BÀI PHẢN BIỆN CHỦ ĐỀ PHẢN BIỆN: NGHIÊN CỨU ĐỐI CHIẾU NGÔN NGỮ CƠ
THỂ GIỮA HAI NƯỚC HÀN – VIỆT(NHÓM 1)
NHÓM 3
Họ và tên Mã số sinh viên
Phạm Thị Thư 4501756072 Nguyễn Thị Hồng Phúc 4501756053 Lê Thị Thu 4501756070 Bùi Thị Hoà Tan 4501756068 Nguyễn Thị Thu Hiền 4501756020
I.NHẬN XÉT CHUNG
Bài phân bố cục rõ ràng, nội dung đầy đủ, hình ảnh minh họa bảng biểu sinh động. Nhóm đã rất đầu tư vào bài làm. II. NỘI DUNG CẦN GÓP Ý - Có một số lỗi sai chính tả nhưng không đáng kể. Đặc biệt trong đoạn văn ở trang 29 có lặp câu “Ngoài ra hành động rung đùi còn được cho là thiếu lịch sự, tôn trọng nếu bạn đang ngồi cùng người khác.” 2 lần sát nhau. - Hình 9 và hình 15 nên sửa/dịch/xóa phần chú giải tên hình từ tiếng Hàn thành tiếng Việt cho thống nhất về mặt ngôn từ của bài tiểu luận. Ngoài ra nếu có thể thì các bạn có thể thêm ảnh cho phần 4 loại nhãn giao thì nội dung sẽ sinh động hơn nữa. - Ở phần 3 nhóm bạn chưa đề cập cách mà nhóm tiếp cận hay thực hiện phân loại ngôn ngữ cơ thể bởi vì có nhiều cách để phân loại. Do đó sẽ bị thiếu một số ý quan trọng như nét mặt (bao gồm những bộ phận nhỏ: đầu, miệng, môi, cằm, mũi,...), cử chỉ khoanh tay, tư thế khi ngồi bệt,... - Mục 5.1.2.2 nên bổ sung thêm “CỬ CHỈ CỔ VŨ” (Kiểu nắm tay và giơ lên để thể hiện tinh thần cổ vũ 'Cố lên' khá phổ biến ở Hàn Quốc và cả ở Việt Nam) - Mục 5.2.2 NGUYÊN NHÂN- Nên bổ sung “Cử chỉ thể hiện sự bất lực và tức giận”. Cùng là tức giận, nếu người Việt Nam không thể hiện qua cử chỉ quá nhiều, nhưng nếu người Hàn Quốc đang giơ tay lên quạt quạt thì có thể người đó đang thực sự rất nóng, nhưng cũng có thể người ấy cảm thấy bất lực và tức giận, lửa bùng lên nên họ phải dùng tay làm quạt để hạ hỏa. - Mục ĂN CƠM( Trang 24) Về cách lý giải nguyên nhân của sự khác nhau giữa cách ăn cơm của người Việt và người Hàn, nhóm bạn giải thích rằng do gạo người Hàn ăn là gạo dẻo nên họ không bưng chén cơm lên. Tuy nhiên em nghĩ nên bổ sung thêm nguyên nhân đến từ góc độ văn hóa nhận thức thì sẽ càng thuyết phục hơn nữa. Ví dụ [Nguyên nhân của quy tắc này là vì người Hàn Quốc cho rằng bưng bát lên như thế là thô tục, bất lịch sự, và có vẻ phàm ăn tục uống. Còn người Việt Nam khi ăn cơm lại phải cầm chén lên là để tránh rơi vãi đồ ăn]
III. CÂU HỎI PHẢN BIỆN
Câu 1: Cử chỉ ngón trỏ và ngón giữa đan vào nhau với Việt Nam nó mang ý nghĩa chỉ bộ phận sinh dục nữ thì tại Hàn Quốc nó có chỉ thứ gì không mà lại được xem là biểu tượng may mắn? Câu 2: Tại sao nụ cười méo xệch lại là dấu ấn riêng biệt của văn hóa phương Tây? Câu 3: Trang 13, câu “Ngoài ra, hành động di chuyển ngón trỏ hoặc ngón trỏ và ngón giữa lên và về phía trước cũng thể hiện ý nghĩa 'hãy đến đây', và cử chỉ này được sử dụng bởi cấp trên đối với cấp dưới.” có ảnh minh họa là hình 2 đúng không ạ? Mình muốn hỏi đây là cử chỉ thường sử dụng ở Hàn hay sao vì Việt Nam mình cảm thấy như thế này rất không lịch sự dù là cấp trên với cấp dưới. Câu 4: Nên lên án gay gắt hay chỉ ra lỗi sai nhẹ nhàng với người nước ngoài sử dụng cử chỉ, ngôn ngữ cơ thể được cho là mang tính xúc phạm ở Hàn Quốc nhưng chính bản thân họ cũng không biết về điều đó do lí do khách quan (có quá nhiều ngôn ngữ cơ thể cần tránh mà chưa thể biết hết hoặc ở nước họ điều đó mang nghĩa tích cực) Câu 5: Thông qua phần thuyết trình của nhóm bạn thì mình rút ra được rằng Ngôn ngữ cơ thể là một phương tiện giao tiếp vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Nhưng ngôn ngữ cơ thể cũng rất dễ bị gây hiểu lầm. Ví dụ khi nhìn chằm chằm người khác có thể là do bạn đang rất quan tâm, chú ý lắng nghe người khác kể chuyện nhưng người kia lại cho rằng bạn đang không hiểu những gì họ nói, hoặc đang nghi ngờ lời họ nói và làm họ cảm thấy bị áp lực, làm họ mất tự tin. Liệu thông qua ngôn ngữ cơ thể, con người có thể luôn luôn hiểu hoàn toàn chính xác thông điệp mà người kia muốn truyền tải, trong giao tiếp có nên phụ thuộc vào ngôn ngữ cơ thể hay không ? Nếu không thì theo nhóm điều gì mới thực sự quan trọng để tạo nên một cuộc giao tiếp thành công ?