, gửi
hồn vào những điệu nhạc dìu dặt từ khoang thuyền, để rồi âm hưởng của dòng
nhạc cổ điển cũng như những điệu hò dân gian đã ít nhiều để lại dấu vết trong
Truyện Kiều chăng? Dấu vết ấy thể hiện rõ nhất ở tiếng đàn ai oán, nỉ non của
nàng Kiều: Trong như tiếng hạc bay qua/ Đục như nước suối mới sa nửa vời.
HPNT đã dẫn ra câu chuyện về một nghệ nhân già khi nghe những câu thơ tả tiếng
đàn của TKiều, đã chợt nhận ra âm hưởng của âm nhạc cung đình và bật thốt lên:
Đó chính là “Tứ đại cảnh”-tên một bản nhạc cổ Huế tương truyền do vua Tự Đức
sáng tác.
+ Bóng dáng NDu và những trang Kiều nhiều lần xuất hiện trong bài kí bộc
lộ môt khả năng liên tưởng phong phú, một vốn liếng văn hoá sâu rộng và sự gắn
kết với truyền thống cũng như sự đồng điệu của những tâm hồn nghệ sĩ tài hoa trên
dòng Hương Giang.
Đề luyện: Cảm nhận về vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của Sông Đà trong tuỳ bút
Người lái đò sông Đà (Nguyễn Tuân) và sông Hương trong bút kí Ai đã đặt tên
cho dòng sông(Hoàng Phủ Ngọc Tường).
4 So sánh
4.1. Sự giống nhau
- Cả NT va HPNT đều khắc hoạ hình tượng dòng sông của một miền đất,
một xứ sở để từ đó khắc hoạ những giá trị văn hoá, lịch sử, tâm hồn của quê hương
đất nước, con người. Vì thế trong cả hai tác phẩm, hình tượng sông Đà đều mang ý
nghĩa tượng trưng, đều biểu tượng cho một miền quê, một xứ sở, đều là một phần
của lịch sử đất nước, đều gắn với những khía cạnh nhất định của đời sống con
người.
- Cả hai con sông Đà và sông Hương đều được khắc hoạ như một nhân vật,
một sinh thể địa lí-văn hoá-lịch sử với những nét tính cách có phần tương phản:
hoang dại, dữ dội và thơ mộng, trữ tình. Cả hai dòng sông đều vừa mang vẻ đẹp kì
vĩ, vừa trữ tình.
+ Hai bài kí đều bộc lộ một khả năng quan sát tinh tường, một trí tưởng
tượng phong phú, với sự liên tưởng phong phú, độc đáo, bất ngờ; biện pháp nhân
hoá biện pháp so sánh được 2 nhà văn sử dụng một cách thành công...
Đề luyện:
Phân tích bài bút kí Ai đã đặt tên cho dòng sông? (HPNT) để làm nổi bật
những đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm.
b. Biện pháp so sánh được nhà văn sử dụng một cách thành công
+ HPNT đã sáng tạo ra được những câu văn đẹp, đầy hình ảnh với những so
sánh liên tưởng bất ngờ thú vị.Ngoài một số hình ảnh so sánh quen thuộc nhưng
vẫn gây ấn tượng như “dòng sông mềm như tấm lụa, với những chiếc thuyền xuôi
ngược chỉ bé vừa bằng con thoi”, thì còn có những hình ảnh so sánh độc đáo, giàu
sức biểu cảm.
+ Nhà văn so sánh “chiếc cầu trắng của thành phố in ngần trên nền trời, nhỏ
nhắn như những vành trăng non”. Câu văn này bộc lộ khả năng quan sát và liên
tưởng tinh tế của nhà văn. Chiếc cầu sơn trắng bạc với những vai cầu hình bán
nguyệt (cầu Tràng Tiền sáu vai 12 nhịp…), nhìn từ xa trông giống vành trăng non.
Cách so sánh đầy hình tượng này đã tôn tạo nên vẻ đẹp của dòng sông.
+ Hình ảnh so sánh đặc biệt nhất, ấn tượng nhất phải kể đến đó là HPNT đã
ví những khúc quanh của dòng Hương như những đường cong mềm mại và hơn
thế nữa như một tiếng vâng không nói ra của tình yêu. So sánh cái hữu hình của
dòng sông với một trạng thái cảm xúc của nội tâm của con người, quả là xưa nay
hiếm.
+ Hoặc để tả màu sương khói bàng bạc tím trên sông Hương, nhà văn đã lùi
lại một khoảng thời gian rất xa, nhớ về một sắc áo cưới màu điều –lục các cô dâu
Huế vẫn mặc sau tiết sương giáng. Từ đấy nhà văn liên tưởng màu của sương khói
trên sông Hương, giống như tấm voan huyền ảo của tự nhiên, sau đó ẩn giấu
khuôn mặt thực của dòng sông…
+ Nhìn từ khía cạnh lịch sử, HPNT còn so sánh sông Hương như một thiên
sử thi viết giữa màu cỏ lá xanh biếc để nhấn mạnh vẻ đẹp vừa hùng tráng vừa trữ
tình vừa mềm mại, dịu dàng vừa kiên cường kiêu dũng của sông Hương.
Đề luyện:
Cảm nhận về cái “tôi” tác giả trong bài kí Ai đã đặt tên cho dòng sông?
Dàn ý
1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm
+ Kí là thể loại in đậm dấu ấn hình tượng tác giả. So với tiểu thuyết và
truyện ngắn, người viết kí không cần “ẩn mình” mà trực tiếp viết ra những gì mình
chứng kiến, quan sát, suy nghĩ. Cái tôi tác giả kể, thông tin, miêu tả hoặc dẫn dắt
người đọc tiếp cận với cuộc sống con người. Trong số các nhà văn viết kí nổi tiếng,
Nguyễn Tuân là người khẳng định cái tôi một cách triệt để. Ngoài ra các nhà văn
Vũ Bằng, HPNT, Nguyễn Trung Thành, Nguyễn Thi…đều để lại dấu ấn cái tôi
trong tác phẩm.
+ HPNT trong bài kí Ai đã đặt tên cho dòng sông? cũng thể hiện một cái tôi
nghệ sĩ say mê kiếm tìm vẻ đẹp và luôn gắn bó với thiên nhiên; cái tôi yêu quê
hương đất nước và luôn hướng về nguồn cội với những giá trị văn hóa truyền
thống; và là một cái tôi uyên bác tài hoa.
2. Cảm nhận về cái tôi HPNT
2.1 Cái tôi say mê kiếm tìm cái đẹp và luôn gắn bó với thiên nhiên
+ Trong mẩu kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông”, cái tôi tác giả gắn kết, hoà
nhập thật sự với sông nước, trời mây, cây cỏ, ngàn thông. Những trang kí của
HPNT mang đến cho người đọc những miền không gian xanh thẳm, ẩn chìm
những nét trầm tích văn hoá từ thiên nhiên. Sự hoà nhập với thiên nhiên khiến nhà
văn đã viết nên những trang văn vừa giàu lượng thông tin, vừa mựot mà, đẹp như
một bài thơ.
+ Thiên nhiên trong kí HPNT chính là phiên bản tâm hồn nhà văn. Sông
Hương trong bút kí của ông không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên thuần khiết mà
còn lấp lánh chất nhân văn của một triết lí sống. Cái tôi có lúc thoát hẳn sự ràng
buộc của bản thể để hoà nhập vào sông nước.
2.2. Cái tôi yêu quê hương đất nước và luôn hướng về cội nguồn với những giá
trị truyền thống
+ Ai đã đặt tên cho dòng sông chính là bài thơ văn xuôi ca ngợi sông Hương
gắn với thiên nhiên, văn hoá và con người xứ Huế. Bằng tấm lòng yêu thương, gắn
bó với quê hương đất nước, HPNT đã trân trọng, tự hào về bề dày lịch sử, bề dày
văn hoá và tâm hồn của con người ở vùng đất cố đô. Phải yêu sông Hương lắm nhà
văn mới xem sông Hương như một sinh thể có hồn, có tâm trạng, tính cách, một cô
gái dịu dàng, đằm thắm mà đa tài như một tài nữ đánh đàn giữa đêm khuya. Phải
tha thiết sông Hương lắm nhà văn mới nhìn thấy dòng sông như như một cô gái đa
tình, kín đáo và một chút lẳng lơ duyên dáng nhưng chung tình.
+ HPNT miêu tả sông Hương và không gian Huế với tình yêu nồng thắm,
với trái tim thi sĩ đa cảm, đồng thời bằng con mắt của một hoạ sĩ tinh tường.
3. Kết luận
+ Ai đã đặt tên cho dòng sông? là một áng thơ trữ tình bằng văn xuôi ca
ngợi sông Hương và thiên nhiên Huế, qua đó nhà thơ bộc lộ niềm tự hào về lịch
sử- văn hoá Huế, đồng thời thể hiện tấm lòng yêu quê hương đất nước của mình.
+ Tác phẩm thể hiện những đặc điểm của những phong cách kí của HPNT,
đặc biệt in rõ dấu ấn của một cái tôi uyên bác tài hoa, tài tử phóng khoáng, gắn bó
tha thiết với với những giá trị văn hoá cổ truyền của dân tộc...