Professional Documents
Culture Documents
TTS - NHẬN ĐỊNH VÀ DẪN CHỨNG ĐẤT NƯỚC
TTS - NHẬN ĐỊNH VÀ DẪN CHỨNG ĐẤT NƯỚC
there sach
LINH
"Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi Đất Nước có trong những
cái “ngày xửa ngày xưa...”
mẹ thường hay kế..."
therang
there
sach
Linkin
"Bỗng thấy thương nhau hơn khi vai bạn sát vai
mình Bẻ củ sắn chia đôi điều giản dị Bếp lửa soi
một dư vang bền bỉ Ôi Trường Sơn đốt lửa mấy
năm trời".
"[...] Đất nước với các nhà thơ khác là của những huyền
thoại, của những anh hùng, nhưng với tôi là của những
con người vô danh, của bản thân".
(Tố Hữu)
therang
there
sach
Linkin
"Bạn hỏi vì sao cúng tôi yêu quý Bác Hồ Bởi vì Người là
Người đầu tiên Về với Đất Nước chúng tôi Mang chủ
nghĩa Mác-Lê nin Chứa trong trái tim yêu nước nhất Khi
Người đặt tay lên Hòn đất Việt Nam đầu biên giới Thì từ
đó Đất không phải là đất nữa Đất là chiến hào Đất là
cạm bẫy Đất là hoa trái Nuôi chúng tôi, che chúng tôi
cầm súng lên đường!"
Dẫn chứng cho câu: "Biết trồng tre đợi ngày thành gậy" và
những hình ảnh cây tre xuất hiện trong đoạn trích "Đất
nước".
(Trích bài thơ: "Áo trắng và mặt đường" trong tập thơ
"Mặt đường khát vọng", Nguyễn Khoa Điềm, NXB Giải
phóng, 1974)
therang
there
sach
Linkin
"Và cứ thế nhân dân thường ít nói Như mẹ tôi lặng lẽ suốt
đời Và cứ thế nhân dân cao vòi vọi Hơn cả những ngôi sao
cô độc giữa trời Mãi mãi sống còn hỡi nhân dân tối Người
mãnh liệt hơn cả ngàn truyền thuyết Dẫu ai được ngàn lần
tái sinh cũng không sao hiểu biết Tấm lưng trần kia mang
nặng những gì Khi các thần tiên đã nghỉ an tận trời Nhân
dân tối khởi lên tự phù sao vất vả Từ điệu múa hồn nhiên
trên vách đá Người mang gươm đi mở nước đến bây giờ".
Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình (Những tuổi hai mươi
làm sao không tiếc) Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì
còn chi Tổ quốc?"
(Trích: "Bài thơ của một người yêu nước mình", Trần
Vàng Sao)
therang
thic
sach
LINHIN
"[...] Tôi viết chương này trong những ngày mưa triền
miên sau Tết. Đó là thời kì máy bay Mỹ đánh phá dữ
dội. B52 dội liên tục, làm cho mọi thứ tối tăm mù mịt.
Chúng tôi ngồi trong hầm và viết, cảm xúc được cộng
hưởng bởi tiếng bom nổ, bởi khói bom và mưa rừng.
Có khi viết xong, một trận bom làm cho bản thảo bay
tung tóe, lượm lại trang còn trang mất, lại ngồi viết
tiếp. Tôi chỉ có việc tuôn chảy ra thôi. Tôi viết về
những điều giản dị của chính tôi, về tuổi trẻ và các bạn
bè đang tranh đấu ở trong thành phố. Nên nhân vật
của tôi là anh và em. Đó là lời đằm thắm của một
người con trai nói với một người con gái. Chúng tôi,
mỗi người có một số phận khác nhau nhưng đều gắn
kết trong một số phận chung là số phận Đất nước".
(Lời kể của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm về hoàn
cảnh ra đời đoạn trích "Đất nước").
therang
there
sach
Linkin
“Thông qua những vần thơ kết hợp giữa cảm xúc
và suy nghĩ, trữ tình và chính luận, Nguyễn Khoa
Điềm muốn thức tỉnh ý thức, tinh thần dân tộc, tình
cảm gắn bó với nhân dân, đất nước của thế hệ trẻ
trong những năm chống Mỹ”.