Professional Documents
Culture Documents
Đây Mùa Thu T I
Đây Mùa Thu T I
Xuân Diệu
I. Giới thiệu
- Trích trong tập “Thơ thơ” (1938)
- Đại ý: tả cảnh mùa thu và tâm tình buồn sầu của tác giả
{
đìu hiu→gò bó, buồn
- Láy vần buồn, buông xuống→âm vang buồn
tang, hàng→dư âm vang xa
Sự chuyển động âm thầm nhưng mạnh mẽ và thực tế của cảnh sắc thiên
nhiên
- Hơn một loài hoa đã rụng cành → cách nói gây ấn tượng
- Trong vườn sắc đỏ rũa mùa xanh → sự tương phản gay gắt → sự biến chuyển âm
thầm và mạnh mẽ của cảnh vật
→ Ấn tượng về cảm giác và thị giác → Mùa thu được cảm nhận vô cùng tinh tế
- Đã nghe rét mướt luồn trong gió → nhân hóa → ấn tượng về cái rét
Đã vắng người sang những chuyến đò
* Với sự cảm nhận tinh tế và diễn đạt độc đáo, ba khổ thơ của Xuân Diệu đã gieo vào
lòng người đọc cái bâng khuâng buồn vắng trong từng bước đi của mùa thu.
- Đò:vắng khách
Mây bay, chim bay }
không gian rộng, vắng →gợi nỗi cô đơn
- Khí trời u uất, chia li → Cảm giác ngưng đọng trĩu buồn
- Ít nhiều: số đông
Thiếu nữ buồn không nói
tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì…
=> Tâm tình con người thật buồn, cô đơn → Gợi niềm chia sẻ
Bài thơ kết thúc thật gợi mở gợi nhiều suy nghĩ
* Vài nét về tính hiện đại của bài thơ:
- Cách cảm nhận thiên nhiên bằng nhiều giác quan (Ấn tượng về giác quan)
- Cách diễn đạt mới: hôn một, tự ngẩn ngơ, khởi sự, rũa, tóc buồn … → Ảnh hưởng
thơ Pháp
- Thể hiện cái tôi cô đơn của cả một thế hệ