Professional Documents
Culture Documents
I. Điểm chớp cháy
I. Điểm chớp cháy
2. Đặc điểm
Điểm chớp cháy là một yếu tố để đánh giá nguy cơ
về hỏa hoạn của vật liệu.Điểm chớp cháy được sử
dụng để phân biệt chất lỏng dễ cháy với chất lỏng
có thể gây cháy. Chất lỏng có điểm chớp cháy nhỏ
hơn 37,8℃ gọi là chất lỏng có thể gây cháy.
Điểm chớp cháy giúp nhận biết sự có mặt của các
vật liệu dễ bay hơi và dễ bốc cháy có lẫn trong các
loại vật liệu ít bay hơi hoặc không dễ bắt cháy. Ví
dụ: Một mẫu dầu diesel có điểm chớp cháy thấp bất
thường có thể do chứa tạp chất là xăng.
II. Nhiệt độ tự bốc cháy
1. Khái niệm
Nhiệt độ tự bốc cháy (autoignition temperature) là
nhiệt độ thấp nhất ở áp suất khí quyển, tại đó chất
tự cháy trong không khí mà không cần tiếp xúc với
nguồn lửa.
Bảng 6.3. Nhiệt độ tự bốc cháy của một số chất (*)
2. Đặc điểm
Nhiệt độ tự bốc cháy càng thấp thì khả năng gây
cháy, nổ càng cao. Do vậy, khi bảo quản cần để
bình chứa chất cháy xa nguồn truyền nhiệt, kho
chứa thông thoáng, khi vận chuyển cần tránh và
đập, cọ xát