You are on page 1of 1

Anh đã giết em

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh

Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật

Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất

Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?

Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.

Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt

Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,

Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,

Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ

Nhớ trời đất em cho anh mở

Tương tư chiều là trạng thái rất khó cắt nghĩa của trái tim khi yêu. Nó đã được nhà
thơ diễn tả lại một cách tinh tế bằng sự hòa hợp giữa hai nguồn tình cảm: tình yêu
đôi lứa và tình yêu cuộc sống nơi trần thế. Không gian chiều được đề cập trong thơ
muốn nói đến sự xa cách, tạo nên tiếng thơ gấp gáp rất đặc trưng trong hồn thơ
Xuân Diệu.

Tương tư hiểu theo nghĩa mộc mạc là nhớ nhau. Nhưng tương tư trong thơ Xuân
Diệu còn mang một ý nghĩa mới. Tương tư không chỉ là yêu say đắm, nhớ em, nhớ
hình, nhớ tiếng, nhớ ảnh, nhớ đôi mắt mà còn là nhớ chính mình “anh nhớ anh của
ngày tháng xa khơi”. Nhìn lại chính mình trong quá khứ là lúc con người ta được
sống thật với lòng nhất, tự tin vào chính mình, tin tưởng vào tình yêu, sống với khát
khao mãnh liệt. Đó là bức thông điệp mà tác giả muốn gửi đến người đọc trong bài
thơ Tương tư chiều.

You might also like