You are on page 1of 3

I.

ĐỌC HIỂU:
Câu 1. (0,5 đ) PTBĐ chính: nghị luận
Câu 2. (0,5 đ) Theo tác giả, con người luôn sợ hãi khi phải nghĩ tới những việc
vượt quá tầm của mình, cho rằng đó là điều không thể làm được.
Câu 3. (1.0 đ) Tác giả cho rằng “Tiềm năng của con người là vô hạn” vì: Con
người luôn luôn có thói quen thể hiện những lĩnh vực mình rõ nhất hay sở trường
của mình nhưng lại không nghĩ rằng khả năng của mình có thể còn hơn thế, chẳng
qua chưa có cơ hội để bộc lộ mà thôi. Thực tế, loài người đã chứng minh mình có
thể làm được những việc ngoài sức của mình như: bay vào vũ trụ, khám phá các
hành tinh khác hay khám phá những bí mật dưới lòng đại dương; tạo ra những
thiết bị công nghệ hiện đại,…..
Câu 4. (1.0 đ)
Quan điểm của người viết : con người thường nhận ra sai lầm, khuyết điểm của
người khác nhưng lại không nhận ra sai lầm, khiếm khuyết của bản thân mình;
hoặc trong con người luôn tồn tại tiếng nói ngăn cản, không tự tin, yếu đuối… tất
cả những điều đó khiến ta trở thành đối thủ của chính mình, mà “thù trong bao giờ
cũng khó đánh hơn giặc ngoài”
Quan điểm này hợp lí, tích cực, nhân văn vì nó giúp chúng ta quay về bên trong
của mình để đánh thức được tiềm năng của bản thân, đừng hướng ra bên ngoài quá
nhiều bởi thành công trong cuộc đời mình là do mình quyết định.
II. LÀM VĂN
Câu 1. NLXH:
Đoạn văn trình bày suy nghĩ về việc làm thế nào để đánh thức tiềm năng
trong mỗi con người.
Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau, có thể theo hướng sau:
- Giải thích ngắn gọn thế nào là “tiềm năng trong mỗi con người”: tiềm năng trong
mỗi con người là những khả năng, năng lực còn tiềm ẩn, chưa được phát lộ ra bên
ngoài
- Để đánh thức tiềm năng trong mỗi con người:
+ Bản thân mỗi người cần:
. Không ngừng học tập, trau dồi tri thức, đạo đức, kĩ năng
. Lắng nghe bản thân, xem mình có thể có khả năng gì đặc biệt
. Không sợ thất bại, dám mạo hiểm, dấn thân, thử sức
+ Gia đình và tập thể cần:
. Có niềm tin và tạo điều kiện cho cá nhân phát huy được những tiềm năng của họ
. Không chê bai hay phủ nhận khả năng của người khác.
- Phê phán những người sống không biết cố gắng, luôn tự ti, thụ động và cả
những người không có năng lực thật sự nhưng lại tỏ ra hiểu biết, hơn người.
- Rút ra bài học nhận thức và hành động
Câu 2:
I. Mở bài
Thân bài
a. Hoàn cảnh dẫn đến màn kết
Đoạn kết của vở kịch hồn truong ba da hàng thịt không chỉ giải quyết xung đột
mà còn nêu bật tư tưởng tình cảm của người viết kịch, trước màn kết là cảnh 7 với 3
xung đột liên tiếp rất giàu kịch tính giữa hồn và xác, giữa hồn va những người thân,
giữa hồn và Đế Thích để chọn lựa 1 cách sống: hoặc là nhập vào một hình hài khác để
tiếp tục sống hoặc phải chết hẳn. Cuối cùng Ngọc Hoàng đã cho phép hồn Trương Ba
được chết hẳn, hồn yêu cầu mọi người sang nhà chị Lụa báo tin Cu Tị được sống lại,
còn mình quyết chết để trả xác cho anh hàng thịt. Trước khi lìa đời, hồn Trương Ba đã
dặn dò vợ con
b. Phân tích
Đoạn kết diễn ra trong khung cảnh:"vườn cây rung rinh ánh sáng". Đây là
khônng gian quen thuộc gắn với con người Trương Ba, tinh thần Trương Ba, nơi lưu
giấu những hồi ức đẹp đẽ về 1 Trương Ba hiền lành, trong trẻo trong lòng người thân. Ở
1 góc nhà, Cu Tị hồi sinh và mẹ con đoàn tụ, đứa bé đang ôm chầm lấy mẹ, còn người
mẹ thì cuốn quýt vuốt ve đứa con. Đó là hạnh phúc trong trẻo, cảm động mà Trương Ba
đã mang đến cho mẹ con chị Lụa - một Trương Ba luôn biết quan tâm đến những người
xung quanh.
Vợ TB xuất hiện với sự nhẹ nhàng, thanh thản, không còn dáng vẻ đau khổ, dằn
vặt, tuyệt vọng và bế tắc như ở đoạn đối thoại với TB trước đó bà hỏi “Ông ở đâu? Ông
ở đâu?”
Trước lời hỏi của vợ Trương Ba xuất hiện qua lời dẫn chuyện:"giữa màu xanh
cây vườn . . chập chờn xuất hiện" lúc này TB chỉ là cái bóng, Trương Ba lên tiếng với
vợ "tôi vẫn ở liền ngay bên bà đây, ngay trên bật cửa nhà ta, trong ánh lửa bà nấu cơm,
con dao bà dãy cỏ. . . Không phải mượn thân ai cả, tôi vẫn ở đây trong vườn cây nhà ta,
trong những điều tốt lành của cuộc đời, trong mỗi trái cây cái gái nâng niu" đây là lời
văn, lời nói thấm đẫm cảm xúc thương yêu, quý mến, gần gũi bên những người thân, là
hạnh phúc của Trương Ba khi được sống là chính mình, được sống có ích trong cuộc
đời. Đoạn văn thể hiện lơì nói của Trương Ba, 1 người nhân hậu vị tha, vừa thể hiện
chất trữ tình, chất thơ trong kịch của Lưu Quang Vũ. Qua lời thoại của Trương Ba độc
giả sẽ thấy: mặc dù giờ đây hồn Trương Ba không có thân xác trú ngụ, chỉ là cái bóng
chập chờn mờ ảo, vô hình, lại là lúc sự hiện diện của Trương Ba nhiều nhất, thường
trực nhất.
Trương Ba xuất hiện qua đoạn đối thoại giữa cái gái và Cu Tị:" cây na này, ông
nội tớ trồng đấy", qua hành động của nó vùi hạt na xuống đất để:"cho nó mọc thành
những cây mới. Ông nội tớ bảo vậy. Những cây mà nối nhau sẽ đc lớn khôn mãi mãi".
Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng "hai đứa trẻ ngây thơ trrong trắng chỉ có 2 màu
trong cuộc đời, nó không chấp nhận màu tối của cái ác nên nó đâm ra hỗn xược, xua
đuổi quyết liệt: “cút đi lão đồ tể, cút đi'”, giờ đây nó hiểu được ông nội, nó gieo trồng
những hạt gjống mới bằng thái độ nâng niu trân trọng, biểu trưng cho sự nối tiếp, sinh
tồn bất tử của hồn Trương Ba, những cây lớn khôn mãi mãi sẽ có hình ảnh của một ông
nội Trương Ba hiền lành, chăm chit và rất yêu thương con trẻ. Dù ông nội đã chết hẳn
về thể xác nhưng trong lòng nó ông nội đã hoàn nguyên kì diệu về tâm hồn. Ông nội
Trương Ba đang sống một sự sống khác_sự sống bất diệt trong trái tim trẻ thơ.
*Ý nghĩa đoạn kết
Đoạn kết vở kịch hồn chương ba da hàng thịt tiếp tục khái quát triết lí nhân sinh.
Ý nghĩa sự sống nhiều khi không phải ở sự tồn tại sinh học mà chính là sự hiện diện của
ta trong suy nghĩ trong nỗi nhớ của những con người còn sống. Vẻ đẹp tâm hồn có đời
sống dài lâu và bất tử so với thể xác. Tâm hồn cao thiết của Trương Ba vẫn có mặt
trong nỗi hoài niệm, mỗi cuộc đời đang sống.
"Tác phẩm chân chính ko chấm dứt ở trang cuối cùng" Vở kịch hồn chương ba
da hàng thịt khép lại nhưng triết lí sống thấm đẫm giá trị nhân văn, ngời sáng nhân cách
cao đẹp của con người sẽ mãi mãi lưu giữ trong lòng độc giả bởi: đc sống làm người
nhưng được sống đúng mình, sống trọn vẹn những giá trị mình vốn có và theo đuổi còn
quí giá hơn, sự sống thật sự có ý nghĩa khi con người được sống tự nhiên, hài hoà giữa
thể xác và tâm hồn. Hạnh phúc của con người là chiến thắng được bản thân, chiến thắng
sự dung tục, hoàn thiện nhân cách và vươn tới những giá trị về tinh thần cao quí
Cách giải quyết kết thúc của vở kịch thể hiện tài năng của Lưu Quang Vũ phù
hợp với hoàn cảnh theo đúng lôgic phát triển của tình huống kịch, của nhân vật kich.
c. Đánh giá
III. Kết bài

You might also like