You are on page 1of 52

BỘ NỘI VỤ

TRƯỜNG ĐẠI HỌC NỘI VỤ HÀ NỘI


KHOA PHÁP LUẬT HÀNH CHÍNH

ĐỀ TÀI
MÔN PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
CÔNG TÁC QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO
BỀN VỮNG ĐỐI VỚI CÁC DÂN TỘC THIỂU SỐ TRÊN
ĐỊA BÀN HUYỆN DI LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG

Khóa lớp: 2105LHOC

Hà Nội – 2021
BỘ NỘI VỤ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC NỘI VỤ HÀ NỘI
KHOA PHÁP LUẬT HÀNH CHÍNH

ĐỀ TÀI
CÔNG TÁC QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG ĐỐI VỚI CÁC DÂN
TỘC THIỂU SỐ TRÊN ĐỊA BÀN HUYỆN DI LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG

SINH VIÊN THỰC HIỆN: Nguyễn Khánh Ngân (trưởng nhóm)


Phạm Thị Vân Anh
Nguyễn Văn Đạt
Nguyễn Phương Giang
Nguyễn Minh Nguyện
Phùng Thị Thanh Mai
Bùi Khắc An
Lê Thị Thùy Linh
Trần Hồng Thanh
Vũ Quỳnh Liên
Lê Thị Ngọc Ân

KHÓA LỚP:2105HLOC
NGƯỜI HƯỚNG DẪN: Trần Thị Diệu Thúy
Hà Nội – 2021
MỤC LỤC
LỜI MỞ ĐẦU.......................................................................................................................................................................8
1. Lý do chọn đề tài...............................................................................................................................................................8
2. Lịch sử nghiên cứu đề tài.................................................................................................................................................9
3. Mục tiêu nghiên cứu.......................................................................................................................................................10
4. Đối tượng nghiên cứu và phạm vi nghiên cứu.............................................................................................................10
5. Phương pháp nghiên cứu...............................................................................................................................................11
6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài......................................................................................................................11
7. Cấu trúc của đề tài..........................................................................................................................................................12
CHƯƠNG 1.........................................................................................................................................................................13
CƠ SỞ KHOA HỌC QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG VÀ KHÁI QUÁT HUYỆN DI
LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG................................................................................................................................................13
1.1 Cơ sở khoa học công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng...........13
1.1.1 Một số khái niệm cơ bản........................................................................................................................................13
1.1.1.1 Khái niệm đói nghèo và giảm nghèo...............................................................................................................13
1.1.1.2 Khái niệm giảm ngèo bền vững.......................................................................................................................14
1.1.1.3 Khái niệm quản lý, quản lý nhà nước và quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững....................................14
1.1.1.4 Khái niệm dân tộc và dân tộc thiểu số.............................................................................................................15
1.1.2 Các yếu tố ảnh hưởng đến thực trạng đói nghèo ở dân tộc thiểu số...................................................................16
1.1.2.1 Nhân khẩu........................................................................................................................................................16
1.1.2.2 Yếu tố lao động sản xuất..................................................................................................................................16
1.1.2.3 Vị trí địa lí, điều kiên tự nhiên.........................................................................................................................17
1.1.2.4 Trình độ học vấn..............................................................................................................................................17
1.1.2.5 Chính sách nhà nước chưa phù hợp................................................................................................................18
1.1.3 Nội dung công tác giảm nghèo bền vững của tỉnh Lâm Đồng............................................................................18
1.1.4 Các cơ sở pháp lý về giảm nghèo bền vững..........................................................................................................19
1.1.4.1 Các văn bản chỉ đạo về giảm nghèo bền vững của trung ương.......................................................................19
1.1.4.2 Các văn bản chỉ đạo về giảm nghèo bền vững ở địa phương..........................................................................20
1.2 Khái quát chung về huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng..................................................................................................21
1.2.1 Đặc điểm tự nhiên..................................................................................................................................................21
1.2.2 Đặc điểm dân cư.....................................................................................................................................................21
1.2.3 Đặc điểm kinh tế.....................................................................................................................................................22
TIỂU KẾT CHƯƠNG 1.....................................................................................................................................................23
CHƯƠNG 2.........................................................................................................................................................................24
THỰC TRẠNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG ĐỐI VỚI CÁC DÂN TỘC THIỂU SỐ
TRÊN ĐỊA BÀN HUYỆN DI LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG..............................................................................................24
2.1 Khái quát chung về các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng..........................................24
2.1.1 Khát quát về địa bàn cư trú....................................................................................................................................24
2.1.2 Khái quát về thực trạng lao động sản xuất...........................................................................................................24
2.1.3 Khái quát về trình độ văn hoá...............................................................................................................................24
2.1.4 Đời sống xã hội của dân tộc..................................................................................................................................25
2.2 Công tác giảm nghèo bền vững trên địa bàn đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm
Đồng.....................................................................................................................................................................................25
2.2.1 Cơ chế chính sách của Đảng bộ, của chính quyền địa phương đối với việc giảm nghèo bền vững..................25
2.2.1.1 Cấp Trung ương...............................................................................................................................................25
2.2.1.2 Cấp tỉnh............................................................................................................................................................26
2.2.1.3 Cấp huyện........................................................................................................................................................27
2.2.2 Đội ngũ nhân lực làm công tác xóa đói giảm nghèo đối với đồng bào các dân tộc, thiểu số.............................28
2.2.3. Các hoạt động giảm nghèo bền vững..................................................................................................................29
2.2.3.1. Công tác nâng cao chất lượng đời sống của các đối tượng yếu thế, người nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số
.....................................................................................................................................................................................29
2.2.3.2. Công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của cán bộ, đảng viên và nhân dân.................30
2.2.3.3 Công tác khai thác các tiềm năng và thế mạnh về một số lĩnh vực ở huyện Di Linh......................................30
2.3 Đánh giá quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh,
tỉnh Lâm Đồng....................................................................................................................................................................31
2.3.1 Những thành tựu:..................................................................................................................................................31
2.3.2 Những tồn tại..........................................................................................................................................................32
2.3.3 Nguyên nhân của tồn tại........................................................................................................................................33
TIỂU KẾT CHƯƠNG 2.....................................................................................................................................................35
CHƯƠNG 3.........................................................................................................................................................................36
MỘT SỐ GIẢI PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ CÔNG TÁC NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG TẠI
HUYỆN DI LINH TỈNH LÂM ĐỒNG.............................................................................................................................36
3.1 Đẩy mạnh các hoạt động tuyên truyền, vận động thực hiện các chương trình giảm nghèo bền vững ở vùng
đồng bào dân tộc thiếu số...............................................................................................................................................36
3.2 Tuyên truyền, vận động người dân tập trung lao động, sản xuất, nâng cao trình độ dân trí, văn hóa nhất là đối
với những người có hoàn cảnh khó khăn, các dân tộc thiểu số, tạo điều kiện tiếp xúc, giao lưu học hỏi kinh
nghiệm sản xuất, sinh hoạt, kinh doanh........................................................................................................................36
3.3 Nâng cao tính dân chủ ở cơ sở để thực hiện có hiệu quả các chính sách giảm nghèo bền vững........................38
3.4 Tăng cường, đẩy mạnh thực hiện các dự án, kế hoạch đổi mới hình thức sản xuất, kinh doanh thu hút vốn
đầu tư; các chương trình hỗ trợ kinh phí trợ cấp những đồng bào dân tộc thiểu số trong thực hiện giảm nghèo bền
vững.................................................................................................................................................................................38
3.5 Đào tạo, bồi dưỡng, sắp xếp đội ngũ cán bộ, công chức cấp xã trong tổ chức thực hiện chính sách giảm nghèo
bền vững, đồng thời phát huy vai trò, chức năng tham gia Quản lí nhà nước của các tổ chức Chính trị-Xã hội ở
huyện, xã, thị trấn...........................................................................................................................................................39
TIỂU KẾT CHƯƠNG 3.....................................................................................................................................................41
KẾT LUẬN.........................................................................................................................................................................42
PHỤ LỤC............................................................................................................................................................................43
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO..........................................................................................................................50
LỜI CAM ĐOAN
Chúng em xin cam đoan: Đề tài nghiên cứu khoa học: “ Công tác quản lý nhà
nước về giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh,
tỉnh Lâm Đồng” là công trình nghiên cứu của nhóm, dựa trên sự cố gắng, nỗ lực của
các thành viên trong nhóm, dưới sự hướng dẫn của giảng viên Trần Thị Diệu Thúy.
Các số liệu và kết quả nghiên cứu trong đề tài là trung thực, chính xác, được trích dẫn
đầy đủ. Chúng em xin hoàn toàn chịu trách nhiệm về lời cam đoan này.
Hà Nội, ngày 1 tháng 12 năm 2021
Nhóm thực hiện
LỜI CẢM ƠN
Bài nghiên cứu khoa học của nhóm chúng em được thực hiện trên các quan
điểm, các thống kê khách quan về vấn đề, nhằm đưa ra cái nhìn tổng thể nhất cho
người đọc.
Để thực hiện và hoàn thành đề tài nghiên cứu khoa học này, nhóm chúng em đã
cùng nhau trao đổi, đóng góp ý kiến và tham khảo từ các kết quả nghiên cứu liên quan,
các nguồn tài liệu trên mạng. Đặc biệt, chúng em xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới
giảng viên Trần Thị Diệu Thúy, người trực tiếp hướng dẫn khoa học đã luôn tận tình,
dành thời gian cũng như công sức hướng dẫn chúng em trong suốt quá trình thực hiện
nghiên cứu và hoàn thành đề tài nghiên cứu khoa học.
Mặc dù đã cố gắng rất nhiều, nhưng trong quá trình nghiên cứu do thời gian và
khả năng nghiên cứu còn hạn chế nên sẽ không tránh khỏi những thiếu sót. Chúng em
rất mong nhận được sự thông cảm, giúp đỡ và đóng góp ý kiến từ các quý thầy, quý cô
và những người quan tâm đến đề tài để đề tài của chúng tôi được hoàn thiện hơn.
Một lần nữa nhóm chúng em xin trân trọng cảm ơn!
Hà Nội, ngày 1 tháng 12 năm 2021
Nhóm thực hiện
DANH MỤC CÁC TỪ VIẾT TẮT

CHỮ VIẾT ĐẦY ĐỦ CHỮ VIẾT TẮT

Kinh tế - Xã hội KT-XH

Thế giới TG

Giảm nghèo bền vững GNBV

Quản lý nhà nước GLNN

Dân tộc thiểu số DTTS

Ủy ban nhân dân UBND

Ủy ban mặt trận Tổ quốc UBMTTQ

Sản xuất kinh doanh SXKD

Ngân hàng chính sách xã hội NHCSXH

Hội đồng nhân dân HĐND


LỜI MỞ ĐẦU

1. Lý do chọn đề tài
Giảm nghèo bền vững luôn là một vấn đề xã hội nóng bỏng hiện nay trên thế
giới nói chung và huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng, Việt Nam nói riêng. Đây cũng là
chủ trương, chính sách lớn của Đảng và Nhà nước nhằm cải thiện đời sống vật chất và
tinh thần cho những người nghèo, người có hoàn cảnh khó khăn từng bước vươn lên
thoát nghèo; thu hẹp khoảng cách về trình độ phát triển kinh tế, xã hội giữa các vùng,
các địa bàn và giữa các dân tộc, nhóm dân cư. Những thành tựu về giảm nghèo bền
vững trong suốt thời gian qua ở Việt Nam đã góp phần thúc đẩy sự tăng trưởng bền
vững cho nền kinh tế và thực hiện việc đảm bảo công bằng xã hội, an sinh xã hội, cải
thiện đời sống, tăng thu nhập cho người dân, đặc biệt ở những vùng dân tộc thiểu số
và miền núi. Đói nghèo không chỉ làm cho hàng triệu người không có cơ hội được
hưởng những thành quả văn minh tiến bộ của nhân loại mà còn gây ra những hậu quả
nghiêm trọng về kinh tế xã hội đối với sự phát triển của con người. Vì vậy nếu tình
trạng đói nghèo không được quan tâm, giải quyết kịp thời thì không một mục tiêu nào
mà đất nước đặt ra như tăng trưởng kinh tế, cải thiện đời sống, hòa bình ổn định, bảo
đảm các quyền con người được thực hiện.      
Trong suốt những năm qua, Việt Nam đã đạt được những thành tựu nhất định về
giảm nghèo bền vững và được Liên Hợp Quốc đánh giá cao, là một tấm gương sáng
về việc thực hiện mục tiêu giảm nghèo, là nước có những đóng góp quan trọng, đầy
tích cực ngay từ đầu quá trình xây dựng các mục tiêu phát triển bền vững của Liên
Hợp Quốc đến năm 2030. Huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng thuộc khu vực Tây Nguyên,
là vùng đất có nhiều tiềm năng phát triển lâm nghiệp, nông nghiệp, du lịch,...Tuy
nhiên địa phương còn gặp rất nhiều khó khăn về kinh tế, xã hội, nhất là vùng dân tộc
thiểu số. Trong giai đoạn 2016-2020 có đến 41,2% số hộ nghèo, cận nghèo thuộc giai
đoạn 2011-2015 tái nghèo. Số liệu này cho thấy thực trạng của vấn đề giảm nghèo
trong vùng dân tộc thiểu số còn thiếu tính bền vững. Tình trạng thoát nghèo ở giai
đoạn trước nhưng lại tái nghèo ở giai đoạn sau đang là bài toán nan giải đối với các cơ
quan nhà nước và chính quyền địa phương về việc ban hành và thực thi chính sách về
giảm nghèo bền vững.
Từ vấn đề cần đặt ra và xuất phát từ thực tiễn của địa phương, chúng tôi chọn đề
tài: “ Công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc
thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng ”.
2. Lịch sử nghiên cứu đề tài        
Giảm nghèo bền vững là một trong những vấn đề mang tính chất toàn cầu: ô
nhiễm môi trường sinh thái, khủng hoảng năng lượng, bệnh tật, thất nghiệp, nghèo
đói,... Vì vậy, vấn đề giảm nghèo bền vững luôn nhận được sự quan tâm của các nhà
nghiên cứu, các tổ chức xã hội trong cả nước.  
Đã có những công trình nghiên cứu về vấn đề giảm nghèo bền vững và chính
sách giảm nghèo ở nhiều góc nhìn khác nhau, ở nước ta có một số đề tài: 
Hội nghị chống đói nghèo khu vực Châu Á – Thái Bình Dương do tổ chức
ESCAP tổ chức tại Băng Kốc – Thái Lan ( tháng 9 năm 1993 ), đã đưa ra khái niệm
chung về đói nghèo, thực trạng của đói nghèo và những giải pháp chống đói nghèo tại
khu vực.
Luận văn Thạc sỹ Quản lý công “ Quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững
đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng ” của tác giả
Ngô Nguyên Tài đã đề cập, phân tích những cơ sở lý luận, quan niệm về đói nghèo,
giảm nghèo và giảm nghèo bền vững, nêu lên những yếu tố tác động đến QLNN về
giảm nghèo bền vững tại huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
Khóa luận tốt nghiệp ngành quản lý nhà nước “ Thực trạng và giải pháp xóa đói
giảm nghèo tại xã Huy Tường, huyện Phù Yên, tỉnh Sơn La ” của sinh viên Lường Thị
Tâm đã nghiên cứu và phân tích thực trạng đói nghèo và công tác xóa đói giảm nghèo
trên địa bàn xã Huy Tương, huyện Phù Yên, tỉnh Sơn La giai đoạn 2013 – 2015.
Luận văn Thạc sỹ Quản lý công “Quản lý nhà nước về công tác giảm nghèo đối
với đồng bào dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Đắk Nông” của tác gia Trần Thị Diễm
Thúy đã nghiên cứu sâu về vai trò, thực trạng và giải pháp để nâng cao hiệu quả quản
lý nhà nước về xóa đói giảm nghèo đối với dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Đắk
Nông.
Trong cuốn sách “Kinh tế phát triển” của P.GS.TS Phan Thúc Huân đã đưa ra
những khái niệm liên quan tới nghèo đói, những giải pháp chính sách giảm sự phân
hóa giàu – nghèo và chiến lược phát triển kinh tế xã hội và vai trò của nhà nước đối
với phát triển kinh tế.
Luận văn Thạc sỹ chuyên ngành chính sách công: “ Thực hiện chính sách phát
triển kinh tế nông nghiệp tại tỉnh Hưng Yên hiện nay ” của Nguyễn Xuân Toanh đã
nêu rõ tầm quan trọng trong việc phát triển kinh tế nông nghiệp tại tỉnh Hưng Yên.
Thạc sĩ Nguyễn Thị Hằng : “ Vấn đề xóa đói giảm nghèo ở nông thôn nước ta
hiện nay ” (1997) -Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia – Hà Nội. Sách trình bày những
nội dung về xóa đói, giảm nghèo; giới thiệu kinh nghiệm ở các nước trong khu vực và
phân tích nguyên nhân, thực trạng của vấn đề nghèo đói ở nước ta, đưa ra những
phương hướng và các giải pháp xóa đói, giảm nghèo ở nông thôn Việt Nam trong
khoảng 1997 đến năm 2000.
Sách “Nghèo đói và các giải pháp giảm nghèo bền vững” của TS.Nguyễn Hữu
Tiến do nhà xuất bản nông nghiệp ( Hà Nội – 2016 ) ban hành đã nêu khái quát những
khái niệm, đặc trưng, nguyên nhân của nghèo đói; phương pháp đánh giá nghèo đói và
đưa ra một số giải phép xóa đói giảm nghèo bền vững.
Đề tài nghiên cứu khoa học “ Phát huy vai trò của hội liên hiệp phụ nữ trong
việc thực hiện chính sách xóa đói giảm nghèo trên địa bàn thị xã Duy Tiên, tỉnh Hà
Nam” do Lê Hoàng Anh – chủ nhiệm đã khái quát những hoạt động, phong trào của
Hội liên hiệp phụ nữ tại thị xã Duy Tiên, tỉnh Hà Nam trong việc thực hiện công tác
xóa đói giảm nghèo tại địa phương.
Phần lớn các đề tài, công trình nghiên cứu khoa học trên đều đề cập đến vấn đề
xóa đói giảm nghèo ở tầm vĩ mô. Huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng cũng đã có nhiều
chương trình, chủ trương, chính sách xóa đói giảm nghèo. Tuy nhiên chưa có đề tài
nào nghiên cứu một cách sâu xa vấn đề xóa đói giảm nghèo của huyện Di Linh. Vì
vậy, những công trình nghiên cứu trên là những cơ sở lý thuyết, cơ sở thực tiễn và
cung cấp thông tin để nhóm tác giả nghiên cứu đề tài “ Công tác quản lý nhà nước về
giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh
Lâm Đồng ”

3. Mục tiêu nghiên cứu


3.1 Mục tiêu nghiên cứu
Từ việc khảo sát thực trạng công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững
đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng; nhóm tác giả
đề tài đề xuất một số giải pháp nâng cao hiệu quả công tác giảm nghèo bền vững đối
với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng
3.2 Nhiệm vụ
Hệ thống hóa những cơ sở khoa học cơ sở lý luận về giảm nghèo bền vững đối
với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
Khảo sát thực trạng công tác giảm nghèo bền vững trên địa bàn huyện Di Linh,
tỉnh Lâm Đồng.
Đề xuất những giải pháp nâng cao hiệu quả về công tác quản lý nhà nước giảm
nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm
Đồng.

4. Đối tượng nghiên cứu và phạm vi nghiên cứu.


4.1 Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu: Quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các
dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
4.2 Phạm vi nghiên cứu
Phạm vi không gian: Huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng
Phạm vi thời gian: 2016 - 2020

5. Phương pháp nghiên cứu


Phương pháp nghiên cứu tài liệu, thu thập thông tin, xử lý tài liệu, số liệu:
Nhóm tác giả đề tài đã thu thập tài liệu, tổng hợp những thông tin từ các văn
bản, văn kiện Đại hội Đảng, những tạp chí liên quan về xóa đói giảm nghèo ( tạp chí
quốc phòng toàn dân, tạp chí mặt trận, tạp chí Cộng sản…), báo cáo công tác giảm
nghèo bền vững của huyện Di Linh; các tài liệu nghiên cứu lý luận về quản lý nhà
nước, về chính sách giảm nghèo bền vững,... để làm luận cứ, luận chứng lý thuyết cho
đề tài.
Phương pháp phân tích, tổng hợp:
Từ những tài liệu, số liệu đã thu thập được sẽ tổng hợp khái quát hóa, đưa ra
những kết luận phục vụ cho quá trình nghiên cứu.
Phương pháp tiếp cận lịch sử:
Phân tích các số liệu, tư liệu thu thập được nhằm đánh giá hiệu quả hoạt động
quản lý về chính sách giảm nghèo bền vững. Qua các giai đoạn khác nhau và các hoạt
động, thành tựu, hạn chế của từng giai đoạn đó, công tác quản lý về giảm nghèo bền
vững cần tăng cường và thay đổi ra sao cho phù hợp với tình hình hiện tại.

6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài


6.1 Ý nghĩa khoa học
Đề tài đã hệ thống hóa những vấn đề lí luận liên quan đến quản lí nhà nước nói
chung và quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên
địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng nói riêng.
6.2 Ý nghĩa thực tiễn
Những giải pháp được đề xuất trong đề tài có thể ứng dụng vào thực tiễn quản
lý nhà nước một cách hiệu quả của nhà nước nói chung và của huyện Di Linh, tỉnh
Lâm Đồng.
Đề tài có thể trở thành tài liệu tham khảo cho những nghiên cứu về quản lí nhà
nước.

7. Cấu trúc của đề tài


Ngoài phần Mở đầu, Kết luận, Phụ lục và Danh mục tài liệu tham khảo, đề tài
gồm 3 chương như sau:
Chương 1: Cơ sở khoa học quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững và khái
quát huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng
Chương 2: Thực trạng quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các
dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
Chương 3: Một số giải pháp nâng cao hiệu quả về công tác quản lý nhà nước
giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh
Lâm Đồng.
CHƯƠNG 1

CƠ SỞ KHOA HỌC QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG


VÀ KHÁI QUÁT HUYỆN DI LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG

1.1 Cơ sở khoa học công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại huyện
Di Linh, tỉnh Lâm Đồng
1.1.1 Một số khái niệm cơ bản
1.1.1.1 Khái niệm đói nghèo và giảm nghèo
Khái niệm đói nghèo:
Một chuyên gia của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) ông Abapia Sen – người
được giải thưởng Nobel năm 1998 cho rằng: Nghèo đói là sự thiếu cơ hội lụa chọn
tham gia vào quá trình phát triển của cộng đồng. [ 2 ]
Hội nghị chống đói nghèo khu vực châu Á – Thái Bình Dương do ESCAP tổ
chức tại Băng Kốc, Thái Lan (tháng 9 năm 1993) đã đưa ra định nghĩa chung về đói
nghèo như sau: “ Nghèo là tình trạng một bộ phận dân cư không được hưởng và thỏa
mãn các như cầu cơ bản của con người mà những nhu cầu này đã được xã hội thừa
nhận tùy theo trình độ phát triển kinh tế xã hội và phong tục tập quán của địa phương
” [ 7 tr.12 ]
Liên Hiệp Quốc (UNDP) đề cập quan niệm nghèo đói như sau: “đói nghèo con
người đề cập đến sự phủ nhận các cơ hội và sự lựa chọn để đảm bảo một cuộc sống cơ
bản nhất hoặc có thể chấp nhận được” [ 7 tr.12 ]
Từ những quan niệm trên ta có thể hiểu:
Đói nghèo là một vấn đề KT-XH mang tính toàn cầu. Đói nghèo không chỉ là
vấn đề xã hội ở các quốc gia lạc hậu, kém phát triển mà ngay cả những nước phát triển
cũng tồn tại một bộ phận dân cư bị đánh giá là nghèo. Nghèo có thể hiểu là tình trạng
túng thiếu vật chất, không đủ ăn, đủ mặc, không được đi học, không có nghề nghiệp
để nuôi sống bản thân.
Bản chất của đói nghèo chính là sự thiếu hụt. Theo quan niệm của Viện Ngân
hàng TG, nghèo đói là sự thiếu hụt so với mức sống nhất định mà sự thiếu hụt này
được xác định theo các chuẩn mực xã hội gồm các vấn đề liên quan đến dinh dưỡng,
sức khỏe, giáo dục.
Ở Việt Nam, đói nghèo là tình trạng một bộ phận dân cư không có đủ điều kiện
để đáp ứng nhu cầu tối thiểu của đời sống xã hội, có mức thu nhập thấp hơn so với
trung bình xã hội.
Từ những quan niệm trên, đói nghèo có thể được hiểu là một phạm trù chỉ mức
sống của một cộng đồng hay một nhóm dân cư là thấp, không đảm bảo những nhu cầu
tối thiểu của con người mà những nhu cầu này theo một tiêu chuẩn đã được xã hội
thừa nhận.
Khái niệm giảm nghèo:
Bộ trưởng Đào Ngọc Dung – Bộ trưởng Bộ Lao động, Thương Binh và Xã hội
đã từng nói về giảm nghèo như sau: “ Quá trình xóa đói giảm nghèo có thể ví như
người leo lên đỉnh Fanxipan mà không dùng cáp treo. Đoạn đầu dốc còn thoai thoải,
người leo đang hứng khởi, tràn trề sinh lực, nhưng chặng còn lại mới là gian khổ, dốc
đứng, sức người có hạn, do đó phải rất quyết tâm mới lên tới đỉnh.”
TS.Nguyễn Hữu Tiến có nêu quan niệm về giảm nghèo trong sách “ Nghèo đói
và các giải pháp giảm nghèo bền bững ”: “ Công tác xóa đói giảm nghèo là quá trình
đưa ra các chủ trương chính sách của Đảng, Nhà nước vào việc nâng cao chất lượng
cuộc sống cho người dân, đặc biệt là hộ nghèo, xã nghèo trên cả nước ” [ 7 tr.128 ]
Trên cơ sở khái niệm nghèo, khái niệm giảm nghèo nêu ở trên trên,ta có thể
hiểu giảm nghèo là giảm tình trạng dân cư chỉ có thể thỏa mãn một phần nhu cầu cơ
bản của cuộc sống. Ở cấp độ cộng đồng, giảm nghèo được hiểu là giảm số lượng hay tỉ
lệ người không thỏa mãn nhu cầu cơ bản. Ở cấp độ gia đình, giảm nghèo được hiểu là
nâng cao mức độ thỏa mãn các nhu cầu cơ bản của hộ gia đình, hay còn gọi là thu hẹp
khoảng cách nghèo. Tất cả đều hướng đến mục đích là tạo điều kiện để những người
thuộc diện nghèo tăng thêm thu nhập, nâng cao chất lượng đời sống và vươn lên thoát
nghèo.
1.1.1.2 Khái niệm giảm ngèo bền vững
Trang Thông tin quốc gia về giảm nghèo bền vững có viết: GNBV là một trọng
tâm của Chiến lược phát triển KT-XH giai đoạn 2011-2020 nhằm cải thiện và từng
bước nâng cao cải thiện đời sống của người nghèo, nhất là những khu vực miền núi,
dân tộc thiểu số, tạo sự phát triển bền vững, thu hẹp khoảng cách giữa các dân tộc,
khoảng cách miền núi thành thị, hạn chế sự phân hóa giàu nghèo.
Qua đó có thể hiểu rằng GNBV là quá trình thực hiện cải thiện đời sống vật
chất, tinh thần cho người nghèo hướng tới nâng cao năng lực tự thoát nghèo và không
rơi trở lại trạng thái nghèo của người dân, duy trì thành quả giảm nghèo một cách lâu
dài, bền vững.
1.1.1.3 Khái niệm quản lý, quản lý nhà nước và quản lý nhà nước về giảm nghèo bền
vững
Khái niệm quản lý:
Là việc quản trị của một tổ chức, doanh nghiệp, tổ chức phi lợi nhuận hoặc cơ
quan chính phủ. Quản lý bao gồm các hoạt động thiết lập chiến lược của một tổ chức
và điều phối các nỗ lực của nhân viên để hoàn thành các mục tiêu của mình thông qua
việc áp dụng các nguồn lực sẵn có như tài chính, tự nhiên, công nghệ và nhân lực.
Khái niệm quản lý nhà nước:
Là hoạt động thực thi quyền lực nhà nước do các cơ quan nhà nước thực hiện
nhằm xác lập một trật tự ổn định và phát triển xã hội theo những mục tiêu mà tầng lớp
cầm quyền theo đuổi. Bao gồm toàn bộ hoạt động của cả bộ máy nhà nước từ lập
pháp, hành pháp đến tư pháp vận hành như một thực thể thống nhất.
Khái niệm quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững:
QLNN về GNBV có thể hiểu là sự tác động có mục đích của nhà nước trên cơ
sở các quy luật phát triển của xã hội thông qua chính sách, pháp luật, tổ chức bộ máy
nhằm làm giảm tỷ lệ đói nghèo, từng bước cải thiện, nâng cao chất lượng đời sống
nhân dân, hạn chế tối đa nguy cơ tái nghèo, ổn định và phát triển đất nước.
Thông qua QLNN về GNBV, Nhà nước ban hành các chính sách, mục tiêu cụ
thể giúp DTTS GNBV, nhằm nâng cao mức sống, thu hẹp khoảng cách giàu nghèo,
thành thị nông thôn, giữa các vùng miền, dân tộc, tạo sự chuyển biến tích cực trong
phương thức sản xuất, từng bước chuyển đổi các hoạt động nhỏ lẻ, lạc hậu sang kinh
tế thị trường, hướng đến một cuộc sống tốt đẹp đủ đầy hơn.
1.1.1.4 Khái niệm dân tộc và dân tộc thiểu số
Khái niệm dân tộc:
Là hình thái đặc thù của một tập đoàn người, xuất hiện trong quá trình phát triển
của tự nhiên và xã hội, được phân biệt bởi 3 đặc trưng cơ bản là ngôn ngữ, văn hóa và
ý thức tự giác về cộng đồng, mang tính bền vững qua hàng ngàn năm lịch sử. Một số
dân tộc ở trên đất nước Việt Nam như dân tộc Việt, dân tộc Tày, dân tộc Khơ Me, dân
tộc Kinh…
Khái niệm về dân tộc thiểu số:
Ở Việt nam, dân tộc thiểu số được hiểu là những dân tộc có số dân ít hơn so với
dân tộc đa số trên phạm vi lãnh thổ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Một số
dân tộc thiểu số ở Việt Nam như Mong, Gia Rai, Kho Mu, Chut, E De, Ta Oi,…
1.1.2 Các yếu tố ảnh hưởng đến thực trạng đói nghèo ở dân tộc thiểu số
1.1.2.1 Nhân khẩu
Ở một số nơi đồng bào dân tộc thiểu số, do trình độ văn hóa còn thấp dẫn đến
không có những biện pháp tránh thai phù hợp hoặc đẻ con không có kế hoạch dẫn đến
nhân khẩu bình quân trong gia đình dân tộc thiểu số sẽ cao hơn so với nhân khẩu bình
quân của những hộ dân bình thường. Vì những điều này, trẻ em dân tộc thiểu số
thường không được đi học đầy đủ dẫn đến trình độ học vấn thấp, không tiếp cận được
khoa học kỹ thuật, không có khả năng tự kiếm được việc làm, sản xuất sút kém, thu
nhập thấp dẫn đến nghèo đói.
Những đứa trẻ được sinh ra không theo kế hoạch sẽ khiến cho mật độ dân số
ngày càng tăng cao, có thể dẫn đến bùng nổ dân số kèm theo các vấn đề về kinh tế xã
hội phát sinh như lạm phát, tình trạng đói nghèo gia tăng, trật tự xã hội mất ổn định,…
làm cho chất lượng cuộc sống ngày càng giảm sút. Đồng thời, tình trạng này sẽ cản sự
phát triển kinh tế của quốc gia, thậm chí có thể gây bất ổn về chính trị, ảnh hưởng đến
những nỗ lực phát triển của quốc gia và khu vực. [12]
1.1.2.2 Yếu tố lao động sản xuất
Ở một số nơi đồng bào các dân tộc thiểu số vẫn còn tập quán canh tác lạc hậu,
năng suất lao động thấp hơn, các đồng bào dân tộc thiểu số còn gặp nhiều hạn chế
trong vấn đề tiếp cận với các hình thức lao động sản xuất. Do trình độ còn hạn chế nên
họ chưa biết tận dụng lợi thế về đất đai mà khai thác, chưa biết áp dụng khoa học kĩ
thuật, đưa cây con giống có năng suất, chất lượng cao vào sản xuất để góp phần vào
việc tăng năng suất, tạo ra giá trị cao trong sản phẩm hàng hóa và mang lại thu nhập
cao hơn cho người lao động.
Người dân tộc thiểu số thường lựa chọn phương án sản xuất tự cung, tự cấp, họ
vẫn giữ các phương thức sản xuất truyền thống với giá trị kinh tế thấp, thiếu cơ hội
thực hiện các phương án sản xuất mang lợi nhuận cao. Do vậy nên họ vẫn ở trong
vòng luẩn quẩn của sự nghèo đói.
Tỷ lệ hộ nghèo dân tộc thiểu số được hỗ trợ đất sản xuất còn thấp; tiến độ giao
rừng, cho thuê rừng gắn liền với giao đất lâm nghiệp và cấp giấy Chứng nhận quyền
sử dụng đất lâm nghiệp còn chậm; người dân chưa sống được bằng nghề rừng.
Bên cạnh đó, nhiều nơi diện tích đất canh tác hạn chế, người dân còn thiếu tư
liệu sản xuất hay chưa hiểu rõ khí hậu của vùng đấy thích hợp hay không thích hợp
với canh tác nông nghiệp gì, thậm chí là ngại vay vốn để chuyển đổi phương pháp,
chuyển đổi mô hình sản xuất. Nhiều hộ gia đình dân tộc thiểu số còn thiếu sự chủ
động trong việc thoát ra khỏi tình trạng đói nghèo, trông chờ, ỷ lại vào sự giúp đỡ cùa
Nhà nước, chính phủ, chính quyền địa phương.
1.1.2.3 Vị trí địa lí, điều kiên tự nhiên
Đồng bào các dân tộc thiểu số nước ta phần lớn sinh sống ở miền núi, vùng sâu,
vùng xa, vùng đặc biệt khó khăn. Các dân tộc thiểu số ở Việt Nam cư trú trên địa bàn
rộng lớn, có vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng về chính trị, kinh tế, an ninh, quốc
phòng và môi trường sinh thái. Vị trí địa lí đóng một vai trò quan trọng trong các tập
tục văn hóa của các dân tộc thiểu số, song cũng đồng thời tạo ra những rào cản trong
việc tiếp cận cơ sở hạ tầng và các dịch vụ công như y tế và giáo dục.
Một trong những rào cản của giáo dục ở vùng cao chính là khoảng cách địa lý.
Nhiều học sinh người dân tộc thiểu số phải đi một quãng đường xa để tới trường phổ
thông, thường rơi vào khoảng từ 9km thậm chí lên tới 70km. Thêm vào đó, người
được đi học chủ yếu vẫn là nam giới, do tư tưởng lỗi thời “trọng nam khinh nữ” vẫn
còn tồn tại ở đồng bào dân tộc thiểu số.
Điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, một số khu vực có địa hình đồi núi bị chia cắt
mạnh lại thường xuyên chịu tác động của thiên tai, khả năng tiếp cận với các vùng
trung tâm, khu vực phát triển còn nhiều hạn chế.
Hiện nay, trong công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước cần nhận
thức sâu sắc, phát huy đầy đủ vị trí, vai trò cùng tiềm năng, thế mạnh của miền núi,
vùng dân tộc hiểu số. Tuy nhiên, miền núi, vùng đồng bào dân tộc thiểu số còn phải
hứng chịu các thiên tai như lũ ống, lũ quét, sạt lở đất, hạn hán kéo dài, mưa và rét hại.
Hệ thống đường giao thông liên thôn, bản chưa được đầu tư xây dựng đã ảnh hưởng
trực tiếp đến việc đi lại, sản xuất, giao lưu hàng hóa của người dân, khiến cho cuộc
sống của đồng bào các dân tộc thiểu số còn nhiều thiếu thốn. Thực tế trên miền núi
phải được các cấp, các ngành và đồng bào cả nước thấy rõ, từ đó có những chia sẻ và
sự đầu tư phát triển phù hợp.
1.1.2.4 Trình độ học vấn
Người dân tộc thiểu số chiếm 15% dân số của Việt Nam nhưng chiếm tới 70%
nhóm đối tượng cực nghèo (được đo lường theo chuẩn cực nghèo quốc gia), do vậy
mà đa phần họ là những người nông dân chỉ vừa đủ sống, có trình độ học vấn tối thiểu
chỉ biết nói tiếng dân tộc và hiếm khi ra khỏi bản làng.
Trình độ học vấn của đồng bào dân tộc thiểu số có giới hạn nên ít cơ hội kiếm
được việc làm tốt và ổn định, không có điều kiện nâng cao trình độ của mình trong
tương lai để thoát nghèo.
Vấn đề giáo dục đối với các dân tộc thiểu số hiện nay vẫn còn nan giải và nhiều
thách thức. Thách thức này trở thành một rào cản vô cùng lớn trong việc thực hiện
mục tiêu quốc gia về xóa mù chữ, phổ cập giáo dục trong cả nước và nâng cao đời
sống của bà con dân tộc. Có rất nhiều trẻ em ở các nhóm dân tộc thiểu số phải bỏ học
hoặc ngừng học giữa chừng khi đang ở độ tuổi đến trường, tỷ lệ biết chữ có khác biệt
lớn giữa các nhóm dân tộc thiểu số. Điều này cho thấy việc tiến tới xóa mù chữ và
phát triển một nền giáo dục có chất lượng, bền vững cho vùng dân tộc thiểu số đang là
một bài toán khó, cần phải có sự tham gia mạnh mẽ và quyết liệt của nhiều thành phần
nhất là những người làm công tác quản lý.
Tuy còn thiếu thốn về điều kiện giáo dục so với đồng bào Kinh, các dân tộc
thiểu số đều có đại diện với vai trò cán bộ và công chức trong các cấp chính quyền,
đặc biệt là cấp tỉnh và thành phố.
1.1.2.5 Chính sách nhà nước chưa phù hợp
Trong quá trình thực hiện xóa đói giảm nghèo, có không ít chính sách của Nhà
nước được ban hành không kịp thời, thiếu đồng bộ, chưa phù hợp, việc triển khai thực
hiện vẫn chưa được chặt chẽ, đồng nhất… dẫn đến việc thất bại trong quá trình tăng
trưởng kinh tế, gây ra những rủi ro cho những người dân tộc thiểu số: không được tiếp
cận thông tin kịp thời, không nắm bắt được những chính sách hỗ trợ từ trung ương, khi
không nắm bắt thông tin kịp thời dẫn đến làm sai chỉ thị của nhà nước,…
1.1.3 Nội dung công tác giảm nghèo bền vững của tỉnh Lâm Đồng.
Lâm Đồng là một trong năm tỉnh thuộc vùng Tây Nguyên, Việt Nam. Đồng thời
là tỉnh có diện tích lớn thứ 7 cả nước, tiếp giáp với vùng kinh tế trọng điểm phía nam.
Năm 2018, Lâm Đồng là đơn vị hành chính Việt Nam đông thứ 23 về số dân, xếp thứ
23 về Tổng sản phẩm trên địa bàn (GRDP).
Tại Quyết định số 983/QĐ-UBND ngày 20/4/2021, ông Đặng Trí Dũng – Phó
Chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng đã phê duyệt kết quả rà soát hộ nghèo, hộ cận nghèo
năm 2020. Theo đó số hộ nghèo đồng bào dân tộc thiểu số còn 2.793 hộ, chiếm 3,58%
hộ đồng bào dân tộc thiểu số toàn tỉnh. Trong số đó hộ nghèo về thu nhập là 3.794 hộ,
chiếm 85,54%; hộ nghèo do thiếu hụt các dịch vụ cơ bản là 694 hộ, chiếm trên 15% số
hộ nghèo toàn tỉnh. Cũng theo thống kê này, tổng số hộ nghèo trên địa bàn tỉnh Lâm
Đồng còn 11.390 hộ, chiếm 3,34% số hộ toàn tỉnh. Trong đó hộ cận nghèo người dân
tộc thiểu số là 6.728 hộ, chiếm 8,63% số hộ đồng bào dân tộc thiểu số. Năm 2020,
Lâm Đồng đặt mục tiêu giảm tỷ lệ hộ nghèo chung toàn tỉnh còn dưới 1,9%, riêng
đồng bào dân tộc thiểu số còm dưới 4,8%. Bên cạnh đó, tỉnh sẽ tiếp tục thực hiện
chương trình giảm nghèo bền vững để cải thiện sinh kế và nâng cao chất lượng cuộc
sống của người nghèo; bảo đảm thu nhập bình quân đầu người của hộ nghèo của tỉnh
đến cuối năm 2020 tăng lên 1,5 lần so với cuối năm 2015.
Từ các nguồn kinh phí của Trung ương và địa phương, tỉnh Lâm Đồng đã tập trung
nguồn lực ưu tiên cho chương trình giảm nghèo bền vững với những hành động cụ thể
và thiết thực:
Địa phương đã tạo điều kiện cho nông dân vay vốn sản xuất, hỗ trợ cung cấp
giống cây trồng, vật nuôi.
Các cơ quan, đơn vị thực hiện đồng bộ, có hiệu quả cơ chế, chính sách giảm
nghèo bền vững để cải thiện điều kiện sống và tăng khả năng tiếp cận các dịch vụ xã
hội cơ bản của người nghèo.
Các huyện, thành phố cân đối nguồn lực mở rộng địa bàn, hộ nghèo được hỗ trợ
sản xuất, việc làm, hướng dẫn cách làm ăn, dạy nghề,...để hộ nghèo tự lực vươn lên
thoát nghèo,...
Đẩy mạnh tuyên truyền chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước về giảm
nghèo bền vững đến các cấp, các ngành, các tầng lớp nhân dân và người nghèo nhằm
thay đổi và chuyển biến nhận thức trong giảm nghèo bền vững.
Tôn vinh doanh nghiệp, tập thể, cá nhân có nhiều đóng góp về nguồn lực và
cách làm hiệu quả trong giảm nghèo bền vững.
Tiếp tục thực hiện có hiệu quả và tạo sức lan tỏa mạnh mẽ phong trào thi đua
“Cả nước chung tay vì người nghèo – không để ai bị bỏ lại phía sau”.
Đa dạng hóa nguồn vốn huy động để triển khai thực hiện chương trình mục tiêu
quốc gia về giảm nghèo bền vững, đảm bảo huy động đầy đủ, kịp thời, đúng quy
định,...
1.1.4 Các cơ sở pháp lý về giảm nghèo bền vững
1.1.4.1 Các văn bản chỉ đạo về giảm nghèo bền vững của trung ương
Thủ tướng chính phủ ban hành quyết định ( ngày 12 tháng 10 năm 2021) số:
1705/QĐ-TTg về việc kế hoạch triển khai nghị quyết số 24/2021/QH15 ngày 28 tháng
7 năm 2021của quốc hội phê duyệt chủ trương dầu tư chương trình mục tiêu quốc gia
giảm nghèo bền vững giai đoạn 2021 - 2025 có nội dung sau: Triển khai nghiêm túc,
có chất lượng và hiệu quả Nghị quyết số 24/2021/QH15 nhằm nâng cao công tác quản
lý, điều hành và thực hiện có hiệu quả Chương trình mục tiêu quốc gia giảm nghèo
bền vững giai đoạn 2021 - 2025.
Chỉ thị của ban bí thư số: 05-CT/TW được ban hành vào ngày 23 tháng 6 năm
2021 có nội dung sau: Các cấp uỷ, tổ chức đảng tập trung lãnh đạo, chỉ đạo công tác
giảm nghèo bền vững,  Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức
và trách nhiệm của cán bộ, đảng viên. Tiếp tục hoàn thiện chính sách giảm nghèo,
chuẩn nghèo đa chiều gắn với mục tiêu phát triển bền vững. Huy động và sử dụng hiệu
quả nguồn lực đầu tư cho công tác giảm nghèo. Tiếp tục đổi mới, nâng cao hiệu lực,
hiệu quả công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo
Nghị quyết phê duyệt chủ trương đầu tư chương trình mục tiêu quốc gia giảm
nghèo bền vững giai đoạn 2021 – 2025 được ban hành vào ngày 28 tháng 7 năm 2021
có nội dung như sau: thực hiện mục tiêu giảm nghèo đa chiều, bao trùm, bền vững,
hạn chế tái nghèo và phát sinh nghèo; hỗ trợ người nghèo, hộ nghèo vượt lên mức
sống tối thiểu, tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản theo chuẩn nghèo đa chiều quốc gia,
nâng cao chất lượng cuộc sống; hỗ trợ các huyện nghèo, xã đặc biệt khó khăn vùng bãi
ngang ven biển và hải đảo thoát khỏi tình trạng nghèo, đặc biệt khó khăn.
Công điện về việc đẩy mạnh thực hiện các chính sách giảm nghèo bền vững
nhân ngày vì người nghèo Việt Nam được ban hành vào ngày 17 tháng 10 năm 2021
có nội dung sau: tập trung lãnh đạo, chỉ đạo thực hiện hiệu quả các chính sách, nhiệm
vụ, giải pháp giảm nghèo; tiếp tục quan tâm, chăm lo tốt hơn cho những người nghèo,
người có hoàn cảnh khó khăn, người yếu thế trong xã hội, nhất là những người nghèo
bị ảnh hưởng, tác động bởi thiên tai, đại dịch COVID-19. Ưu tiên bố trí nguồn lực từ
ngân sách nhà nước và huy động các nguồn lực xã hội hợp pháp khác phục vụ hiệu
quả cho công tác giảm nghèo, hỗ trợ người nghèo, bảo đảm an sinh xã hội.
1.1.4.2 Các văn bản chỉ đạo về giảm nghèo bền vững ở địa phương
HĐND tỉnh Lâm Đồng ban hành nghị quyết số 82/2018/NQ-HĐND về việc Quy
định mức hỗ trợ từ nguồn kinh phí sự nghiệp thực hiện chương trình mục tiêu quốc gia
Giảm nghèo bền vững giai đoạn 2016 - 2020 trên địa bàn tỉnh Lâm Đồng, trong văn
bản này HĐND tỉnh Lâm Đồng đã thể hiện rõ những quy định mức hỗ trợ từ nguồn
kinh phí sự nghiệp thực hiện chương trình mục tiêu quốc gia về giảm nghèo bền vững.
Nghị quyết quy định một số chính sách hỗ trợ phát triển sản xuất tại các xã
nghèo trên địa bàn tỉnh Lâm Đồng do ngân sách tỉnh đầu tư thực hiện chương trình
mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vữnggiai đoạn 2018 – 2020 được ban hành vào
ngày 08 tháng 12 năm 2017 có nội dung: chính sách hỗ trợ phát triển sản xuất tại 21 xã
có tỷ lệ hộ nghèo đầu năm 2016 trên 15% (theo danh sách đính kèm) trên địa bàn tỉnh
Lâm Đồng do ngân sách tỉnh đầu tư thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia Giảm
nghèo bền vững giai đoạn 2018 – 2020. Đối tượng hỗ trợ là hộ nghèo và hộ cận nghèo.
Quyết định về việc ban hành kế hoạch thực hiện chương trình mục tiêu quốc gia
giảm nghèo bền vững giai đoạn 2016 - 2020 trên địa bàn tỉnh Lâm Đồng được ban
hành vào ngày 11 tháng 07 năm 2017 có nội dung như sau: Thực hiện giảm nghèo bền
vững, hạn chế tái nghèo; góp phần hoàn thành mục tiêu tăng trưởng kinh tế, đảm bảo
an sinh xã hội, cải thiện đời sống, tăng thu nhập của người dân, đặc biệt là ở các địa
bàn nghèo; tạo điều kiện cho người nghèo, hộ nghèo tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ
bản (y tế, giáo dục, nhà ở, nước sinh hoạt và vệ sinh, tiếp cận thông tin).
Quyết định phê duyệt đề án hỗ trợ phát triển sản xuất cho hộ nghèo trên địa
bàn huyện đam rông giai đoạn 2021-2025 có nội dung: Khai thác tiềm năng, lợi thế
của địa phương theo từng tiểu vùng, tập trung đầu tư phát triển kinh tế - xã hội; huy
động tối đa nguồn lực thực hiện tốt các chính sách hỗ trợ phát triển sản xuất
nhằm giảm nghèo bền vững, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho nhân dân
huyện Đam Rông, thu hẹp dần khoảng cách về mức sống, thu nhập so với bình quân
chung của tỉnh.
Quyết định phê duyệt đề án xây dựng huyện Di Linh đạt chuẩn huyện nông thôn
mới vào năm 2019 có nội dung: hê duyệt Đề án xây dựng huyện Di Linh đạt chuẩn
nông thôn mới vào năm 2019, với những nội dung chủ yếu sau:  Xây dựng huyện Di
Linh trở thành huyện nông thôn mới có kết cấu hạ tầng kinh tế - xã hội đồng bộ, hiện
đại; đời sống vật chất, tinh thần của dân cư nông thôn ngày càng được nâng cao; xã
hội nông thôn dân chủ, ổn định, văn minh, giàu đẹp, môi trường sinh thái được bảo vệ,
an ninh trật tự được giữ vững. Phấn đấu đến năm 2019 huyện Di Linh đạt chuẩn huyện
nông thôn mới, có 18/18 xã (100%) đạt chuẩn xã nông thôn mới.
Quyết định về việc phê duyệt chủ trương đầu tư xây dựng cầu số 02 trên tuyến
đường Hòa Ninh - Hòa Nam, Huyện Di Linh được ban hành vào ngày 25 tháng 10
năm 2016 có nội dung sau: Phê duyệt chủ trương đầu tư dự án xây dựng xây dựng cầu
số 02 trên tuyến đường Hòa Ninh - Hòa Nam, huyện Di Linh để đáp ứng nhu cầu giao
thông trong khu vực, kết nối với các tuyến lân cận hình thành mạng lưới giao thông
hoàn chỉnh, tạo điều kiện phát triển kinh tế xã hội trong khu vực.

1.2 Khái quát chung về huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng


1.2.1 Đặc điểm tự nhiên
Di Linh là một huyện thuộc tỉnh Lâm Đồng, nằm trên cao nguyên Di Linh, ở độ
cao 1.000 m so với mặt nước biển. Di Linh là vùng đất Bazan màu mỡ, diện tích đất tự
nhiên 161.315,5 ha; trong đó, có 67.923,6 ha đất sản xuất nông nghiệp, chiếm 42,11%
tổng diện tích tự nhiên; có 83.254,6 ha đất lâm nghiệp, chiếm 51,61% tổng diện tích tự
nhiên. Với địa hình sơn nguyên tương đói bằng phẳng kết hợp với khí hậu ôn hòa
quang năm ( nhiệt độ trung bình năm  22.10C ). Đây được coi là vùng đất rất thích hợp
đối với các loại cây công nghiệp đặc biệt là cà phê. Huyện còn một diện tích rừng tự
nhiên với chức năng phòng hộ và bảo vệ môi trường phân bố ở phía nam và tây nam.
1.2.2 Đặc điểm dân cư

Tính đến ngày 1 tháng 4 năm 2019, dân số toàn tỉnh Lâm Đồng đạt 1.296.906
người, mật độ dân số đạt 125 người/km2. Trên địa bàn toàn tỉnh có 43 dân tộc cùng 18
người nước ngoài sinh sống. Trong đó dân tộc Kinh là đông nhất với 901.316 người,
xếp vị trí thứ hai là người Cơ Ho với 145.665 người, người Mạ đứng vị trí thứ ba với
31.869 người, thứ tư là người Nùng với 24.526 người, người Tày có 20.301 người,
Chu Ru với 18.631 người, người Hoa có 14.929 người, Mnông có 9.099 người,...
1.2.3 Đặc điểm kinh tế
Với các đặc điểm tự nhiên thuận lợi, nghành nông nghiệp được xác định đóng
vai trò chủ đạo nền kinh tế Di Linh.  Một trong các nội dung tại Quyết định số 91 của
UBND tỉnh “Phê duyệt điều chỉnh Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội
huyện Di Linh đến năm 2020 và tầm nhìn đến năm 2030” do Chủ tịch UBND tỉnh
Đoàn Văn Việt ký ban hành mới đây, ngày 17/1/2018 (gọi tắt là Quyết định 91) là “
trong vòng hơn 10 năm tới, ngành nông nghiệp được xác định đóng vai trò chủ đạo
của nền kinh tế huyện Di Linh ”. Cà phê, chè là trọng điểm trong cơ cấu cây trồng của
huyện.
Tuy nhiên, trong 10 năm trở lại đây với những biến động của thị trường khiến
cho giá trị cà phê giảm mạnh trên thị trường ảnh hưởng trực tiếp đến thu nhập của
người dân, nhất là đối với người dân tộc thiểu số khi đây là nguồn thu nhập chính.
Đứng trước tình hình đó, huyện đã ra nhiều quyết định, giải pháp với tầm nhìn trung
hạn và dài hạn.  Cụ thể, chuyển đổi diện tích cà phê kém hiệu quả, diện tích lúa 1 vụ
sang trồng cây ăn quả, rau hoa, cây cảnh… có giá trị kinh tế cao, đầu tư xây dựng cơ
sở hạ tầng giao thông, thủy lợi phục sản xuất.
TIỂU KẾT CHƯƠNG 1
Ở chương 1, đề tài đã nhận diện được cơ sở khoa học quản lý nhà nước về giảm
nghèo bền vững tại địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng; đề tài cũng đã nêu được
một số khái niệm cơ về bản về đói nghèo, giảm nghèo bền vững, quản lý nhà nước
trong việc giảm nghèo bền vững thông qua đó đề tài cũng đã khái quát được những
yếu tố đã ảnh hưởng tới thực trạng đói nghèo ở dân tộc thiểu số và những cơ sở pháp
lý về giảm nghèo bền vững tại tỉnh Lâm Đồng.
CHƯƠNG 2

THỰC TRẠNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG ĐỐI
VỚI CÁC DÂN TỘC THIỂU SỐ TRÊN ĐỊA BÀN HUYỆN DI LINH,
TỈNH LÂM ĐỒNG

2.1 Khái quát chung về các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh tỉnh Lâm
Đồng
2.1.1 Khát quát về địa bàn cư trú
Huyện Di Linh hiện nay có dân số trung bình là 161.212 người, trong đó đồng
bào dân tộc thiểu số có 66.899 người chiếm 41,5% dân số chủ yếu là dân tộc thiểu số
bản địa gốc Tây nguyên, như: K’ Ho, Mạ, Hoa, Nùng, Chu Ru, Sán Dìu, Ra Glai, Tày,
Mường, …  tạo nên bản sắc văn hóa phong phú và đa dạng, đặc biệt là văn hóa Tây
nguyên như cồng chiêng, dệt thổ cẩm và các lễ hội văn hóa dân tộc khác. Toàn huyện
có 19 đơn vị hành chính cấp xã. Trong đó có 18 xã và 1 thị trấn có người dân tộc thiểu
số sinh sống, 26 thôn đặc biệt khó khăn chủ yếu là dân tộc thiểu số sinh sống.
2.1.2 Khái quát về thực trạng lao động sản xuất
Vào giai đoạn trước năm 2000, nguồn thu nhập chính và tương đối ổn định đối
với toàn bộ người dân huyện Di Linh, trong đó gồm cả những đồng bào người dân tộc
thiểu số đến từ việc trồng cây công nghiệp, rõ hơn cả là việc thu hoạch cà phê. Nhưng
do thị trường biến động dẫn đến sự tác động ít nhiều đối với nguồn thu nhập của người
dân huyện Di Linh trong những năm gần đây, ảnh hưởng lớn đến chất lượng cuộc
sống của toàn bộ người dân, đặc biệt là đồng bào dân tộc thiểu số, khi hộ nghèo ngày
một tăng cao.
Giai đoạn sau đó đến hiện tại, nhờ sự quan tâm và giúp đỡ từ Nhà nước ta,
thông qua những chương trình, công tác giảm nghèo được thực hiện quyết liệt bằng
nhiều giải pháp hiệu quả. Nhiều hộ dân là đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) ở một số
xã, địa bàn trên huyện đã mạnh dạn thực hiện đa dạng các loại mô hình khác nhau như
xen canh: trồng bơ, sầu riêng, hồ tiêu cùng với cà phê,.. hay việc chuyển đổi diện tích
cây cà phê sang trồng mác ca, sầu riêng,.. mang lại hiểu quả kinh tế cao, năng suất lao
động tốt.
2.1.3 Khái quát về trình độ văn hoá
Do chưa đáp ứng đủ về cơ sở vật chất cũng như điều kiện kinh tế-xã hội của dân
tộc thiểu số khó khăn hơn những vùng khác, dẫn đến trình độ văn hoá nơi đây còn
nhiều hạn chế. Hiện nay, toàn tỉnh có 19.000 học sinh, sinh viên ( trong đó có khoảng
5.000 em trên địa bàn huyện Di Linh ) là con em đồng bào dân tộc thiểu số đang theo
học tại các trường cao đẳng, đại học, trung học chuyên nghiệp và dạy nghề trong và
ngoài tỉnh Lâm Đồng được hỗ trợ kinh phí học tập.
2.1.4 Đời sống xã hội của dân tộc
Bà con tập trung chuyển đổi giống cây trồng, vật nuôi phù hợp với điều kiện thổ
nhưỡng và khí hậu tại địa phương để tăng thêm thu nhập, phát triển các mô hình trồng
xen canh mang lại hiệu quả kinh tế cao, thực hiện chương trình tái canh cà phê. Vì cà
phê đóng vai trò quan trọng, chiếm đến 80% diện tích sản xuất nông nghiệp của
huyện, tương đương 41.718 ha và trở thành vùng sản xuất chuyên canh đứng đầu tỉnh
Lâm Đồng. Không chỉ dừng lại ở tái canh cà phê, Di Linh còn thực hiện trồng xen và
đa dạng hoá cây trồng để tránh lệ thuộc vào cà phê, hướng tới mục tiêu nâng cao thu
nhập trên đơn vi diện tích. Qua đó, nhiều diện tích cà phê già cỗi, năng suất thấp được
người dân xen canh sang trồng macca, sầu riêng, dâu tằm,..
Huyện Di Linh đã và đang chú trọng phát triển mô hình trồng dâu nuôi tằm tại
vùng đồng bào dân tộc thiểu số với với 10 mô hình trồng dâu nuôi tằm tại các xã như
Gia Hiệp, Tam Bố, Tân Thượng,..giúp bà con thiểu số có thêm thu nhập, ổn định đời
sống
Theo thống kê của huyện Di Linh, đến nay, diện tích trồng xen cây sầu riêng
của huyện nói chung và dân tộc thiểu số nói riêng đạt 1.631,8ha, tăng 835ha, sản
lượng đạt hơn 7000 tấn. Cùng đó, diện tích trồng cây bơ ghép là 1.815ha, sản lượng
đạt 2.156 tấn, tăng gần 720 ha. Cây macca được trồng xen diện tích đạt sản lượng 3
tấn/ha. Thêm nữa, cây dâu tằm cũng phát triển vượt bậc với 290 ha, năng suất đạt từ
40/ha/năm, đem lại nguồn thu nhập khá ổn định cho người dân trên địa bàn huyện.

2.2 Công tác giảm nghèo bền vững trên địa bàn đối với các dân tộc thiểu số trên
địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
2.2.1 Cơ chế chính sách của Đảng bộ, của chính quyền địa phương đối với việc
giảm nghèo bền vững.
2.2.1.1 Cấp Trung ương
Thực hiện chính sách hỗ trợ chi phí học tập và miễn giảm học phí cho học sinh,
sinh viên theo Nghị định 49/2010/NĐ - CP và Nghị định 74/2013/NĐ - CP của Thủ
tướng Chính phủ;
Triển khai đầy đủ, kịp thời chính sách hỗ trợ tiền điện; chính sách trợ giúp pháp
lý…,
Triển khai thực hiện các chính sách dân tộc đang còn hiệu lực thi hành như:
Chương trình Mục tiêu Quốc gia giảm nghèo bền vững; Chương trình Mục tiêu Quốc
gia xây dựng nông thôn mới; Đề án hỗ trợ phát triển kinh tế - xã hội các dân tộc thiểu
số  rất ít người giai đoạn 2016 - 2025 và các chính sách khác đang còn hiệu lực; đồng
thời, đặc biệt quan tâm tới việc giải quyết các khó khăn trong đời sống của đồng bào
các dân tộc thiểu số rất ít người; bảo đảm mức sống của các dân tộc thiểu số tương
đương với các dân tộc khác trong vùng theo mục tiêu đề án đề ra đến năm 2025 .
Trên đây là một số những chính sách tiêu biểu của các cấp chính quyền đưa ra
để giải quyết vấn đề giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn
huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
2.2.1.2 Cấp tỉnh
Thực hiện “Nghị quyết số: 82/2018/NQ-HĐND Quy định mức hỗ trợ từ nguồn
kinh phí sự nghiệp thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia Giảm nghèo bền vững
giai đoạn 2016 - 2020 trên địa bàn tỉnh Lâm Đồng”.
Tỉnh Lâm Đồng tiếp tục ưu tiên và đầu tư từ nhiều chương trình, dự án tại các
xã nghèo, huyện nghèo như: kiên cố hóa trường học, kênh mương thủy lợi, giao thông
nông thôn tại các xã, thôn đồng bào dân tộc thiểu số đặc biệt khó khăn, tỷ lệ hộ nghèo
cao. Cơ sở hạ tầng các xã đông đồng bào dân tộc thiểu số, xã nghèo được cải thiện rõ
nét, góp phần nâng chất lượng cuộc sống của nhân dân. Cùng với đầu tư cơ sở hạ tầng,
giao đất sản xuất, hỗ trợ y tế, giáo dục, làm nhà ở cho hộ nghèo, cung cấp vốn vay ưu
đãi từ Ngân hàng chính sách xã hội, các chương trình, dự án về khuyến nông, dạy
nghề, xuất khẩu lao động, trợ cấp xã hội, đã được triển khai đồng bộ và đã tác động
trực tiếp đến tăng thu nhập, nâng khả năng tiếp cận các dịch vụ xã hội đối với người
nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh.
Trong 4 năm (2016 – 2019), tỉnh đã vận dụng nhiều cơ chế, chính sách để hỗ trợ
người nghèo nói chung và đồng bào dân tộc thiểu số nói riêng trên địa bàn vươn lên
thoát nghèo và ổn định cuốc sống. Điểm nổi bật trong 4 năm qua là tỉnh đã hỗ trợ vốn
vay cho người nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số nhằm phát triển kinh tế, sản xuất với
doanh số cho vay hộ nghèo trên địa bàn tỉnh đạt là 23.205 lượt/686.640 triệu đồng
( trong đó có khoảng 2.000 lượt là của dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh ) ,
hộ cận nghèo 36.466 lượt/1.052.612 triệu đồng ( trong đó có khoảng 5.000 lượt là của
dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh ), hộ mới thoát nghèo 26.248
lượt/1.004.126 triệu đồng. Đồng thời, hỗ trợ vốn vay làm nhà ở theo đề án
654/UBND-XD cho 720 lượt/18.000 triệu đồng, cho vay hỗ trợ phát triển sản xuất đối
với người đồng bào dân tộc thiểu số 466 lượt/19.675 triệu đồng. Toàn tỉnh cấp
889.807 thẻ bảo hiểm y tế (trong đó có khoảng 60.000 thẻ bảo hiểm y tế cấp cho dân
tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh) cho hộ nghèo, người đang sinh sống ở vùng
kinh tế xã hội đặc biệt khó khăn, người đồng bào dân tộc thiểu số, hộ cận nghèo, hộ
gia đình làm nông, lâm ngư nghiệp có mức sống trung bình.
Để thực hiện đạt hiệu quả mục tiêu Chương trình Quốc gia về giảm nghèo bền
vững trong thời gian tới, tỉnh Lâm Đồng tiếp tục đề ra các giải pháp trọng tâm để phấn
đấu giảm nghèo bền vững: Tiếp tục đẩy mạnh tuyên truyền chủ trương, chính sách của
Đảng, Nhà nước về giảm nghèo bền vững đến các cấp, ngành, tầng lớp nhân dân và
người nghèo nhằm thay đổi và chuyển biến nhận thức trong giảm nghèo, khơi dậy ý
chí chủ động, vươn lên của người nghèo, tiếp nhận và sử dụng có hiệu quả chính sách
và nguồn lực hỗ trợ của nhà nước, của cộng đồng để thoát nghèo, vươn lên khá giả.
Đồng thời tôn vinh doanh nghiệp, tập thể cá nhân có nhiều đóng góp về nguồn lực,
cách làm hiệu quả trong công tác giảm nghèo bền vững. Bên cạnh đó, Tỉnh tiếp tục
thực hiện nhiều biện pháp nhằm giúp bà con thoát nghèo bền vững. 
Mặt trận tổ quốc và các đoàn thể của tỉnh cũng đã tích cực triển khai chương
trình giảm nghèo đến đoàn viên, hội viên của mình, tạo ra phong trào hỗ trợ, giúp nhau
trong sản xuất, xây dựng nhiều mô hình làm ăn có hiệu quả, giúp hộ nghèo vươn lên
thoát nghèo bền vững.
2.2.1.3 Cấp huyện
Huyện Di Linh xây dựng và triển khai kế hoạch thực hiện chính sách hỗ trợ đào
tạo nghề và giải quyết việc làm. Từ năm 2011 đến nay, huyện đã tổ chức được 81 lớp
(trong đó có đến khoảng 10 lớp là do đồng bào dân tộc thiểu số tham gia) dạy nghề về
kỹ thuật trồng và chăm sóc cà phê, sầu riêng, nấm rơm; sửa chữa, vận hành máy nông
nghiệp; thêu tay; may công nghiệp; đan thủ công… Tham gia các lớp học này có trên
2.500 học viên là lao động nông thôn thuộc diện hộ nghèo, cận nghèo, dân tộc thiểu
số, gia đình chính sách chưa có việc làm ổn định. Đồng thời, huyện đã tạo điều kiện
thuận lợi cho trên 300 lao động đi làm việc ở nước ngoài (Malaysia, Đài Loan, Nhật
Bản, Hàn Quốc…). 
Thực hiện Quyết định số 167/2008/QĐ-TTg ngày 12/12/2008 của Thủ tướng
Chính phủ, huyện Di Linh đã hỗ trợ 16,8 tỷ đồng (kể cả ngân sách của Trung ương và
địa phương) giúp hộ nghèo làm được 933 căn nhà. Đồng thời, trong 5 năm qua,
UBMTTQ và các đoàn thể quần chúng vận động nhân dân và các nhà tài trợ, các
doanh nghiệp hỗ trợ gần 6 tỷ đồng xây dựng và sửa chữa trên 300 căn nhà tình nghĩa
( trong đó có khoảng 100 căn nhà là dành cho đồng bào dân tộc thiểu số ), nhà đại
đoàn kết và nhà tình thương giúp các gia đình chính sách, gia đình nghèo và cận nghèo
còn khó khăn về nhà ở. 
Thực hiện Chương trình tín dụng ưu đãi, thông qua các đoàn thể quần chúng,
Phòng Giao dịch Ngân hàng chính sách xã hội huyện đã giải quyết cho trên 20.000
lượt hộ (nghèo, cận nghèo, học sinh, sinh viên, giải quyết việc làm, đồng bào DTTS,
hộ mới thoát nghèo…) vay, với tổng dư nợ hiện nay lên tới 246 tỷ đồng. Nhờ vậy,
nhiều hộ nghèo và cận nghèo đã thoát được nghèo, học sinh và sinh viên có điều kiện
tiếp tục học tập.
Phó Chủ tịch UBND huyện Di Linh Trần Nhật Thi chia sẻ với Báo Lâm
Đồng: “Thời gian tới, cùng với việc tranh thủ sự hỗ trợ của Trung ương, của tỉnh,
huyện Di Linh sẽ lồng ghép nguồn vốn và phát huy nội lực để đầu tư xây dựng, hoàn
thiện hệ thống cơ sở hạ tầng, nhất là ở những thôn khó khăn, để đẩy nhanh quá trình
giảm nghèo. Trong đó, huyện Di Linh sẽ tập trung đẩy mạnh việc chuyển đổi cây
trồng, vật nuôi theo hướng chuỗi liên kết, để tăng năng suất, giá trị cây - con; qua đó,
nâng cao đời sống cho Nhân dân”.
2.2.2 Đội ngũ nhân lực làm công tác xóa đói giảm nghèo đối với đồng bào các dân
tộc, thiểu số.
Di Linh là huyện đông dân cư và có lượng lớn dân cư là đồng bào các dân tộc
thiểu số. Nhằm tăng cường phối hợp chặt chẽ trong công tác tham mưu và tổ chức
thực hiện về công tác dân tộc giữa Ban Dân vận Huyện ủy và Phòng Dân tộc huyện,
sau khi xây dựng Chương trình phối hợp, Ban Dân vận Huyện ủy và Phòng Dân tộc
huyện đã tích cực triển khai phối hợp trong công tác tham mưu, đề xuất với Ban
Thường vụ Huyện ủy và UBND huyện các nội dung có liên quan đến đồng bào DTTS;
tuyên truyền, vận động nhân dân xóa bỏ các tập tục lạc hậu; chuyển giao, áp dụng tiến
bộ khoa học kỹ thuật vào sản xuất; đào tạo, bồi dưỡng và quy hoạch, bố trí đội ngũ
cán bộ và lực lượng cốt cán DTTS ở cơ sở… với mục tiêu giúp đồng bào nơi đây thoát
nghèo bền vũng.
Ban Dân vận Huyện ủy và Phòng Dân tộc huyện đã phối hợp với các ngành,
đơn vị liên quan tổ chức các đợt công tác dân vận tại các xã Đinh Trang Thượng, Tân
Lâm, Hòa Bắc, Đinh Trang Hòa và Đinh Lạc. Trong các đợt công tác dân vận này,
huyện đã vận động và tập hợp được hàng ngàn ngày công lao động (chủ yếu là đoàn
viên, thanh niên và các lực lượng vũ trang, dân quân tự vệ) tham gia giúp dân sửa
chữa, nâng cấp hơn 27 km đường giao thông và kênh mương thủy lợi; sửa chữa, làm
nhà ở; hướng dẫn kỹ thuật trồng trọt, chăn nuôi; tuyên truyền, phổ biến pháp luật … 
Để đạt được mục tiêu giảm nghèo bền vững cần có sự quyết tâm vào cuộc của
cả hệ thống chính trị trong việc triển khai nhiệm vụ phát triển kinh tế, đẩy mạnh thực
hiện các chính sách hỗ trợ của Nhà nước trên địa bàn. Điều đó được thể hiện qua
những buổi làm việc của các đồng chí trong ban Thường vụ tỉnh ủy, Thường trực
HĐND, UBND, UBMTTQ Việt Nam tỉnh cùng Lãnh đạo các Sở, Ban, Ngành của tỉnh
và chính quyền huyện Di Linh nhằm nắm bắt tình hình đưa ra những chỉ đạo kịp thời,
tháo gỡ khó khăn cho địa phương, xác định phát triển kinh tế là nhiệm vụ trọng tâm
trong giảm nghèo vùng đồng bào DTTS nên huyện Di Linh. Tiếp thu những chỉ đạo
tỉnh, chính quyền huyện Di Linh tiếp tục triển khai các trương trình, dự án hỗ trợ đồng
bào DTTS phát triển kinh tế, phát huy các thế mạnh của địa phương, giải quyết việc
làm cho người lao động địa phương. Kết quả thực tế đã chúng minh hiệu quả rõ rệt,
đời sống người dân ở các thôn, xã đặc biệt khó khăn, vùng DTTS được cải thiện rõ rệt,
tỷ lệ hộ nghèo giảm dần qua các năm. 
Kết quả tốt đạt được một phần không nhỏ từ sự quyết liệt của cấp cơ sở trong
vệc thực hiện chính sách chỉ đạo. Cùng với các chủ trương từ huyện Di Linh, UBND
xã Đinh Lạc đã thực hiện Nghị quyết 37-NQ/ĐU ngày 22/2/2017 của Đảng ủy xã.
Trong đó, ban hành nhiều chủ trương, dự án, các chính sách đầu tư phát triển kinh tế
nông nghiệp, đào tạo nghề cho hộ nghèo, hộ cận nghèo, lao động nông thôn, tạo công
ăn việc làm, tăng thu nhập, nâng cao đời sống cho nhân dân, đồng bào DTTS. Xác
định rõ vai trò của trưởng thôn, bí thư chi bộ thôn, cán bộ công tác mặt trận trong công
tác xóa đói giảm nghèo UBND xã đã phân công nhiệm vụ rõ ràng cho các bộ phận
chuyên môn và cán bộ phụ trách, tổ chức các cuộc họp chuyên đề triển khai chủ
trương đến bí thư, trưởng ban công tác mặt trận, trưởng thôn, đoàn thể các thôn.
Huyện đã thực hiện tổng kết, đánh giá hiệu quả của các mô hình, từ đó chỉ ra những
điểm hạn chế còn tồn tại, từ đó yêu cầu chính quyền các xã phải có kế hoạch thay đổi
cách thức vận động với những mô hình đã thực hiện nhưng chưa hiệu quả. Mặt khác
kịp thời biểu dương, nhân rộng các mô hình có hiệu quả thiết thực.
2.2.3. Các hoạt động giảm nghèo bền vững
2.2.3.1. Công tác nâng cao chất lượng đời sống của các đối tượng yếu thế, người
nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số
Trang bị kiến thức cho người dân bằng cách dạy nghề, hướng dẫn người dân sử
dụng ruộng đất để trồng thực phẩm sạch và công việc chăn nuôi để tăng năng suất, giá
trị cây-con cũng như tăng thu nhập. Trang bị kiến thức về sản xuất kinh doanh để đồng
bào dân tộc thiểu số có thể kiếm sống, ổn định cuộc sống.
Các cấp ủy, chính quyền quan tâm giải quyết việc làm, đào tạo nghề cho lao
động nông thôn, cung cấp cho các doanh nghiệp trong và ngoài địa bàn huyện, tham
gia xuất khẩu lao động. Bên cạnh đó hỗ trợ hộ vừa thoát nghèo, hộ là đồng bào dân tộc
thiểu số thông qua giới thiệu việc làm trong nước và ngoài nước, hỗ trợ đất sản xuất,
cho vốn vay ưu đãi,... khuyến khích các doanh nghiệp, vận động các hộ khá giả về
kinh tế giúp đỡ hộ nghèo, hỗ trợ vật tư, máy móc thiết bị sản xuất, nhân rộng mô hình
giảm nghèo và sáng kiến hay về giảm nghèo bền vững.
2.2.3.2. Công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của cán bộ, đảng
viên và nhân dân
Để thực hiện công tác xóa đói giảm nghèo đòi hỏi các cấp, ngành thực sự nỗ
lực, coi công tác giảm nghèo là nhiệm vụ chính trị vừa cấp bách, vừa thường xuyên,
liên tục, lâu dài. Đồng thời, tập trung thực hiện nghiêm túc có hiệu quả Chỉ thi số 05
ngày 23/6/2021 của Ban Bí thư về tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác
giảm nghèo bền vững đến năm 2030. [ 9 ]
Trước tiên, cần giáo dục, nâng cao ý thức trách nhiệm của cán bộ, đảng viên và
nhân dân về giảm nghèo đa chiều; tạo sự thống nhất cao trong các cấp, chính quyền và
các đoàn thể, cán bộ, nhân dân về quan điểm, mục tiêu, nhiệm vụ chương trình giảm
nghèo; tuyên truyền để các hộ nghèo hiểu rõ nguyên nhân nghèo.
Bên cạnh đó, tỉnh cũng đẩy mạnh hoạt động truyền thông và giảm nghèo về
thông tin như phối hợp với các cơ quan báo chí triển khai các hoạt động tuyên truyền,
giới thiệu gương điển hình giảm nghèo hiệu quả trên địa bàn tỉnh… In và cấp phát
những cuốn “cẩm nang dành cho hộ nghèo” bằng tiếng Việt, tiếng của người dân tộc
thiểu số, tổ chức các cuộc đối thoại chính sách với hộ nghèo, tổ chức các lớp tập huấn,
bồi dưỡng ngắn hạn về kỹ năng thông tin truyền thông giảm nghèo cho các cán bộ xã,
thôn, cán bộ làm công tác thông tin truyền thông cơ sở… Qua đó kịp thời truyền tải
chính sách, chương trình giảm nghèo đến cộng đồng và người dân.
Các cấp ủy, tổ chức đảng, chính quyền, Mặt trận và các đoàn thể tập trung đẩy
mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của cán bộ,
đảng viên, nhất là người đứng đầu trong công tác giảm nghèo; phát huy mạnh mẽ
truyền thống đoàn kết, tinh thần “tương thân, tương ái” đối với người nghèo; động
viên, hướng dẫn, khơi dậy ý chí tự lực, tự cường các hộ nghèo, đồng bào dân tộc thiểu
số có kiến thức, kinh nghiệm trong lao động sản xuất, chủ động vươn lên thoát nghèo,
không trông chờ, ỷ lại vào sự hỗ trợ của Nhà nước và xã hội.
Để công tác giảm nghèo của huyện mang lại kết quả bền vững, không có tái
nghèo ở những năm tiếp theo, ngoài việc nỗ lực cố gắng của các cấp, cán bộ thì người
dân cũng phải chủ động tiếp cận thông tin trên các phương tiện thông tin đại chúng để
học hỏi kinh nghiệm, học hỏi công nghệ.
2.2.3.3 Công tác khai thác các tiềm năng và thế mạnh về một số lĩnh vực ở huyện Di
Linh
Huyện Di Linh nằm ở phía nam tỉnh Lâm Đồng, có địa hình đồi núi chập chùng,
khí hậu ôn hòa, nằm ở độ cao hơn 1000m so với mực nước biển, cao nguyên Di Linh
có không khí trong lành mát mẻ cùng với danh thắng đẹp rất phù hợp để phát triển du
lịch sinh thái, du lịch cộng đồng, trải nghiệm leo núi. Vì thế mà nơi này thu hút khá
nhiều công ty, doanh nhân, tập đoàn, doanh nghiệp về đây vừa cảm nhận không khí
mát mẻ trong lành, thưởng ngoạn cảnh đẹp, vừa tìm hiểu, tham quan, khảo sát và nay
đã có một số đơn vị quyết định đầu tư phát triển dịch vụ, du lịch theo hướng văn minh,
hiện đại. Điều này giúp thay đổi và nâng cao nhận thức về môi trường, tôn tạo cảnh
quan khu du lịch nhằm phục vụ du lịch sinh thái phát triển dịch vụ gắn với bảo tồn văn
hóa bản địa và góp phần sử dụng đất hiệu quả.
Bên cạnh đó huyện là vùng đất bazan màu mỡ, thuận lợi cho việc phát triển các
loại cây trồng vật nuôi có nguồn gốc á nhiệt nhiệt đới, nhiệt đới. Tiếp tục tận dụng là
vùng cà phê lớn với nhiều chủng loại có hương vị khác nhau mà sản xuất ra các sản
phẩm có chất lượng hơn nữa, xây dựng nhà máy chế biến cà phê nhằm giải quyết đầu
ra tại chỗ cho sản phẩm cà phê góp phần tăng thu nhập cho người sản xuất và tạo công
ăn việc làm cho lao động địa phương. Giải quyết đầu ra cho sản phẩm nông nghiệp,
đẩy mạnh phát triển chăn nuôi bò thịt, bò sữa; nâng cao tỷ trọng chăn nuôi trong cơ
cấu ngành nông nghiệp; ổn định thu nhập cho người sản xuất đồng thời tạo sự bền
vững trong sản xuất nông nghiệp trên địa bàn huyện (thu mua, bảo quản, tiêu thụ các
loại nông sản; đặc biệt là các loại trái cây: sầu riêng, bơ, mắc ca,... ).
Về lĩnh vực công nghiệp: kêu gọi các nhà đầu tư và kinh doanh xây dựng cơ sở
hạ tầng kỹ thuật: đường giao thông, hệ thống mương thoát nước, hệ thống điện chiếu
sáng, cấp nước sinh hoạt cho nhân dân, thay thế sử dụng nguồn nước ngầm hiện nay,
… chế biến khoáng sản, nông, lâm sản, cơ khí vừa và nhỏ.
Về văn hóa-xã hội: xây dựng các trường học đáp ứng nhu cầu dạy và học, hình
thành bệnh viện, phòng khám chất lượng cao; các cơ sở bảo tồn, lưu giữ và phát huy
văn hóa vùng miền; các loại hình giải trí, thể dục-thể thao phục vụ nhu cầu của nhân
dân

2.3 Đánh giá quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu
số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
2.3.1 Những thành tựu:
Hoạt động tổ chức thực hiện chính sách giảm nghèo bền vững:
Thực hiện chương trình MTQG GNBV đối với DTTS trên địa bàn huyện Di
Linh giai đoạn 2016 – 2020 là việc tổ chức thực hiện các chính sách của quyết định số
1530/QĐ-UBND ngày 11/7/20017 của UBND tỉnh Lâm Đồng về việc ban hành kế
hoạch thực hiện Chương trình Mục tiêu quốc gia GNBV giai đoạn 2016 – 2020 trên
địa bàn tỉnh Lâm Đồng đối với các DTTS và các chính sách cũng như là các chương
trình khác nhằm GNBV. Trong quá trình thực hiện các chương trình, ta đã thấy được
sự cố gắng không ngừng nghỉ của UBND cấp xã, cấp huyện nhằm có thể GNBV đối
với các DTTS và cũng thể hiện được sự mong mỏi cuộc sống của nhân dân sẽ được
cải thiện, ai cũng sẽ có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được no đủ… Điều này được thể hiện
rõ qua các khâu chuẩn bị, lên kế hoạch, hướng dẫn thực hiên, kiểm tra, giám sát, đánh
giá kết quả thực hiện xuyên suốt các chương trình. Những chính sách GNBV đối với
các DTTS đã được thực hiện trong suốt thời gian qua: cấp nước sinh hoạt, cấp tiền
điện sinh hoạt, xây dựng các cơ sở hạ tầng tại các vùng đặc biệt khó khăn, hỗ trợ các
công cụ sản xuất ( phân bón, vật nuôi, giống cây trồng…) … Ngoài ra, các hoạt động
văn hóa, thông tin, tuyên truyền được quan tâm hỗ trợ, sóng phát thanh, truyền hình
được phủ rộng tại các thôn đặc biệt khó khăn tại vùng DTTS ( 26/26 thôn ) nhằm nâng
cao tri thức cũng như là giúp cho người dân nơi đây có thể bắt kịp thông tin một cách
nhanh nhất.
Hoạt động ban hành văn bản quản lý nhà nước:
Dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Huyện ủy, cũng như chịu sự giám sát của HĐND
và tổ chức công tác xã hội trên địa bàn, UBND đã kịp thời ban hành các văn bản quản
lý nhà nước về giảm nghèo bền vững theo đúng thẩm quyền nói chung và đối với đồng
bào dân tộc thiểu số nói riêng. Theo đánh giá của Sở Tư pháp tỉnh lâm Đồng qua công
tác kiểm tra việc ban hành các văn bản của UBND huyện Di Linh: các văn bản quản lý
nhà nước nói chung và giảm nghèo bền vững nói riêng trên địa bàn huyện Di Linh đã
đảm bảo đúng quy định của pháp luật. Các yêu cầu và quy định đều có hữu hiệu trên
thực tế.
Song song với những thành tựu đã nêu trên nhưng trong vấn đề quản lý nhà
nước trong việc giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện
Di Linh, tỉnh Lâm Đồng vẫn còn gặp nhiều hạn chế.
2.3.2 Những tồn tại
Mặc dù chính quyền địa phương đã rất nỗ lực trong việc xóa đói giảm nghèo
bền vững nhưng vẫn còn một số hạn chế sau:
Một là, các hoạt động tuyên truyền và vận động thực hiện chương trình xóa đói
giảm nghèo bền vững ở những vùng dân tộc thiểu số nhưng nó chỉ ở dưới mặt hình
thức vẫn chưa đánh vào được ý thức của nhân dân: vẫn chưa thay đổi được những hủ
tục của người dân nơi đây (“Theo phong tục của người đồng bào, người chết do bị tai
nạn, bà con trong thôn cũng ít khi đi thăm viếng, chia buồn cùng gia đình. Nếu đi
viếng, thì khi về nhà phải làm lễ cúng thần linh “Yàng hìu” bằng gà, vịt hoặc dê. Họ
dùng máu của con vật hiến tế để rửa tay, chân để sự xui rủi của linh hồn người chết
không “ám” theo gia đình mình” - Ông K’Ðoàn (xã Ðinh Trang Thượng) nói.), người
dân vẫn chưa có ý thức vươn lên thoát nghèo …
Hai là, trình độ văn hóa người dân nơi đây vẫn còn thấp, nhất là đối với những
người có hoàn cảnh khó khăn; các dân tộc thiểu số ở huyện Di Linh chủ yếu sống tại
chỗ, ít giao lưu với các tỉnh, huyện khác dẫn đến không có sự tiếp cận, giao lưu học
hỏi kinh nghiệm trong sản xuất, sinh hoạt và kinh doanh.
Ba là, họ vẫn còn trông chờ, ỷ lại vào chính sách hỗ trợ của Nhà nước dẫn đến
việc những người dân tộc thiểu số có hoàn cảnh khó khăn không thể nào vươn lên
thoát nghèo ( tỷ lệ 96.88% người đại diện cho hộ nghèo được hỏi mong muốn trong
thời gian tới tiếp tục thụ hưởng các chính sách hỗ trợ của Nhà nước ).
Bốn là, kinh phí trợ cấp còn gặp nhiều khó khăn bởi có quá nhiều chi phí để có
thể hỗ trợ những dân tộc thiểu số một cách toàn diện: chi trả trợ cấp cho học sinh, sinh
viên, hộ nghèo người dân tộc thiểu số, hỗ trợ sinh hoạt phí cho những hộ nghèo, cận
nghèo nơi đây…
Năm là, do có quá nhiều hộ nghèo nên chính quyền địa phương không thể rà
soát cũng như hỗ trợ cho từng người: lấy ý kiến của dân còn sơ sài, một số nơi triển
khai chính sách không chặt chẽ, thiếu chiều sâu thậm chí có những người dân nơi đây
không nắm bắt kịp thời những chính sách mà Nhà nước cũng như chính quyền đưa
ra…
2.3.3 Nguyên nhân của tồn tại
Nguyên nhân chủ quan:
Một là, một số người trong chính quyền địa phương vẫn chưa nắm rõ những
chính sách mà Nhà nước đưa ra trong việc quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững
nói chung và giảm nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số nói riêng.
Hai là, đôi khi chính quyền địa phương chưa nhận thức được tầm quan trọng
trong việc xóa đói giảm nghèo nói chung và đối với các dân tộc thiểu số nói riêng vì
thế trong công tác tuyên truyền cũng như là vận động người dân tộc thiểu số biết và
hiểu về chủ trương của Đảng và chính sách của Nhà nước về giảm nghèo bền vững
còn hạn chế, vẫn chưa thực sự có hiệu quả, đôi khi làm chỉ mang tính hình thức.
Ba là, giải pháp giảm nghèo bền vững tại địa phương mặc dù đã được quan tâm
thực hiện nhưng kế hoạch khi áp dụng vào thực tiễn chưa có hiệu quả cao. Đôi khi, nó
chỉ dừng lại ở mặt hình thức.
Nguyên nhân khách quan:
Một là, xuất phát điểm kinh tế ở vùng dân tộc thiểu số thấp, canh tác lạc hậu,
phong tục tập quán còn lạc hậu, trình độ dân trí thấp và chất lượng nguồn nhân lực
người dân tộc thiểu số ở huyện Di Linh còn chưa được cao.
Hai là, người dân nơi đây còn ỷ lại, trông chờ vào chính sách giảm nghèo bền
vững của Nhà nước, thiếu ý chí, nghị lực trong việc vươn lên thoát nghèo ở một bộ
phận không nhà dẫn tới cản trở lớn trong việc giảm nghèo bền vững tại địa phương.
Ba là, địa hình cách trở, giao thông đi lại giữa các xã, huyện, thị trấn còn gặp
nhiều khó khăn dẫn đến khó khăn trong việc đi lại của người dân nơi đây… vì thế mà
họ đã gặp khó khăn rất nhiều trong việc được tiếp xúc với các dịch vụ xã hội, khoa
học kĩ thuật tân tiến …
Như vậy, từ các nguyên nhân chủ quan và nguyên nhân khách quan cơ bản trên
đã ảnh hưởng không nhỏ trong việc phát triển kinh tế, xã hội, giảm nghèo bền vững
đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng.
TIỂU KẾT CHƯƠNG 2
Ở chương hai, đề tài đã nêu ra những khái quát chung về dân tộc thiểu số trên
địa huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng: khái quát về địa bàn cư trú, thực trạng lao động sản
xất, trình độ văn hóa và đời sóng xã hội của người dân nơi đây, khái quát chung về
dân tộc thiểu số trên địa bàn, đề tài cũng đã nêu được những công tác, chính sách từ
trung ương tới địa phương trong việc xóa đói giảm nghèo bền vững trên toàn quốc nói
chung và tại địa bàn huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng nói riêng. Thông qua những hoạt
động này chúng tôi đã đưa ra những thành tựu, ưu điểm và sự hạn chế trong việc thực
hiện công tác giảm nghèo bền vững tại địa phương.
CHƯƠNG 3

MỘT SỐ GIẢI PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ CÔNG TÁC NHÀ NƯỚC VỀ
GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG TẠI HUYỆN DI LINH TỈNH LÂM ĐỒNG
3.1 Đẩy mạnh các hoạt động tuyên truyền, vận động thực hiện các chương trình
giảm nghèo bền vững ở vùng đồng bào dân tộc thiếu số.
Những hạn chế trong việc tuyên truyền và vận động thực hiện chương trình xóa
đói giảm nghèo ở những vùng dân tộc thiếu số trong việc giảm nghèo bền vững là cản
trở lớn ảnh hưởng tới hiệu quả tuyên truyền các chính sách và chủ trương của Đảng,
Nhà nước trong việc tổ chức thực hiện chính sách giảm nghèo bền vững tại các địa
phương thuộc huyện Di Linh.
UBND các cấp tỉnh ủy, cấp huyện, cấp xã chủ trì, chỉ đạo các cơ quan chuyên
môn, cán bộ công chức các cấp, những người có trình độ uy tín thực hiện tổ chức các
hoạt động tuyên truyền, các chương trình giảm nghèo bền vững đến từng hộ gia đình
đảm bảo tất cả mọi người đều biết, hiểu rõ và thực hiện nhằm nâng cao ý thức thoát
nghèo, loại bỏ những hủ tục lạc hậu, mê tín dị đoan.
Bên cạnh đó kịp thời ban hành các quyết định, kế hoạch, chương trình để tổ
chức thực hiện phù hợp với tình hình thực tế của địa phương, tập trung vào các xã,
thôn nghèo nhất. Thực hiện kịp thời, đồng bộ các chính sách giảm nghèo đối với từng
vùng nghèo, huy động xã hội tham gia hỗ trợ người nghèo nhất là vùng có đông đồng
bào dân tộc thiểu số. Đồng thời đẩy mạnh hoạt động tuyên thông và giảm nghèo về
thông tin như phối hợp với các cơ quan báo chí triển khai các hoạt động tuyên truyền,
phổ biến các chính sách của nhà nước về chương trình giảm nghèo bền vững, giới
thiệu gương điển hình và mô hình giảm nghèo hiệu quả trên địa bàn huyện. In và cấp
phát cuốn “cẩm nang dành cho hộ nghèo” bằng tiếng việt, tiếng K’ho và tiếng
H’mông; tờ rơi, áp phích, băng rôn tuyên truyền về công tác giảm nghèo bền vững, tổ
chức các cuộc thi đối thoại chính sách với hộ nghèo, tổ chức các lớp tập huấn, bồi
dưỡng ngắn hạn về kỹ năng thông tin truyền thông giảm nghèo cho các cán bộ xã,
thôn, cán bộ làm công tác thông tin truyền thông cơ sở, truyền tải chính sách, chương
trình giảm nghèo đến cộng đồng dân tộc thiểu số, khuyến khích, động viên người dân
chủ động vươn lên thoát nghèo bền vững. [ 10 ]
3.2 Tuyên truyền, vận động người dân tập trung lao động, sản xuất, nâng cao trình
độ dân trí, văn hóa nhất là đối với những người có hoàn cảnh khó khăn, các dân
tộc thiểu số, tạo điều kiện tiếp xúc, giao lưu học hỏi kinh nghiệm sản xuất, sinh
hoạt, kinh doanh.
UBND huyện Di Linh chủ trì, chỉ đạo các cơ quan chuyên môn, các đơn vị liên
quan, kết hợp với sự tham gia của cán bộ công chức cấp xã, người có trình độ, uy tín
trong vùng dân tộc thiểu số tổ chức tuyên truyền, hướng dẫn tận tình chương trình
giảm nghèo bền vững cho người dân, thực hiện các chính sách hỗ trợ tới những hoàn
cảnh khó khăn, tạo điều kiện đồng bảo dân tộc thiểu số đều được tiếp cận với nền giáo
dục, được tiếp xúc với nền văn hóa tân tiến. Xây dựng bộ tài liệu truyền thông về
chương trình giảm nghèo bền vững của nhà nước, phù hợp với đặc thù, phong tục tập
quán của người dân tộc thiểu số tại địa phương. Đồng thời tổ chức các biện pháp tuyên
truyền, vận động phải cụ thể, thiết thực, thường xuyên theo nhiều phương thức khác
nhau như: tổ chức các hoạt động giáo dục hữu ích, mở lớp dạy tình thương chương
trình khuyến nông, khuyến học, vận động tham gia học nghề, tập huấn, thông báo trên
hệ thống đài phát thanh địa phương, tờ rơi có hình ảnh minh họa, nhân rộng những mô
hình lao động, sản xuất hiệu quả, nêu những tấm gương nghèo vượt khó chăm chỉ học
tập, những hộ gia đình làm kinh tế giỏi vươn lên thoát nghèo bền vững… và phải có
những phương pháp phù hợp đối với từng đối tượng cụ thể để đạt được hiệu quả tốt
nhất, cụ thể:
Đối với những hộ nghèo có tư tưởng lười lao động, trông chờ vào sự hộ trợ
Nhà nước: Chính quyền xã cùng với thôn trực tiếp đến nhà vận động gia đình tập
trung lao động sản xuất; bố trí cán bộ công chức hỗ trợ, hướng dẫn trong sản xuất, tạo
việc làm, tránh xa tệ nạn xã hội, bỏ dần các hủ tục lạc hậu. Đồng thời có phương pháp
phê bình tại cộng đồng dân cư đối với những hộ gia đình không có tiến bộ, ý thức
vươn lên thoát nghèo. [ 9 ]
Đối với những hộ gia đình nghèo có nhiều lao động và ít đất canh tác: Vận
động hộ gia đình bố trí lao động đi tìm việc làm ở các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất
kinh doanh trong và ngoài huyện. Bên cạnh việc giải quyết việc làm, kiếm thêm thu
nhập, người lao động có cơ hội nâng cao tay nghề, tiếp xúc, giao lưu văn hóa bên
ngoài, các phong tục, lối sống tân tiến hơn, các kinh nghiệm hữu ích để từng bước loại
bỏ những hủ tục lạc hậu trong sản xuất, kinh doanh và đời sống sinh hoạt của dân tộc
tại chỗ. [9]
Đối với những vùng chủ yếu người dân tộc thiếu số K’Ho gốc Tây Nguyên sinh
sống: Chính quyền địa phương từ huyện đến xã cần phối hợp với các tổ chức Chính
trị- Xã hội xây dựng lộ trình, kế hoạch thực hiện các phong trào Đại đoàn kết toàn dân
nhằm nâng cao ý thức cộng đồng, tính tương trợ, giúp đỡ nhau trong sản xuất và đời
sống ở cộng đồng dân cư. Vận động toàn dân nhất là những hộ gia đình trong thôn, xã
có điều kiện vật chất khá, giàu hỗ trợ, đỡ đầu hộ nghèo. Trong đó tập trung ưu tiên hỗ
trợ những hộ nghèo tuy hoàn cảnh khó khăn nhưng luôn có ý thức chấp hành pháp
luật, quy ước, tập quán của địa phương, của dân tộc nơi cư trú, đặc biệt có ý trí vươn
lên thoát nghèo.
3.3 Nâng cao tính dân chủ ở cơ sở để thực hiện có hiệu quả các chính sách giảm
nghèo bền vững.
Mỗi chính sách, chương trình, dự án giảm nghèo bền vững đều có quy định và
định hướng dẫn thực hiện cụ thể của cơ quan ban hành chính và giao quyền, ủy quyền
cho các cơ quan đơn vị trung gian hướng dẫn thực hiện. Tuy nhiên tại huyện Di Linh
khi thực hiện ở cấp cơ sở còn xảy ra một số tình trạng như: bỏ bớt quy trình, thủ tục
thực hiện, lấy ý kiến người dân không đầy đủ, chỉ mang tính hình thức, áp đặt theo
những ý kiến chủ quan của cán bộ, thiếu dân chủ cơ sở… dẫn đến hiệu quả thực hiện
một số chính sách giảm nghèo bền vững không cao. Do vậy, để khắc phục tình trạng
này khi triển khai thực hiện các chính sách, chương trình, dự án giảm nghèo bền vững
cần có các giải pháp sau:
Triển khai đảm bảo đầy đủ quy trình thực hiện chính sách, chương trình, dự án
bao gồm các khâu: lập kế hoạch; tổ chức thực hiện; kiểm tra, thanh tra, giám sát; tổng
kết, đánh giá, rút kinh nghiệm. Trong quá trình triển khai, cán bộ xã cũng khuyến
khích người dân nêu ra những ý kiến, quan điểm của mình để cùng phân tích, kết luận.
Tổ chức tuyên truyền rộng rãi nội dung của chính sách, chương trình, dự án để
người dân (đối tượng thụ hưởng) hiểu biết đầy đủ về quyền lợi và trách nhiệm khi
tham gia, đồng thời để cộng đồng dân cư biết và tham gia hưởng ứng tinh thần và
nguồn lực thực thi chính sách.
Cơ quan chủ quản và chính quyền cấp xã khảo sát, định hướng hạng mục đầu
tư, hỗ trợ; tổ chức lấy ý kiến kịp thời, đầy đủ các đối tượng chịu sự tác động của chính
sách, chương trình, dự án để chính sách, chương trình, dự án đảm bảo thiết thực, dân
chủ và hiệu quả; tránh việc xa rời thực tếm thất thoát kinh phí, hiệu quả thấp và thiếu
dân chủ.
3.4 Tăng cường, đẩy mạnh thực hiện các dự án, kế hoạch đổi mới hình thức sản
xuất, kinh doanh thu hút vốn đầu tư; các chương trình hỗ trợ kinh phí trợ cấp
những đồng bào dân tộc thiểu số trong thực hiện giảm nghèo bền vững.
HĐND, UBND và chính quyền địa phương các cấp kịp thời, đồng bộ Chương
trình mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vững huy động nhiều nguộc lực cùng tham gia
cào các dự án hỗ trợ đói với vùng nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số, người nghèo.
Triển khai các chương trình, dự án, kế hoạch đổi mới hình thức sản suất, thay đổi mô
hình sản xuất, đầu tư xây dựng cơ sỏ hạ tầng, cơ sở vật chất; thực hiện triển khai phát
triển đồng thời các lĩnh vực nâng cao hiệu quả kinh tế, thu hút đầu tư:
Nông nghiệp, nông thôn: Phát triển nông nghiệp một cách toàn diện thoe mô
hình tiên tiến, hướng đến xây dựng mô hình sản xuấtnông nghiệp khép kín với trình
độ, kĩ thuật tiến tiến, lấy người nông dân làm chủ thể, sản xuất hàng hóa quy mô lớn,
ứng dụng các thành tựu hoa học kĩ thuật tiên tiến để đạt hiệu quả và giá trị cao, đáp
ứng được như cầu trong nước và có khả năng cạnh tranh cao trên thị trường. Chất
lượng cuộc sống người dân ngày càng được nâng cao, tọa sự chuyển biến nhanh giữa
các vùng còn nhiều khó khăn. Dân trí nâng cao, môi trường sinh thái được bảo vệ. Cải
thiện đời sống người dân đi đôi với xóa đói giảm nghèo bền vững. [ 10 ]
Công nghiệp-xây dựng: Tiếp tực đầu tư, thúc đẩy phát triển các nhóm ngành
công nghiệp, nhất là công nghiệp chế biến sử dụng nguồn nguyên liệu mà địa phương
có thế mạnh, hướng đến giải quyết việc làm và giải quyết đầu ra nông, lâm sản cho
người dân. Gắn phát triển công nghiệp với phát triển nông nghiệp, nông thôn và bảo
vệ môi trường sinh thái. Nâng cấp hệ thống hạ tầng nông thôn – lâm sản, tạo điều kiện
mở rộng các vùng nguyên liệu tập trung và khai thác, sử dụng có hiệu quả các tiềm
năng về tài nguyên khoáng sản, tăng sức cạnh tranh từ sản phẩm nông – lâm nghiệp.
Dịch vụ: Đẩy mạnh thực hiện các dự án, kế hoạch khai thác tiềm năng lợi thế về
điều kiện tự nhiên, lợi thế về giao thông và vị trí địa lí: đẩy mạnh phát triển thương
mại, dịch vụ và du lịch trên địa bàn với sự tham gia của các thành phần kinh tế và sự
đa dạng các loại hình tổ chức phân phối, các hoạt động dịch vụ và phương thức kinh
doanh. Đáp ứng kịp thời nhu cầu sản xuất, tiêu thụ sản phẩm và phục vụ đời sống; góp
phần thúc đẩy sản xuất công nghiệp, nông nghiệp phát triển, chuyển dịch cơ cấu kinh
tế nông thôn, xóa đói giảm nghèo, hội nhập kinh tế - thương nại của tỉnh, của vùng và
thu hút đầu tư.
Giao thông: Chú trọng đầu tư xây dựng các tuyến đường ở những nơi có địa
hình khó khăn, kinh tế kém phát triển và nâng cấp các tuyến đường huyết mạch của
vùng nhằm phục vụ việc di chuyển thuận tiện hơn và thuận lợi trong việc vận chuyển,
giao thương hàng hóa, giao lưu kinh tế, thu hút vốn đâu tư.
Văn hóa-xã hội: Tiếp tục củng cố và hoàn thiện mạng lưới y tế cơ sở cả về cơ sở
vật chất, trang thiết bị và cán bộ y tế, nâng cao chất lượng dịch vụ y tế tuyến cơ sở,
đáp ứng nhu cầu chăm sóc sức khỏe cơ bản của toàn dân, nhất là đồng bào dân tộc
thiểu số.
3.5 Đào tạo, bồi dưỡng, sắp xếp đội ngũ cán bộ, công chức cấp xã trong tổ chức
thực hiện chính sách giảm nghèo bền vững, đồng thời phát huy vai trò, chức năng
tham gia Quản lí nhà nước của các tổ chức Chính trị-Xã hội ở huyện, xã, thị trấn.
Tăng cường triển khai, tổ chức đào tạo, tập huấn, nâng cao năng lực cho các cán
cộ cơ sở; tổ chức tham quan, học tập kinh nghiệm về công tác tổ chức thực hiện
chương trình giảm nghèo bền vững huyện Di Linh. Tuy nhiên, nâng cao chất lượng
đội ngũ cán bộ công chức cấp xã không chi dừng ở việc cử cán bộ công chức tham gia
các lớp đào tạo, bồi dưỡng chuyên môn, nghiệp vụ à còn phải hướng đến việc sắp xếp,
luân chuyển, điều động cán bộ công chức cho phù hợp với trình độ chuyên môn,
nghiệp vụ, sở trường của từng người. Do vậy để nâng cao chất lượng đội ngũ cán nộ
công chức cần tập trung vào các giải pháp sau:
Các xã, thị trấn khuyến khích, sắp xếp thời gian công tác để cán bộ công chức
tham gia học tập nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ. Quản lí nhà nước, và Lý
luận chính trị bằng các hình thức như: đi học tự túc hoặc cơ quan cử; trong đó cú trọng
đén chất lượng học tập, tránh việc học không đúng chuyên môn nghiệp vụ công tác
(học để có bằng cấp), không phù hợp với vị trí việc làm và định hướng quy hoạch cán
bộ công chức.
Đối với các xã cùng có đông người dân tộc thiếu số, trình độ cán bộ công chức
còn yếu cần tăng cường có thời hạn cán bộ công chức ở huyện về luận chuyển cán bộ
công chức có trình độ, năng lực và kinh nghiệm ở những xã phát triển hơn để xây
dựng, củng cố đội ngũ cán bộ công chức địa phương ngày càng phát triển.
Bên cạnh đó việc tăng cường sự lãnh đạo, phát huy vai trò, chức năng tham gia
Quản lí nhà nước của các tổ chức là vô cùng quan trọng. Cụ thể:
Chức năng nhiệm vụ của các tổ chức Chính trị-Xã hội các cấp là tuyên truyền,
vận động, tập hợp Hội viên của mình và các tầng lớp nhân dân tham gia vào qua trình
phát triển Kinh tế-Xã hội, đảm bảo an ninh, quốc phòng của đất nước; đảm bảo quyền
và lợi ích hợp pháp của Hội viên. Ngoài ra, các tổ chức Chính trị-Xã hội còn có chức
năng cùng với chính quyền tham gia Quản lí nhà nước; thể hiện ở việc Trưởng các Tổ
chức Chính trị-Xã hội là thành viên của các Ban chỉ đạo phục vụ công tác Quản lí nhà
nước ở các lĩnh vực do UBND thành lập. Tuy nhiên, trên thực tế vai trò này chưa thực
sự phát huy hiệu quả; do vậy để khắc phục thực trạng này cần đồng thời phát huy vai
trò tập thể và vai trò của cá nhân người đứng đầu các tổ chức Hội. [ 10 ]
Cùng với đó, UBND xã phân công nhiệm vụ rõ ràng cho các bộ phận chuyên
môn và cán bộ phụ trách, tổ chức các cuộc họp chuyên đề triển khai chủ trương đến bí
thư, trưởng ban công tác mặt trận, trưởng thôn, đoàn thể các thôn. Xác định rõ vai trò
của trưởng thôn, bí thư chi bộ thôn, cán bộ công tác mặt trận, phát huy vai trò của đội
ngũ trưởng thôn và bí thư chi bộ trong công tác xóa đói giảm nghèo bền vững.

TIỂU KẾT CHƯƠNG 3


Chương 3, đề tài đã nêu được những giải pháp nhằm giảm nghèo bền vững đối
với dân tộc thiểu số tại địa bàn huyện Di Linh tỉnh Lâm Đồng. Từ những giải pháp đã
nêu ra ở trong đề tài, chúng tôi mong những giải pháp ấy hữu ích trong việc giảm
nghèo bền vững tại địa phương nói riêng và trên đất nước Việt Nam nói chung.
KẾT LUẬN
Đề tài đã tập trung hệ thống hoá những cơ sở lý luận của QLNN về GNBV đối
với DTTS trên địa bàn huyện Di Linh, thông qua việc trình bày khái quát về định
nghĩa, đặc trưng của đói nghèo, giảm nghèo và GNBV đến những nội dung cụ thể. Từ
đó làm cơ sở để đánh giá thực trạng của hoạt động QLNN về DTTS giai đoạn 2016-
2020, được đề cập rõ ở nguyên nhân, hậu quả cũng như các thành tựu, hạn chế của
công tác trên. Bên cạnh đó, hoạt động QLNN về GNBV, đặc biệt đối với vùng đồng
bào các DTTS còn tồn tại một số khó khăn cả về mặt chủ quan và khách quan như
thiếu hụt về cơ chế chính sách, vấn đề nhân lực hay điều kiện KT-XH trên địa bàn
huyện,...đã được khắc phục kịp thời bởi sự lãnh đạo của Đảng và các cơ quan nhà
nước huyện Di Linh, bằng việc đề xuất đồng bộ một số giải pháp mới như đẩy mạnh
công tác tuyên truyền, nâng cao nhân lực, có thêm cơ chế chính sách,.. để nâng cao
hiệu quả và hoàn thiện hơn công tác QLNN về GNBV trong những năm tiếp theo đối
với DTTS nói riêng và người dân nói chung trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm
Đồng.
PHỤ LỤC

BẢN ĐỒ HUYỆN DI LINH, TỈNH LÂM ĐỒNG

( nguồn Internet )
Phụ lục I
Biểu số 2.1. Tổng hợp hộ nghèo, hộ cận nghèo huyện Di Linh giai đoạn 2011-2015
Năm Hộ nghèo Hộ cận nghèo
Tổng số Tỷ Trong đó, Tổng số Tỷ Trong đó,DTTS
hộ lệ  DTTS hộ lệ
(%) Số hộ Tỷ (%) Số Tỷ
lệ(%) hộ lệ(%)
2011 4.898 13,6 2.916 21,5 3.064 8,5 1.464 11,3
2012 3.631 9,7 2.138 17,1 2.603 7,0 1.413 10,8
2013 2.902 7,7 1.741 13,5 2.223 5,9 1.067 8,2
2014 1.942 5,1 1.135 8,7 1.933 5,1 873 6,7
2015 1.279 3,2 658 4,9 1.870 4.8 779 5,8
Nguồn : Tác giả tổng hợp từ các báo cáo, thống kê của UBND huyện Di Linh

Phụ lục II
Biểu số 2.2. Tổng hợp hộ nghèo, hộ cận nghèo huyện Di Linh giai đoạn 2016-2020
Năm  Hộ nghèo Hộ cận nghèo
Tổng số hộ Tỷ lệ  Trong đó, DTTS Tổng Tỷ lệ Trong đó,DTTS
(%) Số hộ  Tỷ số hộ (%) Số hộ Tỷ lệ(%)
lệ(%)
2016 3.920 10,1 2.463 18,0 2.298 5,9 1.182 8,6
2017 3.174 8,1 2.010 14,3 2.639 6,7 1.256 8,9
2018 2.443 6,1 1.520 10,6 2.472 6,2 1.184 8,3
2019 1.921 4,7 1.188 8,1 2.240 5,5 1.035 7,0
2020 1.352 3,2 807 5,1 1.865 4,4 843 5,4

( nguồn Internet )
Phụ lục III
Biểu số 1.1. Thống kê chuẩn nghèo ở Việt Nam
Giai Đơn vị Chuẩn nghèo (bình quân đầu người/tháng)
đoạn tính 
1993- Gạo 13 kg 8 kg
1994
1995- Gạo 25Kg -20 kg ở đồng bằng 
1997 -15 kg ở miền núi , hải đảo 
1998- Gạo 25Kg -20 kg ở đồng bằng 
2000 -15 kg ở miền núi , hải đảo 
2001- VNĐ  150.000 đồng -100.000 đồng ở đồng bằng 
2005 -80.000 đồng ở miền núi , hải
đảo 
2006- VNĐ 260.000 đồng 200.000 đồng 
2010
2011- VNĐ -Hộ nghèo : 500.000 đồng  -Hộ nghèo : 400.000 đồng 
2015 -Hộ cận nghèo : 501.000 - 650.000 -Hộ cận nghèo :401.000 -
đồng 520.000 đồng 
2016- VNĐ -Hộ nghèo thu nhập :900.000 -Hộ nghèo thu nhập : 700.000
2021 đồng  đồng 
-Hộ nghèo đa chiều : 900.000 - -Hộ nghèo đa chiều : 700.000
1.300.000 đồng và thiếu hụt từ 3 – 1.000.000 đồng và thiếu hụt
chỉ số đo lường mức độ tiếp cận từ 3 chỉ số đo lường mức độ
các dịch vụ xã hội cơ bản trở lên . tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ
-Hộ cận nghèo:900.000-1.300.000 bản trở lên
đồng và thiếu hụt dưới 3 chỉ số đo -Hộ cận nghèo: 700.000-
lường mức độ tiếp cận các dịch vụ 1.000.000 đồng và thiếu hụt
xã hội cơ bản. dưới 3 chỉ số đo lường mức
độ tiếp cận các dịch vụ xã hội
cơ bản.

( nguồn Internet )
Phụ lục IV

Một số hình ảnh các hoạt động quản lí nhà nước ,giảm nghèo bền vững , hoạt
động xã hội ở vùng dân tộc thiểu số huyện Di Linh ,tỉnh Lâm Đồng

Thanh niên giúp huyện Di Linh làm đường


( nguồn Internet )
Thu hoạch chè giảm nghèo bền vững của huyện Di Linh

( nguồn Internet )
Đồng chí Hà Thị Thuỳ Linh - Huyện ủy viên , Chủ tịch Hội LHPN huyện Di Linh đang
đặt viên đá để xây móng nhà 
( nguồn Internet )
Ngày hội văn hoá - thể thao vùng đồng bào dân tộc thiểu số huyện Di Linh
tỉnh Lâm Đồng 
( nguồn Internet )

Huyện Di Linh tặng quà cho gia đình có công với cách mạng
 ( nguồn Internet )
Phó chủ tịch UBND tỉnh kiểm tra đầu tư công tại huyện Di Linh 
( nguồn Internet )
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Thạc sĩ Nguyễn Thị Hằng (1997) : “ Vấn đề xóa đói giảm nghèo ở nông thôn nước
ta hiện nay ” -Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia – Hà Nội.
2. Hội nghị chống đói nghèo khu vực Châu Á – Thái Bình Dương do tổ chức ESCAP
tổ chức tại Băng Kốc – Thái Lan ( tháng 9 năm 1993 ).
3. P.GS.TS Phan Thúc Huân: Sách “Kinh tế phát triển”.
4. Ngô Nguyên Tài: Luận văn Thạc sỹ Quản lý công “ Quản lý nhà nước về giảm
nghèo bền vững đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn huyện Di Linh, tỉnh Lâm
Đồng ”.
5. Lường Thị Tâm: Khóa luận tốt nghiệp ngành quản lý nhà nước “ Thực trạng và giải
pháp xóa đói giảm nghèo tại xã Huy Tường, huyện Phù Yên, tỉnh Sơn La”.
6. Trần Thị Diễm Thúy: Luận văn Thạc sỹ Quản lý công “Quản lý nhà nước về công
tác giảm nghèo đối với đồng bào dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Đắk Nông”.
7. TS. Nguyễn Hữu Tiến (2016): Sách “Nghèo đói và các giải pháp giảm nghèo bền
vững” của nhà xuất bản Nông nghiệp.
8. Nguyễn Xuân Toanh: Luận văn Thạc sỹ chuyên ngành chính sách công: “ Thực
hiện chính sách phát triển kinh tế nông nghiệp tại tỉnh Hưng Yên hiện nay”.
9. Phan Anh – Đông Dư (2018): Lâm Đồng đẩy mạnh giảm nghèo bền vững vùng dân
tộc thiểu số, theo Ngân hàng và chính sách xã hội.
10. T.Đồng (2019): Di Linh nỗ lực giảm nghèo bền vững, theo báo Lâm Đồng.
11. Đăng Hải (2020): Lâm Đồng: Triển khai hiệu quả nhiều dự án thực hiện chương
trình giảm nghèo bền vững, Tạp chí Lao động và xã hội.
12. Hoàng Mẫn (2021): Giảm nghèo vùng đồng bào dân tộc thiểu số khi cán bộ cùng
làm, cùng lắng nghe…, Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam.
ĐÁNH GIÁ THÁI ĐỘ LÀM VIỆC

Họ và tên Đánh giá điểm


Nguyễn Khánh Ngân ( nhóm trưởng ) 10
Phạm Thị Vân Anh 8.8
Nguyễn Phương Giang 9.5
Nguyễn Minh Nguyện 9
Nguyễn Văn Đạt 9.5
Phùng Thị Thanh Mai 10
Vũ Quỳnh Liên 9
Lê Thị Ngọc Ân 8.5
Bùi Khắc An 8.5
Lê Thị Thùy Linh 10
Trần Hồng Thanh  8.5

You might also like