You are on page 1of 1

ÁNH TRĂNG

Nguyễn Duy
(Trăng là một hình ảnh đẹp của thiên nhiên. Từ lâu trăng đã trở
thành đề tài muôn thuở của thi ca, là nguồn cảm hứng sáng tác không
bao giờ cũ của biết bao tâm hồn thi sĩ). Nếu đến với trăng ta có '' Nhớ
rừng'' của Thế Lữ; ''Đầu súng trăng treo'' của Chính Hữu thì nền văn học
Việt Nam còn ''Ánh Trăng'' của Nguyễn Duy. Ông vừa là nhà thơ, vừa là
người linhs. Nguyễn Duy gia nhập quân đội năm 1966 và là nhà thơ tiêu
biểu trong kháng chiến chống Mỹ. Chất thơ ca của ông rất giản dị, gần
gũi giàu cảm xúc. Nhắc đến Nguyễn Duy ta lại nhớ ngay đến bài thơ “
Ánh trăng”. “Ánh trăng” được viết vào năm 1978, sau 3 năm ngày thông
nhất đất nước tại Thành phố Hồ Chí Minh và được in trong tập thơ cùn
tên. Mặc dù ra đời đã lâu nhưng cho đến ngày hôm nay bài thơ vẫn để
lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.
“Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
Hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ

Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình''.

You might also like