Professional Documents
Culture Documents
Bài thơ Nhớ rừng (Thế Lữ - Nguyễn Thứ Lễ)
Bài thơ Nhớ rừng (Thế Lữ - Nguyễn Thứ Lễ)
hakawa.vn
) MỞ
Nhớ rừng
Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Thế Lữ » Mấy vần thơ
(1941)
Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Thế Lữ » Mấy vần thơ
(1935)
hakawa.vn
MỞ
6:15 / 9:01
GS Trần Văn Khê ngâm bài Hổ nhớ rừng (dựa trên bài
của Thế Lữ) mừng xuân Canh Dần 2010 '
Trên đây là bài thơ theo bản in lần thứ 2 năm 1941 sau
khi đã được tác giả sửa chữa. Dưới đây là bản đầu in
năm 1935:
Nguồn:
1. Thế Lữ, Mấy vần thơ, NXB Đời nay, 1941
2. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn
1900-1945), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn
quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004
3. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn
học, 2007
Áo Sơ Mi Phong
Cách Nam Tính
hangnhapkhau247
góp ý
Gửi bởi vĩnh nghiêm ngày 23/07/2009 10:07
Có 5 người thích
còn cả chỗ
"Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng"
hình như là "náu sau rừng"
xem lại với, anh Vanachi nhé
máu
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 30/04/2010
00:48
Có 2 người thích
Sống - ghét
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 30/04/2010
00:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết
ngày 30/04/2010 00:52
@ĐLH: Chị nghĩ em sửa thành sai mất rồi. Sống chứ
không phải ghét! Hmm... Mặc dù trên mạng thì mọi
người chép là Ghét, nhưng chị nhớ ngày xưa mình
từng đọc thấy ở văn bản là Sống. Để tìm lại văn bản
xem sao nhé?
sống/ghét
Gửi bởi Vanachi ngày 30/04/2010 05:21
Có 1 người thích
binh luan
Gửi bởi Phong Tran Khach ngày 01/05/2010
01:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phong Tran Khach
ngày 01/05/2010 01:47
Có 1 người thích
Nhớ Rừng!
Gửi bởi kimcaca08 ngày 01/06/2011 01:40
Có 1 người thích
Có thể nói đối với thơ, một người yêu thơ "nghiệp
dư" như mình, mình thất rất thích bài này.
"Thời oanh liệt nay còn đâu"
Thiềng Đức-22/5/2005
(Dựa theo tứ thơ Thế Lữ)
-Viết theo dạng Thơ Tân Đường luật
Nhớ rừng là bài thơ kiệt tác của Thế Lữ, nhà thơ
tiên phong của phong trào Thơ mới (1932 – 1941).
Với nhạc điệu du dương, với cảnh sắc thiên nhiên
tráng lệ, đặc biệt với hình tượng con hổ, bài thơ
Nhớ rừng đã chinh phục mỗi chúng ta, đã chiếm
lĩnh nơi sâu kín nhất cõi tâm hồn bao người trong
hơn nửa thế kỷ qua.
Năm tháng dần trôi qua, chúa sơn lâm có bao giờ
nguôi được nỗi nhớ rừng. Nhớ thuở tung hoành
hống hách những ngày xưa.
Như tư thế cao sang, oai hùng của ta. Một cái bước
chân, một tấm thân lượn sóng, một cái vờn bóng...
Tất cả đều dõng dạc, đường hoàng. Một chữ ta
vang lên đầy tự hào của chúa sơn lâm:
Nỗi nhớ rừng thiêng, nhớ quyền uy... của chúa sơn
lâm chính là nhớ những năm tháng không thể nào
quên. Nỗi nhớ ấy chính là khát vọng sống, khát
vọng tự do cháy bỏng.
Vị chúa sơn lâm, nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây
già rồi uất hận căm ghét những cảnh không đời
nào thay đổi tẻ nhạt, vô vị, vô nghĩa tầm thường giả
dối nhỏ bé:
Trước thực tại đau đớn, hổ chỉ còn biết thả hồn
mình theo giấc mộng ngàn. Chúa sơn lâm cất tiếng
gọi rừng thiêng với bao nhớ thương bồi hồi, da diết:
Nhớ rừng là một trong mười bài thơ hay nhất của
phong trào Thơ mới (1932 – 1941). Thể thơ tự do,
lời thơ đẹp, hình tượng kỳ vĩ, tráng lệ. Nhạc điệu du
dương, cảm xúc dào dạt. Hình tượng con hổ sa cơ,
đau đớn uất hận, da diết nhớ rừng được khắc hoạ
sâu sắc, đầy ám ảnh.
(Theo Nguyễn Thị Thanh Huyền, giáo viên dạy văn tại
trường THPT chuyên Hùng Vương - Việt Trì - Phú Thọ)
Nhớ rừng là một trong những bài thơ hay nhất, tiêu
biểu nhất của Thế Lữ và của phong trào Thơ mới
(1932-1941). Bài thơ ra đời giữa lúc cuộc bút chiến
giữa thơ mới và thơ cũ đang diễn ra hết sức gay
gắt. Và sự xuất hiện của Nhớ rừng trên thi đàn đã
làm cho cả hàng ngủ thơ xưa phải tan vỡ (Hoài
Thanh).
Trước hết, ta hãy cùng nhau đọc lại bài thơ, để cho
ngôn ngữ, nhạc điệu của bài thơ vang lên bên tai
ta, để cho cảm xúc thơ tràn ngập lòng ta, để cho
hình ảnh thơ hiện diện trong tâm trí ta, để cho hồn
thơ lắng lại trong ta: