You are on page 1of 6

Gợi ý trả lời câu hỏi trong bài đọc: 

1. Chú ý lời giới thiệu về nhân vật Tử Văn.


- Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng đất Lạng Giang. Chàng
vốn khảng khái, nóng nảy, thấy sự tà gian thì không thể chịu được, vùng Bắc
vẫn khen là một người cương trực. 
2. Tử Văn có những suy nghĩ, cảm xúc gì khi nghe câu chuyện của Thổ
Công?
- Ban đầu, Tử Văn kinh ngạc vì người ban đầu mình nói chuyện không phải
là thổ công.
- Sau khi nghe câu chuyện của Thổ Công, Tử Văn vô cùng tức giận trước
việc “hung yêu tác quái” của tên hung thần và hành động đốt đền trừ hại cho
dân. 
- Thể hiện qua các chi tiết: “Tử Văn kinh ngạc; Sao mà nhiều thần quá vậy?
3. Dự đoán kết quả cuộc đấu tranh của Tử Văn dưới cõi âm.
Cuộc đấu tranh của Tử Văn dưới âm ti sẽ là một cuộc đấu tranh đầy khó
khăn, tuy nhiên chiến thắng sẽ thuộc về chính nghĩa, cái thiện sẽ chiến thắng
cái ác.
4. Sự việc nào có tác dụng xoay chuyển tình thế của cuộc xử án.
- Tử Văn xin tư giấy đến đền Tản Viên để hỏi. 
5. Diễn biến và kết quả cuộc đấu tranh của Tử Văn có giống như suy đoán
của bạn không?
- Giống. Vì cuối cùng Tử Văn đã chiến thắng, lấy lại được công bằng cho
Thổ công. 
6. Vì sao Tử Văn đồng ý nhận chức Phán sự đền tản Viên?
- Vì muốn trở thành một vị quan chính nghĩa, xét xử công bằng những vụ án
của nhân dân, để kẻ ác không lộng hành, người tốt không chịu khổ.
7. Ai là người đưa ra lời bình? Nội dung chính của lời bình là gì?
- Người đưa ra lời bình là tác giả Nguyễn Dữ.
- Nội dung chính: Ca ngợi bản lĩnh chính trực, dũng cảm, dám chống lại cái
xấu, bảo vệ cái tốt của Ngô Tử Văn, đồng thời thể hiện niềm tin về lẽ công
bằng ở đời. 
Gợi ý trả lời câu hỏi sau khi đọc: 
1.- Truyện được kể theo ngôi thứ ba, người kể chuyện là chính tác giả. Tác
giả không bộc lộ trực tiếp tình cảm, quan điểm mà ẩn sau sự kiện và thái độ,
hành động của nhân vật.
- Ngô Tử Văn được giới thiệu trực tiếp là một người “khảng khái, nóng nảy,
thấy sự tà gian thì không thể chịu được, vùng Bắc người ta vẫn khen là một
người cương trực”.
2.- Tử Văn châm lửa đốt đền của tên tướng giặc.
- Tử Văn “thấy trong mình khó chịu, đầu lảo đảo và bụng run run, rồi nổi lên
một cơn sốt nóng sốt rét” và thấy tên hung thần đến trách mắng, đe dọa.
- Thổ thần đến báo cho Tử Văn biết sự việc đã trở nên nghiêm trọng và bảo
cho Tử Văn cách chuẩn bị đối phó.
- Tử Văn bệnh nặng thêm, rồi bị quỷ sử bắt xuống Minh ty và  khép vào tội
chết. Tử Văn vẫn rất cứng cỏi, không bị khuất phục bởi những lời buộc tội
oan.
- Tử Văn được giải oan, giữ chức phán sử đền Tản Viên.
=> Truyện được kể theo trình tự thời gian.
3.* Tóm tắt diễn biến câu chuyện xử án tại Minh ty:
- Tử Văn bị quỷ sứ bắt xuống Minh ty.
- Người đội mũ trụ (tên tướng giặc) vu khống, bịa đặt nhằm đẩy Tử Văn vào
đường cùng.
- Tử Văn vẫn rất cương quyết, cứng cỏi, không chịu nhún nhường.
- Hai bên cãi cọ nhau mãi vẫn không phân phải trái, vì thế Diêm Vương sinh
nghi.
- Diêm Vương sai người đến đền Tản Viên để lấy chứng thực như đúng lời
Tử Văn nói.
- Tử Văn được trả lại công bằng, người đội mũ trụ bị bỏ vào ngục Cửu U.
* Yếu tố giúp Tử Văn chiến thắng:
- Phẩm chất khảng khái, cương trực, cây ngay không sợ chết đứng
- Sự giúp đỡ của Thổ thần và minh xét của Diêm Vương
=> yếu tố đầu tiên là yếu tố quyết định
4.- Nhân vật Tử Văn được khắc hoạ chủ yếu qua lời nói và hành động
+ Sự tức giận trước việc “hưng yêu tác quái” của tên hung thần và hành
động đốt đền trừ hại cho dân.
+ Thái độ điềm nhiên không khiếp sợ trước những lời đe dọa của tên hung
thần.
+ Sự gan dạ trước bọn quỷ Dạ Xoa nanh ác và quang cảnh đáng sợ nơi cõi
âm.
+ Thái độ cứng cỏi, bất khuất trước Diêm Vương đầy quyền lực.
=> Ngô Tử Văn tính tình nóng nảy nhưng là người ngay thẳng, cương trực,
đại diện cho chính nghĩa.
5.- Tác giả nhấn mạnh Những người chính trực sẽ luôn được kính trọng,
tiếng thơm lưu giữ muôn đời, người ở hiền gặp lành và sẽ được đền đáp
xứng đáng. 
6.Những hiện tượng tiêu cực ở cõi âm chính là hình chiếu cho những bất
công trong xã hội đương thời mà ở đó điều nhức nhối nhất là bọn tham quan
ô lại đã tiếp tay cho kẻ ác, kẻ xấu để gây nên bao nỗi khổ cho người dân
lương thiện.
7.- Quan niệm về kẻ sĩ: Kẻ sĩ không nên kiêng sợ sự cứng cỏi. 
- Đồng tình. Vì lời bình ở cuối truyện muốn nhấn mạnh đến lòng dũng cảm
và bản lĩnh của con người. Ở đời chỉ sợ con người không đủ can đảm để
đứng lên chống lại những điều gian ác, thấy khó khăn đã nản lòng rồi buông
xuôi mặc kệ cái ác tồn tại. 
Gợi ý trả lời câu hỏi trong bài đọc  “Chữ người tử tù”: 
1. Tóm tắt nội dung cuộc trò chuyện giữa nhân vật quản ngục và thầy thơ lại.
- Trong cuộc trò chuyện, quản ngục cảm phục Huấn Cao bởi tài hoa và khí
phách anh hùng. Ông tỏ ý muốn biệt nhỡn Huấn Cao trong những ngày
tháng cuối đời của người tử tù trong nhà lao tăm tối này.
2. Chú ý các chi tiết cho biết ngoại hình, suy nghĩ, lời nói, sở thích, môi
trường sống của quản ngục và những câu văn khái quát được tính cách
nhân vật này.
Những chi tiết miêu tả nhân vật quản ngục:
- Ngoại hình: Đầu đã điểm hoa râm, râu đã ngả màu. Những đường nhăn
nheo của một bộ mặt tư lự, bây giờ đã biến mất hẳn. Ở đấy, giờ chỉ còn là
mặt nước ao xuân, bằng lặng, kín đáo và êm nhẹ. 
- Tính cách: có tâm điền tốt và thẳng thắn, biết quý trọng người tài.
- Sở thích: Sưu tầm chữ để treo trong nhà 
=> Yêu cái đẹp.
- Môi trường sống: sống trong môi trường ngục tù, nơi đầy rẫy những cái
xấu, cái ác. Quản ngục được xem là “một thanh âm trong trẻo chen vào giữa
một bản đàn mà nhạc luật đã hỗn loạn xô bồ”.
3. Theo bạn, viên quản ngục sẽ đối xử với Huấn Cao như thế nào? Chi tiết
nào ở phần (1) có thể khiến bạn suy đoán như vậy?   
- Viên Quản ngục sẽ đối xử tốt với Huấn Cao, dành cho Huấn Cao những
biệt đãi riêng.
- Chi tiết:
Khi biết tin nhà lao sắp nhận được tử tù Huấn Cao, quản ngục không những
không lo sợ mà còn tỏ ý ngưỡng mộ tài viết chữ của Huấn Cao: “Huấn Cao!
Hay là người mà tỉnh Sơn ta vẫn khen cái tài viết chữ rất nhanh và rất đẹp đó
không?”. Ông còn sai thầy thơ lại cho người quét dọn lại buồng giam.
4. Hình dung hoàn cảnh cuộc gặp gỡ giữa quản ngục và Huấn Cao.   
- Cuộc gặp gỡ diễn ra trong hoàn cảnh tối tăm trong ngục giam.
5. Huấn Cao đã tiếp nhận sự “biệt đãi” của quản ngục như thế nào?   
- Được nhận rượu thịt, 
6. Dự đoán xem Huấn Cao có bằng lòng cho chữ viên quản ngục không?   
- Có. Vì có thể Huấn Cao cảm động trước sự say mê cái đẹp của quản ngục.
7. Lưu ý các chi tiết được tác giả sử dụng để dựng cảnh cho chữ: Bối cảnh:
thời gian, không gian. Lời nói, cử chỉ, hành động của người xin chữ và người
cho chữ.    
* Bối cảnh:
- Không gian: buồng giam tăm tối, chật hẹp, ẩm mốc, đầy những phân chuột,
phân gián.
- Thời gian: vào ban đêm; khoảng thời gian cuối đời của người tử tù.
* Hành động
- Người nghệ sĩ tài hoa say mê tô từng nét chữ không phải là người được tự
do mà là một kẻ tử tù đang trong cảnh cổ đeo gông, chân vướng xiềng và chỉ
sớm tinh mơ ngày mai đã bị giải vào kinh chịu án tử hình.
- Thầy thơ lại: “run run bưng chậu mực”
- Quản ngục: “khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ”.
8. Nhân vật Huấn Cao khuyên quản ngục điều gì? Quản ngục có thái độ như
thế nào trước lời khuyên đó?
- Huấn Cao khuyên: quản ngục nên thay chốn ở, nên tìm về nhà quê mà ở,
thoát cái nghề này rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ.
- Thái độ quản ngục: Cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói một câu
mà nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào.
9. Nội dung câu chuyện được kể có giống với suy đoán của bạn lúc mới đọc
nhan đề tác phẩm hay không?
Có giống
Gợi ý trả lời câu hỏi sau khi đọc: 
1.Cuộc gặp gỡ đầy éo lẽ giữa Huấn Cao và viên quản ngục đã tạo nên cái
tình thế đặc biệt để nhà văn kể câu chuyện “Chữ người tử tù”.
2.Lời kể của chính tác giả. Việc sử dụng ngôi kể thứ ba giúp cho cách kể linh
hoạt, tự do hơn. Đồng thời, qua cách kể này giúp người đọc hình dung một
cách khái quát, có những cảm nhận riêng về nhân vật quản ngục trong
truyện.
3.- Sự kiện thầy thơ lại gặp Huấn Cao, kể rõ sự tình và nỗi lòng của quản
ngục.
- Sau sự kiện ấy, Huấn Cao đã có cảm tình hơn với viên quản ngục và trân
trọng tấm lòng biệt nhỡn liên tài của ông, đồng ý viết chữ tặng viên quản
ngục.
4.- Tài hoa nghệ sĩ: người có tài viết chữ đẹp.
- Khí phách hiên ngang: Ông dám khởi nghĩa chống lại triều đình. Trước cửa
ngục tù, Huấn Cao không những không run sợ, lo lắng, sợ hãi mà ngược lại,
tỏ rõ khí phách của mình qua hành động “dỗ gông”: “Huấn Cao, lạnh lùng,
chúc mũi gông nặng, khom mình thúc mạnh đầu thang gông xuống thềm đá
tảng đánh thuỳnh một cái”. 
- Nhân cách trong sáng, cao cả: được thể hiện qua thái độ, cách ứng xử của
Huấn Cao với nghệ thuật, với con người
5.- Về không gian: người xưa thường cho chữ ở thư phòng, nơi sạch sẽ,
trang nghiêm. Huấn Cao cho chữ viên quản ngục trong nơi ngục tù ẩm mốc,
bẩn thỉu, đầy những phân chuột phân gián.
- Về thời gian: cảnh cho chữ này diễn ra vào thời gian giữa đêm khuya thanh
vắng. Đặc biệt đó là đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao, con người tài hoa,
nghĩa hiệp phải thi hành án xử.
- Người cho chữ và người xin chữ cũng vô cùng đặc biệt: Người cho chữ
mặc dù bị cùm gông nhưng vẫn ung dung, tự tại, oai phong phóng bút với
những nét bút đẹp tuyệt trần. Trong khi đó, viên quản ngục và thầy thơ lại cúi
đầu đón nhận như một đặc ân từ tử tù.
- Trật tự, kỉ cương trong nhà tù bị đảo lộn hoàn toàn: Tù nhân trở thành
người ban phát cái đẹp, răn dạy quản ngục.
6.- Cái đẹp có thể sinh ra, tỏa sáng giữa chốn hôi hám, nhơ bẩn nhưng cái
đẹp không thể chung sống cùng cái xấu, cái ác
- Con người xứng đáng được thưởng thức cái đẹp chỉ khi giữ được thiên
lương
- Cái đẹp có thể cảm hóa được con người
7.- Ngô Tử Văn và Huấn Cao đều là những người anh hùng, mang những vẻ
đẹp phẩm chất đáng trân trọng. Tử Văn dám châm lửa đốt đền của tên
tướng giặc trừ hại cho dân. Huấn Cao vì thấy dân chúng lầm than mà khởi
nghĩa chống lại triều đình. Họ không vì quyền uy, tiền bạc mà bị mua chuộc,
đánh mất đi chính mình.

You might also like