You are on page 1of 5

VỘI VÀNG

MB
-Chung toàn bài:
Thời đại Thơ mới là một nhánh rẽ đầy ngoạn mục táo bạo của nền thơ ca Việt Nam. Khi ấy
thơ văn được khoác lên mình một chiếc áo được cách tân mới mẻ làm mảnh đất vô cùng màu
mỡ đó đã vun trồng biết bao hồn thơ độc đáo như Tản Đà, Hàn Mặc Tử, Thế Lữ hay Xuân
Diệu. Nếu Tản Đà được biết đến là người dạo những bản đàn mở đường cho cuộc dạo chơi
tân kỳ đương sắp sửa thì Xuân Diệu là một người đã đưa những khúc nhạc ấy đến với một vị
trí trong lòng độc giả. Bài thơ Vội Vàng là một thi phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ được
cách tân mới mẻ về cả nội dung và nghê thuật của Xuân Diệu, bài thơ thể hiện quan niệm
sống, nỗi niềm khát khao sống và tận hưởng đến vô biên của thi nhân:
                       ‘Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
                             Còn hơn le lói suốt trăm năm’

Rót vào những trang văn những giọt mật thật quyến rũ, Xuân Diệu đã đưa người đọc vào từng
chặng đường của hạnh phúc. Vòng tay của thi nhân đang giang ra và quấn quýt níu giữ cuộc
đời . Cất lên tiếng lòng giục giã hãy sống nhanh, sống gấp, sống chọn từng phút giây để tận
hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình. Vội vàng đã mang tấm lòng trần gian đến một tình yêu dạt
dào nhựa sống say đắm cảnh trời thiêng liêng, sống vội vàng, quấn quýt.
-Từng đoạn:
+) Đoạn 1:
 Bộc lộ tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết.
+) Đoạn 2:
Thể hiện sự nuối tiếc về kiếp người và thời gian.
+) Đoạn 3:
 Giục giã cuống quýt, vội vàng để tận hưởng tuổi trẻ và cuộc đời.

TB
-Luận điểm 1: HCST VV :
"Vội vàng" là bài thơ tiêu biểu của Xuân Diệu trước cách mạng rút trong tập “Thơ Thơ”
(1938).Đây là tiếng nói của một tâm hồn yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt, khi vui cũng
như khi buồn người đều nồng nàn tha thiết. Nhưng đằng sau những tình cảm ấy, có một
quan niệm nhân sinh mới chưa từng thấy trong thơ ca truyền thống

-Luận điểm 2:
+) Vị trí câu 1-13: Bộc lộ tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết.
+) Vị trí câu 14-29: Thể hiện sự nuối tiếc về kiếp người và thời gian.
+) Vị trí câu 9 câu còn lại: Giục giã cuống quýt, vội vàng để tận hưởng tuổi trẻ và cuộc đời.
+)Mạch cảm xúc chung của bài thơ Vội vàng:
là thái độ sống nhiệt huyết hết mình với cuộc sống tươi đẹp. Tác giả đi từ tình yêu, sự
quyến luyến vẻ đẹp của cuộc sống nơi trần thế tươi đẹp như thiên đường đến nỗi băn
khoăn, tiếc nuối ngậm ngùi của nhà thơ về sự hữu hạn của đời người trước sự trôi qua
nhanh chóng của thời gian. Kết thúc là lời giục giã, cuống quýt vội vàng của nhà thơ về thái
độ sống trọn vẹn từng phút giây.

-Luận điểm 3:
+) Đoạn 1:  Bộc lộ tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết.
CÂU 1-4: KHÁT VỌNG CỦA NHÀ THƠ:
‘ Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.’
. Niềm ước muốn kỳ lạ, táo bạo, liều lĩnh: ‘ tắt nắng’, ‘ buộc gió’ 
. Mục đích giữ lại sắc màu mùi hương 
. Thực chất sợ thời gian trôi chảy, muốn níu kéo thời gian, tận hưởng mãi hương vị cuộc sống,
bất tử hóa cái đẹp 
. Nghệ thuật: thể thơ ngũ ngôn ngắn gọn rõ ràng như  là hành động cố nén cảm xúc, ý tưởng. 
đảo ngữ: ‘tôi muốn/ tôi muốn’  gợi một cá  nhân khao khát giao cảm và yêu đời đến tha thiết
CÂU 5-13: Cảm nhận thiên đường trên mặt đất
‘ Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.’
-Được cảm nhận ở thời điểm ban đầu:
+)  buổi sáng: Khởi đầu một ngày mới.
+)  tuần tháng mật: Khởi đầu một cuộc sống mới
+)  tháng giêng :khởi đầu một năm mới
->  thời khắc đẹp đẽ, tinh khôi, tươi mới.
- hình ảnh, màu sắc, âm thanh đẹp đẽ, tươi noon, trẻ trung: ‘ánh sáng chớp hàng mi’, ‘ ong
bướm tuần tháng mật’,  ‘ hoa của đồng nội xanh ri’, ‘Lá của cành tơ phơ phất’, ‘ khúc si tình của
yến anh’.
-> Sự phong phú Bất Tận của thiên nhiên đã bày ra một khu  Địa đàng  ngay giữa trần gian: ‘
một thiên đàng Trần Thế’.  hấp dẫn gợi cảm như một thiếu nữ trẻ trung đầy sức sống Vạn vật
đều căng đầy sức sống giao hòa sung sướng cảnh vật quen thuộc của cuộc sống thiên nhiên
qua con mắt yêu đời của nhà thơ đã biến thành chốn thiên đường thần tiên 
-So sánh mới mẻ độc đáo táo bạo lấy người làm chuẩn mực cho mọi vẻ đẹp trên thế gian điều
mà trong thời cổ điển chưa có được
+)  thể hiện Sự chuyển đổi cảm giác tài tình từ thị giác sang vị giác  để ca ngợi vẻ đẹp tình yêu
đôi lứa hạnh phúc tuổi trẻ
- tâm trạng đầy mâu thuẫn nhưng thống nhất:  Sung sướng với Vội Vàng tách làm hai
+) Trên: hình ảnh tươi ngon của cuộc sống: vui, háo hức
+) Dưới nỗi buồn Bâng Khuâng quấn quýt
->  cảm nhận được sự trôi chảy của thời gian muốn sống gấp nhanh Vội để chạy đua với thời
gian
-  các Câu thơ kéo dài thành tám chữ để dễ dàng vẽ bức tranh cuộc sống thiên đường chính
ngay trên mặt đất tầm tay mỗi chúng ta
-  động từ :’ này đây’
-> Tất cả như được bày sẵn mời gọi mọi Người thưởng thức một bữa tiệc Trần Gian
-  nhịp Thơ nhanh gấp biểu hiện hơi thở sống Nhịp Điệu Sống nhịp thở phập phồng
->  Thông qua nhiều  Điệp Từ đảo ngữ láy phần điệp Thanh So sánh ẩn dụ hoán dụ và ẩn dụ
chuyển đổi cảm giác tác giả làm hiện lên bức tranh hình ảnh cuộc đời tràn đầy âm thanh màu
sắc
+) Đoạn 2:  Nỗi băn khoăn về sự ngắn ngủi của kiếp người

‘Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,


Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm’
-Triết lý về thời gian: ‘xuân tới, xuân qua’, ‘ Xuân Non- Xuân già’, ‘ xuân hết-tôi mất’, ‘ lòng rộng-
đất chật’, ‘ Xuân tuần hoàn- tuổi trẻ Chẳng hai lần Thắm Lại’,  ‘còn trời đất- chẳng còn tôi’
-Nỗi băn khoăn về sự ngắn ngủi, mỏng Manh của kiếp người trong sự chảy trôi nhanh chóng
của thời gian
+) Quan niệm về thời gian tuyến tính một đi không trở lại
+)  cảm nhận  Đầy bi kịch về sự sống mỗi  khoảnh khắc Trôi qua là một sự mất mát phai tàn  
phôi pha, héo mòn.  mùa xuân tuổi trẻ không tồn tại mãi ngắn ngủi vô cùng tuổi trẻ đẹp nhất
của đời mỗi người tác giả lấy tuổi trẻ làm thước đo thời gian thời gian mất nghĩa tuổi trẻ cũng
mất 
-> Cảm nhận sâu sắc thấm thía
+) Cuộc sống trần gian đẹp như một thiên đường mà Đời người ngắn ngủi nên chỉ có một cách
là sống vội gấp gáp
-Thiên nhiên:’ năm tháng… chia phôi’, ‘chim…sợ’, ‘sông núi...tiễn biệt’, 
-> Thiên nhiên cảnh vật đều đã nhuộm màu chia phôi li biệt Đều mang tâm trạng lo âu Trước
thời gian người buồn thì cảnh buồn 
- Tác giả là người luôn tha thiết cháy bỏng vs cuộc đời nhưng lại luôn hoài nghi bi quan chán
nản:
                                    ‘Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm’
 → Muốn níu kéo thời gian nhưng không được. Chỉ còn một cách sống cao độ giây phút của
tuổi xuân nhà thơ như giục giã chính bản thân tận hưởng cuộc sống

+) Đoạn 3:  Lời giục giã cuống quýt vội vàng để tận hưởng tuổi xuân của mình
-Cảm xúc tràn trề ào ạt khiến tác giả sử dụng ngôn từ đặc biệt 
+)  Động từ ‘ta muốn’ kết hợp động từ mạnh xuất hiện dày đặc mức độ tăng dần
 +)giới từ trạng thái ‘cho’
+) động từ ‘và, cho’ diễn tả cảm xúc cao trào mãnh liệt
+) nhịp điệu của đoạn thơ dồn dập hối hả sôi nổi cuồng nhiệt 
-Quan niệm nhà thơ
+)  Sống Vội vàng hãy ra sức tận hưởng tuổi trẻ mùa xuân tình yêu đắm say cuồng nhiệti hết
mình 
+) Thể hiện cái tôi đắm say mãnh liệt báo bạn cái tôi điển hình cho thời đại thơ mới một cái tôi
tài năng thiết tha giác cảm với đời 
+) Sống vội vàng cuống quýt không có nghĩa là ích kỷ tầm thường thụ động mà đó là cách sống
biết cống hiến biết hưởng thụ quan niệm nhân sinh của thi sĩ

-Luận điểm 4: Câu hỏi phụ


-Luận điểm 5: Mở rộng
      Nhận định về Xuân Diệu ;
Bây giờ khó mà nói được cái ngac nhiên của làng thơ Việt Nam thời Xuân Diệu đến. Người đã
tới giữa chúng ta với một y phục tối tân và chúng ta đã rụt rè không muốn làm thân với con
người có hình thức phương xa ấy. Nhưng rồi ta cũng quen dần, vì ta thấy người cùng ta tình
đồng hương vẫn nặng ( Hoài Thanh).  Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới 
  Thơ mới với âm hưởng u buồn : 
                             ‘Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
                               mang chi xuân lại gợii thêm sầu
                               với tôi tất cả như vô nghĩa
                            tất cả không Ngoài nghĩa khổ đau ‘- Chế Lan Viên
                           ‘ Ai chết đó?nhạc Buồn chi lắm Thế 
                             chiều mồ côi đời rét mướt ngoài đường
                            phố đìu hiu màu đá cũ lên sương
                            sương hay chính bụi phai tàn là tả ‘- Huy Cận
->Xuân Diệu đã đến cùng bài thơ Vội Vàng để thổi và thơ mới một giai điệu vui tươi náo nức 
 

Thơ trung đại lấy thiên nhiên làm chuẩn mực :  


                                   ‘Thu ăn măng trúc, đông ăn giá 
                                    Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao’-   Nguyễn Bỉnh Khiêm
                                   ‘ làm thu thủy nét xuân sơn
                                    hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh ‘-Nguyễn Du 
-> Nhưng đến Vội Vàng Xuân Diệu đã đưa ra trước mắt chúng ta một quan niệm hoàn toàn mới
mẻ về con người. Với ông trên thế gian này không có gì đẹp hơn con người. Con người chính
là vẻ đẹp hoàn mỹ của tạo vật và là chủ nhân của cuộc sống tươi đẹp 

-Luận điểm 5: Tổng kết nội dung:


+)Là lời rục rã hãy sống mãnh liệt hết mình quý trọng từng giây phút cuộc đời mình nhất là
những năm tháng tuổi trẻ của một hồn thơ yêu đời ham sống đến cuồng nhiệt
+)Quan niệm nhân sinh thẩm mỹ mới mẻ của tác giả nghệ sĩ của niềm khao khát giao cảm
với đời
nghệ thuật:
+)Sự kết hợp giữa mạch cảm xúc luận lý
+) giọng điệu say mê sôi nổi 
+)ngôn từ hình ảnh thơ sáng tạo độc đáo

KB:
Rót vào những trang văn những giọt mật Thật quyến rũ Xuân Diệu đã đưa người đọc vào Từng
chặng đường của hạnh phúc vòng tay của thi nhân Đang dang Ra quấn quýt  níu giữ cuộc đời
hãy Cất lên tiếng lòng rục rã   hãy Sống nhanh Sống Gấp Sống trọn từng phút giây Để tận
hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình Vội vàng đã mang tấm lòng trần gian Đến một tình yêu dạt
dào nhựa sống Say đóng cảnh trời say đắm thiên nhiên Sống vội vàng quấn quýt 

You might also like