Professional Documents
Culture Documents
Phải nói rằng vẻ đẹp mang khuynh hướng sử thi của người anh hùng Tnú sẽ là thiếu sót nếu không đề cập đến phương
diện tình cảm, tình nghĩa của nhân vật này. Với Tnú, anh có hai tình yêu lớn, đó là tình yêu với quê hương, buôn làng. Nổi bật
nhất và thấy rõ nhất đó chính là tình cảm của Tnú dành cho gia đình, tấm lòng yêu thương mẹ con Mai. Tnú yêu Mai bằng một
tình yêu chân thành và mãnh liệt vì nó bắt nguồn từ tình bạn bè, tình đồng chí. Khi trở về làng, nhìn gốc cây xà nu, những kỉ
niệm thời thơ ấu lại ùa về những kỉ niệm đó cắt vào lòng anh như một nhát dao. Anh là người yêu thương vợ con da diết. Không
đi Kon Tum mua vải được, anh tự tay xẻ đôi tấm dồ duy nhất của mình ra để làm tấm choàng cho Mai địu con. Vì bí mật cách
mạng, Tnú buộc phải núp sau một cây và để chứng kiến kẻ thù man rợ dùng cây sắt đánh đập, tra tấn dã man vợ con anh. Tnú
đau đớn dữ dội, lòng quặn thắt, tái tê nhưng anh không làm gì được, tay anh bứt hàng chục trái vả mà không hề hay biết. Khi
nghe tiếng con thét lên rồi im bặt, căm thù dồn nén không chịu được nữa, anh lao vào lũ giặc với thiết thét lớn. Rồi anh hành
động thật đẹp: Anh dang hai cánh tay rộng lớn như lao cánh lim chắc ôm lấy mẹ con Mai. Tnú không cứu được hai mẹ con Mai
vì anh chỉ có hai bàn tay không. Tnú dù lúc ấy biết rõ rằng lao vào vòng vây của kẻ thù là tìm đến cái chết, thế nhưng trước sự
nguy nan của người thân Tnú không nghĩ được nhiều như thế, anh quyết hy sinh thân mình để cứu mẹ con Mai. Đôi vòng tay
vững vàng rắn chắc như lim ấy của Tnú ôm lấy vợ con đang hấp hối, thể hiện tấm lòng yêu thương sâu sắc và trách nhiệm bảo
vệ gia đình của một người đàn ông.
Người con gắn bó với buôn làng, quê hương ruột thịt
Tnú là người giàu tình cảm, giàu lòng yêu thương sâu sắc, ba năm đi bộ đội Tnú luôn nhớ da diết cảnh vật, con người,
buôn làng, quê hương. Đạt danh hiệu chiến sĩ diệt Mỹ, được thưởng cho thành tích anh chỉ xin cấp trên cho về thăm làng Xô
Man một đêm để được ăn bữa cơm độn củ, được rửa mặt bằng nước suối mát lạnh của làng, được thưởng thức một đêm cùng với
dân làng. Bước chân về đến đầu làng, anh xúc động mãnh liệt "cứ vấp mãi vào mấy cái gốc cây". Anh xúc động khi trở về thăm
làng, anh thổn thức nỗi lòng khi nhận ra tiếng chày dồn dập của làng. Còn khi cụ Mết dẫn anh ra mái nước đầu làng, dù đã rửa ở
suối rồi, nhưng anh vẫn xúc động để cho vòi nước của làng mình dội lên khắp người như ngày trước.Vào tới nhà Ưng, lòng anh
như náo nức những tiếng gọi thân thương với những cái tên quen thuộc, mộc mạc đã gắn bó với anh như ruột thịt. Thậm chí, bị
giặc bắt sau khi Mai chết, Tnú không nghĩ đến bản thân mà chỉ lo lắng đến việc ai sẽ tiếp tục lãnh đạo dân làng kháng chiến khi
Đảng phát lệnh.
Tnú có những tình cảm sâu nặng với quê hương, anh yêu dân làng, yêu bản làng, nhớ từng kỷ niệm gắn bó với làng Xô
Man, anh đi chiến đấu không chỉ vì mỗi thù của bản thân mà còn là để bảo vệ làng, bảo vệ mảnh đất quê hương nơi đã nuôi anh
khôn lớn, cho anh giác ngộ cách mạng. Hình ảnh Tnú chẳng khác nào một cây xà nu trưởng thành của đất rừng Tây Nguyên từ
đau thương mà giàu tình cảm mà mọc lên vững chãi, rắn rỏi, mạnh mẽ, cường tráng không bom đạn nào có thể tiêu diệt được.