You are on page 1of 5

Pdf: Góp phần làm nên chiên thắng vẻ vang cho phong trào thơ mới, không thể

không nhắc đến Thế Lữ,


Lưu Trọng Lư, HUy Thông,..Tuy nhiên đén khi XD xuất hiện thi Thơ mới mới thật sự đoạt được sự toàn
thịnh. Đọc thơ XD, nta dễ bắt gặp và nhận thấy được một hồn thơ tha thiết yêu sự sống khát khao giao
cảm với đời, khat skhao hưởng thụ vẻ đẹp của cuộc sống. Vi thế cũng chẳng phải ngẫu nhiên khi Huy Cận
đã nhận xét “Thơ tình XD thực chất là một bài thơ sống”. Có lẽ trong số các nhà thơ mới, chưa có ai dám
bộc lộ lòng ham muốn được sống, được thiết tha, cuồng nhiệt howrng thụ sự sống như XD

“Kẻ ….đời”

Cam.228 Mạnh mẽ sôi nôi và ồn ao CXd đến với lafg thư như có sẵn duyên vơi snt , bất gờ..sự sống. Ông
yêu thơ, yêu…sống…cuồng nhiêt, ông mở ộng vòng tay ..mình.Chính vì thế ma fthow ông đi vào lòng
ngươi futjw nhiên.. cảm với lòng yêu đời, yêu người- cốt cách của ngươu fcaafm bút.

Pdf: XD yêu đười, thiết tha với cuộc sống, song, với ông,cuộc ososng chẳng tồn tại vơi sý nghĩa trưu
tượng. cso lẽ bơi lẽ sống của xD giờ đay nằm ở tình yêu và tuổi xuân. “Nhà thơ mới nhất.. mới” thuofng
nói một cách say sưa về hạnh phúc của tuoir trẻ và niềm khao khát với tình yêu, ông coi đó là” phần
ngon.. đời”. Oog dám khawrg định rằng mình là”kẻ uống..môi”, dám bày tỏ bộc trực và táo bảo cả khát
vọng huorng thụ của mình

“hãy sát đôi đầu, hãy kề đôi ngực hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn,dài”

Bởi vì: “Làm sao sống .. nào”

. Phải chăng cũng chính vì thế mà thơ tinh XD “mang .. ày”. Ông thổi vào lời thơ cái đẹp của cuộc sống,
cái tha thiết của tình yêu hay cả cá sôi nỏi của tuori trẻ. Như 1 sứ gải của thi ca, XD đến với đời, đem
trọn tình yêu, niềm vui và khát khao hạnh phúc của mình đẻ giao ảm với ccuoj đời. XD chẳng phải người
đàu tiên viết về đề tài từ hai nguồn cảm huwsg tình yêu và tuổi xuân. Không chỉ riêng XD mà nhiều nhà
Thơ mới ddefu chọn tình yêu làm tiền đề cho cảm hứng sáng tạo thơ ca. Song, XD đã gạt bỏ giấc sầu
mộng man mác trong tinh yêu của lưu trọng lư, xa lạ vơi kiểu tình yêu mộc mạc thầm kín của nuyễn
bính. Ông viết về tình yêu và tuori xuân với một cảm xúc rất mới. Với tinh yêu, XD muốn khám phá ý
nghĩa thực chất ý nghĩa của nó và đồng thươi fuqa đó trình bày quan điểm thẩm mỹ cua mình.

Nâu. 41 : trong thơ mới, không hiểu do trời phú cho một cảm quan đặc biệt hay do một ám ảnh thơ áu
nào,XD, hơn nwhung thi sĩ khác đã ý thức sâu sắc được sự mất mát của thơi fgian:

Bbuổi chiều ra cửa sổ

Bóng chụp cả trời tôi”

Dù buồn dù xót xa thế nhưng lại trân trọng bám víu lấy sự sống trong mọi hình thức đ dạng từ vi đến vĩ
của nó “Tôi…phương” (nâu .44) . Ông sống với hiện tại, coi trọng hiện tại, chọn cho mình lối sống đúng
đắn: sống vội vàng, gấp gáp, hết mình cho hiện tại nhưng toàn tâm, toan trí và toàn hồn. Phải chăng ông
biết rằng thời gian là một vận động tuần hoàn. Trăng tron rồi lại khuyết, trăng khuyết rôi lại tron, không
có gì là mất đi cả. Còn khi con người là cá nhân á thê đjăt cuocj đời mình vào giosws hạn tram năm thi
các thuyết đó không giải quyết được gì cả.. Ý nghĩa của “cái chết” nằm tỏng s ngĩa ucra đời soosnh. Sông
như thế điều đo smowis là uqnag trọng. SInh thời, XDcos tâm sự với cac sbajn thanh nhiê “cc.” Rõ rang
khi ra đọc thơ, đi sâu vào tìm hiểu thơ của thi sĩ, ta thây sthaap sthoasg ngọn lửa khát vọng, ngọn lửa
của cucooj sốn rạo rực khát khao với đời. nhưng thoáng qua tấm òng yêu dười đoi lúc lại gợn ên chút
băn khoản buồn thảm vủa thi nhân trước thời cuộc. tuy nheien thật đáng uqys khi hà thơ vẫn lập lòe
ngọn lửa đan ô trên thảo nguyên mịt mù của cuộc đợi: ngọn lửa tuổi trẻ, ngọn lủa tình yêu cuộc sốn. va
ta biết được rằng: dù lúc vui hay lúc buồn …

Phân tích:

Và điều đó có lẽ được minh chứng rõ nhất qua “vội vàng”

Nếu trong toa nhị Kiều là một tấm òng yêu thương người phai sosog một cuộc ososng buồn tẻ, mờ nhạt
thì trong vv ddos cũng lf một tấm lòng một tâm hồn yêu đời yêu người đến cuồng nhiệt trước cuộc sống
mới bắt đfau mơn mởn. Ngay từ hồi viết thi nhân vn, HT đã thấy” XD say đắm tinh yêu, say đắm…
(nâu.36) Vì thế ngay từ đầu tựa đề bài thơ, ta đã thấy cái gì đó “vộ vàng” cuống quýt, ham muốn của
một hồn thơ yêu đời, yêu cuộc sống của xd

“Tôi ..đi”

Ôi, ý muốn ấy thật quả là táo bạo, liệu phải chăng cái hồn thơ tha thiết với đời giờ đây đang lo lắng
trước sự đôi rthay của đất trơi, của cảnh vật nên muốn dang rộng cánh tay mà ôm hết tất cae, để giữ lại
tât scar với vẻ đjep vốn có của nó. Muốn tăt snawgs đẻ giữ cái amu đẹp rữ rỡ cua nó, muốn buộc gió để
giữ hương đừg bay đi, đẻ dược hưởng thụ , để được thương thức. Thật là những ham muốn kì dị, chỉ có
ở thi sĩ, ý muốn của xD lớn quá, mjanh mẽ như chính hồn ông vậy.Nhưng lam sao đây, làm sao để
cyuownxg lại cái quy luật tự nhiên của đát trời, sao có thể vĩnh viễn hóa đưuọ những thú ngăn snguir và
vốn mong manh đến thế? Cái ham muốn ấy đã he smorw cho ngươi fđọc đjăc biệt là lứa tuổi thanh niên
tahays đươc một lòng yêu sống đế bồng bột đối với cái thế giới thắm săc sđượm hương này. tG này đã
được XD cảm nhận theo một cách riêng. Nó bày ra ngỡ như ,ppkt thiên đường ttreen mặt đát như một
bữa tiệc lớn của trần gian. Và chính XD ông cảm nhận nó bằng cả sự tinh vi nhât scuar một tâm hồn ham
sống.Cái thế giới đầy xuân tình, cái thiên dường sắc hương đo shiejen ra trong VV ngớ như một khu
vườn tình ái, vừa như một mâm tiệc với thực đơn quyến rũ. Khác với CLV “chắn neero xuân sang” khi
thấy cuộc đười vô nghĩa, đau khổ, không thích mùa xuân mà ngăn bước chân nó bằng nhuwxg la svanfg
rơi, muốn cánh hoa tàn sót lại từ mau thu. ở vv, Bằng lối ddiejp ngữ, ddiejp câu strusc câu XD đã diễn tả
thanh công ý muốn của bản thân một thi sĩ muốn đoạt quyền cuat taho hóa để giữ lấy hương săc
sxuaan, níu giữ tuổi trẻ.

Rồi đay nữa, hình ảnh của sự sống muôn màu, đfauy sưc shaap sdaaxn và quyến rũ, đang dạt dào ùa vào
tâm hồn “ của ..mi’

Nếu Thế lữ nuôi giấc mộng lên tiên thì “xD đót cảnh … giới” (bao.226).. chúng ta. Mùa xuân là mùa của
sự sống, của tình yêu, là một ddeeetafi đắt giá và không bao giờ cạn của thơ ca văn học Vn. Mùa xuân
trong VV la mùa xuân tươi đjep, mùa xuân của sự sống, bướm ong dập dìu, chim chóc đua nhau ca hát,
của lá non phơ phât streen cành, của hoa nở trên đồng nội xanh rì. Qua cacsg sử dụng linh hoạt các đjiêp
từ, ddiejp ngữ”này đay” “này đay” đặt song song nhau nhu wsuwj sắp đạt của một món ăn tinh thần sẵn
có, như gợi mở một sự quyến rũ đén lạ kì.với cặ pmaqwts xanh on của mình, nhà thơ mơi snhaat strong
acc snhaf thơ mới đã nhìn nhận cuộc sống xung quanh như một thiên đường phong phú và giàu có bạt
ngàn. XD cũng như cac sthi sĩ cung thời phải hiucj nỗi buồn thé hệ, song ông không chán chường, ông
nhìn cuộc sống trần thê vơi socn mắt của một tâm hồn ham sống. Không như CLV trong ddiefu tàn quay
lưng với cuộc sống thực tại một cách gay gắt quyêt liệt, tìm về quá khứ vàng son đổ nát hay chán nản ,
bế tắc như trong nhưng vần thơ cả huy cận hay trăn trở về giấc mộng lên tiên, về cõi bồng lai như Thế
lữ thơ XD là một khts khao them sự sống.
“và này đay.. gõ cửa”

Hình ảnh thơ chân thật, tươi nguyên và tràn trề nhựa sống như cách oog haonfg thơ tình đón nhận sự
sống thanh xuân bằng cặp măt sxanh non, căp smatw bsieecs rờn ngớ ngác và đầy vui sướng. Để rồi
phát hiện và đón nhận cái cảnh tượng mươi smer, diễm lệ: ánh bình minh rực rỡ sớm mai. Ta vô tình băt
gặp lại hình ảnh ấy trong Xuân đầu “Tà áo mới cũng say mà gió nước

Rặng mi dài sao đọng ánh dương vui”

Vẻ dẹp mùa xuân, vẻ dẹp của sự sống ấy là say đắm, là ngây gất lòng ngươi, la vẻ đẹp của trần thế rât
sodoxi gần gũi, bình dị. Chẳng phải là vẻ đẹp chốn bồng lai, tiên cảnh, mộng mị trong vần thơ của thế lữ

“Tròi cao.. nga “ tiếng sao thiên thai (cam.260)

Vẻ dẹp mùa xuân trong vội và là vẻ đẹp của thiên nhiên qunah ta, vẻ đẹp tươu trẻ, đắm say. Phải chăng
vì thế mà thi sĩ mơi sthoost lên : “tháng giêng gon như một cặp môi gân”

Ý thơ quả thật táo bạo ! Thơ xưa đã ai dám bộc lộ tiếng nói cương quết và dứt khoát như XD. Và liệu đã
mấy ai dám so sánh mùa xuân vươi shifnh ảnh rất thwucj, rat cụ thể “cmg” trong tình yêu đôi lứa. không
có tình yêu cuộc sống cuồng nhiệt làm sao có thê rvietes nên được vần thơ mê say đén thế. ở đây XD
nhăc sđến tháng giêng- có thể nói là tháng mở đầu và đẹp nhất của mùa xuân. Thông qua hình ảnh
tháng giêng “ngon” mà XD đẫ gợi tả hết thảy cả mùa xuâ, mùa của vạn vật đâm chồi nảy lộc, cằng tràn
sức sống, tât scar như trooxi dậy một ức sống mạnh mẽ một niềm say sưa sống, thiết tha, yêu đời.ở đây,
nhà thơ đã có cách so sánh rât sđắt thiên về cảm gác và gây ấn tượng mạnh cho ngươi đọc. dưới con
mắt ủa nhà thơ mới mùa xuân nay tực hồ như một cô gái kiều diễm hồng háo và đày hấp dẫn con người
ở đay là một thiếu nữ sảm phẩm diệu kuf của tạo hóa như một chuaarm mực cho mọi vẻ đjep của thế
‘gian. Ta cũng băt sgaajwpnhwuxng ình ảnh so sanh táo bạo qua nhwuxng dong thơ khác của XD “ lá
liễu.. “(âu.47)

“tôi sung.. nửa”

Cuộc đời trần thế đjep đẽ và hấp dẫn thế nhwung con người không thể nào cưỡng lại cái tuầ haofn của
vu trụ. Năm tháng chảy trôi, tuổi xuân một di sẽ không bao giờ trơ rlaji. Một trạng tahis đối lập được mở
ra: mùa xuân hấp dân thi sĩ làm cho lòng ông “sung sướng” nhưng rồi chính nó lại khiến ông sống vộ
ivanfg “Tôi không cwho.. xuân”. Phải tận hưởng mùa xuan khi còn tươi non hâp dẫn phải hưởng thụ vẻ
đẹp say đắm của nó để khi xuân qua , hạ đến không phải ân hận , nuosi tiếc, lưu luyến. thông qua cách
dùng ddeijep ngữ “nhà thơ .. “ vũ dương quỹ (cam.262)

Và rồi : “xuân đương nhân gian”

Con ngươi thời trung đại dường nhưu sống vưới quan niệm ..người. (nâu-38). Xuân chỉ là một trong bốn
màu .. chảy.. (xanh.232). trong thwo xưa, quan niệm tgain là vòng tuần haofn vô tận .. mât sđi”( nâu.47)

“nói làm chi… tahwm slaji”

Thước đo tg của thi sĩ là tuổi trẻ nếu tuổi trẻ một đi không trở lại thi làm gì có sự tuần hoàn. Thơ xưa đã
không sít lần than thở về sư hữu hạn của.. cửa sổ.(xanh . 47) thế nhưng họ quan niệm .. khách thể độc
lập với con người”

“còn trời… tiễn biệt”


Cái vui tươi rạo rực dường như đến đay đã nhương chỗ cho nỗi buồn u uất, nưới tiếc không nguôi với
trần thế. Nhwung qua đó dường nưu ta càng cảm nhận được rõ hơn cái lòng ham sống, yêu đời thiết tha
, say đắm và cuồng nhiêt. Đó là nhưng câu thơ rất sống rất đẹp. Mỗi khoảnh khăc slaf vô cùng quý giá.
Phải chăng vì thế mà cảnh xuân càng lộng lẫy, cuố đười càng đáng sống đáng yêu bội phần.

Nghĩ về sự ngắn ngửi của kiêp snguowif, XD mang đến một nỗi ngậm ngũi mơi smer, cảm nhận thật
mưới lạ. Ông đã phat shuy triệt đẻ phép tương giao vê fcamr giác để cảm nhận và mô tả cuộc song khi
thơi fgian giơ fđay được cảm nhận bằng khứu giác “Mui tháng năm” – có lẽ vì thế mà nhà thơ đàu bài đã
muosn buộc gió lại để tháng năm dung trôi đi ? thế nhưng “rớm” lại dẫn người đọc đén sự liên tưởng
hình ảnh giọt lẹ qua thị giác để rồi chữ vị liền đo slaji cho thấy vần thơ đã chueyern qua vị giacsvaf lại là
vị chia phôi. Vì sao thời gian lại mang cả hương vị hình thể của sự chia phôi ? liệu ây slaf cảm giác thật
hay thwucj chhaats là phép tương giao. Quả là itnh tế đến nhường nào ! chi qua đôi dòng htow ngăn
sguir dường nhu XD đã vẽ lên bức tranh li biệt đày luyến lưu. Trên mỗi khắc giờ dayddang diễn ra cuocj
chia tay của tgia vưới ocn người, vơi skhoong gian và hơn cả là vưới chính thơi fgian. Chính vì thế mà
oog dường như lawsg nghe đưuọc lờ than thầm tiên biệt của sống núi lười than thầm vĩnh viễn :không
gian đang tiễ beiejt vưới thươi fgian. Thế giới tự nhiên cũn chawrg thê rnaof tránh khỏi cái “đọt tàn phai
sắp sưa”- một sự tàn phai trong cái vòng vô tận của tgain mà khoog thể transhkhoir.

“cơn..sắp sửa”

Thế đấy, vì thế nhà thơ ham sống rồi cung phải tuân theo quy luật của đát trơi và chỉ còn 1 cách duy
nhát là lựa chọn cho mình lối sống vv, cuống quýt, chạy đua với tgian đẻ trân tọn từng giây, từng phút.

“chẳng.. hôm”

Mau đi thôi vì xuân sắp qua đi, mà bi đát thay xuân ấy lại chẳng tuần haofn như trơi dtaas, mội đi không
trở lại. phai rchawngr vì thế mà nhịp thơ cũng như đang vội vàng gấp gáp, dồn dập “mau vơi chứ ..ngày
mai” (xanh.233) xD muốn níu kéo tuổi xuân muosn giưu xlaji tuori trẻ, gwiux lại tình yêu. Khác vơi shMt
hướng tơi scoix trăng sao thượng giới, lưu trọng lư chu du trong cõi mộng, ký thác tâm hồn mình vào
những thú giang hồ đau thương, XD vẫn là “1 con ng của đời, 1 ng ở giữa loài ng” ông chủ động đón
nhận atats cả hương vị ngọt ngào nhất mà cuộc đời ban tặng:

“ta ôm bó cánh tay… dưới đất”( pdf .1)

Coi hiện tại là lẽ sống ông càng tha thiết với sự sống, càng bộc lộ lòng ham ssong đến say mê cuồng
nhiệt. “ta muốn ôm. Cỏ rạng”

Có thể nói đoạn thơ cuối chính là đoạn thơ thê rhieijen đày đủ nhất cái giọng yêu đời sôi nổi đến bồng
bột ucra XD. Đó là sự bày tỏ cảm xúc mãnh liệt và nhứng khat skhao cuồng nghiệt của thi nhân về cuộc
sống trần thế. Đâu đó ta như ngeh thấy đưuọc hơi thở và nhiwjp đập con tim của nhà thơ, tất cả như
bày ra trước măts một làn song ngôn từ đan chéo, giao thoa tưng đợt vỗ vào tâm hồn người đọc. Việc
một lần nữa sử dụng didejp từ “ta muốn” một cách dày đjăc cùng sự tăng tiến về sắc thái tu từ ở những
động từ”ôm” riết say thâu cắn . nó thê rhiejen một cách trwucj tiếp tươi sống cái cảm xúc ham hố, tham
lam dwuocj ái ân cùng sự sống. “và..” đúng như hoài thanh nhận xét “thơ xd.. tha thiết” (bao.253) qua
thơ xd.. sôi nooiri nhất (bao.256). chỉ với một chữ ôm xd dường như đã gói tọn cả sự sống.. mơn mởn
(xanh.233).. tràn trè nhựa sống”
“choc h.. thời tươi”tư cho lần nữa đưuọc sử dụng như mọt ddiejp ngữ vưới nhịp đọ tăng tiến đẻ nhân
smajnh các đọng tahis hưởng thụ thoa rthuee: chuyến choáng – đã đày- no nê . đó là cái tâm cái hồn của
nha thơ thiết tha sự sống, yêu cuộc đười đến cuồng nhiệt. nhà thơ mưới nhát.. sao (xanh.233). và cảm
xúc ấy lại trào lên như nhwuxng đợt song cafg lúc càng dâng cao, càng vỗ mạnh, rồi đẩy lên đến tột đỉnh
“hỡi xuân hồng.. “ … (xanh.233) ta thoáng chốc thây sxd như một chú ong … men say (nâu .41)

Như thế (xanh.233)

Bao .256 3)

You might also like