Professional Documents
Culture Documents
- Tính chất:
o Tính khách quan: mâu thuẫn là cái vốn có của mọi sự vật,
hiện tượng. Tồn tại không phụ thuộc vào ý thức của con
người
o Tính phổ biến: mâu thuẫn diễn ra ở mọi sự vật, hiện tượng,
mọi giai đoạn tồn tại và phát triển của sự vật, hiện tượng.
Mâu thuẫn này mất đi sẽ có mâu thuẫn khác thay thế.
o Tính phong phú, đa dạng: sự vật hiện tượng khác nhau sẽ
có mâu thuẫn khác nhau. Trong một sự vật, hiện tượng, có
thể tồn tại nhiều mâu thuẫn khác nhau và có vị trí, vai trò
khác nhau đối với sự vận động, phát triển của sự vật đó
d. Ý nghĩa:
- Phải tôn trọng mâu thuẫn, thừa nhận có những cái mặt đối lập
tồn tại và đấu tranh thì mới có sự phát triển.
o Ví dụ: Trong một lớp học mà các bạn học sinh cứ bình
bình không đấu tranh, thì học sinh của lớp này sẽ không có
sự phát triển còn nếu ngược lại thì học sinh của lớp đó sẽ
học tốt hơn phát triển hơn.
- Phân tích mâu thuẫn và tìm ra giải pháp phù hợp để giải quyết
mâu thuẫn bằng đấu tranh giữa các mặt đối lập, không thoả hiệp,
điều hoà mâu thuẫn.
IV. PHẠM TRÙ:
1. CÁI CHUNG-CÁI RIÊNG-CÁI ĐƠN NHẤT:
a. Khái niệm:
- CÁI RIÊNG: là phạm trù dùng để chỉ một sự vật, hiện tượng,
một quá trình riêng lẻ nhất định.
- CÁI CHUNG: là phạm trù dùng để chỉ những thuộc tính,
những mặt giống nhau và được lặp lại trong cái riêng khác nhau
- CÁI ĐƠN NHẤT: là phạm trù dùng để chỉ các mặt, các đặc
điểm chỉ có ở sự vật, hiện tượng này mà không lặp lại ở các sự
vật, hiện tượng khác.
b. Mối quan hệ:
- Cái chung chỉ tồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng biểu
hiện sự tồn tại của mình => Không có cái chung thuần tuý tồn
tại bên ngoài cái riêng
o Ví dụ: không có con sông chung nào tồn tại bên ngoài các
con sông như sông Nin, sông MêKong,…Nhưng những
con sông đó đều có nước, dòng chảy,… cái đó được gọi là
cái chung tồn tại trong cái riêng
- Cái riêng chỉ tồn tại trong mối liên hệ với cái chung => Không
có cái riêng nào tồn tại tuyệt đối độc lập.
o Ví dụ: Mỗi con người là một cái riêng không có con người
nào tồn tại bên ngoài mối liên hệ xã hội và tự nhiên, không
có cá nhân nào không bị chịu tác động của cái chung
- Cái riêng là cái toàn bộ, phong phú. Cái chung là cái bộ phận,
sâu sắc.
o Ví dụ: trong một lớp học có 8 bạn sinh viên, 8 bạn sinh
viên này có những cái riêng khác nhau như tính tình,
phong cách ngoại hinh,…Nhưng cái chung 8 bạn này là
đều còn trẻ, có tri thức, được đào tạo chuyên môn,…điều
đó sẽ phản ánh sâu sắc cái bản chất sinh viên của 8 bạn
này.
- Cái đơn nhất và cái chung có thể chuyển hoá lẫn nhau trong quá
trình phát triển.
o Ví dụ: quá trình phát triển của sinh vật sẽ xuất hiện những
cái biến dị ở cá thể riêng biệt thì đó là cái đơn nhất. Sau
khi trải ngoại cảnh thay đổi thì cái đơn nhất có thể trở nên
phù hợp thì được bảo tồn, duy trì trở thành cái chung.
c. Ý nghĩa:
- Cái chung tồn tại trong cái riêng, biểu thị thông qua cái riêng.
Chỉ có thể tìm cái chung trong những sự vật, hiện tượng riêng lẻ
không được xuất phát từ ý muốn chủ quan của con người.
- Cái chung là cái sâu sắc, bản chất. Phải dựa vào cái chung để cải
tạo cái riêng. Trong hoạt động thực tiễn nếu không hiểu biết
những nguyên lí chung sẽ không tránh khỏi rơi vào tình trạng
hoạt động một cách mò mẫn, mù quáng.
- Cái đơn nhất có thể thành cái chung và ngược lại. Trong hoạt
động thực tiễn cần phải tạo điều kiện thuận lợi để cái đơn nhất
tích cực trở thành cái chung và cái chung tiêu cực trở thành cái
đơn nhất.
2. PHẠM TRÙ NGUYÊN NHÂN-KẾT QUẢ:
a. Khái niệm:
- Nguyên nhân: là phạm trù dùng để chỉ sự tác động lẫn nhau
giữa các mặt trong cùng một sự vật, hiện tượng hoặc giữa các sự
vật, hiện tượng với nhau, và sẽ gây ra một biến đổi nhất định
nào đó.
- Kết quả: là phạm trù dùng để chỉ những biến đổi xuất hiện do
nguyên nhân gây ra