You are on page 1of 1

MỞ BÀI:

Kể từ khi biết đến văn chương và đem lòng si mê những


áng văn bất hủ ngàn đời, tôi càng thêm yêu hành trình mà nhà
văn tìm đến và khai thác những chất liệu từ hiện thực cuộc sống.
Bởi muôn đời nhà văn giống như loài phượng hoàng lửa trong
truyền thuyết, trầm mình vào dòng dung nham đỏ rực để làm nên
sự hồi sinh từ cuộc sống và thai nghén ra “Những đứa con tinh
thần” phập phồng hơi thở của thời đại, chảy trong huyết mạch là
những giọt máu của thời đại. Và Kim Lân nhà văn của nông dân,
cây bút của đồng ruộng thôn quê VN đã để cuộc đời phả vào trái
tim mình như thế! Để rồi “Vợ Nhặt”, một trong những truyện
ngắn xuất sắc nhất viết về nạn đói năm Ất Dậu sau Cách mạng
Tháng Tám đã tái hiện lại rõ nét khung cảnh thê lương ảm đạm
ấy; đồng thời làm nổi bật vẻ đẹp của con người VN trong nạn đói

KẾT BÀI:

Sau bao trải nghiệm sống và trăn trở cùng văn học nghệ thuật, tôi
thấu cảm hơn bao giờ hết lời nhận định từ đáy long của nhà văn nhân đạo
Lép Tôn – xtoi “ Tác phẩm nghệ thuật phải là kết tinh của tình yêu. Tình
yêu con người, ước mơ về một xã hội công bằng, bình đẳng, bắc ái luôn
thôi thúc các nhà văn sống và viết, viết cạn những dòng suy nghĩ, hiến
dâng bầu máu nóng của mình cho nhân loại” Văn học bao đời giống như
người hát rong trong suốt chiều dài cuộc sống.

You might also like