Thứ nhất, tài sản là những thứ mà mọi người có thể sở hữu. Nếu chúng ta có thể nắm giữ hay chiếm hữu nó thông qua các giác quan tiếp xúc thì tài sản đó là vật hữu hình, còn khi chúng ta phải có cách để điều khiển, quản lý chúng thì tài sản đó được gọi là vô hình. Vd: Quyền sở hữu trí tuệ (thương hiệu đồ ăn vặt); Quyền tác giả,… Thứ hai, tài sản sẽ phải mang đến cho chúng ta một số những lợi ích nhất định, có giá trị và quy đổi được thành tiền. Do đó phải phân biệt giữa giá trị và trị giá được thành tiền của tài sản. Đối với mọi chủ thể khác nhau thì tài sản sẽ có các giá trị sử dụng khác nhau hay có ý nghĩa về mặt tinh thần. Vd:Bức tranh mang một giá trị tinh thần to lớn với người xa nhà. Vì thế, không phải bất kì tài sản nào có giá trị đều cũng có thể quy đổi thành tiền. Khi có bất kì ai muốn tác động đến nó, phá hoại làm hư hại thì chủ sở hữu vẫn có thể yêu cầu bồi thường bằng cách định giá bức ảnh đó. Và đó củng không phải là một chuyện dễ dàng vì bức ảnh không phải là vật có giá trị cụ thể trên thị trường.