Professional Documents
Culture Documents
Dân S 1
Dân S 1
VÀ THỪA KẾ
Bộ luật
Hiến pháp
dân sự
năm 2013
năm 2005
Bộ luật Bộ luật
dân sự dân sự
năm 2015 năm 1995
Vận dụng vào thực tiễn để xác định các loại đối tượng là tài
sản theo pháp luật dân sự.
Hiểu được bản chất của việc chiếm hữu, hiệu lực của chiếm
hữu; sự khác biệt giữa chiếm hữu với QSH.
Phân tích, vận dụng được các quy định về chiếm hữu tài sản
để bảo vệ việc chiếm hữu khi bị xâm phạm.
Tài
sản 2 Các dạng tài sản
Con người có
Tồn tại khả năng
khách quan chiếm hữu,
làm chủ vật đó
Trường hợp thế chấp toàn bộ Ví dụ: Bán một căn nhà có
hoặc một phần BĐS, động sản quạt trần, máy điều hòa,… thì
có vật phụ thì vật phụ cũng phải giao nhà với đầy đủ các
thuộc tài sản thế chấp. Được
nhìn nhận là vật phụ của BĐS do thiết bị đó, nếu hai bên không
bản chất tự nhiên, BĐS do công có thỏa thuận rõ ràng về việc
dụng chịu sự chi phối của quy tháo gỡ những thứ đó mang
định này. đi.
Cả hoa lợi, lợi tức đều được sinh ra từ Sản phẩm: là vật được sinh ra
việc sử dụng tài sản gốc và chỉ được coi từ việc chuyển hóa bản thân
là hoa lợi, lợi tức nếu đã được tách ra từ chất liệu của tài sản gốc.
tài sản gốc và không ảnh hưởng đến
trạng thái ban đầu của tài sản gốc. • Ví dụ: Trái cây chính là hoa lợi của cây.
Gỗ là sản phẩm của cây.
• Bê con là hoa lợi của bò mẹ, còn thịt bò
là sản phẩm.
ĐẠI HỌC LUẬT TP.HCM 2/24/2021
Lợi ích của sự phân biệt tài sản gốc và hoa lợi?
Tài sản cấm lưu thông không thể trở thành đối tượng trong giao dịch dân
sự. Chính vì vậy, nếu các bên vẫn xác lập những giao dịch này thì giao dịch
đó sẽ vô hiệu tuyệt đối do có nội dung vi phạm điều cấm của pháp luật; và
khi đó tài sản giao dịch, hoa lợi, lợi tức thu được sẽ bị tịch thu sung quỹ
nhà nước hoặc tiêu hủy.
Tài sản hạn chế lưu thông thì khi xác lập giao dịch các bên phải tuân thủ
chặt chẽ về điều kiện giao dịch, nếu pháp luật có quy định phải đăng ký
hoặc xin phép thì các bên phải tuân thủ theo thủ tục đó.
Ví dụ:
Điều khiển Tivi
– Tivi
– Vật chính và vật phụ tuy là các vật tồn tại độc lập nhưng do
chúng có mối liên hệ phụ thuộc lẫn nhau nên vật phụ luôn đi
kèm vật chính. Nếu giao vật chính mà không giao vật phụ là vi
phạm hợp đồng.
– Ví dụ: Kính chiếu hậu của xe máy là một bộ phận không thể
tách rời của xe máy, trong khi cần đạp (để khởi động xe) thì lại
là vật phụ đích thực: lấy cần đạp ra khỏi xe, xe vẫn có thể được
khởi động nhờ bộ khởi động độc lập; trong khi đó, nếu bị gỡ
kính chiếu hậu, chiếc xe máy sẽ không hội đủ điều kiện để được
coi là phương tiện vận chuyển trong giao thông công cộng.
Vật chia được là vật khi bị phân chia vẫn giữ nguyên tính chất và
tính năng sử dụng ban đầu. Ví dụ: nông phẩm, thực phẩm...
10 kg đường chia làm 10 gói, mỗi gói 1 kg vẫn được.
Vật không chia được là vật khi bị phân chia thì không giữ
nguyên được tính chất và tính năng sử dụng ban đầu.
Ví dụ: xe ô tô, xe máy...
Khi cần phân chia vật không chia được thì phải trị giá thành tiền
để chia.
3.2.3. Vật tiêu hao, vật không tiêu hao (Điều 112)
Vật tiêu hao là vật khi đã qua một lần sử dụng thì mất đi hoặc không
giữ được tính chất, hình dáng và tính năng sử dụng ban đầu.
Vật không tiêu hao là vật khi đã qua sử dụng nhiều lần mà cơ bản
vẫn giữ được tính chất, hình dáng và tính năng sử dụng ban đầu Ví
dụ: nhà ở, trang thiết bị phục vụ hoạt động sản xuất, sinh hoạt.
Vật tiêu hao không thể là đối tượng của hợp đồng cho thuê hoặc hợp đồng cho
mượn. Bởi lẽ sử dụng vật tiêu hao cũng đồng nghĩa với định đoạt vật đó. Không
thể thuê 100 lít xăng, mượn 100 tấn gạo Nàng Hương, bởi số xăng ấy sẽ biến mất
sau khi sử dụng, gạo có thể giao cho người nhận hàng thông qua hợp đồng.
3.2.4. Vật cùng loại, vật đặc định (Điều 113)
Ví dụ:
- Chiếc tivi bày bán trong cửa hàng là vật cùng loại trong điều kiện cửa hàng có chục chiếc
tivi cùng loại; tuy nhiên sau đó nó được một người mua mang về nhà, chiếc tivi trở thành
vật đặc định; sau khi được sử dụng một thời gian dài, tivi bị bán cho cửa hàng đồ cũ và
lại trở thành vật cùng loại trong đống tivi cũ của cửa hàng.
- Xe đạp để trong cửa hàng, nếu mua ra một cái lại là vật đặc định. Mặt khác vật cùng loại
nếu qua một thời gian sử dụng thì nó sẽ biến thành vật đặc định do hao mòn, va chạm
khác nhau trong quá trình sử dụng.
A mang chiếc Laptop của mình đến cửa hàng sửa máy tính của
B để sửa chữa. Hai ngày sau A quay lại cửa hàng của B để lấy
máy tính theo yêu cầu của B thì được B thông báo rằng chiếc
máy tính đã bị trộm lấy mất. B đề nghị được trả chiếc máy
tính khác có cấu hình tương đương nhưng A không đồng ý.
Hỏi, B có quyền hoàn trả cho A bằng chiếc máy tính khác có
giá trị tương đương không?