You are on page 1of 3

Nhân vật Thanh trong Dưới bóng hoàng lan:

Vị trí trong tác phẩm:


Thanh là nhân vật trung tâm của tác phẩm,được tái hiện từ điểm nhìn của tác giả (người dẫn

chuyện)

Hoàn cảnh nv:

+Thanh vốn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, người thân yêu duy nhất của Thanh đó là bà

+Tuổi thơ của Thanh là một cuộc sống vất vả nhưng luôn tràn đầy hơi ấm, tình yêu, sự chở che

của người bà.

=> Vì vậy mà với Thanh, người bà vừa là người cha, người mẹ, cũng là người thân duy nhất của

anh.

Hình ảnh của nv được tái hiện trong đoạn trích:

Thanh ra tỉnh làm rồi đi về hàng năm, các ngày nghỉ. Lần trở về này đã cách kỳ trước hai năm.
Cảm xúc của nhân vật khi nhận ra cây hoàng lan:
+Nhớ lại kỉ niệm gắn bó với cây khi cha,mẹ còn sống
( Đã từ lâu lắm rồi,ngày mới có căn nhà này,ngày cha mẹ chàng hãy còn,rồi đến một ngày một
bà một cháu quấn quýt nhau)
+Xúc động khi cây đã lớn(giống như bỗng bừng tình giữa khoảng thời gian từ khi đi tỉnh tới khi
về lại quê hương đã quá lâu)
+Thoải mái,nhẹ nhõm khi quay về với khu vướn:
(cảm thấy tâm hồn tươi mát như ở suối,ngày bận rỗn đã quá xa,khu vườn với các cây đã quen,đã
nhận biết chàng)
Cây hoàng lan cũng giống như một nơi cất giữ kỉ niệm thời ấu thơ của nv Thanh và Nga
Đây cũng chính là nơi mà hai người gặp lại nhau một cách vô cùng tình cờ
-Cuộc gặp gỡ Thanh và Nga
(bồng nhiên Thanh lắng nghe:một tiengs cười đưa lên .Tiếng ai?Nghe quen quen ?Quen quá mà
Thanh không nhớ được)
->chính bóng cây hoàng lan đã gợi cho thanh biết đấy là nga
-Chi tiết:”chàng chợt nhớ,chạy vũng xuống nhà ngang”- đã thể hiện sự hối hả của thanh và cũng
thể hiện được sự quan trong của người con gái trong thanh,mà ở đó chỉ mình thanh biết.
-Đối với Thanh,Nga giống như một người bạn thơ ấu,một người em gái,một người thân mà
chàng gặp mỗi khi về( trích:”và mỗi lần về,chàng lại gặp ở nhà như một người thân mật”)
-Tiến triển tình cảm giữa Thanh và Nga
Thanh và Nga vốn là 2 nguwoif bạn đã quen từ thời thơ ấu,họ đã cũng nhặt hoa ở gốc cây hoàng
lan
Thân thiết vô cũng khiến nhiêu lúc Thanh tưởng Nga là em gái mình(trích”Thế là lại như lúc còn
ở nhà,...,có lúc chàng lầm tưởng Nga là em gái ruốt của mình)
Sự thân mật của 2 nhân vật đến mức Than lầm tưởng Nga là em gái ruốt rồi lại chú ý đến đối
môi, hai má hồng,...
(“Thỉnh thoảng chàng nhìn đôi môi thắm của Nga,....,nhưng biết bao âu yếm)
-Sự đẹp đẽ giản dị của khu vườn nhưng qua đôi mắt Thanh nó đều chỉ để gợi tả Nga
(“Gạch mát phủ rêu khiến Thanh nhớ lại hai bàn chân xinh xắn của Nga”)
-Kỉ niệm giữa hai người đáng nhớ nhất chính là ngày cả hai cũng nhặt lá hoàng lan rơikhi mà
Thanh hỏi Nga còn đi nhặt hoàn lan ko
Khi ngắm Nga,Thanh thấy tim bống đập nhanh
“Nàng nhìn Thanh,mắt như tụ lại.. Thanh thấy quả tim đạp nhẹ nhàng”
-Hai nguwoif dẫn nhau đi xem cây hoàng lan.Thanh như thoangd thấy mùi hoàng lan trên tóc
Nga
-Trong mùi hoàng lan thoang thaongr Thanh cầm lấy tay Nga
-Tình cảm của hai người chỉ dừng lại qua câu nói “em nhớ anh quá”,”cái cầm tay “vội vàng,e
then của cả hai ngừoi
-Câu chuyện khép lại khi Thanh phải quay về tìnhvà ko biết bao giờ quay lại và để lại 1 lời chào
cho Nga
=> Tình yêu của hai nhân vậy chưa lời ngỏ, chuyện tình cũng chưa đi được đến hồi kết nhưng
sự nhẹ nhàng của tình yêu ấy cũng đủ để lay động biết bao tâm hồn và mở ra nhưng tiến triển
trong tình yêu của cả hai

You might also like