Professional Documents
Culture Documents
Hầu Trời
Hầu Trời
bản:
Hầu trời
Tản Đà
Nội dung chính
• Tình huống : trong đêm, nhà thơ không ngủ được, thức bên
ngọn đèn xanh. Tâm trạng buồn, bèn đi đun nước, ngồi ngâm
ngợi thơ.
• Tiếng ngâm thơ vang cả sông Ngân hà - > trời mất ngủ - >
cho mời nhà thơ lên hầu trời.
=> Cách kể tự nhiên, như tác giả đang giải bày một chuyện có
thật.
=> Cách vào đề độc đáo, có duyên, tạo không khí li kì, hấp dẫn
khiến người đọc tò mò
2. Nhân vật thi sĩ hầu
chuyện với nhà vua.
a. Thi sĩ đọc thơ cho trời và Chư Tiên nghe
Chư tiên ngồi quanh đã tĩnh túc
Trời sai pha nước để nhấp giọng
Truyền cho "văn sĩ đọc văn nghe"
- "Dạ lạy bẩm Trời con xin đọc".
Cảnh tiên hiện ra " đường mây" rộng mở, " cửa son đỏ chói", " thiên môn đế khuyết"
Không gian bao la, sang trọng, quý phái của trời. Không phải ai cũng lên đây được
Cách miêu tả góp phần làm nổi bật cái ngông nghênh của nhân vật trữ tình.
Không khí ở nhà trời và cách đón tiếp : để ghế cho ngồi, pha nước cho uống, chư
tiên im lặng hai bên - > không gian phù hợp với buổi đọc thơ.
Thi sĩ cao hứng, có phần tự đắc:
- Nội dung:
+ Bài thơ " Hầu Trời" của Tản Đà đã bộc lộ cái tôi cá nhân, một
cái tôi ngông, phóng túng, tự ý thức về tài năng, giá trị hiện
thực của mình và khao khát được khẳng định giữa cuộc đời.
- Nghệ thuật :
+ Thể thơ thất ngôn trường thiên khá tự do, không bị ràng
buộc.
+ Giọng điệu thoải mái, tự nhiên; ngôn ngữ giản dị không cách
lệ, ước lệ; cách nói chuyện hóm hỉnh thu hút được người đọc.
Cảm ơn cô và các bạn
đã lắng nghe.