Professional Documents
Culture Documents
Dàn ý cảm nhận về bài thơ Ánh trăng
Dàn ý cảm nhận về bài thơ Ánh trăng
a) Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Duy: Nguyễn Duy là một nhà thơ trưởng thành trong
kháng chiến chống Mỹ, tiêu biểu cho thế hệ trẻ sau năm 1975 với những sáng tác sâu
sắc, đa nghĩa, thể hiện sự đa diện của cuộc sống.
- Giới thiệu khái quát bài thơ Ánh trăng: Ánh trăng (1978) là lời nhắc nhở về một thái độ
sống thủy chung tình nghĩa thông qua hình ảnh ánh trăng quen thuộc trong thi ca.
b) Thân bài: Phân tích và cảm nhận bài thơ Ánh trăng
* Luận điểm 1: Suy nghĩ và cảm nhận về vầng trăng trong quá khứ.
- Điệp từ “hồi” gợi nhắc sự hồi tưởng và gắn bó sâu sắc của trăng với con người.
=> Từ thời thơ ấu, ánh trăng luôn gắn liền với cuộc sống sinh hoạt, dù đi đâu trăng
cũng bên cạnh.
+ "Trần trụi", "hồn nhiên" -> vẻ đẹp của ánh trăng bình dị, mộc mạc, trong sáng hòa hợp
với thiên nhiên trong lành.
=> Trong thời chiến tranh: ở rừng, cuộc sống khó khăn thiếu thốn, tuy vất vả nhưng vẫn
đầy nét thơ mộng vì có trăng làm tri kỷ.
=>Trăng khi đó là ánh sáng trong đêm tối chiến tranh, là niềm vui bầu bạn của người
lính trong gian lao của cuộc kháng chiến - vầng trăng tri kỉ. Nhân vật trữ tình gắn bó với
trăng trong những năm dài kháng chiến. Trăng vẫn thuỷ chung, tình nghĩa.
=> Vầng trăng đã gắn bó thân thiết với con người từ lúc nhỏ đến lúc trưởng thành, cả
trong hạnh phúc và gian lao, trở thành người bạn tri kỉ, “vầng trăng tình nghĩa” biểu
tượng cho quá khứ nghĩa tình.
-> Sự thay đổi của hoàn cảnh sống - không gian khác biệt, thời gian cách biệt, điều kiện
sống cách biệt, xa rời thiên nhiên.
- Vị trí của trăng hiện tại trở nên nhỏ bé, xa lạ:
+ Nhân hóa "Vầng trăng đi qua ngõ", so sánh "Như người dưng qua đường"
-> Vầng trăng vẫn “đi qua ngõ”, vẫn tròn đầy, vẫn thủy chung tình nghĩa, nhưng con
người đã quên trăng, hờ hững, lạnh nhạt, dửng dưng đến vô tình.
=> Sự quên lãng của nhà thơ với ánh trăng: Giữa nơi thành phố ấy khi ánh trăng đi qua
ngõ nhưng tác giả đã không còn nhớ đến trăng.
=> Khi thay đổi hoàn cảnh, con người có thể dễ dàng quên đi quá khứ, có thể thay đổi
về tình cảm.
+ Hành động “vội bật tung cửa sổ” -> vội vàng, khẩn trương
-> Sự xuất hiện bất ngờ của vầng trăng khiến nhà thơ ngỡ ngàng, bối rối, gợi cho nhà
thơ bao kỉ niệm nghĩa tình.
=> Quan hệ giữa người và trăng không còn là tri kỉ, tình nghĩa như xưa vì con người lúc
này thấy trăng như một vật chiếu sáng thay thế cho điện sáng mà thôi.
* Luận điểm 3: Cảm xúc của tác giả khi đối diện với vầng trăng
- Sự đối diện giữa nhân vật với vầng trăng như đối diện với chính mình, với quá khứ:
=> Tác giả nhắc nhở chính mình và cũng đồng thời nhắc nhở chúng ta, những người
đang sống trong hòa bình, hưởng những tiện nghi hiện đại, đừng bao giờ quên công
sức đấu tranh cách mạng của biết bao người đi trước.