You are on page 1of 2

"Con khướu sổ lồng," là một trích đoạn đặc sắc từ tập truyện "Con mèo của Phu-gi-ta,"

một tác phẩm xuất sắc của tác giả nổi tiếng Nguyễn Quang Sáng, người đã ghi dấu ấn
trong văn học và biên kịch. Sử dụng một ngòi bút tinh tế và tâm hồn nhạy cảm, tác giả
đã tạo ra một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, về cả nội dung và hình thức.
Truyện ngắn này kể về một con khướu mà một gia đình nuôi dưỡng. Con khướu này có
khả năng hót rất đẹp. Trong một sự không chú ý, con trai lớn của nhân vật chính đã để
cho con chim bay đi. May mắn thay, con khướu đã trở về sau lần đó. Nhưng lần thứ hai
nó thoát ra khỏi lồng, nó không quay lại nữa. Từ đó, nhân vật chính tỉnh táo và hiểu
rằng "và nó là chim - chim thì phải bay." "Tôi" đã học cách yêu thương, trân trọng tự
nhiên, và điều này chính là chủ đề chung của tác phẩm.
Trước hết, con khướu - nhân vật chính trong câu chuyện - được miêu tả một cách chi
tiết và cụ thể. Nó sống trong một chiếc lồng đẹp mắt, "cái lồng tre nổi tiếng của Lạng
Sơn," có mái lồng như mái đình và được trang trí với hình hoa văn. Từ bên trong chiếc
lồng này, con khướu có thể thấy khoảng trời bát ngát thông qua mảnh vườn. Cuộc
sống của nó hàng ngày rất tĩnh lặng, với đầy đủ thức ăn và nước uống, chỉ cần tập
trung vào việc hót. Bên cạnh việc nêu rõ điều kiện sống, tác giả còn mô tả ngoại hình
của con khướu với một lớp lông đen và cái chóp trắng trên đầu. Sự phân biệt giữa
ngoại hình và âm thanh của con khướu làm cho nó trở nên độc đáo và đặc biệt.
Lối sống của con khướu trong gia đình tạo ra sự kết nối chặt chẽ giữa nó và gia đình.
Nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày, đem lại niềm vui
cho gia đình.

Sự mất đi của con khướu lần đầu đã tạo ra sự bất ổn, lo lắng trong gia đình, đặc biệt là
con trai lớn. Cuộc sống gia đình trở nên không bình thường, và "tôi" tỏ ra buồn bã. Tuy
nhiên, khi con khướu quay trở về lần đầu tiên, niềm vui và sự hạnh phúc lan tỏa trong
gia đình, tạo ra một bầu không khí ấm áp. Mọi người đều đón chào nó về như một
thành viên quý báu trở lại. Tác giả sử dụng tình cảm này để thể hiện sự gắn kết và lòng
yêu thương trong gia đình.
Tuy nhiên, lần thứ hai khi con khướu bay đi, gia đình đã trở nên thấp thoáng lo lắng
hơn. Họ không còn lo sợ mất nó như lần trước, mà tin tưởng rằng nó sẽ quay trở lại.
Con trai lớn của "tôi" vẫn treo lồng để đón chào nó. Sự lặp lại của tình huống này phản
ánh sự phát triển của tình cảm và niềm tin trong gia đình.
Cuối cùng, khi con khướu không quay trở lại, nhân vật "tôi" cảm thấy tràn ngập sự thấu
hiểu. Ông nhận thức được rằng tự do của con khướu là điều quan trọng, và "tôi" đã
hiểu rằng không thể giam giữ nó. Sự kết thúc của câu chuyện phản ánh sự thay đổi
trong tâm hồn và nhận thức của "tôi."
Nguyễn Quang Sáng đã sử dụng một ngôn ngữ đẹp và hình ảnh sống động để tạo ra
một câu chuyện sâu sắc về tình cảm, sự kết nối và sự thay đổi trong cuộc sống.

You might also like