Professional Documents
Culture Documents
Hãy giải thích vì sao khả năng nhân sự là cần thiết cho các nhà quản trị ở các cấp khác nhau trong
một tổ chức.
- Kỹ năng nhân sự là những kỹ năng liên quan đến quản lý và dẫn dắt các thành viên trong đội nhóm
hay trong doanh nghiệp. Kỹ năng nhân sự bao gồm các hoạt động tuyển dụng, tổ chức, phân công,
theo dõi, đánh giá, thưởng – phạt, đãi ngộ, xây dựng mối quan hệ,… với đội ngũ nhân sự trong công
việc. Khi yếu tố nhân sự trong doanh nghiệp được củng cổ và đảm bảo sẽ tạo nên nội lực mạnh mẽ.
Ngược lại nếu nhà quản lý không có kỹ năng nhân sự, khiến người lao động chán nản, mất động lực
làm việc,… sẽ gây ảnh hưởng xấu tới chất lượng công việc và sự phát triển của doanh nghiệp.
- Kỹ năng nhân sự được xem như chìa khóa cốt lõi để nhà quản lý các cấp vận hành doanh nghiệp một
cách trơn tru nhất. Nhân sự càng được củng cố vững chắc, doanh nghiệp càng phát triển mạnh mẽ.
Nếu người lãnh đạo không có kỹ năng quản lý và phát triển nhân sự sẽ dễ khiến nhân viên cảm thấy
nhàm chán, mất hứng thú với công việc, thậm chí xảy ra tình trạng nghỉ việc đột ngột gây ảnh hưởng
rất lớn đến doanh nghiệp. Vì thế, các cấp lãnh đạo trong doanh nghiệp bắt buộc phải trang bị cho
mình kỹ năng nhân sự để quản lý nhân viên tốt hơn.
+ Kỹ năng nhân sự là kỹ năng động viên, điều khiển con người trong doanh nghiệp nhằm tạo điều kiện
thuận lợi để thúc đẩy hoàn thành công việc chung. Họ phải thông qua những người khác để thực hiện
công việc của mình nên kỹ năng nhân sự có ý nghĩa hết sức quan trọng, phản ánh khả năng lãnh đạo
của nhà quản trị. Kỹ năng nhân sự của họ cũng được thể hiện thông qua các việc như tuyển dụng nhân
sự, phát hiện nhân tài, sử dụng đúng khả năng, liên kết những cá nhân, tạo ra môi trường thuận lợi để
mang lại sự cống hiến tốt nhất của nhân viên đối với doanh nghiệp. Nhìn chung, kỹ năng nhân sự là
tổng hòa, bao quát quy trình làm việc và quản lý quản trị nhân sự. Vì vậy, để hiểu nhân sự trong doanh
nghiệp, quản lý nhân sự sẽ cần phải thường xuyên tiếp xúc, tổ chức những sự kiện để lãnh đạo và
nhân viên làm quen, tìm hiểu về nhau. Cùng với đó, ban lãnh đạo phải tạo ra một không gian làm việc
để nhân viên phát huy được tối đa năng lực bản thân trong điều kiện tốt nhất.
9. Công việc quản trị ở một cơ sở kinh doanh có giống công việc quản trị ở một đơn vị sản xuất
không? (Giải thích và cho ví dụ)
10. Phân tích tính nghệ thuật và tính khoa học quản trị. Từ sự phân tích này rút ra những điều gì cho
nhà quản trị?
* Tính khoa học trong quản trị
Quản trị là một hoạt động mang tính khoa học. Khoa học quản trị là bộ phận tri thức được tích luỹ qua
nhiều năm, thừa hưởng kết quả từ nhiều ngành khoa học khác như: kinh tế học, xã hội học, tâm lý
học, toán học…. Khoa học quản trị cung cấp cho nhà quản trị tư duy hệ thống trước các vấn đề phát
sinh, các phương pháp khoa học, các công cụ để giải quyết vấn đề… Tính khoa học của quản trị thể
hiện ở các yêu cầu sau đây:
-Quản trị phải đảm bảo phù hợp với sự vận động của các quy luật khách quan. Điều đó, đòi hỏi việc
quản trị phải dựa trên sự hiểu biết sâu sắc các quy luật chung và riêng của tự nhiên và xã hội. Trên cơ
sở am hiểu các quy luật khách quan mà vận dụng tốt nhất các thành tựu khoa học. Trước hết là triết
học, kinh tế học, tâm lý học, xã hội học, toán học, tin học, điều khiển học, công nghệ học … cùng với
những kinh nghiệm trong thực tế vào thực hành quản trị.
- Quản trị cần sử dụng các phương pháp, kỹ thuật quản trị. Đó là những cách thức và phương pháp
thực hiện các công việc như: kỹ thuật thiết lập chiến lược, kỹ thuật thiết kế cơ cấu tổ chức, kỹ thuật
kiểm tra…
- Quản trị phải đảm bảo phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của mỗi tổ chức trong từng giai đoạn cụ
thể. Điều đó, đòi hỏi các nhà quản trị vừa kiên trì các nguyên tắc vừa phải vận dụng một cách linh hoạt
các phương pháp, hình thức và các kỹ năng quản trị phù hợp cho từng điều kiện hoàn cảnh nhất định.
=>Như vậy, khoa học quản trị cho ta hiểu biết về các nguyên tắc, quy luật, phương pháp, kỹ thuật
quản trị để trên cơ sở đó biết cách giải quyết các vấn đề quản trị. Tuy nhiên, việc vận dụng khoa học
quản trị vào thực tiễn đòi hỏi phải tính đến một số yếu tố khác trong từng hoàn cảnh cụ thể, hay quản
trị còn đòi hỏi tính nghệ thuật.
* Tính nghệ thuật trong quản trị
Nghệ thuật quản trị chính là những kỹ năng, kỹ xảo, bí quyết, “mưu mẹo” và “biết làm thế nào” để đạt
được mục tiêu mong muốn với hiệu quả cao. Nếu khoa học là sự hiểu biết kiến thức có hệ thống, thì
nghệ thuật là sự tinh lọc kiến thức để vận dụng cho phù hợp trong từng lĩnh vực, trong từng tình
huống. Vì thế nghệ thuật quản trị luôn gắn với các tình huống, các trường hợp cụ thể. Nghệ thuật
quản trị thường được biểu hiện trong một số lĩnh vực như:
- Nghệ thuật sử dụng người: Nói về thuật dùng người, Khổng Tử đã có dạy: “Dụng nhân như dụng
mộc”. Mỗi con người đều có những ưu, nhược điểm khác nhau, nếu biết sử dụng thì người nào cũng
đều có ích, họ sẽ cống hiến nhiều nhất cho tổ chức, cho xã hội, cho cộng đồng mà họ đang sinh sống.
Điều đó, đòi hỏi nhà quản trị phải am hiểu đặc điểm tâm lý của từng người, nên sử dụng họ vào việc
gì, ở đâu là phù hợp nhất. Có như vậy, mỗi cá nhân mới có điều kiện, cơ hội phát huy hết khả năng của
mình, cống hiến nhiều nhất cho tập thể.
- Nghệ thuật giáo dục con người: Để giáo dục con người, thông thường người ta sử dụng các hình
thức: khen, chê, thuyết phục, tự phê bình và phê bình, khen thưởng và kỷ luật…. Với ai, nên áp dụng
hình thức nào, biện pháp gì, mức độ cao hay thấp, và được tiến hành ở đâu, khi nào đều là những vấn
đề mang tính nghệ thuật. Cùng một vấn đề nhưng mỗi đối tượng khác nhau có khi phải giải quyết
khác Nếu áp dụng không phù hợp chẳng những không giúp cho con người phát triển theo chiều
hướng tích cực mà trái lại sẽ làm tăng thêm tính tiêu cực trong tư tưởng lẫn hành vi của họ.
- Nghệ thuật ứng xử: Được thể hiện trong quá trình giao tiếp. Sự lựa chọn lời nói, cách nói và thái độ
phù hợp với người nghe là nghệ thuật ứng xử trong giao tiếp. Ca dao Việt Nam có câu: “Lời nói chẳng
mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” đó là tư tưởng cơ bản của thuật lựa lời trong giao
tiếp. Cách nói thẳng, nói gợi ý, nói triết lý,… là những cách nói cần lựa chọn cho phù hợp với từng trình
độ, tâm lý của người nghe. Thái độ tôn trọng, thành ý, khiêm tốn, hoà nhã,… là nghệ thuật giao tiếp
không thể thiếu trong quá trình giao tiếp.
-Ngoài ra, nghệ thuật quản trị còn biểu hiện ở nghệ thuật tạo thời cơ, nghệ thuật sử dụng các đòn bẩy
trong quản lý, nghệ thuật ra quyết định…
=>Tóm lại: muốn quản trị có hiệu quả cao, nhà quản trị trước hết phải sử dụng các thành tựu của khoa
học quản trị và vận dụng chúng một cách nghệ thuật trong thực tiễn.