You are on page 1of 2

CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG

01.Hình ảnh trăng gợi những liên tưởng gì ?


Ánh trăng là biểu tượng của vẻ đẹp thiên nhiên. Trong bài thơ, ánh trăng
xuất hiện trong một đêm mùa đông ở nước Nga. Mùa đông ở nước Nga rất
lạnh và khắc nghiệt, nhưng ánh trăng vẫn tỏa sáng lung linh, huyền ảo.
Ánh trăng như tô điểm thêm cho vẻ đẹp của thiên nhiên mùa đông, khiến
cho cảnh vật trở nên thơ mộng và trữ tình hơn. Trăng là biểu tượng của vẻ
đẹp và sự hoàn hảo, nhưng trong bài thơ, trăng lại là biểu tượng của sự
mong manh và bất định. Ánh trăng là biểu tượng của sự cô đơn, lạnh lẽo.
Trong bài thơ, nhân vật trữ tình đang một mình đi trên con đường mùa
đông. Ánh trăng chỉ là nguồn sáng duy nhất trong đêm tối, nhưng nó cũng
khiến cho nhân vật trữ tình cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo hơn. Ánh trăng
như một người bạn đồng hành, nhưng cũng như một kẻ thù, khiến cho
nhân vật trữ tình cảm thấy lạc lõng và trống trải.

02.Hình ảnh xuyên qua những lớp sương mù gợn sóng thể hiện
điều gì ?Điều này có đối lập với những liên tưởng thông thường
về trăng không ?
Xuyên qua sương mù gợn sóng
Mặt trăng nhô ra
Trăng buồn bã dội ánh sáng
Lên những khoảng trống u buồn
Thời gian là đêm khuya mùa đông, không gian là cánh đồng bao la.
Động từ “gợn”: Sự chuyển động nhẹ nhàng của màn sương.
Các động từ “Xuyên”, “nhô”: Sự xuất hiện bất ngờ của vầng trăng.
+Từ láy “buồn bã”: Những tia sáng hiu hắt, yếu ớt trên cánh đồng u buồn.
=> Khung cảnh nên thơ, trữ tình nhưng ảm đạm.
"Xuyên những làn sương gợn sóng, mảnh trăng mờ do chiếu qua", tác giả
sử dụng từ "mờ" để gợi lên vẻ đẹp mong manh, bất định của ánh trăng.
Ánh trăng xuyên qua những lớp sương mù dày đặc, nên chỉ còn là một
vầng sáng mờ ảo. Điều này gợi lên nỗi buồn, sự cô đơn của nhân vật trữ
tình. Nhân vật trữ tình đang một mình đi trên con đường mùa đông, trong
đêm tối lạnh giá. Ánh trăng là nguồn sáng duy nhất, nhưng nó cũng khiến
cho nhân vật trữ tình cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo.
Điều này đối lập với những liên tưởng thông tưởng thông thường về trăng
vì ?
Ánh trăng xuyên qua những lớp sương mù gợn sóng, nên chỉ còn là một
vầng sáng mờ ảo. Nó có thể tan biến bất cứ lúc nào. Điều này gợi lên sự
mong manh, bất định của cuộc sống. Những đối lập này góp phần tạo nên
vẻ đẹp đa nghĩa, sâu sắc cho bài thơ. Nó không chỉ đơn giản là một bài thơ
tả cảnh thiên nhiên, mà còn là một bài thơ thể hiện tâm trạng, suy tư của
nhân vật trữ tình.

03.Cảm xúc chủ đạo của nhân vật chữ tình trong khổ thơ đầu.
Qua 4 câu thơ ở khổ 1 bằng những từ “buồn bã”,”u buồn” ta thấy được
nhân vật trữ tình đang cảm thấy cô đơn, buồn bã và lạnh lẽo. Những cảm
xúc này được thể hiện qua cảnh vật xung quanh,và từ ngữ được sử dụng
trong khổ thơ.

You might also like