You are on page 1of 29

TRƯỜNG CÔNG NGHỆ VÀ THIẾT KẾ - ĐẠI HỌC UEH

KHOA TOÁN – THỐNG KÊ

BÀI BÁO CÁO CUỐI KỲ


Môn học: Thống kê ứng dụng trong Kinh tế và Kinh doanh

ĐỀ TÀI: NGHIÊN CỨU


THỰC TRẠNG MẶC MỘT
LẦN RỒI “ĐỂ ĐÓ” LÂY
LAN TRONG GIỚI TRẺ.

Giảng viên : ThS. Nguyễn Thảo Nguyên


Mã lớp HP : 22D1STA50800539
Khóa – Lớp : K47 – DS002
Nhóm sinh viên : Phạm Phú Khánh - 31211025006
Trương Thanh Phong - 31211027662
Huỳnh Thị Ngọc Trâm - 31211027679
Dương Mỹ Quỳnh - 31211027666
Nguyễn Ngọc Tường Vy – 31211027688
LỜI MỞ ĐẦU
Thời trang luôn là khía cạnh thiết yếu được mọi người quan tâm
từ trước đến nay. Xã hội ngày càng phát triển, vấn đề ăn mặc càng trở
nên quan trọng hơn hết. Nó có ảnh hưởng vô cùng to lớn đến đông
đảo người trong xã hội, đặc biệt là giới trẻ. Vì nhu cầu làm đẹp ngày
càng tăng và tầm ảnh hưởng lớn nên thế giới thời trang luôn thay đổi
theo xu hướng, theo từng năm, từng mùa và từng giai đoạn. Tốc độ
thay đổi nhanh chóng của thời trang dẫn đến tình trạng “chạy theo xu
hướng” thời trang đặc biệt xảy ra ở giới trẻ. Chạy theo xu hướng là
biểu hiện của nhu cầu mặc đẹp, thể hiện đẳng cấp cá nhân và cho
thấy sức hút của ngành thời trang. Chính vì phải “chạy theo” nên
người ta phải dành nhiều thời gian, công sức, tiền bạc để đuổi kịp xu
hướng nếu không muốn trở nên lỗi thời.
Ai cũng muốn mình hợp thời nên khi nhìn thấy kiểu đồ mà mình
chưa có thì liền mua về, thậm chí một số còn không thật sự hữu ích và
phù hợp với bản thân, chỉ vì nó đang là “mốt”. Và kết cục của những
bộ đồ không thật sự phù hợp đó chính là bị cất vào một góc tủ, không
biết khi nào được sử dụng lại, thậm chí bị lãng quên bỏ xó. Nhưng
điều đáng nói ở đây chính là trạng thái của những bộ đồ đó, còn rất
mới hoặc còn mới cứng, chưa được sử dụng lần nào. Đã bao giờ bạn
“rối não” không biết nên làm gì với những bồ đồ đó chưa? Quá mới để
đem bỏ, cho đi thì tiếc nhưng để lại thì chả dùng đến bao giờ. Chẳng
mấy chốc tủ đồ nhà bạn sẽ trở thành “cửa hàng thu nhỏ” nhưng vẫn là
câu nói quen thuộc mỗi khi cần ra ngoài chính là “không có gì để
mặc”.
Để tìm hiểu sâu hơn về vấn đề chỉ mặc đồ một lần rồi để “đó”,
nhóm chúng em đã có một bài khảo sát về thực trạng này với chủ đề
“thực trạng mặc đồ một lần rồi để “đó” lây lan trong giới trẻ”. Thông
qua đó giúp các bạn có thể phần nào gỡ bỏ được khúc mắc “không có
đồ mặc” khi tủ quần áo không còn chỗ chứa. Vì đây là lần đầu chúng
em làm nghiên cứu khảo sát nên kiến thức và kinh nghiệm vẫn còn
hạn chế, rất mong nhận được sự góp ý, nhận xét và đánh giá của thầy
cô và bạn bè để bài nghiên cứu hoàn thiện hơn.
MỤC LỤC
I. Tổng quan.
1. Đặt vấn đề:
Trang phục, đó là những gì mà chúng ta vẫn mặc lên người hàng
ngày. Đôi khi nhìn vào cách ăn mặc của một người, người ta có thể
đánh giá người đó là người như thế nào. Chẳng hạn với những bộ
trang phục phù hợp với hoàn cảnh, người mặc sẽ được đánh giá là
người có gu thẩm mỹ cao. Trang phục lịch sự, kín đáo thì người mặc
thường được nhận xét là những người có văn hóa. Chính vì những
điều đó khiến cho mỗi chúng ta luôn phải đắn đo, lựa chọn trang phục
cho bản thân mình chứ không thể ăn mặc một cách tùy tiện. Trong
thời buổi mà ngành thời trang nhanh phát triển mạnh như hiện tại.
Ngoài những tác động tích cực của nó đến nền kinh tế, lợi ích của
người tiêu dùng-Giá cả phải chăng và sự hài lòng ngay lập tức cho
người tiêu dùng, nhiều lợi nhuận hơn cho các công ty và dân chủ hóa
quần áo thời trang là những lợi ích của thời trang nhanh. Thì những
tác động tiêu cực đến cuộc sống của con người cũng không hề nhỏ.
Từ những vấn đề vĩ mô như sự ô nhiễm mà ngành công nghiệp này
gây ra cùng với sự lãng phí quá mức của nó đến những vấn đề vi mô
như lương thấp và nơi làm việc không an toàn. Đặc biệt trong số đó,
nó còn tác động đến tâm lý của người dùng-tâm lý “dùng một lần”.
Đây được cho là tác động mang đến nhiều ảnh hưởng tiêu cực nhất
bởi dần dần nó hình thành nên một thói quen không tốt dẫn đến nhiều
hệ lụy sau này đặc biệt là đối với giới trẻ-đối tượng chính, chiếm phần
đồng khi nhắc đến thời trang. Bởi thế mặc dù mang lại lợi ích cho
khách hàng, nhưng thời trang nhanh cũng bị chỉ trích vì nó khuyến
khích thái độ “vứt đi”. Chính vì vậy nó còn được gọi là thời trang dùng
một lần. Nhiều tín đồ thời trang nhanh ở độ tuổi thanh thiếu niên và
đầu đôi mươi – nhóm tuổi mà ngành nhắm đến – thừa nhận họ chỉ
mặc đồ đã mua một hoặc hai lần. Vậy nguyên nhân tác động đến tâm
lý người trẻ khiến họ tiếp tục duy trì “thói quen” tiêu cực ấy mặc dù
bản thân họ biết điều đó không tốt là gì? Thực trạng này hiện đã và
đang diễn ra như thế nào? Những ảnh hưởng, hệ quả mà vấn đề này
gây ra là gì? Những phương án, đề xuất để giải quyết vấn đề là ? Vì
thế nhóm chúng tôi thực hiện khảo sát về thực trạng mặc đồ một lần
rồi “để đó” lây lan trong giới trẻ nhằm tìm hiểu sâu hơn về nguyên do,
tác động, ảnh hưởng của nó cũng như giải quyết các vấn đề đặt ra.

2. Mục tiêu dự án:


Cuộc “Nghiên cứu thực trạng mặc đồ một lần rồi “để đó” lây lan
trong giới trẻ” được thực hiện với các mục tiêu như sau:
 Tìm hiểu về thực trạng thời trang mặc một lần rồi bỏ đó của giới
trẻ, đánh giá mức độ hiện hữu của vấn đề trong giới trẻ.
 Đưa ra những nguyên nhân, trường hợp của việc mặc một lần
rồi thôi.
 Đánh giá tác hại của thực trạng đó đến với môi trường, xã hội,
đời sống, ….
 Đưa ra giải pháp để cải thiện.
 Giới thiệu dịch vụ ký gửi và đồ ký gửi - Secondhand. Đánh giá
mức độ quan tâm của giới trẻ về đồ ký gửi - Secondhand.
 Nghiên cứu đánh giá suy nghĩ của giới trẻ về đồ Secondhand.
a. Đối tượng phạm vi khảo sát.
- Phương pháp khảo sát: Nghiên cứu trực tuyến qua Google
Form.
- Thời gian khảo sát: 26/02 đến 05/03/2022.
- Số mẫu khảo sát: n=367.
- Đối tượng khảo sát: Giới trẻ sống tại Tp.HCM
b. Các khái niệm của dự án.
a) Thực trạng:
Thực trạng gồm những gì phản ánh đúng tình trạng thực tế, về trạng
thái đã và đang xảy ra của sự vật, sự việc hay con người tại một
khoảng thời gian và không gian nhất định.
b) Giới trẻ:
Giới trẻ là những người thuộc độ tuổi từ 16 tới 30 tuổi có những
đặc điểm tâm sinh lý đặc biệt, có tâm tư, nguyện vọng và hoài bão
theo lứa tuổi theo giới tính. Là những người có suy nghĩ và nhận thức
không còn trẻ con, ấu trĩ nhưng vẫn chưa đủ những suy nghĩ trưởng
thành. Họ là đối tượng dễ bị xã hội ảnh hưởng tới thói quen và lối
sống.
c) Đồ ký gửi:
Hiểu nôm na: Ký gửi là việc bên ký gửi nhờ bên nhận ký gửi bán hộ
hàng và có trả thù lao theo thỏa thuận. Vậy bán hàng ký gửi là việc
bạn nhận sản phẩm ký gửi từ những người sở hữu sau đó đem đi bán
hoặc đấu giá. Sau khi hoàn thành giao dịch, bạn sẽ giao lại cho họ tiền
hàng theo thỏa thuận trước đó và nhận lấy số tiền tương ứng với phí
dịch vụ.
d) Đồ Secondhand:
Dịch sát nghĩa tiếng anh đồ Secondhand là đồ đã qua tay lần thứ 2,
tức là hàng cũ, hàng đã qua sử dụng. Những loại hàng này có khả
năng gồm có: trang phục, túi xách, giày dép, đồ công nghệ, …. Nhưng
trong bài nghiên cứu này chúng tôi muốn đề cập tới nhiều hơn là trang
phục.
II. Phương pháp nghiên cứu
1. Quy trình thực hiện dự án:

2. Phương pháp nghiên cứu


Nhóm sử dụng phương pháp nghiên cứu thống kê, bao gồm phương
pháp điều tra chọn mẫu, thu thập – xử lý số liệu và nghiên cứu mối
liên hệ giữa các hiện tượng.
2.1. Phương pháp chọn mẫu.
Nhóm tác giả tiến hành chọn mẫu theo phương pháp thuận tiện.
Bảng câu được khảo sát trực tuyến xoay quanh đối tượng là các bạn
học sinh, sinh viên, lao động trẻ tuổi có độ tuổi từ 18 tới 25. Đối tượng
lấy mẫu là những bạn trẻ, có smartphone và có khả năng online trả lời
câu hỏi trực tuyến. Đây cũng chính là công cụ để thu thập thông tin và
thực hiện nghiên cứu thống kê.
2.2. Phương pháp thống kê
Sau khi thu thập số liệu khảo sát, nhóm tiến hành phân tích thống
kê và đánh giá vấn đề được nêu ra. Từ đó rút ra những nhận xét cần
thiết. Đề ra những giải pháp thay đổi thực trạng của vấn đề.
3. Các thang đo khảo sát
Thang đo quyết định đến định lượng thông tin chứa trong dữ liệu,
cách tóm tắt và phân tích thống kê phù hợp nhất. Nhóm tác giải sử
dụng 4 loại thang đo: Danh nghĩa, Thứ bậc, Khoảng, Tỷ lệ để xử lý,
phân tích về thực trạng “Mặc trang phục một lần rồi “để đó” lây lan
trong giới trẻ”.
Đối tượng nghiên cứu Thang đo
Lý do Danh nghĩa
Mức chi tiêu, giá trị Khoảng
Số lượng trang phục Khoảng
Mục đích Danh nghĩa
Tình trạng trang phục Thứ bậc
Mức độ thân thuộc của giới trẻ với đồ secondhand Thứ bậc
Sự khác biệt giữa hai đối tượng nam và nữ Tỷ lệ
3.1. Thang đo danh nghĩa:
- Thang đo được gọi là thang đo danh nghĩa khi dữ liệu của một
biến gồm các nhãn hoặc tên được sử dụng để phân biệt một
thuộc tính của phần tử.
- Có thể sử dụng số hoặc ký tự.
- Dùng cho dữ liệu định tính.
3.2. Thang đo thứ bậc:
- Thang đo thứ bậc thể hiện tính chất của dữ liệu danh nghĩa và
thứ bậc hoặc xếp hạng của các dữ liệu có ý nghĩa.
- Dữ liệu thứ bậc cũng được biểu hiện bằng số hoặc không phải
số.
- Được sử dụng cho dữ liệu định tính.
3.3. Thang đo khoảng:
- Dữ liệu có tất cả các thuộc tính của dữ liệu thứ tự và khoảng
cách giữa chúng là một đơn vị đo lường cố định.
- Dữ liệu khoảng luôn là dữ liệu số.
- Được sử dụng cho dữ liệu định lượng.
3.4. Thang đo tỷ lệ:
- Dữ liệu có tất cả các thuộc tính dữ liệu khoảng và tỷ lệ giữa hai
giá trị có ý nghĩa.
- Dữ liệu tỷ lệ luôn luôn ở dạng số.
- Thang đo tỷ lệ được dùng cho dữ liệu định lượng.
III. Kết quả nghiên cứu dự án.
1. Đặc điểm của mẫu khảo sát.
Với tổng số 367 người tham gia khảo sát nhóm đã thu được một
tập hợp mẫu có đặc điểm sau:
Đặc điểm Tần số Tần suất
Nam 119 32,43%
Giới tính Nữ 248 67,57%
Dưới 18 72 19,62%
Từ 18 đến 25 287 78,20%
Độ tuổi Trên 25 8 2,18%

- Xét theo giới tính: Tỷ lệ nữ tham gia khảo sát nhiều hơn nam với
67,57% so với 32,43% (cao hơn 2,08 lần)

Giới Tính

Nam
32%

Nữ
68%

- Đối với độ tuổi của người tham gia: Phần lớn là người có độ tuổi
từ 18 đến 25 tuổi với 287 người chiếm tỉ lệ 78,20%. Cao hơn
gấp 3,99 lần so với đối tượng dưới 18 tuổi và 35,88 lần so với
đối tượng trên 25 tuổi. Đối tượng nhóm nghiên cứu muốn tập
trung hướng đến là đối tượng giới trẻ nằm trong độ tuổi 18 tới
25.

Độ Tuổi
Trên 25
2% Dưới 18
20%

Từ 18 đến
25
78%

2. Phân tích, xử lý kết quả của dữ liệu.


2.1. Có hay không thực trạng “mặc một lần” trong giới trẻ?
a) Mức độ yêu thích thời trang của giới trẻ.

Mức chi tiêu trung bình hằng tháng dành cho thời trang
của giới trẻ.

Trên 2.000.000 VNĐ

Từ 500.000 VNĐ đến 2.000.000 VNĐ

Dưới 500.000 VNĐ

0.00 50.00 100.00 150.00 200.00 250.00 300.00

Theo kết quả khảo sát, mức chi tiêu trung bình hằng tháng mọi người
dành cho việc mua sắm phần lớn là dưới 500.000 VNĐ khi có 72,21%
số người tham gia khảo sát chọn câu trả lời này. Có thể thấy so với
đặc điểm của mẫu là bao gồm các bạn học sinh, sinh viên thuộc độ
tuổi 18 – 25 tuổi thì việc bỏ ra khoảng 500.000 VNĐ hằng tháng để
mua quần áo thể hiện sự quan tâm của giới trẻ tới thời trang, trang
phục.
Đặt giả thuyết: Ở giới trẻ hiện nay có ít nhất 70% người có mức chi
tiêu trong mua sắm thời trang ở mức dưới 500.000 VNĐ.
Gọi p: là phần trăm giới trẻ chi tiêu trong mua sắm dưới 500.000 VNĐ.
H0: p ≥ 0,6
Ha: p < 0,6
Chọn mức ý nghĩa α = 0,05
Lấy mẫu là n= 367 người tham gia khảo sát trong đó có 265 người trẻ
có mức chi tiêu trung bình hằng tháng trong việc mua sắm quần áo
dưới 500.000 VNĐ.
Kiểm định giả thuyết:
n= 367
x= 265
p= 0,7
x 265
p− p 0 −p 0 −0,7
z= n 367

√ p 0(1−p 0) =
n
√p 0(1− p 0)
n
=
√ 0,7( 1−0,7)
367
=0,92

p-value= 0,8212 > 0,05 -> Không thể bác bỏ H0 -> Giả thuyết đúng

Vậy ở giới trẻ hiện nay có ít nhất 70% người có mức chi tiêu trung
bình hàng tháng cho việc mua sắm quần áo dưới mức 500.000 VNĐ.
Kết quả trên đã phản ánh dưới 500.000 VNĐ là khoảng chi tiêu chủ
yếu của giới trẻ trong mỗi tháng cho việc mua sắm quần áo. Nhìn
chung đây cũng là một mức chi tiêu trung bình, hợp lý cho nhu cầu
thời trang. Nhưng việc yêu thích và phục vụ nhu cầu thời trang phải đi
kèm với sự hợp lý. Vậy như thế nào là hợp lý trong việc mua sắm, sử
dụng? Đến những phần tiếp theo, chúng ta sẽ cùng nhóm tác giả tìm
hiểu vấn đề đó?
Lý do mua đồ mới của giới trẻ.
300 Biểu đồ lý do mua quần, áo mới của giới trẻ
251
250
200 162
150 138

100
50 32 18
14
0
1

Chỉ mua khi có dịp Mua mỗi tháng Ra mẫu mới là mua
Thấy đẹp là mua Đồ cũ rồi mới mua Khác

Vậy lý do mua một bộ đồ mới của giới trẻ là gì? Đây là một câu
hỏi các bạn trẻ có thể chọn nhiều hơn một câu trả lời cho bản thân
mình. Có 251/367 người mua đồ khi có một dịp đặc biệt nào đó
như đi chơi, đi đám cưới, chụp hình, … Có 162 trong 367 người nói
rằng khi họ thấy bộ đồ đó đẹp họ sẽ mua và có 138/367 người chỉ
mua đồ mới khi những bộ đồ của bản thân đã cũ. Số ít khác có thói
quan xa xỉ hơn khi họ mua đồ mỗi tháng (32/367) hay chỉ cần có
mẫu mới là mua (14/367) và một số lý do khác. Có thể thấy phần
lớn mục đích mua một bộ đồ mới đều mang tính nhất thời và sử
dụng tạm thời. Nó có thể là nguyên nhân dẫn đến tình trạng “bỏ xó”
trang phục, quần áo. Câu hỏi đặt ra cho nhóm khảo sát à “Có hay
không tình trạng “Mặc đồ một lần rồi “để đó” lây lan trong giới trẻ”?
b) Số lượng bộ đồ chỉ mặc một lần trong tủ đồ của giới trẻ.
Để giải quyết câu hỏi trên, nhóm tác giả đã trực tiếp đưa ra câu
hỏi “Bạn có bao nhiêu bộ đồ chỉ mới mặc một lần trong tủ đồ” trong
mẫu câu hỏi khảo sát được gửi đi. Kết quả thu được đã được biểu
diễn trong biểu đồ sau:

Biểu đồ khảo sát số lượng bộ đồ chỉ mới mặc một lần


trong tủ đồ của giới trẻ

Nữ

Nam

0 50 100 150 200 250 300

Tổng cộng Trên 6 bộ Từ 4 đến 6 bộ Từ 1 đến 3 bộ Không có bộ nào


Nam Nữ Tổng
Số lượng
Tần số Tần suất Tần số Tần suất Tần số Tần suất
Không có bộ nào 36 9,81% 27 7,36% 63 17,17%
Từ 1 đến 3 bộ 58 15,80% 93 25,34% 151 41,14%
Từ 4 đến 6 bộ 17 4,63% 72 19,61% 89 24,25%
Trên 6 bộ 8 2,18% 56 15,26% 64 17,44%
Tổng cộng 119 32,42% 248 67,58% 367 100%

Khi được hỏi câu hỏi đó thì chỉ có 63/367 người được khảo sát
chọn câu trả lời là “không có bộ nào”. Như vậy có đến 82,8% cá nhân
được khảo sát có tình trạng mặc quần, áo một lần rồi “để đó”. Trong
đó, số lượng bộ đồ được đề cập đến nhiều nhất là “Từ 1 đến 3 bộ” khi
có 151/367 lượt lựa chọn, chiếm 41,1% lượng khảo sát. Sau câu hỏi
khảo sát này, nhóm tác giả nhận ra có một sự khác biệt giữa nam và
nữ. Mặc dù tỷ lệ mẫu là nữ chiếm 67.6% cao hơn tỉ lệ mẫu nam
nhưng tỉ lệ nam chọn câu trả lời “Không có bộ nào” chiến 57%, cao
hơn tỉ lệ nữ chọn câu trả lời này. Ngược lại, ở những trả lời khác “Từ
1 đến 3 bộ”, “Từ 4 đến 6 bộ” và “Trên 6 bộ” Tỉ lệ nữ chọn luôn cao hơn
các bạn nam.
Như vậy, có xuất hiện tình trạng mặc một lần rồi “để đó” trong
giới trẻ. Tình trạng này có sự khác biệt giữa mức độ và đối tượng. Để
tiếp tục tìm hiểu được nguyên nhân và thực trạng này sâu hơn, nhóm
tác giả tiến hành tiếp tục khảo sát trên mẫu trên.
Đặt giả thuyết có ít 15% người trẻ có trên 6 bộ đồ sử dụng 1 lần.
Gọi p: là phần trăm người trẻ mua quần áo chỉ sử dụng 1 lần với mục
đích đi chơi.
H0: p ≥ 0,15
Ha: p < 0,15
Chọn mức ý nghĩa α = 0,05
Lấy mẫu là n= 367 người tham gia khảo sát. Trong đó có 64 người có
trên 6 bộ đồ sử dụng 1 lần.
Kiểm định giả thuyết:
n= 367
x= 64
p= 0,15
x 64
p− p 0 −p 0 −0,15
z= n 367

√ p 0(1−p 0) =
n
√p 0(1− p 0)
n
=

0,15(1−0,15)
367
=1,31

p-value= 0,9049 > 0,05 -> Không thể bác bỏ H0 -> Giả thuyết
đúng
Vậy giới trẻ hiện nay có ít nhất 15% lượng người có 6 bộ chỉ mới
mặc một lần. Với tình trạng như vậy chúng ta dễ dàng nhận ra có
nhiều ảnh hưởng tới xã hội, kinh tế và môi trường. Có khả năng con
số này sẽ tăng trong tương lai và sẽ còn ảnh hưởng nhiều hơn tới
nhiều mặt.
2.2. Nguyên nhân dẫn đến tình trạng.
Qua những câu hỏi khảo sát ở trên, chúng ta dễ dàng thấy giới trẻ
mua những bộ đồ mới khi có dịp, những bộ đồ đó có thôngt hường sẽ
là những bộ dễ bị “bỏ xó” nhất vì mục đích sử dụng hạn chế. Những
bộ đồ được mua mới khi quần áo đã cũ là những bộ đồ thường nhật,
được mặc thường xuyên. Để kiểm chứng cho suy luận này, nhóm đặt
một câu hỏi cho mẫu khảo sát có nội dung như sau: “Mục đích sử
dụng của những món đồ sử dụng một lần là gì?”.
a) Mục đích sử dụng của những món đồ sử dụng 1 lần.

Mục đích sử dụng của những bộ đồ mặc một lần

300
250
200
150
100
50
0
1

Đi chơi Đi chụp hình Đi ăn cưới Đi du lịch Đi học Khác

Dựa vào thông tin khảo sát, có thể thấy phần lớn mục đích sử dụng
của những bộ đồ được sử dụng một lần thường là “đồ đi chơi”, câu trả
lời này đạt tới 280 sự lựa chọn (chiếm 76,29%). Những mục đích khác
cũng nắm giữ được số phiếu lựa chọn khá cao: 155 người mặc chúng
để “đi du lịch” (chiếm 42,23%); 144 người có mục đích “đi đám cưới”
(chiếm 39,23%) và 137 người mặc những bộ đồ đó chỉ để “đi chụp
hình”. Những lý do khác chỉ có 47 lựa chọn trên tổng số 367 người
khảo sát. Chỉ có 13 người dùng những bộ đồ đó cho mục đích đi học,
chiếm 3,54%.
Với số liệu khảo sát về mục đích sử dụng như trên thì ta có thể
nhận xét rằng, những bộ quần áo được sử dụng một lần thường được
mua với mục đích đi chơi chiếm tỉ lệ cao nhất, kế đến là đi du lịch và đi
ăn cưới. Điều đó phù hợp với số liệu khảo sát lý do mua đồ mới phía
trên, với tỉ lệ cao nhất là “chỉ mua khi có dịp”, nên những bộ đồ đó sẽ ít
được sử dụng nhiều lần hay rõ hơn là chỉ dùng một lần trong dịp đó.
Đặt giả thuyết có ít nhất 38% người trẻ mua quần áo chỉ sử dụng 1 lần
với mục đích đi chơi.
Gọi p: là phần trăm người trẻ mua quần áo chỉ sử dụng 1 lần với mục
đích đi chơi.
H0: p ≥ 0,38
Ha: p < 0,38
Chọn mức ý nghĩa α = 0,05
Lấy mẫu là n= 776 số lượng các mục đích của những bộ đồ sử dụng
một lần. Trong đó có 280 người có mục đích mặc các bộ đồ sử dụng 1
lần vào dịp đi chơi.
Kiểm định giả thuyết:
n= 776
x= 280
p= 0,38
x 280
p− p 0 −p 0 −0,38
z= n 776

√ p 0(1−p 0) =
n
√p 0(1− p 0)
n
=
√ 0,38(1−0,38)
776
=-1,10

p-value= 0,3157 > 0,05 -> Không thể bác bỏ H0 -> Giả thuyết đúng.
Theo như giả thuyết đã được đặt ra ở trên thì có ít nhất 38% người
trẻ mua quần áo với mục đích đi chơi nhưng chỉ sử dụng một lần rồi
“để đó”. Bởi vì ngày nay, xã hội ngày càng phát triển đồng nghĩa với
đời sống tinh thần và vật chất của con người cũng được cải thiện
đáng kể. Thay vì ngày xưa, mọi người phải làm việc thường xuyên chỉ
để nuôi sống bản thân và gia đình, thì ngày nay họ cũng rất chú trọng
đến đời sống tinh thần nhiều hơn, không những làm việc chăm chỉ mà
còn luôn dành thời gian giải trí thích hợp để bản thân và gia đình thư
giãn thoải mái. Song, đời sống vật chất cũng được nâng cao từ đó có
thể thấy cơ sở hạ tầng cũng được cải thiện rất tốt chẳng hạn như
đường sá, các tòa nhà cao tầng. Chính bởi sự phát triển về mặt tinh
thần và vật chất như thế đã góp phần nâng cao nhu cầu vui chơi giải
trí của con người. Một khi xã hội ngày càng tiến bộ thì nhu cầu của
con người ngày càng cao. Bên cạnh việc chơi vui thì cũng không thể
bỏ qua việc mặc đẹp, và thế là ngành thời trang lại phát triển tăng vọt
và là điều thiết yếu mà ai cũng quan tâm đến, đặc biệt là đối với giới
trẻ hiện nay. Nhưng một vấn đề khác là khá nhiều bạn trẻ có suy nghĩ
rằng họ không muốn mặc những bộ quần áo đã được diện trong một
chuyến đi chơi, đám cưới hay thậm chí là chuyến du lịch đó. Tuy
nhiên, họ luôn muốn có những bộ quần áo mới khi đi chơi bất cứ đâu
hay với bất kỳ ai.
Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, con người ngày càng có nhu
cầu cao hơn về việc mặc đẹp, ăn ngon. Nhưng tiêu tiền cho những bộ
quần áo chỉ mặc một lần thì rất lãng phí vì chúng hầu hết là đồ mới.
Và như chúng tôi đã khảo sát và vẽ trong biểu đồ và bảng trên, không
khó để thấy rằng hầu hết quần áo "vứt đi" sau một lần mua là mới
(67,30%) và mới cứng (25,07%). Kể từ đó, ta nhận ra rằng chúng ta
đang lãng phí rất nhiều tiền khi mặc quần áo mới và chải chuốt cho
bản thân, và sẽ phải gánh chịu một thiệt hại lớn về môi trường.

Tình trạng của những bộ


đồ mặc 1 vài lần Tần số Tần suất
Còn mới cứng 247 67,30%
Còn mới 92 25,07%
Đã cũ rồi 28 7,63%
Tổng cộng 367 100%
Để tăng độ chính xác về giá trị của mỗi món đồ, nhóm đã sử dụng
phương pháp suy diễn thống kê để đánh giá mức độ tin cậy (với mức
độ tin cậy là 95%)
Để thuận tiện cho việc tính toán, khi đó các mức đặc điểm (Còn mới
cứng – Đã cũ rồi) sẽ lần lượt tương ứng với các con số 1; 2; 3.
Ta có n = 367
Trung bình mẫu của dữ liệu : = 1,403269755
Phương sai mẫu và độ lệch chuẩn của dữ liệu:
= 0,1626264951  s =0,4032697548
Sử dụng độ tin cậy là 95%, ta có:
Sai số ước lượng : = 0,04125899933
Khoảng tin cậy về tình trạng của các món đồ mặc 1 lần rồi bỏ:
= [1,403269755 ±0,04125899933] = [1,362010756;1,444528754]

Tại sao các bạn trẻ không mặc lại những bộ đồ đó nữa?
Lý do không mặc lại
Vì bị lạc mất 55
Vì nhu cầu 144
Vì tính chất công việc 59
Vì đó là đồ người yêu cũ tặng bạn 31
Vì không còn phù hợp với cơ thể 141
Vì không còn thích 127
Vì thiết kế xấu, mặc không hợp 60
Vì lỗi mode 45
Vì bị dính bẩn 55
Khác 60
0 20 40 60 80 100 120 140 160

Theo như dữ liệu khảo sát của 367 người thì ta có thể nhận thấy,
có rất nhiều lý do để giới trẻ ngày nay không mặc lại những bộ đồ dù
chỉ mới mặc một lần. Trong đó, “vì nhu cầu” là lý do được chọn nhiều
nhất với 144 lựa chọn. Vì những “dịp” cần sử dụng đã qua, nên “nhu
cầu” dùng những bộ quần áo đấy cũng không còn nữa. Những lý do
có số người chọn cao tiếp theo là vì “không còn phù hợp với cơ thể”
với 141 người lựa chọn và vì “không còn thích” có 127 người chọn. 
Từ đó ta có thể rút ra nhận xét, những bộ quần áo không được sử
dụng nữa hầu hết là vì lý do chủ quan, sở thích của người mặc. Sự
lựa chọn của người khảo sát được rải rác ở nhiều lý do khác nhau, tuy
nhiên phần lớn là những lý do chủ quan, còn lý do “vì không còn phù
hợp với cơ thể” chỉ đứng vị trí thứ hai sau “vì nhu cầu” và vị trí thứ ba
là “vì không còn thích”.
b) Giá trị kinh tế của những món đồ chỉ mặc một lần.
Theo số liệu báo cáo, trong đó nữ chiếm số lượng nhiều hơn với
248 người cao gấp 2,08 lần so với nam (119 người). Giá trị của mỗi
món đồ rơi vào nhiều tầm giá, nhưng chủ yếu rơi vào khoảng từ
200.000 VNĐ đến 500.000 VNĐ cả nam và nữ với số lượng lần lượt là
74 người chọn (20,16%) và 148 người chọn (40,33%), nữ cao gấp 2
lần nam với tổng số lựa chọn là 222 người chiếm 60,49%. Mức giá
của mỗi món đồ được nhiều người chọn tiếp theo là dưới 200.000
VNĐ trong đó nữ có 78 người cao gấp 2,89 lần nam với 27 người. Với
giá trị món đồ khoảng từ 500.000 VNĐ đến 1.000.000 VNĐ chỉ chiếm
8,99% với 33 người chọn trong đó nữ có 20 người, nam là 13 người.
Mức giá trên 1.000.000 VNĐ cho mon đồ thì nam có 5 người chọn cao
hơn nữ là 2 người, tuy nhiên đây là lựa chọn ít nhất chỉ chiếm 1,91%.
Khảo sát giá trị những món đồ được mặc một lần
160

140

120

100

80

60

40

20

0
Dưới 200.000 VNĐ Từ 200.000 VNĐ Từ 500.000 VNĐ đến Trên 1.000.000 VNĐ
đến 500.000 VNĐ 1.000.000 VNĐ

Để tăng độ chính xác về giá trị của mỗi món đồ, nhóm đã sử dụng
phương pháp suy diễn thống kê để đánh giá mức độ tin cậy (với mức
độ tin cậy là 95%)
Để thuận tiện cho việc tính toán, khi đó các mức đặc điểm (Dưới
200.00 VNĐ – Trên 1.000.000 VNĐ) sẽ lần lượt tương ứng với các
con số 1; 2; 3; 4.
Ta có n = 367
Trung bình mẫu của dữ liệu : = 1,841961853
Phương sai mẫu và độ lệch chuẩn của dữ liệu:
= 0,08520444  s =0,7108366463
Sử dụng độ tin cậy là 95%, ta có:
Sai số ước lượng : = 0,1884532671
Khoảng tin cậy về giá trị của mỗi món đồ của giới trẻ:
= [1,841961853 ± 0,1884532671] = [1,653508586;2,03041512]
c) Đánh giá tác hại của thực trạng mặc một lần rồi “bỏ đó”.
Biểu đồ: Đánh giá mức ảnh hưởng của hiện trạng tới
kinh tế, xã hội, môi trường
Theo như số liệu thống kê cho thấy, có 216/367 người (chiếm
58,86%) cảm thấy đáng quan ngại về vấn đề mặc một lần rồi bỏ. Và
có 36,2% tức 133 người cảm thấy bình thường đối với hiện trạng này.
Một phần rất nhỏ cảm thấy không hề có vấn đề gì gồm 18 người
chiếm 4,9%.
Qua đó có thể thấy, có khá nhiều người đã nhận biết được điều
đáng quan ngại của thực trạng mặc một lần rồi bỏ, tuy nhiên vẫn còn
số ít chưa nhìn ra được những vấn đề, hệ lụy của thực trạng này
mang đến. Tác hại đầu tiên mà ai cũng có thể dễ dàng thấy được
chính là tác động của ngành thời trang đối với môi trường, và ngành
công nghiệp sản xuất thời trang là một trong những ngành công
nghiệp gây ô nhiễm trên thế giới. Khi quần áo không được sử dụng
nữa và bị bỏ xó một góc tủ, rồi đến ngày nào đó sẽ được đem vứt bỏ,
các hóa chất trên quần áo như thuốc nhuộm có thể bị rửa trôi là ô
nhiễm môi trường đất, nước. Và quần áo ngày nay cũng không còn
được sản xuất bằng những vật liệu tự nhiên nữa mà chủ yếu được
sản xuất bằng sợi dệt tổng hợp để tiết kiệm chi phí, việc sản xuất hay
tiêu hủy sợi tổng cũng đều gây ra ô nhiễm. Khi môi trường sống bị ô
nhiễm thì đời sống xã hội của con người cũng không tránh khỏi những
vấn đề xảy đến, cũng như thức ăn nguồn nước đều bị ảnh hưởng.
Thậm chí cả về sức khỏe của con người, đặc biệt là những vấn đề về
da. 
2.3. Giải pháp để cải thiện thực trạng.
Thời trang nhanh đã thay đổi cách chúng ta mua sắm. Nó thúc đẩy
sự hình thành và phát triển thói quen sử dụng đồ 1 lần. Theo như số
liệu đã khảo sát có tới 43% số người có từ 1 đến 3 bộ quần áo chỉ
mặc qua 1 lần dẫn đến sự lãng phí không đáng có và là nguồn cơn
gây ô nhiễm môi trường. Vì thế những giải pháp được đề xuất sau đây
sẽ là điều cấp thiết cho vấn đề hiện tại.
a) Điều đầu tiên luôn là từ ý thức xuất phát từ những người tiêu
dùng. Thói quen xấu này đã và đang dẫn đến nhiều hệ lụy khác
nhau nhưng nó vẫn đang diễn ra bởi nhiều nguyên do nhưng
luôn đến từ những thỏa mãn mà nó mang lại. Đó là lý do vì sao
mặc dù nhiều người cho rằng thực trạng này đáng quan ngại (số
người cho rằng vấn đề đáng quan ngại chiếm 58,86%) nhưng
vẫn có nhiều người tiếp diễn tình trạng này. Vì thế từ người
dùng phải biết kiểm soát được thói quen này, không mua quá
nhiều cũng như biết được cái gì nên mua và không nên mua
đông thời đừng chỉ theo trend một cách bừa bãi.
b) Giải pháp thứ hai được đề xuất là đem cho tặng quần áo cũ.
Tặng quần áo để làm từ thiện có vẻ là việc đơn giản dễ làm. Tuy
nhiên, điều này nói thì dễ hơn làm. Điều đầu tiên, mọi người
luôn có tâm lý bộ đồ đấy lần sau sẽ mặc lại với nhiều lý do khác
nhau vì thế mà nó cứ tồn tại mãi trong tủ đồ. Và việc “tiếc” một
bộ đồ mà mình “có thể” sẽ mặc trong tương lại dẫn đến tâm lý
không muốn bỏ bộ đồ đó, mang nó đi cho tặng. Thứ hai là việc
quyên góp quần áo đòi hỏi phải có tổ chức, lập kế hoạch và giặt
ủi gọn gàng. Nhưng sau đây là cách thức để thực hiện
 Đầu tiên, lấy quần áo cũ sắp xếp và phân thành ba loại: cho
tặng, đồ kỷ niệm, và tái sử dụng.
o Đồ cho tặng: Hãy để những quần áo trong tình trạng tốt
và có thể mặc được vào thùng, sau đó đóng gói lại.
o Đồ kỷ niệm: Khi bạn sắp xếp những bộ quần áo để cho
tặng, bạn sẽ tìm thấy một vài món đồ sẽ làm bạn có suy
nghĩ như lỡ sau mình có dịp mặc, lỡ sau này mình gầy
lại thì mặc lại được nó thì sao hay những bộ đồ đó gợi
cho bạn nhớ về một sự kiện đặc biệt khác trong cuộc
đời mình khiến bạn không nỡ bỏ nó... Nếu thế, bạn có
thể chọn vài món cho vào hộp đồ kỷ niệm, nhưng chỉ
nên giới hạn trong khoảng 10 món đồ.
o Tái sử dụng: Những gì còn lại không thể sử dụng không
nên được xem là rác thải. Chúng ta hãy để chúng vào
hộp tái sử dụng.
c) Bạn nên giặt sạch tất cả mọi thứ trong đống đồ quyên góp, đừng
nghĩ nhiều khi bạn đang gấp chúng lại để cho vào thùng, cố
chống lại sự thôi thúc rằng có thể sau này mình có thể mặc
những bộ quần áo này. Sau đó hãy tìm những địa điểm có nhu
cầu nhận đồ quyên góp, tốt nhất là nếu địa phương bạn ở có
các tổ chức từ thiện kêu gọi quyên góp đồ cũ, hãy tận dụng điều
đó.
d) Trao đổi quần áo – Một giải pháp bền vững để bảo vệ môi
trường. Môi trường bị ô nhiễm là một tác động dễ nhận thấy
nhất bởi qua số liệu khảo sát và thống kê, có đến 280/367 người
tham gia khảo sát, chiếm 76.3% nhận thức được thói quen này
ảnh hưởng đến môi trường sống. Để bảo vệ môi trường cũng
như đời sống của chính chúng ta, việc cần làm là phải tìm ra một
phương pháp hiệu quả. Trao đổi quần áo là một định nghĩa đang
phổ biến gần đây, việc này được xem như một giải pháp đối với
việc giảm thiểu tác hại của ngành công nghiệp thời trang đối với
môi trường. Tại sao chúng ta phải mua quần áo mới khi ta có
thể trao đổi quần áo không dùng nữa với quần áo của người
khác? Trao đổi quần áo, nói một cách đơn giản là cho quần áo
của chúng ta có thêm một vòng đời. Thay vì cất nó trong tủ đồ
rồi sau này vứt bỏ những chiếc áo, quần,…của chúng ta ra bãi
rác, hãy trao đổi với người khác.
Trao đổi quần áo giúp giảm lượng rác thải, giữ môi trường sạch
sẽ và trong lành hơn. Hơn nữa, một số lượng lớn quần áo cũng
được tái sử dụng. Thay vì chỉ để nó ở trong tủ với qua một hai
lần sử dụng. Kết quả là nó sẽ giúp hạn chế nhu cầu sử dụng
nước, năng lượng và nguyên liệu thô. Bên cạnh đó, trao đổi
quần áo cũng sẽ giúp chính chúng ta làm mới tủ đồ của mình và
sở hữu được nhiều kiểu quần áo khác nhau với giá tiền rẻ hơn,
từ đó chúng ta sẽ có cơ hội tiết kiệm tiền cho những khoản chi
cần thiết khác.
Những giải pháp trên, từ xuất phát bởi ý thức người dùng, cho
tặng vừa nhằm giải quyết những tồn đọng, thừa thải cũng như giúp đỡ
những người thiếu thốn hơn hay trao đổi quần áo tuy không hẳn là
một giải pháp tuyệt đối, nhưng thực tế cho thấy nó có thể giúp giảm
thiểu sự ô nhiễm gây ra bởi ngành công nghiệp này từ việc hạn chế số
lượng quần áo bị thải ra mỗi năm cũng như cho ta những sự lựa chọn
thời trang mới mẻ hơn. Nhưng bên cạnh đó, hàng secondhand và đồ
ký gửi cũng là hai cách hữu hiệu để giải quyết vấn đề cũng như mang
lại một lợi ích kinh tế nhất định.
2.4. Tổng quan về đồ ký gửi – đồ Secondhand trong giới trẻ
a) Giới trẻ hiểu gì về đồ ký gửi?
Qua số liệu thu thập từ quá trình khảo sát, thống kê cho thấy số
lượng người thực sự hiểu về đồ ký gửi không quá nhiều với tần số
137/367 chiếm 37.6%. Bởi đồ ký gửi là hình thức mới và đang phát
triển tại Việt Nam. Và với việc tỉ lệ người biết đến hình thức này
chiếm 27.8% cho thấy vẫn khá nhiều người chưa biết đến một giải
pháp hữu hiệu cho vấn đề này cũng như những lợi ích mà nó mang
lại. Sau đây là thông tin về giải pháp đồ ký gửi.

Tỷ lệ giới trẻ biết về đồ Ký gửi

Biết rất rõ Đã từng nghe qua Chưa nghe đến bao giờ

b) Đồ secondhand trong giới trẻ.


Khác với đồ ký gửi, qua số liệu thu thập được và thống kê lại cho
thấy tỷ lệ người không biết về đồ secondhand rất ít chỉ 0.83%. Kết quả
khảo sát cho thấy, giới trẻ hiện nay rất nhiều người biết và quan tâm
đến đồ secondhand khi có 218 người chiếm 59,40% nói rằng bản thân
biết rất rõ về đồ secondhand và có 146 người chiếm 38,78% đã từng
nghe qua về đồ secondhand. Chứng tỏ đồ secondhand không còn xa
lạ gì với các bạn trẻ hiện nay. Tiếp tục nghiên cứu khảo sát với 218
người biết rõ về đồ secondhand nhóm biết rằng có 67,92% trong số
đó đã từng trải nghiệm mua sắm đồ secondhand. Trong thời đại công
nghệ ngày nay, các thiết bị điện tử giúp giới trẻ dễ dàng tiếp cận và
tìm hiểu về đồ secondhand. Việc trải nghiệm mua sắm đồ secondhand
cũng trở nên nhanh chóng và tiện lợi hơn. Vậy thay vì mua những bộ
đồ mới thì khi mua đồ secondhand giới trẻ có những trải nghiệm như
thế nào?

Tỷ lệ biết về đồ secondhand trong giới trẻ

1%
Biết rất rỗ
40% Đã từng nghe qua
Chưa nghe đến bao giờ
59%

2.5. Đánh giá trải nghiệm của các bạn trẻ khi mua đồ
secondhand.
Nhóm tác giả tiếp tục xin ý kiến khảo sát của 180 người đã từng trải
nghiệm mua đồ secondhand. Kết quả thu được là phần rất lớn mọi
người đều có trải nghiệm tốt với đồ secondhand khi 81/180 người nói
rằng họ có trải nghiệm Tốt với đồ secondhand, chiếm tỉ lệ 45%. Có
40/180 người nói rằng họ có trải nghiệm Rất tốt, số người có trải
nghiệm Rất tốt chiếm tỉ lệ 22,22%. Chỉ có 0.56% người nói rằng họ có
trải nghiệm không tốt và rất tệ.
Để tăng độ chính xác về trải nghiệm của giới trẻ về đồ secondhand,
nhóm đã sử dụng phương pháp suy diễn thống kê để đánh giá mức
độ tin cậy (với mức độ tin cậy là 95%)
Để thuận tiện cho việc tính toán, khi đó các mức đặc điểm (Rất tốt –
Rất tệ) sẽ lần lượt tương ứng với các con số 1; 2; 3; 4; 5.
Ta có n = 180
Trung bình mẫu của dữ liệu : = 2,1(2)
Phương sai mẫu và độ lệch chuẩn của dữ liệu:
=1,266418374  s =1,125352555
Sử dụng độ tin cậy là 95%, ta có:
Sai số ước lượng : = 0,1644025011
Khoảng tin cậy về tình trạng của các món đồ mặc 1 lần rồi bỏ:
= [2,1(2) ± 0,1644025011] = [1.957819721;2,286624723]

Câu hỏi “Bạn thấy đồ secondhand như thế nào?” được nhóm tác
giả đưa ra để tìm hiểu lý do gì khiến mọi người hài lòng và chưa hài
lòng với đồ secondhand. Có nhiều lý do khiến người dùng yêu thích
đồ secondhand: 75,6% câu trả lời là vì chất lượng đồ secondhand vẫn
còn rất tốt mặc dù không phải người sử dụng đầu tiên; 71,1% là vì đồ
secondhand tiết kiệm rất nhiều chi phí cho người tiêu dùng thay vì
mua đồ mới; 36,1% đề cập rằng mua đồ secondhand góp phần rất lớn
trong việc bảo vệ môi trường; một số lý do khác như mẫu vintage, tạo
xu hướng mới; đôi khi kiếm được những bộ quần áo phiên bản giới
hạn với giá “giới hạn”; … Ngược lại người ta không thích việc mua
hàng secondhand họ ngại mặc lại đồ của người khác, sợ các bệnh
ngoài da; vì họ đã từng mua trúng đồ kém chất lượng, không xứng với
giá tiền; …
IV. Kết luận, kiến nghị và hạn chế.
1. Tóm tắt kết quả dự án:
Việc sử dụng đồ một lần rồi “để đó” lây lan trong giới trẻ là
một hiện tượng xảy ra chỉ mới trong những năm gần đây. Sau khi
phân tích kết quả khảo sát đến từ 367 người bao gồm học sinh,
sinh viên, người đi làm kể từ ngày 26/02/2022, kết quả thu được
như sau:
- Về các vấn đề đối với bản thân mỗi chúng ta:
Theo khảo sát, cũng có không ít học sinh, sinh viên dù không
kiếm được tiền nhưng vẫn duy trì lối sống “bỏ xó” quần áo một khi
đã mặc. Mỗi khi ngồi xuống và đếm xem đã chi bao nhiêu tiền cho
thời trang, đó có thể là cả một gia tài. Đây là vấn đề đáng được
quan tâm và chú ý, bởi rất nhiều bạn trẻ có “thói quen” này. Hơn
nữa, kiểu mặc một lần này, việc nhét những bộ quần áo mới mua
mà bạn không muốn mặc lại vào một góc tủ sẽ rất lãng phí.
- Về các vấn đề đối với xã hội:
Theo khảo sát, có thể thấy số lượng quần áo mặc một lần rồi “để
đó” sẽ tăng lên từng ngày, và để rồi khi chúng ta dọn dẹp tủ đồ thì
những bộ đó ấy không còn phù hợp nữa chẳng hạn như không còn
vừa người, bị lỗi mốt,… Có khả năng rất cao nó sẽ bị vứt bỏ đi,
điều này góp phần vào làm ô nhiễm môi trường. Dù là rác thải quần
áo thì khi bị vứt lộ thiên hay là chôn xuống đất thì chúng đều gây ô
nhiễm môi trường, thải ra chất ô nhiễm vào không khí hoặc mạch
nước ngầm. Có thể nó làm bằng vải tổng hợp hay được xử lý bằng
hóa chất, thì quần áo cần tới 200 năm mới có thể phân huỷ sinh
học và quần áo cũng độc hại không kém nhựa và lốp xe bỏ đi.
2. Một số giải pháp kiến nghị:
Mỗi chúng ta nên học cách tạo ra cách tiêu dùng hợp lý bằng việc
mua sắm những mặt hàng phù hợp với tình hình kinh tế của mình: đây
là điều quan trọng nhất, giúp kiểm soát ngân sách, tránh ảnh hưởng
đến ngân sách, ảnh hưởng đến mục tiêu dài hạn. Và chỉ mua những
gì thực sự cần thiết: tìm kiếm mẫu mã phù hợp với mục đích sử dụng
của bạn. Khi đó những thứ bạn mua trở nên hữu ích và được bạn sử
dụng thường xuyên hơn là bị lãng phí.
Chắc chắn có một số món đồ chỉ mặc một lần là bỏ đi, nếu còn sử
dụng được nhưng không phù hợp với bản thân chúng ta thì nên tìm
cách xử lý, ví dụ: quyên góp cho trẻ em vùng nghèo, hoặc chúng tôi
giới thiệu một số trang web cho bạn như IG: mar.ty.shop; hệ thống
LAB (ig: labbstorehouse); hệ thống giveaway (ig: giveawaygovap,
giveawayvietnam, giveawaypremium_quan1); ig: highcut.vintage; ...
Các trang web này sẽ giúp bán quần áo dùng một lần, giảm nguy cơ ô
nhiễm môi trường và giúp kiếm lại một số tiền từ quần áo.
3. Hạn chế của dự án và hướng nghiên cứu tiếp theo:
a) Hạn chế của dự án:
- Về đối tượng khảo sát:
 Do cuộc khảo sát này chỉ được thực hiện thông qua mạng xã
hội nên đối tượng khảo sát không được mở rộng, chủ yếu là
học sinh, sinh viên thường xuyên sử dụng mạng xã hội mà
không khai thác được các đối tượng đã có việc làm và các
tầng lớp khác.
 Dự án được thực hiện với quy mô tương đối nhỏ và chưa thu
hút được số lượng lớn người tham gia khảo sát. Đồng thời,
trong quá trình điều tra, có một số câu trả lời nhanh chưa thật
sự chính xác. Do đó, dữ liệu chỉ mang tính chất chung chung
và không phản ánh chính xác tác động của việc mặc quần áo
một lần rồi “để đó” một cách chi tiết.
- Về phương pháp thống kê:
 Chưa vận dụng được nhiều phương pháp thống kê trong báo
cáo và hầu hết chúng đều dừng lại ở việc thực hiện triển khai
các công cụ thống kê mô tả. Do đó, các kết quả thu được từ
các bài báo nghiên cứu, cũng như các cuộc thảo luận mang
tính định hướng có tính chất tham khảo.
 Bộ câu hỏi khảo sát được trình bày chưa đa dạng về tỷ lệ và
biểu đồ. Giải pháp của nhóm đối với các dự án sau này là sẽ
quan tâm hơn đến khâu đặt câu hỏi trong thời gian tới để dự
án được hoàn thiện hơn.
b) Hướng nghiên cứu tiếp theo:
Từ những hạn chế trên - cơ sở để nghiên cứu thêm - nhóm đã phát
triển một số hướng cho tương lai của dự án:
o Đầu tiên, việc mở rộng phạm vi khảo sát và tập trung phổ
biến nó đến mọi người, không chỉ trong mạng xã hội, từ đó
giúp tăng tính đại diện của khảo sát và đạt được độ tin cậy
cao hơn.
o Thứ hai là đẩy mạnh hình thức điều tra trực tiếp, kết hợp hài
hòa các hình thức khác nhau để kiểm soát và thu được kết
quả trung thực, chính xác cao.
o Cuối cùng, học tập, nghiên cứu các tài liệu nghiên cứu có liên
quan trong và ngoài nước để nâng cao trình độ hiểu biết, từ
đó đưa ra những nhận định mang tính khoa học cao, không
bỏ sót những yếu tố quan trọng.
LỜI CẢM ƠN
Nhóm tác giả xin gửi lời cảm ơn chân thành đến cô Nguyễn
Thảo Nguyên - người đã trực tiếp hướng dẫn và góp ý, giúp đỡ nhóm
trong suốt quá trình thực hiện bài nghiên cứu khảo sát. Sự đóng góp ý
kiến, nhận xét và hỗ trợ của cô trong cả quá trình thực hiện dự án là
điều mà nhóm em hết sức trân trọng. Không những thế, sự hỗ trợ của
cô cũng giúp chúng em có thêm kiến thức, kinh nghiệm, hoàn thiện
bản thân và góp phần giúp chúng em phát triển hơn nữa trong học tập
và công việc trong tương lai. 
Bên cạnh đó, nhóm tác giả xin gửi lời cảm ơn đến tất cả bạn bè
và những người đã giúp đỡ trả lời câu hỏi khảo sát, giúp cho nhóm có
dữ liệu để phân tích và nghiên cứu đề tài. Sự giúp đỡ của các bạn
chính là những số liệu rất quan trọng đối với nhóm và nhóm rất trân
quý điều đó.
Dự án nghiên cứu này chính là tất cả những kiến thức và sự cố
gắng của nhóm trong học kỳ vừa qua. Nhưng vì còn hạn chế về mặt
kiến thức và kinh nghiệm nên trong quá trình nghiên cứu nên nhóm
cũng còn những thiếu sót khó tránh khỏi, lời nhận xét và góp ý của
thầy cô và tất cả mọi người chính là điều mà nhóm tác giả rất cần và
trân quý.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. (David R.Anderson – Dennis J.Sweeney – Thomas A.Williams
Hoàng Trọng chủ biên dịch),Thống kê trong Kinh tế và Kinh
doanh, NXB Kinh tế TP.HCM, 2020.

You might also like