Professional Documents
Culture Documents
HAI ĐỨA TRẺ cảnh chiều tàn
HAI ĐỨA TRẺ cảnh chiều tàn
2/ Tác phẩm
- “Hai đứa trẻ” là một truyện ngắn xuất sắc của Thạch Lam in trong tập “Nắng
trong vườn” (1938).
- Truyện thể hiện niềm thương cảm sâu xa, thấm thía của nhà văn với cảnh
sống quẩn quanh, mòn mỏi, tăm tối của chị em Liên và những người dân
nghèo nơi phố huyện. Qua bức tranh thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật
chính ( Liên) trong tác phẩm, nhà văn dẫn người đọc vào thế giới của tâm trạng,
cảm giác, bâng khuâng buồn- vui cùng nhân vật.
II. Phân tích
1. Bức tranh phố huyện lúc chiều tàn:
a. Không gian thiên nhiên:
Được hiện lên với nhiều âm thanh, màu sắc, hình ảnh và đường nét
- Âm thanh:
+ Âm thanh của tiếng trống thu không. Trong cảm nhận của Liên, những âm
thanh ấy vang ra từng tiếng một - cảm giác cho thấy không gian xung quanh
Liên rất yên ả, tĩnh lặng và trong một sắc thái nào đó, nó gợi liên tưởng tới sự
ngưng đọng buồn tẻ của thời gian. Tiếng trống ấy không đơn thuần chỉ là tín
hiệu vô tri, hững hờ của thời gian mà nó còn là âm thanh để “gọi” buổi chiều.
Động từ “gọi” khiến tiếng trống phút hoàng hôn như có linh hồn, tâm trạng
của một người buồn bã.
+ Âm thanh của tiếng ếch nhái kêu văng vẳng gợi sự buồn tẻ, hiu quạnh của
xóm làng, tiếng muỗi vo ve làm rõ hơn sự tĩnh lặng của chiều tàn